Cực Võ

Quyển 2 - Chương 196: Luyện Tịch Tà



Tịch Tà Kiếm Pháp ghi gì, Vô Song đã sớm thuộc lòng chỉ là hắn không luyện mà thôi.

Đầu tiên nếu gọi bản Quỳ Hoa mà Vô Song nắm giữ là Chân Quỳ Hoa thì nó chia thành Quỳ Hoa Kiếm cùng Quỳ Hoa Châm.

Quỳ Hoa Châm chính là Quỳ Hoa Bảo Điển mà giang hồ đồn đại, Quỳ Hoa Kiếm dĩ nhiên là Tịch Tà Kiếm Phổ.

Quỳ Hoa Châm cùng Quỳ Hoa Kiếm tuy cùng một nguồn gốc nhưng vẫn khác nhau về ý niệm.

Quỳ Hoa Châm thân pháp thiên hẳn về di chuyển chứ không phải chiến đấu, tốc độ thân pháp cực kỳ thích hợp để di chuyển, ngoài ra để bù đắp cho vấn đề này của Quỳ Hoa Châm thì sau khi đột phá Tiên Thiên tức Quỳ Hoa Bảo Điển tầng thứ 4 liền có thể sử dụng Mị Ảnh Thân Pháp, thân pháp tối thượng của Quỳ Hoa Bảo Điển.

Về một mặt nào đó mà nói, Mị Ảnh không thuộc về Quỳ Hoa Châm cũng chẳng thuộc về Quỳ Hoa Kiếm, đây là thân pháp riêng biệt của Chân Quỳ Hoa, thân pháp bao trùm lên trên cả Quỳ Hoa Châm cùng Quỳ Hoa Kiếm.

Nếu thân pháp của Quỳ Hoa Châm thiên về di chuyển thì Quỳ Hoa Kiếm lại thiên hẳn về chiến đấu, thân pháp của nó được gọi là Tịch Tà Thân Pháp hoặc Ích Tà Thân Pháp.

Tịch Tà Thân Pháp không giống Quỳ Hoa Thân Pháp, Tịch Tà Thân Pháp sử dụng tốt nhất trong phạm vi không gian hẹp, nó không phải dùng ‘chân’ để di chuyển mà là dùng cơ thể, lấy chân làm trụ, nửa người trên liên tục biến động, tưởng như đứng im nhưng lại tấn công bốn phương tám hướng, đây chính là Tịch Tà.

Quỳ Hoa ảm hiểu ám sát cùng thuấn sát.

Tịch Tà am hiểu tàn sát cùng thuấn sát.

So với Quỳ Hoa, Tịch Tà giết người càng trực tiếp, cũng càng máu tanh.

Quỳ Hoa là đại diện cho cái đẹp, cái mộng mị nhưng đầy nguy hiểm, về phần Tịch Tà chân chính đại diện cho sự tàn sát, cho sự khát máu, chân chính là hình ảnh của ác ma.

Sau sự khác biệt về thân pháp liền là sự khác biệt về chiêu thức.

Tịch Tà là Quỳ Hoa Kiếm, Quỳ Hoa là Quỳ Hoa Châm, đương nhiên phải khác nhau.

Quỳ Hoa Châm vừa có thể cận chiến, vừa có thể xa chiến nhưng mà nó thiên hướng nghiêng hẳn về xa chiến, muốn sử dụng Quỳ Hoa Châm cận chiến bản thân Vô Song còn phải phối hợp với cả Dược Vương Thần Châm, đơn độc Quỳ Hoa Châm liền làm không được trừ khi Vô Song sử dụng Tiên Thiên Chân Quỳ Hoa.

Tất nhiên như đã nói, bất kể là Quỳ Hoa hay Tịch Tà đều chỉ là tồn tại đầu tiên của Chân Quỳ Hoa, 7 tầng Quỳ Hoa Bảo Điển, 4 tầng sau toàn bộ đều giống nhau, có khác là khác ở 3 tầng đầu tiên.

Ba tầng đầu của Quỳ Hoa khác nhau chính là nằm ở việc ngươi chọn Tịch Tà hay chọn Quỳ Hoa, chọn Quỳ Hoa Kiếm hay là Quỳ Hoa Châm.

Vẫn câu nói cũ, Quỳ Hoa Châm thực sự không thích hợp đánh cận chiến.

Quỳ Hoa Kiếm thì lại thiên hướng thẳng về cận chiến hơn nữa kiếm pháp bên trong Quỳ Hoa Kiếm cũng không có biến chiêu gì đặc sắc, đơn thuần là tốc kiếm, là kiếm pháp đẩy nhanh tốc độ đến cực hạn, dùng nhanh làm đầu, duy nhanh bất phá.

Quỳ Hoa Kiếm bao gồm 5 chiêu kiếm.

Hoa Khai Kiến Phật

Lưu Tinh Phi Trụy

Quần Tà Tịch Địch

Giang Thượng Lộng Địch

Quần Ma Tảo Đãng

Có một số việc phải nói, khác với Quỳ Hoa Bảo Điển, Tịch Tà Kiếm Pháp không cần nội công.

Tịch Tà Kiếm Pháp chính là thuần kiếm pháp, có chăng chỉ dùng sự dẻo dai của thân thể mà thôi, đây là lý do lớn nhất khiến Lâm Bình Chi hay Nhạc Bất Quần vừa thiến mấy tháng liền đã trở thành cao thủ hô mưa gọi gió.

Tất nhiên Tịch Tà Kiếm Pháp cũng không đơn giản như thế, bên trong Tịch Tà Kiếm Pháp còn bao gồm một chiêu bí kỹ gọi là Tử Khí Đông Lai.

Một chiêu Tử Khí Đông Lai này mang theo hơi hướng giống Tử Hà Thần Công của Hoa Sơn Phái nhưng cũng có khác biệt.

Tử Hà Thần Công hấp thụ tử khí nhập thân, mượn tử khí rèn luyện lục phủ ngũ tạng, rèn luyện nội lực trong cơ thể, Tử Hà Thần Công có thể coi là một trong những công pháp hiếm hoi trên giang hồ không thuộc âm nhu cũng chẳng quan dương cương, công pháp dùng tử khí trị liệu cực kỳ cao thâm.



Về phần Tử Khí Đông Lai của Tịch Tà Kiếm Pháp lại hấp thụ tử khí vào cổ tay, sau đó liền dùng tử khí truyền vào vũ khí, làm cho uy lực bạo tăng.

......

Lại nói đến Vô Song, hắn đã luyện Quỳ Hoa Bảo Điển đến tầng thứ 4, Quỳ Hoa Châm cho dù khác Quỳ Hoa Kiếm thì vẫn chung một nguồn gốc vì vậy vẫn có sự tương đồng nhất định đặc biệt thân thể của Vô Song còn phi thường tốt, cực kỳ thích hợp với nhu cầu của Tịch Tà Kiếm Phổ, từ đó Vô Song liền cảm thấy mọi việc đều đơn giản hơn rất nhiều.

Vô Song trong người không có Quỳ Hoa Khí lại càng không tự thiến vì vậy hắn chỉ mang theo tâm lý muốn thử một chút, thử một chút vận công theo lộ tuyến ghi trong Quỳ Hoa Kiếm Phổ.

Lúc ban đầu cực kỳ thông thuận, tuyệt đối không có vấn đề gì, cho đến khi vận công được một chu thiên, Vô Song mới hơi hơi mở mắt ra, khóe miệng run lên, hắn vậy mà hoàn thành một chu thiên nội công của Tịch Tà Kiếm Phổ mà không gặp bất cứ trở ngại gì?.

Cố gắng bình ổn tâm tình, Vô Song tiếp tục nhắm mắt vận công, thứ năng lượng hai màu trắng đen trong người hắn không phải là nội công nhưng thực sự có thể điều động y như nội công, hoàn toàn dựa theo lộ tuyến kinh mạch mfa vận chuyển.

Vô Song rùng mình, tay nắm lấy một cây gậy gỗ gần đó, ánh mắt vẫn nhắm lại, hắn lần đầu tiên sử dụng Tịch Tà Kiếm Pháp.

Trái đêm một kiếm, phải ra một chiêu, thân hình phiêu hốt vô định, trong phút chốc cả tiểu viện của Vô Nhai Tử tràn ngập kiếm khí tàn phá.

Không biết qua bao lâu, Vô Song mở mắt ra, trong mắt vẫn mang theo rung động thật sâu.

Hắn thành công luyện xong Tịch Tà Kiếm Phổ.

“Thật sự luyện thành?, chẳng nhẽ thân thể ta thật là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể?”.

Nghĩ đến đây, cho dù Vô Song cũng thấy không thật, cứ như phàm nhân mở mắt ra đã thành tiên nhân vậy, cực kỳ ảo diệu.

“Thử thêm một lần”.

Vô Song cắn răng, một lần nữa ngồi xuống, lần này hắn... muốn vận chuyển Quỳ Hoa tầng thứ tư - Quỳ Hoa Tương Hoàng Khí.

Quỳ Hoa Tương Hoàng Khí tương đương với tông sư cảnh giới.

Quỳ Hoa Chính Hồng Khí tương đương với đại tông sư cảnh giới.

Quỳ Hoa Chính Bạch Khí tương đương với ngũ tuyệt cao thủ.

Quỳ Hoa Chính Hoàng Khí tương đương với đế vị.

Thực lực của Vô Song hiện nay đã sớm chạm đến đại tông sư cảnh đỉnh phong nhưng tu vi Quỳ Hoa Bảo Điển của hắn vẫn bị vây ở bên trong Quỳ Hoa Tương Hoàng Khí bởi hắn không có Động Huyền Kim Đan.

Nếu đúng theo tiến độ tu luyện, lúc này Vô Song phải đạt đến cảnh giới thứ 6 – Quỳ Hoa Chính Bạch Khí mới đúng hoặc chí ít cũng là Quỳ Hoa Chính Hồng Khí đỉnh phong nhưng hắn chỉ vèn vẹn đạt tới Quỳ Hoa Tương Hoàng Khí thậm chí đến cả Quỳ Hoa Tương Hoàng Khí còn chưa thể tính là chân chính chạm tới.

Mấu chốt vẫn cứ là vì Vô Song thiếu Động Huyền Kim Đan.

Lúc này tiếp tục nhắm mắt vận công, Vô Song hiện nay dự đoán mình là Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể vì vậy cũng gọi luôn thứ năng lượng trong người mình là âm dương khí.

Vận chuyển âm dương khí theo lộ tuyến hành công của Quỳ Hoa Bảo Điển.

Cứ như vậy Vô Song lại chìm vào tu luyện.

Đã lâu lắm rồi, hắn mới có cảm giác tu luyện thông thuận như vậy, gần như chỉ cần âm dương khí đủ thì hắn sẽ không gặp bất cứ bình cảnh nào vậy.

Một ngày, rốt cuộc qua đi.

......

Một ngày với người thường có thể làm được rất nhiều việc nhưng với dạng cao thủ cỡ A Thanh cùng Tây Thi thì tuyệt chưa thể phân định thắng thua, dù sao cao thủ so chiêu chỉ cần không khắc chế đối phương quá lớn thì rất khó phân ra thắng bại.

Thiên địa lực lượng từ trên cao ép xuống làm người khác không thở được.

Thiên uy cuồn cuộn làm bất cứ cao thủ nào ở gần đó cũng cảm giác mình chỉ là con kiến trước mặt thiên địa.

Chỉ duy có Vô Song vẫn là không bị thiên đạo uy thế ảnh hưởng, hắn còn không cảm nhận được A Thanh cùng Tây Thi đang chiến đấu.

Tây Thi cùng A Thanh chiến đấu dĩ nhiên là kinh tâm động phách nhưng mà bọn họ chủ yếu dùng đạo lực quyết đấu, loại lực lượng này Vô Song căn bản không cảm nhận được, hắn không phải là người thế giới này thì cảm nhận kiểu gì?.

Hắn quả thực không biết ở bên ngoài có hai nữ nhân vì mình mà đang nháo long trời lở đất.

Vô Song lúc này rốt cuộc đứng lên, hai mắt sáng như sao trời, đã lâu lắm rồi hắn mới có loại cảm giác này.

Sau một đêm tĩnh tu, hắn rốt cuộc đã đạt đến Quỳ Hoa Bảo Điển tầng thứ 5 – Quỳ Hoa Chính Hồng Khí.

Vô Song thật sự rất muốn đột phá luôn lên tầng thứ 6 – Quỳ Hoa Chính Bạch Khí nhưng mà Âm Dương Khí trong người hắn vậy mà không đủ.

Sau một đêm tu luyện, Vô Song đại khái cũng hiểu được cơ thể mình hiện nay.

Đầu tiên hắn xác định mình đúng là Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể nhưng có lẽ cũng không phải là tiên thiên, chỉ sợ là hậu thiên.

Tại sao lại nói thể chất của Vô Song là hậu thiên?, cái này phải nhìn vào âm dương khí của hắn, âm dương khí trong người Vô Song không có cách nào tăng lên.

Vô Song đã thử nhắm mắt vận công tu luyện nhưng mà thiên địa linh khí tiến vào cơ thể hắn xong liền lập tức đi ra, căn bản không thể chuyển hóa thành nội lực, việc này tương đối làm Vô Song nghi ngại.

Âm Dương Khí trong người Vô Song được tạo nên từ hai đan điền, một bên là âm khí, một bên là dương khí, âm dương hòa hợp mới tạo thành âm dương khí.

Âm dương khí trong người hắn theo tu luyện sẽ mất đi nhưng theo thời gian sẽ lại được hai đan điền bù đủ trở lại, cái này cũng giống với nội lực bình thường, khác biệt duy nhất chính là âm dương khí không tăng tiến chút nào.

Thật ra ngoại trừ cách tu luyện bình thường còn có thể ăn đan dược, có thể hấp thụ nội công của kẻ khác, có thể nuốt thiên tài địa bảo nhưng Vô Song cảm thấy mấy cách này cũng không có tác dụng với hắn.

Vô Song chưa thử những cách trên, đây đơn thuần là cảm giác của hắn nhưng mà cảm giác lại cực kỳ mãnh liệt, gần như một loại bản năng vậy, bản năng cho Vô Song biết, âm dương khí của hắn cao cấp hơn nội lực quá nhiều, những cách làm tăng nội lực tuyệt đối không thể đả động gì đến âm dương khí.

Vậy làm sao có thể gia tăng âm dương khí?, cái này Vô Song đại khái cũng làm ra phán đoán, có lẽ hắn phải hấp thụ tiếp ma khí cùng ‘bạch khí’.

Ma khí trên người A Thanh có rất nhiều, không sợ không đủ nhưng ‘bạch khí’ thì Vô Song không biết tìm đâu ra.

Nghĩ đến ‘bạch khí’ làm Vô Song nghĩ tới Long đảo chủ, ánh mắt hắn dần dần híp lại.

“Chẳng nhẽ phải lên Hiệp Khách Đảo một chuyến? “.

Thú thật nếu không chắc chắn, Vô Song thực sự không muốn liên quan đến Hiệp Khách Đảo, bản thân Hiệp Khách Đảo trong nguyên tác chẳng khác gì một đám người tu tiên, rất khó động vào.

Thở ra một hơi, hắn lúc này muốn đi tìm Đồng Mỗ, dù sao trong tay Đồng Mỗ vẫn còn Thiên Sơn Lục Dương Chưởng cùng Huyền Minh Thần Chưởng, Vô Song lúc trước chỉ có thể chọn cái sau nhưng hiện tại hắn có tự tin học cả hai loại chưởng pháp này, vì vậy đương nhiên muốn tìm Đồng Mỗ cầu học.

Cực kỳ thản nhiên mở cửa, vặn vẹo từng khớp xương một chút nhưng mà Vô Song rất nhanh cảm nhận được có gì đó không đúng.

Hắn thấy Tô Tinh Hà nằm trên mặt đất gần đó, cơ thể liên tục co giật.

Hắn thấy Vô Nhai Tử ngồi trên xe lăn, khuôn mặt kinh hoàng nhìn lên bầu trời, động cũng không thể động.

“Chẳng nhẽ là UFO?”.

Vô Song nghi hoặc nhìn lên bầu trời sau đó cũng kinh ngạc không thôi.

Hắn... vậy mà thấy A Thanh đang quyết đấu với người khác.

Người kia hắn lại vừa vặn nhận ra, nàng cho dù che mặt nhưng Vô Song vẫn tính là tình nhân của nàng, hai người có duyên chăn gối, làm sao lại không nhận ra.

Tây Thi cùng A Thanh vậy mà đánh nhau rồi?.

Vô Song đứng dưới mặt đất, trong nội tâm có chút không biết làm sao nhưng hắn rốt cuộc vẫn muốn ra tay ngăn hai người lại, trong hai người ai bị thương hắn đều cảm thấy đau lòng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv