Triệu Chi Kính bước lên võ đài, trong tay hắn cũng cầm một thanh bội kiếm, để công bằng hắn hướng về phía một vị sư huynh đệ khác của mình là Thôi Chí Phương mà nói.
"Thôi sư đệ, có thể cho sư huynh mượn kiếm chăng? ".
Thôi Chí Phương cười lạnh nhìn Dương Quá, Thôi Chí Phương sau đó thản nhiên ném bội kiếm lên võ đài cho Triệu Chi Kính.
"Sư huynh có lời, sư đệ sao dám không nghe ".
Triệu Chi Kính một tay tiếp kiếm, phong phạm cao thủ vô cùng mà ném kiếm cho Dương Quá.
"Cầm lấy, đây là bảo kiếm của Thôi sư đệ, cùng cấp bậc với kiếm của vi sư, đừng để...".
"Câm mồm".
Triệu Chi Kính chưa nói xong, Dương Quá đã chặn họng hắn sau đó mũi kiếm khẽ điểm, đánh bay kiếm của Thôi Chí Phương xuống mặt đất, ánh mắt thủy chung vẫn đang nhìn Triệu Chi Kính.
Triệu Chi Kính giận quá thành cười, liền hô lên một câu.
"Không biết nặng nhẹ, để xem trở về sư phụ dạy dỗ ngươi ra sao".
Triệu Chi Kính nói xong thân thể liền động.
Triệu Chi Kính năm nay đã gần 40, thành tựu cao nhất của hắn đến lúc chết cũng chỉ ngang được đám người Toàn Chân Thất Tử nhưng mà dõi mắt khắp Toàn Chân Giáo cũng là nhân vật nổi bật, tốc độ của hắn không phải Dương Quá có thể so sánh, Triệu Chi Kính lần này cũng không dùng vũ khí, bàn tay mở lớn thành trảo, trực tiếp muốn bắt Dương Quá trong một chiêu.
Dương Quá không hề sợ hãi, kiếm trong tay cũng động, nếu bảo Triệu Chi Kính chạy cho Dương Quá đuổi thì Dương Quá đâu thể làm gì nhưng đây là Triệu Chi Kính lao vào Dương Quá, muốn phản ứng cũng chẳng phải quá khó.
Dương Quá trực tiếp đâm thẳng một kiếm Tố Nguyệt Phân Huy, kiếm đi như lưu quang đâm thẳng vào ngực Triệu Chi Kính, nếu Triệu Chi Kính chỉ có gan đánh cho Dương Quá thừa sống thiếu chết thì Dương Quá có gan giết đối phương.
Triệu Chi Kính thấy mũi kiếm chỉ thẳng ngực mình, mặt mày khẽ biến hơn nữa trong nội tâm cũng hốt hoảng vô cùng.
Hắn rõ ràng không dạy Dương Quá chiêu võ công nào, vậy Dương Quá từ đâu học được Toàn Chân Kiếm Pháp?.
Đệ tử đời thứ ba như bọn hắn cũng chỉ có Toàn Chân Kiếm Pháp để dùng, chỉ có đệ tử đời thứ hai mới chuyển sang dùng Trùng Dương Kiếm Pháp, lúc nãy Dương Quá dùng một chiêu Thương Ba Vạnh Khoảnh thì Triệu Chi Kính còn cho là Dương Quá học lỏm nhưng mà chiêu Tố Nguyệt Phân Huy này giải thích ra sao?.
Triệu Chi Kính trong lòng tuy có điều đắn đo nhưng tốc độ cũng không chậm, chân trụ khẽ chuyển, cả người liền xoay ngang, vừa vặn né một kiếm này sau đó cổ tay lại đưa ra, mục tiêu đã là cổ của Dương Quá.
Triệu Chi Kính ứng biến cực nhanh, bằng một chiêu cầm nã thủ cùng một động tác xoay người này đệ tử đời thứ tư căn bản không có ai kịp phản ứng mà có phản ứng thì cũng chẳng biết ứng biến ra sao nhưng mà Triệu Chi Kính lại gặp Dương Quá.
Tại thế giới này, Uy là một thứ rất kinh khủng, nó giống như lấy linh hồn hóa hình rồi câu thông thiên địa vậy, kẻ nắm được uy thì phàm nhân sao so sánh đây?.
Triệu Chi Kính vừa xoay người thì cổ tay Dương Quá cũng xoay, tay phải buông kiếm, tay trái đưa ra nắm lấy chuôi kiếm, dùng toàn lực mà chém ngang ra.
Chiêu này là Thương Ba Vạn Khoảnh, đường chém cực rộng.
Triệu Chi Kính xoay người vậy phần lưng của hắn sẽ không thấy gì, hắn chỉ cảm thấy sống lưng lành lạnh, đến khi xoay người thành công đã thấy lưỡi kiếm chuẩn bị cắt ngang qua người mình.
Triệu Chi Kính nào phải Kim Luân Pháp Vương hay Vô Song, hắn là nhục thể, nhục thể ăn một kiếm này chỉ sợ từ phần bả vai tới phần cánh tay đều sẽ bị Dương Quá cắt đứt.
Triệu Chi Kính vội dùng hai chân khụy xuống, cả người ngửa về phía sau tránh đường kiếm dạt ngang nhưng đồng thời thân thể vẫn cứ tiến về phía trước, dù sao Triệu Chi Kính vẫn tin tưởng chỉ cần mình đụng vào Dương Quá thì Dương Quá chết chắc.
Dương Quá mặt lạnh không chút cảm xúc, mũi chân dẫm mạnh một cái, cả người nhảy lên trời xoay 180 độ, kiếm thứ ba chém ra, kiếm này gọi là Tiếp Thiên Vân Đào, kiếm này không phải chém thành vòng ngang mà là bổ từ trên xuống dưới tạo thành đường bán nguyệt.
Kiếm này mục tiêu là đầu của Triệu Chi Kính, nếu Triệu Chi Kính không cản được đầu của hắn sẽ bị bổ làm đôi.
Triệu Chi Kính lúc này cũng không né được nữa, quán tính đã không đủ, khả năng cũng có hạn, chỉ có thể gầm một tiếng, lấy hai tay chắp lại mà kẹp lấy kiếm của Dương Quá.
Không thể không nói Triệu Chi Kính vẫn có nghề, động tác khó như vậy hắn vẫn làm được, thành công cản kiếm của Dương Quá nhưng hai bàn tay của hắn cũng bắt đầu chảy máu.
Triệu Chi Kính bất chấp tay mình bị thương, dùng hết sức bình sinh nhảy bật lên, hai tay phát lực ghì chặt mũi kiếm của Dương Quá.
Dương Quá thấy vậy khẽ cười lạnh, nụ cười làm Triệu Chi Kính run lên sau đó chỉ thấy Dương Quá cũng tiến lên, mũi kiếm xuất ra một luồng khí xanh.
Thấy chiêu này Triệu Chi Kính mặt cắt không còn giọt máu bởi đây là chiêu Tụ Vạn Lạc Thiên, kiếm này không phải là kiếm đâm thẳng hay chém ngang mà là "đẩy", tụ lực toàn thân đẩy kiếm về phía trước, chuyên dùng phá phòng ngự đối phương.
Triệu Chi Kính cảm thấy khí lãng đập vào mặt mình, bàn tay chảy máu càng ngày càng nhiều, hắn biết mũi kiếm của Dương Quá hoàn toàn có thể đâm xuyên cổ hắn, Triệu Chi Kính vội buông tay ra, dùng sức nhảy bật lại, cả người ướt đẫm.
Hai bên mới giao thủ vài chiêu nhưng mà Dương Quá thể hiện vô cùng kinh người, Toàn Chân Kiếm Pháp đã nắm giữ đến trình độ làm rất nhiều đệ tử thiên tài đời thứ tư phải mặc cảm chưa kể tố chất thần kinh, khả năng ứng biến cũng kinh người đủ để đám người Khưu Xử Cơ, Vương Xử Nhất không thể không tán đồng.
Tất nhiên quan trọng nhất là Dương Quá dám giết Triệu Chi Kính, chiêu chiêu đều là sát chiêu, thời điểm này tất cả các đệ tử đời thứ ba trở lên đều có thể cảm nhận được, trong lòng bỗng xuất hiện một đợt hàn ý.
Nếu người lên đài không phải Triệu Chi Kính mà là bọn họ thì sao?, nên biết trong hàng ngũ đời thứ ba thực lực của Triệu Chi Kính chỉ kém một chút so với Doãn Chí Bình mà thôi.
.........
Trong những người ở đây kẻ kinh hãi nhất dĩ nhiên là Triệu Chi Kính bởi hắn biết rõ trình độ nguyên bản của Dương Quá ra sao.
Ban đầu nếu Dương Quá chỉ học được 1-2 chiêu của Toàn Chân Kiếm Pháp thì cũng thôi nhưng hiện tại Triệu Chi Kính biết chắc Dương Quá học được toàn bộ Toàn Chân Kiếm Pháp.
Có thể dạy cho Dương Quá toàn bộ Toàn Chân Kiếm Pháp thì chỉ có thể là đệ tử đời thứ ba trở lên hơn nữa Triệu Chi Kính nắm giữ Toàn Chân Kiếm Pháp cũng có trình độ nhất định, đương nhiên nhìn ra tạo nghệ kiếm pháp của Dương Quá, tạo nghệ như vậy ngoại trừ từ phía Dương Quá thì còn phải có minh sử chỉ điểm.
Trong một tháng dạy Dương Quá thành trình độ này hơn nữa là đệ tử đời thứ ba trở lên, vậy Triệu Chi Kính sẽ đoán là ai?.
Trong lòng Triệu Chi Kính rốt cuộc có sát tâm nhưng mà không phải với Dương Quá.
"Doãn Chí Bình, được lắm được lắm, ngươi dĩ nhiên dám đâm ta một đao, lợi dụng nghiệt sức kia thêm vào Toàn Chân Đại Điển muốn giảm địa vị của ta sau đó danh chính ngôn thuận trở thành chưởng môn?, được lắm được lắm ".
Triệu Chi Kính trong lòng mắng chửi 18 đời tổ tông của Doãn Chí Bình dù sao Doãn Chí Bình cũng là người có khả năng nhất.
Trong Toàn Chân Giáo, thế hệ sau này cũng chỉ có Doãn Chí Bình cùng Triệu Chi Kính.
Thiên tư võ học của Doãn Chí Bình hơn xa Triệu Chi Kính nhưng mà ngôi vị chưởng môn thì không chỉ cần thiên tư võ học mà còn cần nhiều phương diện khác, về điểm này Triệu Chi Kính lại toàn diện hơn Doãn Chí Bình.
Theo các trưởng bối Toàn Chân Giáo, tốt nhất là để Doãn Chí Bình đạt thành hôn sư với Quách Phù sau đó ở rể Quách gia còn Triệu Chi Kính trở thành chưởng môn Toàn Chân Giáo, dù sao cả Quách phủ chỉ có một vị thiên kim tiểu thư hơn nữa còn được thương yêu vô cùng, làm sao lại dễ dàng gả ra ngoài được?.
Triệu Chi Kính trước nay cũng nghĩ vậy nhưng hiện tại hắn cảm giác... Doãn Chí Bình đang đâm mình một đao, một đao đau thấu xương.
Triệu Chi Kính hiểu đệ tử đời thứ tư hay thậm chí đời thứ ba cũng chưa chắc nhìn ra nhưng với các trưởng bối đời thứ hai thì có ai không nhìn ra... bằng vào khả năng của Triệu Chi Kính không có cách nào dạy được Dương Quá thành cái dạng này, đặc biệt chỉ là trong thời gian một tháng, điều này đồng nghĩa với việc lời Dương Quá nói có 5 phần là đúng, bằng vào 5 phần này địa vị của Triệu Chi Kính tuyệt đối đã bắt đầu lung lay rồi.
"Doãn Chí Bình ngươi nghĩ hay lắm, sau này ta nhất định tính sổ với ngươi bất quá chỉ bằng nghiệt súc kia mà muốn gây khó cho ta?, ngươi quá coi thường ta rồi, ngươi tự mình ra tay ta còn nể ngươi 3 phần, bằng vào nghiệt súc này thì còn chưa đủ tư cách ".
Tự chửi một hồi, tự viết thuyết âm mưu một hồi, Triệu Chi Kính rốt cuộc rút kiếm ra.