Cửu Âm Chân Kinh quyển thượng nói về tu đạo, nói về huyền môn đạo gia đồng thời cũng là những gì tinh túy nhất của Cửu Âm Chân Kinh.
Cửu Âm Chân Kinh quyển hạ thì lại chỉ tập trung võ công cùng chiêu thức, nhờ có Cửu Âm Chân Kinh quyển hạ mà Cửu Âm Chân Kinh mới có chút giống võ công trong giang hồ nếu không Vô Song thật sự sợ hắn đọc nhầm sách tu tiên.
Khác với Cửu Âm Chân Kinh Thượng thì Cửu Âm Chân Kinh Hạ đơn giản hơn nhiều, thuần túy là võ học ghi chép, Vô Song có thể vừa đọc một cái liền hiểu, độ khó không quá lớn.
Cửu Âm Chân Kinh Hạ bao gồm 7 chiêu thức bất quá mấy chiêu thức này cũng có chút lạ.
Xếp hàng thứ nhất cũng là võ công nổi tiếng nhất trong Cửu Âm Chân Kinh – Cửu Âm Thần Trảo.
Xếp hàng thứ hai được gọi là Bạch Mãng Tiên Pháp.
Khác với Cửu Âm Thần Trảo, Vô Song cảm thấy hứng thú hơn với Bạch Mãng Tiễn Pháp, một dạng võ công sử dụng sợi dây làm vũ khí, thứ vũ khí này Vô Song còn chưa bao giờ thử qua, tương đối có ý tứ.
Bạch Mãng Tiên Pháp có thể sử dụng dây thừng, mảnh vải dài hay thậm chí là dây cương ngựa làm vũ khí, tất nhiên vũ khí đi kèm tốt nhất của nó thì vẫn là roi da.
Bạch Mãng Tiễn Pháp có thể biến roi da thành sinh vật sống, công được, thủ được, biến ảo vô cùng, chỉ vừa đọc qua đã khiến Vô Song trong nội tâm mang theo vài phần hứng thú.
Xếp hàng thứ ba trong Cửu Âm Chân Kinh Quyển Hạ là Tồi Tầm Chưởng.
Tồi Tâm Chưởng là một loại chưởng pháp cực kỳ bá đạo, thậm chí Vô Song còn đánh giá nó không hề thua kém Huyền Minh Thần Chưởng.
Huyền Minh Thần Chưởng là chí âm chí hàn thì Tồi Tâm Chưởng là chí âm chí dị.
Cùng là âm nhu chưởng pháp nhưng bản thân Tồi Tâm Chưởng lại mang theo hiệu quả xuyên giáp, có khả năng rất lớn trực tiếp bỏ qua hộ thân cương khí hơn nữa Tòi Tâm Chưởng khi đánh vào cơ thể người sẽ chuyển hóa âm nhu nội lực sang một dạng gọi là Tồi Tâm Khí, thứ khí này sau khi nhập thể trực tiếp giết thẳng vào lục phủ ngũ tạng con người, hoàn toàn bỏ qua khả năng phòng ngự của xương, hoàn toàn không đụng đến xương.
Mai Siêu Phong năm xưa thu được tàn thiên của Cửu Âm Chân Kinh, nhìn thấy Tồi Tâm Chưởng cùng Cửu Âm Thần Trảo có lẽ mới nghĩ nó là tuyệt học tà ác.
Thú thật, Cửu Âm Chân Kinh quyển hạ thực sự cũng đúng là đi theo con đường tà ác, chí ít Vô Song cảm thấy Cửu Âm Thần Trảo hay Tồi Tầm Chưởng đều chẳng phải loại võ công nhu hòa gì, đây toàn bộ đều là tuyệt sát võ học.
Nghĩ cũng không cần nghĩ, có đến 8-9 phần là năm xưa Hoàng Thường ở trong thâm sơn cùng cốc, nghĩ cách báo thù xưa sau đó trực tiếp sáng tạo ra Cửu Âm Thần Trảo cùng Tồi Tầm Chưởng, trong lòng Hoàng Thường mang đại thù, chiêu thức võ học vì vậy mới âm tàn như vậy.
Sau này Hoàng Thường hiểu ra tất cả, buông tay rời khỏi nhân thế nhưng ông vẫn cứ để lại võ công ghi trong Cửu Âm quyển hạ, chỉ sợ đây là Hoàng Thường không đành lòng nhìn thứ võ công âm độc của chính mình tuyệt tích tại trần gian, dù sao bất kể là Cửu Âm Thần Trảo hay Tồi Tầm Chưởng đều là nhân gian đỉnh cấp võ học, nếu nó đứt đoạn truyền thừa thì mới đáng tiếc.
Trên đời làm gì có võ công xấu?, xấu hay tốt chính là do người sử dụng mà thôi.
Loại chiêu thức thứ tư lại càng đặc sắc, nó gọi là Thủ Huy Ngũ Quyền.
Thủ Huy Ngũ Quyền tuy có chữ ‘quyền’ nhưng lại giống với trảo pháp hơn tuy nhiên nó cũng rất khác trảo pháp.
Trảo pháp thường thường lấy sắc bén làm đầu, lấy tốc độ làm ưu thế còn Thủ Huy Ngũ Quyền lại đề cao lực.
Bàn tay năm ngón, mỗi ngón lực thành một quyền, một trảo xuất ra như năm quyền cùng tới, mang theo uy lực trấn nát đối phương.
Nếu Cửu Âm Bạch Cốt Trảo có thể xuyên thủng đầu người như cắt đậu hũ thì Thủ Huy Ngũ Quyền cũng có thể bóp nát đầu người như bóp nát quả cam.
Tất nhiên... độ khó của việc bóp nát quả cam vẫn là lớn hơn một chút.
Sau Thủ Huy Ngũ Quyền là Loa Toàn Cửu Ảnh.
Nhìn vào Loa Toàn Cửu Ảnh sau đó lại tiếp tục nhìn các chiêu thức tiếp theo, Vô Song trong ánh mắt rốt cuộc có ngưng trọng.
Bất kể là Tồi Tầm Chưởng, Cửu Âm Thần Trảo, Bạch Mãng Tiên Pháp hay Thủ Huy Ngũ Quyền đều chỉ có thể làm Vô Song hứng thú.
Với võ công hiện nay của Vô Song, mấy thứ này chỉ là dệt hoa trên gấm, có cũng được mà không có cũng được.
Vô Song hiện nay thậm chí vẫn còn tuyệt học Cửu Bộ Thức của Linh Thứu Cung còn chưa có cơ hội sử dụng đâu?, còn có hàng loạt võ công chính hắn còn chưa thử qua, chí ít dựa vào thể chất của hắn cùng Tiểu Vô Tướng Công nếu Vô Song thực sự muốn, ngay lúc này hắn có thể đánh ra vài chiêu Hàng Long Thập Bát Chưởng cũng không có độ khó gì cả.
Vô Song từ sau khi rời khỏi Lôi Cổ Sơn đã không thiếu võ công, đã có rất ít võ công trong thiên hạ có thể làm hắn ngưng trọng tuy nhiên ba chiêu thức cuối cùng của Cửu Âm Chân Kinh lại tương đối khác.
Loan Toàn Cửu Ảnh – Xà Hành Ly Phiên – Hoàng Không Na Di.
Ba chiêu cuối của Cửu Âm Chân Kinh, không ngờ đều là thân pháp.
Loa Toàn Cửu Ảnh là một môn khinh công, bao gồm: thân pháp, bộ pháp, cương khí. Luyện thành có thể từ mặt đất phi bằng lên mấy trượng, còn có thể huyễn hóa ra chín thân ảnh dụ địch chiến thắng.
Xà Hành Ly Phiên là một môn thân pháp dùng để tránh né, dựa theo cách di chuyển của loài rắn mà sáng tạo ra, cực kỳ quỷ dị, thậm chí tốc độ di chuyển còn cực nhanh, điều đáng tiếc duy nhất môn võ công này phải lăn lộn vòng vòng trên mặt đất, tương đối làm ảnh hưởng hình tượng của Vô Song.
Cuối cùng là Hoành Không Na Di, là một loại khinh công cho phép khi đang ở trên không trung cũng có thể bay ngang ra một đoàn, cực kỳ nghịch thiên, cực kỳ phản khoa học.
Bằng ba bộ thân pháp này.... thiên hạ còn ai bắt được ngươi mới là lạ.
Nếu kết hợp ba loại thân pháp này với nhau, bất kể Mị Ảnh của Vô Song hay Lăng Ba Vi Bộ của Tiêu Dao Phái đều không có cách nào đuổi theo, cho dù rút ngắn khoảng cách cũng không làm nổi.
Ba loại thân pháp riêng biệt lại phụ trợ cho nhau, nếu có thể học xuống toàn bộ mà kết hợp chỉ sợ đây chân chính là thiên hạ đệ nhất khinh công.
..........
Nắm hộp gõ trong tay, một tay đang giữ lấy Cửu Âm chân Kinh, Vô Song thật sâu hít vào một hơi.
Hắn hiện tại tuy chưa khám phá ra Cực Cảnh cùng Cực Võ là gì nhưng mà hắn nhất định phải cầm xuống Cửu Âm Chân Kinh, bộ Cửu Âm Chân Kinh này quả thực đáng để toàn bộ thiên hạ tranh đoạt.
Nếu Vô Song xuyên không sớm chục năm, hắn cũng dám liều mình lên Hoa Sơn cướp Cửu Âm Chân Kinh về.
,,,,,,,,
Khoảng thời gian tiếp theo lại trôi qua tương đối bình yên.
Không rõ có phải sợ Vô Song không, Âu Dương Phong sau khi thương thế bình phục lập tức mang Âu Dương Khắc rời đi.
Âu Dương Phong rời đi thì Bạch Tự Tại cho dù không muốn cũng sẽ phải rời đi, dù sao Bạch Tự Tạt cũng không quen biết gì Hoàng Dược Sư, Âu Dương Phong dẫn hắn đến đây đã quay về thì Bạch Tự Tại sao có thể ở lại?.
Sau khi Âu Dương cùng Bạch Tự Tại rời đi, chỉ còn duy nhất Bắc Cái cùng Quách Tĩnh làm khách trên Đào Hoa Đảo có điều giống với Vô Song, cả Vô Song cùng Quách Tĩnh đều tiến vào trạng thái tu luyện cuồng nhân.
Vô Song trên Đạn Chỉ Phong còn Quách Tĩnh ở Thạch Quật.
Bắc Cái cho dù muốn gọi Quách Tĩnh, muốn gặp mặt Quách Tĩnh một chút cũng không biết Quách Tĩnh đang ở đâu, khoảng thời gian này Bắc Cái cũng chỉ có ở trên đảo làm bạn cùng Hoàng Dược Sư.
Cũng may có đồ ăn ngon của Dung nhi, nếu không chỉ sợ Bắc Cái đã sớm không nhịn được mà rời đi.
Bắc Cái lúc đầu không thấy Quách Tĩnh đương nhiên cũng sẽ lo lắng bất quá khi Hoàng Dược Sư mở miệng đảm bảo an nguy của Quách Tĩnh, Bắc Cái liền không còn suy nghĩ gì nữa, đã đến cái độ cao như bọn họ một lời nó tuyệt đối có gia trịnh cực lớn.
Lại nói một chút về Quách Tĩnh, lần này đến Đào Hoa Đảo bản thân Quách Tĩnh thậm chí là người thu hoạch lớn nhất, hoàn toàn không kém gì lần Vô Song đến Lôi Cổ Sơn, đây là một đợt thuế biến dành cho Quách Tĩnh.
Quách Tĩnh vẫn cứ y nguyên chỉ học được 15 chưởng của Hàng Long nhưng mà đây không phải vấn đề lớn.
Từ khi lên Đào Hoa Đảo, từ khi tiến vào Thạch Quật, Quách Tĩnh đầu tiên học được Song Thủ Hổ Bác.
Thứ hai cũng không khác trong truyện bao nhiêu, Quách Tĩnh học được Không Minh Quyền.
Thứ ba đương nhiên là Cửu Âm Chân Kinh.
Cuối cùng mới là cái đáng nói nhất, không biết có phải số mệnh của Quách Tĩnh đã đạt đến trình độ siêu cường hay không, Quách Tĩnh ở cùng với Chu Bá Thông không ngờ lại học được cả tuyệt học của Bạch Tự Tại.
Việc này cũng là có chút buồn cười, Bạch Tự Tại cùng Chu Bá Thông mấy ngày đánh nhau đều bất phân thắng bại, cả hai vốn ‘già mà không kính’, tính tình có chút trẻ con liền trực tiếp lấy Quách Tĩnh ra so, mỗi người dạy cho Quách Tĩnh vài chiêu võ công, sau đó xem ai dạy tốt nhất người đó liền thắng.
Kết quả cuộc thi này người thắng liền là Bạch Tự Tại nhưng người hưởng lợi lớn nhất chỉ có Quách Tĩnh.
Tuyết Sơn Phái là môn phái thần bí nhất nhì trong giang hồ, giống với Linh Thứu Cung đều là thế ngoại môn phái cách biệt với hồng trần.
Võ công của Tuyết Sơn Phái thật ra chưa chắc đã hợp với Quách Tĩnh, dù sao võ công của Tuyêt Sơn yêu cầu chiêu tức tinh diệu, thủ pháp hoa mỹ, bộ pháp nhịp nhàng, chú trọng nhất vào sự hoàn mỹ, đương nhiên mấy cái yêu cầu này có độ khó rất cao với Quách Tĩnh.
Thế là chẳng biết có phải bị điên hay không, Bạch Tự Tại vậy mà trực tiếp truyền dạy bí truyền tuyệt học của Tuyết Sơn cho Quách Tĩnh, Tuyết Sơn – Nghịch Thủy Hàn Kiếm.
Quả thực Quách Tĩnh chính là trúng phải siêu cấp vận may bởi Nghịch Thủy Hàn Kiếm là một trong những kiếm pháp tối tao của Tuyết Sơn.
Nghịch Thủy Hàn Kiếm thật ra không tính là chiêu thức võ kỹ, nó giống với Song Thủ Hổ Bác, là bí kỹ.
Nghịch Thủy Hàn Kiếm có thể trong thời gian ngắn cấp tốc phong bế kinh mạch, phong bế tổn thương, trực tiếp bỏ qua đau đớn, đây gần như là thủ đoạn hồi quang phản chiếu vậy.
Bất kể thương thế ra sao, chỉ cần chưa chết, chỉ cần có thể đứng lên vậy vận dụng Nghịch Thủy Hàn liền có thể tiếp tục chiến đấu, tất nhiên Nghịch Thủy Hàn cũng chỉ có tác dụng trong một khoảng thời gian nhất định nhưng nó vẫn cứ là một bí kỹ hàng đầu võ lâm.
Sở hữu Nghịch Thủy Hàn không khác gì cho dù đang trong tuyệt cảnh vẫn có cơ hội chạy thoát ra ngoài, tùy thời mang theo một cái phao cứu mạng, còn có thể muốn gì hơn?, đến ngay cả Vô Song còn chưa có cái phao cứu mạng nào cường đại như Nghịch Thủy Hàn.
Phượng Hoàng Châm của Vô Song cũng tính là phao cứu mạng, công dụng tương đương nhưng lực bộc phát lại thua kém Nghịch Thủy Hàn tương đối nhiều, quan trọng hơn ở trên chiến trường ai sẽ cho Vô Song thời gian nghỉ ngơi rồi chi châm?.
Phượng Hoàng Châm của hắn vãn là kém Nghịch Thủy Hàn một mảng lớn.
........
Trong lúc cả Vô Song cùng Quách Tĩnh đang liều mạng luyện võ, ở một nơi khác xa xôi hơn, ở một nơi mà tất cả cường giả trong thiên hạ đang hướng mắt về, nơi này gọi là Phật Sơn.
Đến Phật Sơn không hẳn ai cũng là cao thủ nhưng chỉ cần đến Phật Sơn mà còn sống, tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ.
Tại một góc của Phật Sơn lúc này, có ba bóng người cấp tốc di chuyển, hai nam cùng một nữ.
Ba người này vậy mà đang quyết đấu với nhau.
Trong ba người này, nếu Vô Song ở đây rất dễ dàng sẽ nhận ra một người là Vương Trùng Dương, về phần người nữ nhân cũng chính là Lâm Triều Anh.
Lúc này Vương Trùng Dương cùng Lâm Triều Anh hai người song kiếm hợp bích, cùng với thần bí hắc y nhân kia chiến đến thiên hôn địa ám.
Không ai rõ hắc y nhân là ai nhưng lại có thể một người ngạnh kháng hai vợ chồng Vương Trùng Dương, điều này làm cho cả Vương Trùng Dương cùng Lâm Triều Anh đều kinh hãi gần chết.
Tất nhiên bọn họ không thắng được hắc y nhân nhưng bằng song kiếm hợp bích lại thêm hai người tâm ý tương thông, phối hợp không ra một kẽ hở quả thật vẫn có thể cùng hắc y nhân chiến hòa.
Hắc y nhân này thực sự mạnh đến mức phi lý.
Cho dù là Vương Trùng Dương trong lòng cùng trầm lại, nếu không phải Vương Trùng Dương không nhận thấy khí tức của phật gia hay bất cứ chiêu thức nào của Thiếu Lâm, Vương Trùng Dương còn tưởng đang đối mặt cùng Tảo Địa Thần Tăng.
Thiên hạ này ngoại trừ Tảo Địa Thần Tăng ra, không ngờ còn có một đế vị cao thủ khác.
Vương Trùng Dương cùng Lâm Triều Anh hai người vốn tài cao gan lớn liền tự mình đi trước Phật Sơn nhìn một chút.
Bọn họ ở Phật Sơn 6 ngày, đi hết khu vực bên ngoài của Phật Sơn sau đó quyết định quay trở về, hướng về Hoa Sơn cùng đám người ngũ bá hội họp, chuẩn bị theo kế hoạch mà tiến nhập vào Phật Sơn.
Bằng thực lực hai vợ chồng, quả thực dám tự xưng vô địch nào ngờ vừa mới chuẩn bị rời khỏi Phật Sơn thì thần bí nhân này xuất hiện, một nhân vật mạnh đến kinh người, chí ít Vương Trùng Dương biết nếu không có Lâm Triều Anh nội trong 50 chiêu ông tất bại, trong 100 chiêu tính mạng lâm nguy, đến 150 chiêu chỉ sợ người chết là Vương Trùng Dương.
Hắc y nhân cùng hai vợ chồng Vương Trùng Dương đánh với nhau hơn 500 chiêu, đột nhiên thân ảnh hắc y nhân cấp tốc dừng lại, đầu khẽ quay về một phương hướng khác.
Tiếp theo trong sự khó hiểu của hai người, hắc y nhân bật cười, một nụ cười tràn ngập ngạo khí, sau đó hắn quay người, rời khỏi Phật Sơn.
Về phần hắc y nhân đi đâu, đúng là không ai biết.
Nhìn theo bóng lưng của hắc y nhân, Vương Trùng Dương có chút run lên.
Cả một đời cố gắng, đến lúc sắp đột phá đế vị cao thủ, có thể mang đạo gia cùng phật gia đứng song song nào ngờ thiên hạ lại ra một cao thủ đế vị mới?, điều này đả kích Vương Trùng Dương rất lớn.