Một hơi uống sạch bát rượu Lệnh Hồ Xung mời, Lệnh Hồ Xung lại tiếp tục rót một chén lớn mà đưa cho Kiều Phong.
“Ha ha, đây không phải là rượu của tiểu đệ nhưng vẫn muốn mời Kiều đại ca một chén, danh tiếng của Kiều đại ca như sấm động bên tai, ngoại trừ ân sư ra Lệnh Hồ Xung thực sự phục nhất Kiều đại ca, lần này may mắn được tiếp rượu đại ca, tiểu đệ cũng mời đại ca một chén “.
Kiều Phong nếu đặt ở đời sau tuyệt đối được coi là ‘idol’, số người trẻ tuổi trong thiên hạ hâm mộ Kiều Phong chỉ sợ đếm không hết đặc biệt là khu vực Bắc Võ Lâm, danh tiếng của Bắc Kiều Phong vốn không phải để chưng cho đẹp, Lệnh Hồ Xung thần tượng Kiều Phong cũng là điều dễ hiểu.
Lệnh Hồ Xung mời rượu Kiều Phong đương nhiên nhận nhưng mà trước khi uống hắn liền đưa tay ra khẽ lắc bàn tay của mình.
“Đông Phương huynh đệ, Lệnh Hồ huynh đệ, cuộc đời Kiều Phong ta thích nhất là kết giao bằng hữu, cũng thích nhất là dùng rượu kết giao bằng hữu, chúng ta đã uống rượu cùng nhau tất nhiên là bằng hữu, là bằng hữu thì cần gì câu nệ tiểu tiết như vậy “.
Kiều Phong nói xong liền uống một hơi cạn sạch, uống xong chén rượu này Kiều Phong mới lần đầu nghiêm túc nhìn Vô Song.
Kiều Phong không phải là tiểu bối mới bước chân vào giang hồ như Lệnh Hồ Xung, Kiều Phong ánh mắt tuyệt đối hơn người.
Kiều Phong có thể lo lắng cho Lệnh Hồ Xung vì việc ra tay với Điền Bá Quang bởi Kiều Phong biết tuy Điền Bá Quang thực lực chẳng ra sao nhưng vẫn mạnh hơn Lệnh Hồ Xung nhiều, chỉ cần một ánh mắt là Kiều Phong đủ nhận ra Lệnh Hồ Xung sâu cạn ra sao.
Về phần Vô Song thì lại khác, Vô Song thực sự cho Kiều Phong cảm giác rất quái lạ, Vô Song thoạt nhìn không bao nhiêu tuổi nhưng lại cho Kiều Phong cảm giác rất sâu hoặc chí ít Kiều Phong không cách nào nhìn ra Vô Song mạnh yếu thế nào.
Kiều Phong thích kết giao huynh đệ là việc đương nhiên nhưng tiền đề là Kiều Phong phải hiểu được vị huynh đệ này, phải cảm thấy người này đáng để Kiều Phong kết giao, cái này mới gọi là dùng rượu luận huynh đệ, dùng rượu xét bằng hữu.
Kiều Phong luôn cảm thấy trên người Vô Song có cái gì không đúng, mượn một chén rượu vừa rồi cảu Lệnh Hồ Xung, Kiều Phong nảy ra sáng kiến liền tự mình rót một chén lớn cho Vô Song rồi hướng về hắn.
“Đông Phương huynh đệ, cũng như Lệnh Hồ huynh đệ đã nói, chén rượu này liền mời ngươi rồi, không có người thì chẳng biết năm nào Kiều Phong ta mới được thưởng thức loại mỹ tửu này “.
“Nữ Nhi Hồng 20 năm, quả thật có tiền cũng không mua được “.
Kiều Phong nói xong câu này mới hướng chén rượu cho Vô Song, Vô Song đương nhiên nghe ra ý của hắn.
Kiều Phong ban đầu không nhận ra đây là rượu gì chỉ biết là Nữ Nhi Hồng cực phẩm nhưng khi biết được đây là Nữ Nhi Hồng 20 năm thì lại là một việc khác, Nữ Nhi Hồng 20 năm thậm chí được coi là cống tửu dành riêng cho bậc đế vương hơn nữa không phải lúc nào cũng được uống, đến cả đế vương còn như vậy thì phàm dân như bọn họ có thể dễ dàng được uống sao?.
Vô Song nói Túy Tiên Lâu vừa vặn chỉ còn một bình này căn bản là giả, rượu này căn bản không đem ra bán bao giờ thì làm gì có chuyện chỉ còn một bình cho Vô Song cùng Lệnh Hồ Xung uống?.
Vô Song tiếp nhận chén rượu của Kiều Phong cũng một hơi cạn sạch, sau đó mới nói.
“Chẳng dấu gì hai ngươi, bình rượu này đúng là Đông Phương ta đặt trước, mỗi lần đến Túy Tiên Lâu đều sẽ có người vì ta mang thứ này lên, cũng tại thân phận ta có chút đặc biệt bất quá rượu ngon mà uống một mình cũng chẳng phải rượu ngon, rượu ngon mang ra chia sẻ với bằng hữu mới thể hiện hết cái vị của nó, không phải sao? “.
Kiều Phong cùng Lệnh Hồ Xung đều cười ha hả, Vô Song nói đương nhiên hợp ý hai người bất quá lần này lại đến Lệnh Hồ Xung tò mò với Vô Song, ba người ở đây sau vài câu chuyện đều tương đối rõ thân thế của nhau chỉ có Vô Song là thần bí vô cùng.
Lẽ dĩ nhiên Lệnh Hồ Xung hiểu nếu Vô Song không muốn nói thì hắn căn bản không thể hỏi bất quá tính cách của Lệnh Hồ Xung vốn hào sảng lại không phải dạng người suy nghĩ quá nhiều dù gì năm nay Lệnh Hồ Xung mới hơn 20 tuổi, hắn cũng chỉ có thể tính là mới ra giang hồ mà thôi.
“Đông Phương đại ca, ngươi nói ngươi là sư huynh của Nhược Hoa tỷ, Nhược Hoa tỷ võ công đã cao gấp mấy lần đệ, vỗ công của đại ca chắc còn phải cao hơn nữa, hai người còn trẻ như vậy mà võ công đều thượng thừa, đệ thực sự tò mò sư phụ của hai người là ai? “.
Lệnh Hồ Xung hỏi xong đến cả Kiều Phong còn thấy hứng thú, Kiều Phong không biết Nhược Hoa là ai vì vậy không quá để ý nhưng với võ công cùng xuất thân của Vô Song thì Kiều Phong quả thực tò mò.
Vô Song lúc này liền tỏ ra hơi ngập ngừng một chút, dĩ nhiên Vô Song đang làm màu cho Lệnh Hồ Xung cùng Kiều Phong xem mà thôi, vài giây sau Vô Song mới mở miệng trả lời câu hỏi của Lệnh Hồ Xung.
“Lệnh Hồ huynh đệ đúng là hỏi khó ta bất quá Lệnh Hồ huynh đệ đã hỏi thì đại ca cũng trả lời cho ngươi, đại ca xuất thân Đào Hoa Đảo, ân sư là Hoàng Dược Sư, danh xưng Đông Tà “.
Nói rồi Vô Song còn không khỏi mỉm cười với Kiều Phong dù sao ân sư của Kiều Phong cũng là Bắc Cái, mang Đông Tà ra đương nhiên không thể tránh khỏi việc liên quan đến Bắc Cái rồi.
Cái này Vô Song cũng phải suy nghĩ rất nhiều mới đưa ra câu trả lời, Vô Song ban đầu cũng tuyệt chẳng muốn mang vị cha vợ kia đi ra nhưng mà ai bảo có Kiều Phong ở đây?, bản thân Lệnh Hồ Xung có thể không quan tâm chính tà chỉ xem trọng bằng hữu nhưng mà Kiều Phong thì khác, chí ít địa vị của Kiều Phong rất khó cho phép hắn có thể thực sự thoải mái kết giao với ai đó, đừng nói thân phận dư nghiệt Thiên Long Giáo của Vô Song mà cho dù Vô Song nói mình là đệ tử Nhật Nguyệt Thần Giáo thì giữa hai người đã rất khó có mối quan hệ tốt đẹp.
Vô Song có muốn kết giao bằng hữu với Kiều Phong hay không?, người như Kiều Phong đương nhiên ai cũng muốn kết giao nhưng mà hỏi Vô Song có muốn kết bái huynh đệ với Kiều Phong hay không là một vấn đề khác, ai mà biết được tương lai liệu giữa Kiều Phong cùng Vô Song có một trận chiến hay không?, chân tâm mà nói Vô Song cũng chẳng muốn sau này phải quyết đấu cùng huynh đệ của mình dù gì giữa hai người ngay từ điểm xuất phát đã ở trên hai con đường đối nghịch.
Việc mang Hoàng Dược Sư ra thật sự có rất nhiều tác dụng, không chỉ giúp Vô Song có được một thân phận tạm thời mà mục đích của Vô Song vốn muốn che đi việc của Hoàng Dung, Vô Song tuy chẳng biết Kiều Phong tới Hành Dương Thành làm gì nhưng Kiều Phong không sớm thì muộn cũng sẽ biết chuyện của Hoàng Dung, như thế không bằng Vô Song chủ động nói ra việc này từ đó liền dễ giải quyết hơn nhiều.
Quả nhiên khi nghe Vô Song trả lời sư phụ mình là Hoàng Dược Sư thì Lệnh Hồ Xung kinh ngạc không ngậm miệng lại được sau đó lại có chút cười khổ.
“Lệnh Hồ Xung thực sự không ngờ hôm nay lại may mắn như vậy, hai vị đại ca một người là truyền nhân của Bắc Cái tiền bối một người lại là truyền nhân của Đông Tà tiền bốn, hôm nay diễm phúc của Lệnh Hồ Xung thực sự không tệ “.
Ở bên cạnh Lệnh Hồ Xung, Kiều Phong quả thực cũng không ngờ Vô Song lại trả lời như vậy có điều Kiều Phong lại cảm thấy câu trả lời của Vô Song không đúng cho lắm, Kiều Phong thì rõ rang chẳng quen thuộc gì Hoàng Dược Sư nhưng mà từ sư phụ Hồng Thất Công cùng sư tỷ Hoàng Dung của mình bản thân Kiều Phong liền biết Hoàng Dược Sư từ lâu đã không còn nhận đệ tử, nếu Hoàng Dược Sư nhận đệ tử thì Hoàng Dung không thể không biết chút gì chứ đừng nói nhận hai đệ tử.
Kiều Phong cũng không phải không tin Vô Song hắn chỉ cảm thấy kỳ quái vô cùng không thể không hỏi lại.
“Đông Phương huynh đệ thật sự không phải người thường, Đông Tà tiền bối từ lâu đã không thu nhận đệ tử không ngờ huynh đệ lại thật sự có thể làm tiền bối động tâm phá lệ mà thu đồ “.
Kiều Phong nói ra câu này thì Vô Song mừng lắm, hắn còn sợ Kiều Phong không hỏi, Vô Song thản nhiên rót cho mình một chén rượu, một hơi uống hết rồi mới thản nhiên đáp.
“Cái này cũng không phải là bản sự, cũng không có gì đáng khoe, cái này còn có chút liên quan tới Kiều huynh đệ “.
Thấy Vô Song cười cười đáp với mình, Kiều Phong căn bản không hiểu gì thế là lại hỏi.
“Đông Phương huynh đệ, việc có liên quan tới ta?, thứ cho Kiều Phong không hiểu “.
Vô Song nghe vậy lại nói.
“Đúng hơn là liên quan tới sư tỷ của Kiều huynh đệ, Quách phu nhân, chẳng là phu nhân của Đông Phương vốn là nghĩa nữ của sư phụ, sư phụ vì thế mới phá lệ truyền võ công cho ta, tính ra ta còn phải gọi Quách phu nhân một tiếng tỷ tỷ “.
Lần này Kiều Phong lại càng mơ hồ, cái gì mà nghĩa nữ của Hoàng Dược Sư?, Kiều Phong cảm thấy việc này còn khó tin hơn cả việc Hoàng Dược Sư thu đồ đệ.
“Đông Phương huynh đệ, thứ cho Kiều Phong tò mò, Kiều Phong không rõ nghĩa nữa của Đông Tà tiền bối rốt cuộc là sao?, Kiều Phong thật sự chưa nghe đến việc Đông Tà tiền bối... thu nghĩa nữ “.
Vô Song thần bí cười cười với Kiều Phong sau đó đáp.
“Kiều huynh đệ chưa gặp Đông Phương Bạch ta bao giờ nhưng mà ta thì lại không thể không biết huynh đệ, danh tiếng Cái Bang bang chủ như sấm bên tai sao có thể không biết vì vậy vừa thấy huynh đệ tới liền xin chịu đòn nhận tội vậy “.
“Phu nhân của ta trùng hợp cũng gọi là Hoàng Dung, là nghĩa nữ của sư phụ nhận nuôi, sư phụ truyền hết sở học một đời cho phun nhân ta bất quá nàng lại không quá thích võ nghệ, sở thích cảu nàng giống với sư phụ đam mê cầm kỳ thi họa, ngũ môn bát quái nên sư phụ mới truyền lại sở học cho ta coi như truyền nhân Đào Hoa Đảo “.
“Mới đây như Lệnh Hồ huynh đệ cũng biết, Nhược Hoa sư muội cùng phu nhân vì một số biến cố liền bị tách đội với ta, thiên hạ rộng lớn biết nơi nào tìm nhau?, cuối cùng phu nhân ta mới quyết định mượn danh Cái Bang đệ tử tham dự Tiềm Long Đại Hội, mượn trận đấu này dương danh thiên hạ từ đó có thể mang thông tin này đến tai ta để cho ta đi tìm nàng, nhờ đệ tử quý bang loan tin ta mới có thể nhanh chóng tìm tới phu nhân, may mắn làm sao còn tìm được cả Nhược Hoa sư muội bất quá dù sao cũng có chút mạo phạm Cái Bang, lần này thấy Kiều huynh đệ đích thân xuất hiện ở thành Hành Dương thì ta không thể không vì phu nhân mà xin lỗi Kiều huynh đệ rồi “.
Kiều Phong lúc này như chợt tỉnh cơn mê, hắn thực sự không ngờ nữ nhân được gọi là Hoàng Dung kia dĩ nhiên lại là phu nhân của Vô Song bất quá thú thật Vô Song càng nói Kiều Phong lại càng không hiểu.
Nghĩa nữ của Hoàng Dược Sư cũng tên là Hoàng Dung?, tại sao sư tỷ của Kiều Phong không nói câu nào?, lại nói nghĩa nữa của Hoàng Dược Sư kể cả có là Hoàng Dung đi chăng nữa thì làm sao có thể biết Đả Cẩu Bổng của Cái Bang?, việc này Kiều Phong là người đầu tiên không tin trừ khi là sư tỷ của hắn tự thân truyền dạy nhưng nếu vị Quách phu nhân kia làm việc này vậy chính là làm trái môn quy Cái Bang, đây là việc Kiều Phong không tin tưởng nhất.
Dĩ nhiên cho dù có rất nhiều câu hỏi trong đầu thì Kiều Phong cũng không thể nói ra bởi nơi này còn có Lệnh Hồ Xung, sự xuất hiện của Lệnh Hồ Xung khiến cả Vô Song lẫn Kiều Phong đều khó có thể nói rất nhiều việc bởi trong giang hồ này tính ra Lệnh Hồ Xung không có tư cách để biết, người trong giang hồ biết nhiều cũng chưa phải là chuyện tốt.
Điều duy nhất mà Kiều Phong cảm thấy vui vẻ trong long là một quái sự tạm thời bị dẹp đi dù sao nếu Vô Song ở đây thì sớm muộn gì việc này cũng được giải thích, đấy là còn chưa kể Vô Song đã nói thẳng nói thật việc này với Kiều Phong làm hắn lại càng mừng rỡ, người huynh đệ này tuy có chút thần thần bí bí nhưng mà ít ra cũng không che giấu Kiều Phong.
Kiều Phong biết nếu Vô Song không nói thì Kiều Phong chỉ sợ rất khó biết được việc này, Vô Song nói ra mà không cần Kiều Phong hỏi đấy chẳng phải là sự chân thật của huynh đệ với nhau sao?, nghĩ đến đây Kiều Phong đột nhiên lại cảm thấy vui vẻ.
“Ha ha, Đông Phương huynh đệ cũng không cần cảm thấy quá có lỗi, phu nhân của huynh đệ còn khiến Cái Bang nở mày nở mặt, tuy cách làm có chút không đúng nhưng không thể nói là không có công hơn nữa vị cô nương kia cũng không phải chủ tâm làm việc xấu, Kiều Phong hoàn toàn có thể hiểu được “.
“Hôm nay huynh đệ chúng ta gặp nhau liền là duyên phận, cứ uống thống khoái một trận thì như thế nào? “.
Lệnh Hồ Xung ở bên cạnh không hiểu lắm nhưng mà cũng bật cười, tự mình rót ba chén rượu đầy ự rồi nói.
“Tiểu đệ Lệnh Hồ Xung lại kính hai vị đại ca một ly “.
Vô Song cùng Kiều Phong tiếp nhận chén rượu lớn đều một hơi uống cạn, lần này đến lượt Vô Song thống khoái mà nói.
“Gặp nhau là hữu duyên, bữa rượu này ta mời, đương nhiên 10 năm Nữ Nhi Hồng cũng không còn, sau này có dịp ta mời các ngươi rượu còn ngon hơn, Nữ Nhi Hồng dù sao cũng quá nhẹ, uống liền phải uống Thiêu Đao Tử của Bắc Cương “.
Ba người Vô Song, Lệnh Hồ Xung cùng Kiều Phong một khi tửu ý đã tràn đầy, tửu hứng lên cao trào thì có thể uống được bao nhiêu rượu?, trên cái bàn rượu này ba người thậm chí uống hết hơn 50 cân rượu vẫn chưa chịu dừng, ba người uống rượu thậm chí làm kinh động toàn bộ Túy Tiên Lâu.
Nữ Nhi Hồng đương nhiên là rượu ngon nhưng chung quy vẫn là quá nhẹ, ngoại trừ Lệnh Hồ Xung đã có chút không rõ trời nam đất bắc thì Kiều Phong cùng Vô Song sắc mặt cũng chỉ hơi hồng một chút, vẫn có thể từng bát từng bát lớn mà một hơi cạn sạch.
Lệnh Hồ Xung là người yêu rượu, hiểu rượu, có tửu lượng kinh người bất quá Vô Song cùng Kiều Phong phải nói là tửu lượng quái vật, ban đầu vốn là dung rượu kết giao bằng hữu nhưng mà hiện tại liền đổi thành Vô Song cùng Kiều Phong trực tiếp đấu tửu lực.
Đương nhiên Vô Song cũng hiểu sau khi đấu rượu với Kiều Phong thì việc gì diễn ra.
Lại một lần nữa cạn hết chén rượu, Vô Song rốt cuộc quyết định, cuộc đời Kiều Phong vốn có nhiều khổ đau, Vô Song hôm nay nhận người huynh đệ này liền phải giúp hắn thay đổi số phận, chí ít Thần Võ tuyệt đối không thể kết thúc như vậy.