Vô Song thực sự không tin mình sẽ thua Lãnh.
Hắn đánh nhau có thể không phải đối thủ của nàng nhưng chẳng nhẽ khả năng chịu đựng cũng không bằng của nàng?.
Cho dù cái cầu thang khỉ gió này không có phần thưởng hắn cũng dám đi một lần, tất nhiên phần thưởng cũng là một cái làm Vô Song tò mò.
Đôi huyết nhận của Lãnh chưa cho Vô Song cảm thấy quá đáng sợ nhưng mà hắn cũng không coi thường nó.
Đầu tiên về độ sắc bén, nó có thể cắt ra một lớp trên hắc giáp của Vô Song, gây cho Vô Song thương tổn trực tiếp thì Vô Song đánh giá thứ này có thể ngang ngửa Ỷ Thiên Kiếm cùng Đồ Long Đao, tất nhiên đây chỉ là ước lượng của Vô Song, Vô Song còn chưa được trải nghiệm Ỷ Thiên Kiếm – Đồ Long Đao.
Thứ hai là về khả năng của huyết nhận, Vô Song chưa rõ thứ này có năng lực gì nhưng bản năng Vô Song biết Lãnh vẫn chưa cho hắn nhìn thấy uy lực huyết nhận, cường giả cấp bậc như Lãnh sử dụng vũ khí có thể tầm thường sao?, Vô Song chí ít sẽ không tin.
Ví dụ đơn giản nhất chính là Trương Tam Phong, bản thân Trường Sinh Chân Nhân đã sớm vô địch một giới nhưng không phải bên người vẫn mang theo Chân Vũ Kiếm sao?.
Lại nói tới Chân Vũ Kiếm, Vô Song chỉ biết thở dài, hắn cũng mất luôn thanh kiếm này trên Đào Hoa Đảo, hiện tại bên người Vô Song còn không có binh khí thích hợp, hắn càng muốn thử bước vào Sát Sinh Lộ.
_________________
Như Lãnh đã nói, Sát Sinh Lộ cứ 50 bậc sẽ tăng thêm lượng lớn sát khí.
Sát khí ở bậc thứ 50 thì chỉ đủ cho Vô Song có cảm giác, loại sát khí này như gió nhẹ thổi vậy, không có cái gì đặc biệt.
Đến khi vượt quan bậc 100, sát khí quả thật mạnh lễn nhưng vẫn chưa đủ làm Vô Song quan tâm, cứ như thế tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, thân hình cứ như xé gió vậy, chẳng mấy chốc hắn đã chạm đến bậc thang thứ 1000.
Tại bậc thang thứ 1000 như lời Lãnh nói, quả thực đủ làm Vô Song động dung.
Sát khí ngưng thực, sát khí đã hóa đao, loại sát khí này về một mặt nào đó không khác gì kiếm khí, vô số sát khí ngưng chực chém về phía Vô Song khiến không gian xung quanh vang lên những âm thanh ‘keng keng ‘ như kim loại va chạm vậy.
Sát khí ngưng thực ở bậc 1000 quả thật sẽ khiến không ít ngũ tuyệt cao thủ của nhân loại lùi bước, đáng tiếc nó đối với Vô Song vẫn là không đủ, thân thể Vô Song quá mức cường hãn so với cái gọi là sát khí này.
“Thực sự muốn xem đến bậc 2200 sẽ ra cái gì?”.
Tự nói với mình một câu, Vô Song lại tiếp tục tiến lên, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Tất nhiên trong tình trạng liên tục bị sát khí ngưng thực tấn công, bước đi càng chậm Vô Song sẽ phải chịu tấn công càng nhiều.
Mỗi bậc cầu thang của Sát Sinh Lộ đều khá lớn, ít nhất phải vài bước chân đồng thời ngăn cách mỗi bậc đều có một lớp tường khí vô hình, vì vậy cũng không thể nào một đường chạy thẳng, sát khí càng mạnh tường khí đương nhiên sẽ càng mạnh, ai không thể chịu được sát khí công kích ít nhất là trong thời gian đập tan tường khí thì nhất định sẽ bị đào thải.
Cũng may thân thể Vô Song siêu cấp biến thái, bất kể vách ngăn hay sát khí đều khó lòng ngăn cản bước chân của hắn.
Mãi đến bậc thứ 1500, Vô Song mới thực sự phải dừng lại.
Lần này hắn khó lòng một đường hát vang như trước, sát khí không còn ngưng thực mà sát khí đã ngưng ảnh, không còn chỉ là một đường kiếm khí như trước, nó thật sự hóa thành lợi kiếm, vô số thanh kiếm chém về phía Vô Song.
Vô Song lúc này cũng không có cách nào tùy tiện để sát khí đánh vào người mình nữa, hắn bắt đầu dùng từng quyền từng quyền ngạnh kháng sát khí, lấy quyền đầu của mình trực tiếp đánh tan sát khí lao tới đồng thời một tay cách không đánh ra liên tục vài quyền về phía bình chướng.
Bình chướng lúc này đã tương đối cứng rắn, Vô Song không thể cứ đụng là vỡ nữa, hắn phải thực sự chú tâm công kích.
Vượt qua bậc thang 1500, tiếp tục một đường hát vang tiến mạnh, cho đến bậc thang thứ 2000.
Bậc thang này thực sự rất khác, Vô Song hoàn toàn phải dừng lại mà ngước nhìn kỳ cảnh trước mắt.
Sát khí ngưng thực, sát khí hóa kiếm, lúc này thì sát khí ngưng mục.
Cho dù biết mình chỉ đang đứng trên một bậc cầu thang nhỏ vô cùng nhưng Vô Song như thấy cả thiên địa bao phủ lấy mình vậy, cả một bầu trời đỏ như máu, ở trung tâm bầu trời có một con mắt người, nhãn cầu màu trắng, con ngươi đen ngòm, thực sự không khác gì một con mắt bị móc ra, con mắt này đang chớp động nhìn lấy Vô Song bên dưới.
Sát khí lúc này hoàn toàn trở thành vô hình, theo ánh mắt kia chớp động, nó xuyên thấu qua cơ thể Vô Song, tiến vào thức hải hắn, sát khí muốn tấn công tâm trí của Vô Song.
Sát khí ở bậc 2000 chắc chắn sẽ không sẽ yếu như bậc 50, sẽ không cho Vô Song cái gọi là ‘thử’, hắn trực tiếp bị côgn kích vào đại não, sau đó ánh mắt hắn mờ đi, càng ngày càng mờ.
Vô Song hiểu việc gì phải xảy ra với mình, cái này gọi là tâm ma.
Sát khí quá nặng, không thết điều khiển được sát khí thì nó sẽ quấn thân, sát khí tiến vào đại não tấn công chính tâm trí con người.
Theo như ngôn ngữ khoa học mà nói, cái này chính là mặc cảm tội lỗi.
Còn theo ngôn ngữ võ hiệp thì đây là tâm ma.
Vô Song chưa từng gặp tâm ma, chưa từng gặp hoàn cảnh này nhưng hắn cũng không dám ‘chơi’ thứ này.
Cắn răng một cái, nhịn xuống đau đớn trong thức hải, Vô Song dùng hết sức mà tung quyền, hy vọng có thẻ đánh nát bình chướng... bất quá việc Vô Song càng không ngờ là quyền hắn tung ra chỉ có thể đánh vào khoảng không.
Tai của Vô Song bắt đầu ù ù, hắn gần như không thể xác định phương hướng.
Hơn nữa Vô Song dần dần nhìn thấy ảo giác, hắn thấy rất nhiều oan hồn xuất hiện trước mắt, lúc đầu chỉ là bóng mờ nhưng càng ngày càng ngưng thực.
Có những kẻ hắn biết, hắn nhớ mặt.
Có những kẻ chỉ thoáng qua trong cuộc đời hắn.
Điểm chung của tất cả những kẻ này... đều là oan hồn trong tay Vô Song.
Lệ khí càng ngày càng nặng, sát khí ảnh hưởng càng ngày càng lớn đến Vô Song sau đó bất giác Vô Song cảm thấy đau.
Một thanh kiếm đâm xuyên ngực Vô Song.
Trước mặt hắn xuất hiện một kẻ máu me be bét, người này thậm chí không còn đầu nhưng mà từ phục trang mà xem Vô Song nhận ra hắn chính là Hoàn Nhan Khang, kẻ mới bị Vô Song chặt đầu.
Sau đó lại có thân ảnh đi tới, rút kiếm đâm hắn, người này là Khưu Xử Cơ, cũng là một cái xác không đầu.
Dần dần càng nhiều càng nhiều người tiến tới đâm hắn, thân thể Vô Song càng ngày càng nặng trĩu, tai của hắn càng ngày càng nghe thấy nhiều âm thanh mà chính hắn cũng không hiểu.
Tiếng gầm thét, tiếng khóc lóc, thậm chí là cả tiếng van xin.
Những âm thanh này làm đầu óc Vô Song càng ngày càng rối, thân thể hắn càng ngày càng nặng.
Có cảm giác như cả một biển máu đang đè hắn xuống, thân thể hắn chìm dần, chìm dần.
Ngay lúc tưởng chừng Vô Song sắp bị nuốt chửng một tay hắn đưa lên, xuyên qua những oan hồn rồi mạnh mẽ nắm lại.
Một đầu hắc long bám theo cánh tay phi vũ cửu thiên, cái miệng lớn điên cuồng mở ra, ánh mắt Vô Song triệt để đổi thành màu đỏ.
Hai đầu hắc long còn lại gầm thét, từ sống lưng của hắn bắt đầu điên cuồng chuyển động, chúng nó mở miệng trực tiếp nuốt chửng toàn bộ oán hồn xung quanh.
“Phế vật, cút”.
Vô Song gầm lên một tiếng, chân tiến về phía trước đồng thời đầu óc của hắn cũng càng ngày càng thanh tỉnh.
Trên người hắn xuất hiện từng vầng bán nguyệt màu đỏ, đây là kiếm khí của hắn, là Tịch Tà kiếm khí.
Tịch Tà là sát lục kiếm, là kiếm pháp mang theo sát khí lăng lệ nhất Kim Dung.
Thời điểm này Vô Song trên người không có kiếm, hắn liền lấy tay làm kiếm, hai tay dang rộng ra.
Mỗi tay của hắn có hai đầu hắc long bám vào, hắc long lần này cũng triệt để điên cuồng, bắt đầu thôn phệ chính sát khí xung quanh, nó muốn chọc thủng bầu trời đỏ như máu kia.
Vô Song còn không thèm vượt qua bình chướng, hắn lúc này còn muốn hủy mục, hủy thiên.
Sát khí điên cuồng tiến vào người Vô Song, cũng điên cuồng bị hắc long thôn phệ, sát lục kiếm khí xung quanh hắn càng ngày càng dày đặc, từng tia sát khí trực tiếp bị Vô Song cô đọng lại, hòa vào sát lục kiếm khí của mình.
Lúc trước sát lục kiếm khí của Vô Song rất nhỏ chỉ như từng cái ám khí mà giang hồ hay dùng thì hiện tại nó càng ngày càng lớn, bắt đầu chân chính được coi là vầng bán nguyệt.
Mãi cho đến khi sát lục kiếm khí phát triển đến độ lớn ngang ngửa Hỏa Diễm Đao mới bắt đầu đình chỉ, Vô Song ánh mắt đỏ lừ nhìn lên thiên không, bầu trời kia đã bị xuyên thủng, mục nhãn trực tiếp bị cắn nát.
Vô Song lần này cũng không thèm nghĩ ngợi, càng không muốn chờ đợi, cứ như vậy lao thẳng về phía trước.
Hắn biết Sát Sinh Lộ này chỉ sợ là kỳ ngộ của chính bản thân hắn, đẩy hắn đi được một bước rất xa trên con đường Kiếm Vực.
Xung quanh hắn hiện nay có đến trăm đạo huyết ảnh kiếm khí, hắn vừa chạy vừa tự mình cô đọng kiếm khí bản thân, hắn lần này triệt để điên cuồng.
Kiếm khí từ trăm đạo, theo mỗi bước chân của hắn liền giảm đi một đạo.
Vô Song xuyên từ bậc thang thứ 2000 đến bậc thang 2100, số lượng kiếm khí lơ lửng trên người hắn vèn vẹn chỉ còn 10 đạo.
Sát lục kiếm khí lúc này vẫn chỉ là sát lục kiếm khí, nếu theo đẳng cấp phân chia kiếm khí của Vô Song đang ở trong trạng thái ngưng thực, lần này đi vào Sát Sinh Lộ cho hắn chỉ dẫn rất lớn.
Kiếm khí cũng như sát khí.
Sau kiếm khí ngưng thực sẽ là kiếm khí ngưng ảnh.
Sau kiếm khí ngưng ảnh chỉ sợ thực sự sẽ mở ra kiếm vực dù sao sát khí ngưng mục cũng dã bắt đầu tự tạo lĩnh vực cho chính nó.
Càng nghĩ Vô Song càng có cảm giác có thể thành công, đáng tiếc duy nhất của hắn là từ tầng 2000 đến tầng 2099 không còn nhìn thấy bầu trời đỏ như huyết kia, xung quanh căn bản không còn sát khí.
Cái này thì Vô Song cũng không biết, bởi vì hắn phá hủy sát mục dẫn đến từ bậc 2000 đến bậc 2099 không còn bất cứ một chút sát khí nào, cứ 100 bậc liền sẽ có một sát mục xuất hiện, một sát vực mới được tạo ra.
Cậy có hắc long mở đường, Vô Song trực tiếp tiến vào bậc 2100, ở nơi đó vẫn là sát mục kia nhìn chằm chằm vào hắn nhưng mà hiện tại hắn cũng có thể thấy rõ, đôi mắt kia bắt đầu xuất hiện tơ máu, bắt đầu khiến hắn có cảm giác điên cuồng.
Tất nhiên thứ kia điên cuồng thì sao?, hắn thực sự lười quan tâm.
Hắc long toàn bộ mở, lại bắt đầu điên cuồng thôn phệ tất cả.
.......
Bậc 2200, vẫn cứ là sát mục, vẫn cứ là tơ máu nhưng tơ máu càng ngày càng dày đặc, cứ như nó muốn nứt ra vậy.
Bậc 2300, sát mục triệt để hóa thành màu đỏ, ít nhất con ngươi kia đỏ như máu.
Bậc 2400, sát mục hoàn toàn hóa thành màu huyết hồng, con ngươi cũng biến mất, nó đã có thể coi là huyết nhãn, con mắt đỏ rực như huyết.
Bậc 2500, trên bầu trời kia hiện lên sát vân, từng đám mây máu huyền phù trên bầu trời.
Bậc 2600, sát vận càng ngày càng dày đặc.
Bậc 2700, sát vân hóa vũ, vũ hóa hình, mỗi giọt mưa là một tia sát khí, sát khí được cô đọng lại nhỏ như kim châm, cứ như thế mà lao xuống.
Bậc 2800, ba đầu hắc long bắt đầu không chịu được, mưa càng ngày càng lớn, sát khí càng ngày càng đáng sợ, nó trực tiếp làm tổn thương bản thể hắc long.
Bậc 2900, hắc lân gần như tan vỡ, Vô Song có thể cảm giác được hắc long đau đớn như thế nào, đây chính là cảm giác khi đánh với Lãnh, uy lực sát vũ thực sự quá khủng khiếp, hắn tin tưởng nếu không phải hắc long mang theo khả năng thôn phệ, hắn chỉ sợ sớm không chịu được.
Nếu là đế vị cao thủ khác, chỉ sợ khi sát vân hóa vũ, toàn thiên không đều là sát vũ, ở bậc 2700 đã không các nào dùng thên thể đề kháng.
Hiện tại Vô Song phải chọn, là rút lui hay tiếp tục bước vào bậc 3000.
Vô Song chưa hiểu quá rõ về Sát Sinh Lộ nhưng hắn có cảm giác, chỉ cần lùi ra, chỉ cần lùi một bước hắn tất nhiên sẽ được tính là thất bại, bản thân rời khỏi sát sinh lộ.
Tình thế của hắc long cực kỳ không tốt nhưng nếu hắn điên cuồng một lần, vẫn có thể mở ra bậc thứ 3000 bất quá Vô Song cũng tinh tế mà nhận ra, cứ 1000 bậc... chỉ sợ là một cái độ khó hoàn toàn mới.
“Liều”.
Nhìn thấy kiếm khí sau lưng mình, Vô Song liều.
Kiếm khí của hắn hiện tại đã biến thành 30 đạo, hắn đã không thể cô đọng thêm, sát lục kiếm khí của hắn đã cô đọng tới giới hạn, bắt đầu ra tăng số lượng từ 10 đạo lên 30 đạo.
Sát lục kiếm khí của hắn hiện tại thực sự cực kỳ đáng sợ, hắn tin tưởng 30 đạo kiếm khí này về bản chất đã không thua kém tuyệt học Hỏa Diễm Đao của Cưu Ma Trí.
Sức phá hoại có thể thua Hỏa Diễm Đao nhưng nếu chỉ bàn về giết người, nó còn đáng sợ hơn cả Hỏa Diễm Đao, kiếm khí sắc bén tận cùng, hơn nữa tốc độ phóng ra tuyệt đối hơn xa Hỏa Diễm Đao.
Hắn chưa thể tạo thành kiếm vực, vì vậy hắn gọi thứ này là Sát Lục Đao.
Vô Song ở bậc 2999 chính thức có thêm một tuyệt học.
_____________________
(Bù chương hôm qua)