Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 347: Cấm địa



- Thần giới?

Cao Lôi Hoa nghe được thì bực mình vò đầu, truyền tống kiểu quái gì lại truyền lên trên thần giới chứ. Nhưng dù có bực mình đi nữa thì Cao Lôi Hoa vẫn có phần cảm thấy may mắn. Bởi bây giờ hắn sợ nhất là vụ bị truyền tống đến một cái không gian lạ hoắc ở một thế giới khác không hề biết. May mắn thay, dính phải mấy lần truyền tống sai nhưng chưa lần nào bị truyền tống ra khỏi thế giới này, chỉ cần không ra khỏi thế giới này, thì còn có thể trở về được. Nghĩ thông suốt, Cao Lôi Hoa khẽ mỉm cười.

- Ê, ngươi đang cười cái gì vậy?

Ngồi cạnh, Quang Minh nữ thần nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang cau mày vò đầu bứt trán lại đột nhiên cười quái dị. Liền tò mò hỏi.

- A, không có gì.

Cao Lôi Hoa đứng lên, sau đó quay đầu đánh giá xung quanh. Nếu hắn nhớ không lầm thì cùng tiến vào không gian vặn vẹo với hắn còn có tiểu Mộng Ti và Huyết Sắc Minh vương.

Cẩn thận dò xét thảo nguyên rộng lớn này, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn không có phát hiện Huyết Sắc Minh vương cùng tiểu Mộng Ti.

- Kỳ quái, cái tên Minh vương kia với Mộng Ti ở đâu nhỉ?

Cao Lôi Hoa nói.

- Cái này cũng không lạ gì.

Quang Minh nữ thần ở một bên cười hì hì nói:

- Chúng ta là bị không gian hư toái truyền tống đến nơi này, lúc không gian vặn vẹo truyền tống, bị truyền tống đến cùng một nơi xác suất rất thấp. Có lẽ bọn họ bây giờ còn nơi nào đó trên thiên giới cũng nên.

- Hic, chúng ta thử đi tới phía trước tìm kiếm xem.

Cao Lôi Hoa cười khổ, nói:

- Tìm được bọn họ, chúng ta còn phải tìm biện pháp mà trở về nữa. Đúng rồi, ngươi có biết phương pháp trở về không?

- Biện pháp trở về đương nhiên là có.

Quang Minh nữ thần nở nụ cười giảo hoạt:

- Chẳng qua theo ta nghĩ. Vấn đề ngươi lo lắng bây giờ không phải là tìm cách trở về?!

- …. … ??

Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Quang Minh nữ thần.

- Nếu ta nhớ không nhầm, thì chỉ chút nữa, sẽ có một vật đi tới đây!

Quang Minh nữ thần cười thật giảo hoạt.

Cơ hồ cô nàng vừa dứt lời thì Cao Lôi Hoa đã nghe thấy tiếng sàn sạt từ bụi cỏ đằng xa truyền tới. Âm thanh này là của một vật thể di chuyển trên cỏ với tốc độ cao gây ra. Tốc độ rất nhanh!

Cao Lôi Hoa nhíu mày. Vốn dựa vào thần niệm khuếch tán bốn hướng của hắn, hắn có thể điều tra mọi thứ trong phạm vi trăm dặm. Hễ có năng lượng dao động hoặc là có khí tức sinh vật gì đó tiếp cận Cao Lôi Hoa, Cao Lôi Hoa đều có thể thông qua thần niệm để cảm giác ra cái gì hướng tới gần hắn. Nhưng lần này hắn không cảm giác được một tia hơi thở sinh mệnh hoặc năng lượng. Nếu không có Quang Minh nữ thần nhắc nhở. Hơn nữa nếu mấy thứ này khi xuyên qua bụi cỏ không phát ra âm thanh sàn sạt, Cao Lôi Hoa đúng là không thể phát hiện ra .

- Cái gì vậy?

Cao Lôi Hoa quát lạnh dò hỏi, ngay sau đó nhanh chóng thúc đẩy cơ thể vào trạng thái chiến đấu hoàn mỹ.

Ánh mắt Cao Lôi Hoa gắt gao nhìn chăm chú vào chỗ phát ra tiếng sàn sạt.

- Một, hai, ba...... sáu. Bảy! Có bảy?

Cao Lôi Hoa thầm đếm, phát hiện ra có bảy vật thể đang nhanh chóng bay về phía hắn.

Quả nhiên, đúng y như Cao Lôi Hoa đếm! Tại chỗ bụi cỏ kia, bảy bóng hình bay lên! Đó là bảy thân hình gầy gò phóng thẳng lên, cả bảy người này không hề che dấu mình. Tất cả đều hướng về phía Cao Lôi Hoa đánh tới. Đồng thời, trong miệng chúng nó phát ra một thứ ‘rè rè’ kỳ quái.

Cũng phải nói cho mọi người biết một chút! Bảy thân hình này chính là người thủ hộ thần giới của chúng ta-- ‘model protector’ loại người thủ hộ (Người máy siêu hiện đại).

Ở một bên, Quang Minh nữ thần cười hì hì một cách vô lương nhìn Cao Lôi Hoa, xem ra nàng không có ý trợ giúp rồi, chỉ đứng cạnh như một cuốn bách khoa toàn thư giải thích cho sếp Cao Lôi Hoa chúng ta về bảy thân hình này:

- Bọn chúng cũng không phải là sinh mệnh thể, bọn chúng giống như khôi lỗi mà nhân loại dùng ma pháp sáng tạo ra. Chỉ là mấy thứ này kết cấu phức tạp hơn thôi, năng lực thì khỏi nói rồi, hơn hẳn khôi lỗi trên đại lục. Về phần lai lịch của mấy thứ này, nghe nói là do Sáng Thế thần trực tiếp sáng tạo ra, sắp đặt riêng ở thần giới nhằm duy trì trật tự cũng như làm người thủ hộ chống người bên ngoài xâm nhập vào.

- Người máy thủ hộ?

Cao Lôi Hoa híp mắt nhìn gắt gao mấy cái bóng đen này. Lúc chúng phóng lên trên trời, rốt cục Cao Lôi Hoa cũng thấy rõ hình dáng thật của chúng.

Người máy! Nhìn thấy chúng. Trong đầu Cao Lôi Hoa lập tức hiện lên từ này.

Mấy cái bóng đen trên không giống y chang mấy cái người máy mà Cao Lôi Hoa xem trong điện ảnh! Khung xương bằng kim loại chắc chắn, không có một kết cấu dư thùa nào, ánh mắt màu hồng hồng đỏ đỏ lóe lên như mắt dã thú. Mấy người máy này lấy bộ khung xương như loài người, sau đó lấy kim loại tiến hành tu bổ, lắp ghép những bộ phận quan trọng khác trên người.

Không có kết cấu dư thừa, hình dáng kế cấu thật mượt mà, cấu tạo đó khiến người máy nhìn rất sống động, di chuyển rất linh hoạt, cứ như một con người, hơn nữa tốc độ rất nhanh.

Chỉ là nhìn rất lâu rồi nhưng Cao Lôi Hoa vẫn không nhìn ra người máy này hoạt động dựa vào năng lượng gì, dù sao kết cấu nhỏ gọn, tinh tế như thế thì khó mà có khả năng trang bị được nhiều năng lượng bên trong… …

Suy nghĩ vậy nên Cao Lôi Hoa cố gắng tập trung tinh thần, nhìn chăm chú vào mấy cái người máy này.

- È~~ È~~

Lúc này, người máy dung tốc độ nhanh nhất lao về phía Cao Lôi Hoa, tay trái nó hóa thành một lưỡi đao nhọn. Cánh tay kim loại lạnh lẽo chỉa mũi nhọn về phía Cao Lôi Hoa.

- Zaa!

Cao Lôi Hoa không chút hoang mang. Nhanh chóng đưa tay phải về phía trước dùng một thế cầm nã thủ khóa cổ tay của người máy lại.

Chế trụ cổ tay người máy xong, Cao Lôi Hoa xoay người, mượn lực ly tâm, quăng người máy này ra ngoài.

- Ầm!

Vừa quăng người máy này ra, Cao Lôi Hoa cũng không dừng lại. Nhanh chóng cúi thấp người theo tư thế nhặt tiền rơi. Một tiếng xoạt vang lên, một lưỡi đao sượt qua đỉnh đầu Cao Lôi Hoa.

Giỏ cho Cao Lôi Hoa! Vừa thoát hiểm đã nắm chặt tay phải, chuyển tư thế lượm tiền sang tống tiền, quất ngay một đòn băng quyền. Đòn băng quyền này Cao Lôi Hoa mượn lực eo, hông, thế đứng dậy... Trên nắm tay lại hiện ra lôi quang, đánh thẳng vào bụng người máy.

- Rắc rắc!

Người máy trúng đòn, bay ngược ra sau......

Xử lý được người máy thứ hai, Cao Lôi Hoa tiếp tục sử dụng bộ pháp đi tới trước một bước tầm 45 độ, khẽ lách đòn tấn công của người máy thứ ba đang chém ngang xuống.

Đòn tấn công này của người máy bị trật, cả cánh tay bị lún vào trong đất ba mươi cm.

- Hừ hừ!

Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng, nhanh chóng dùng tay chụp đầu người máy. Sau đó làm một đòn cự hiểm, lấy chân tống thẳng vào mạn sườn người máy, đá bay nó văng ra xa. Người máy này ăn một đòn hiểm, văng ra xa cắm đầu xuống đất thành một cái hố sâu.

Xử lý ba người máy chỉ mất có vài giây đồng hồ!

Mà Cao Lôi Hoa vừa xử lý ba người máy đó xong thì bốn người máy còn lại cũng nhanh chóng lao tới chém Cao Lôi Hoa.

- È!! Rè!

Cuối cùng bốn người máy rống lên một tiếng, cũng không biết có phải bọn chúng nhìn thấy đồng bọn bị xử lý nên phát ra âm thanh phẫn nộ hay không?

Cả bốn nhanh chóng lao về phía Cao Lôi Hoa, mỗi người chiếm một góc, vây kín Cao Lôi Hoa lại. Sau đó cả bốn cùng nhau lao thẳng về phía trung tâm. Múa đao sáng bóng.

- Khà khà! Đến rất chuẩn, cổ vũ kỹ-- Đả loa chuyển!

Cao Lôi Hoa trầm giọng quát. Hai tay giơ ngang vai, người dựng thẳng. Đối mặt với thế công của bốn người máy, Cao Lôi Hoa xoay tròn.

Lúc này Cao Lôi Hoa giống như một con gụ, tốc độ xoay rất nhanh, không thể nhìn rõ người, giống như là một cơn lốc xoáy màu trắng đang chuyển động, mà từ lốc xoáy, chưởng ấn bay đầy trời!

Lúc Cao Lôi Hoa vừa xoay tròn thì bốn người máy cũng đã tiến tới cạnh Cao Lôi Hoa!

Trong nháy mắt đã tiếp xúc.

- Phịch! Phịch! Phịch! Phịch!

Trên ngực bốn người máy dính phải bốn dấu tay, bốn dấu tay này là chưởng lực của Cao Lôi Hoa dùng lôi thần lực đánh vào!

- Hà!

Cao Lôi Hoa cũng ngưng xoay tròn. Lúc này, khi hắn ngừng xoay thì một cái hố sâu tại chỗ hắn đứng được tạo ra. Vừa rồi một chiêu này do lực xoay tròn mạnh, Cao Lôi Hoa như một cái mũi khoan, đâm thủng mặt đất dưới chân.

Vỗ vỗ tay, Cao Lôi Hoa thở một hơi, đắc ý nhìn Quang Minh nữ thần.

Ở một bên, khóe miệng Quang Minh nữ thần cong lại như chữ O. Nói gì thì model protector cũng là thần thủ hộ của thần giới. Chúng nó vốn rất mạnh. Dùng võ lực mạnh mẽ giải quyết một lúc cả bảy model protector. Xem ra cái gã tóc bạc này lại mạnh hơn rất nhiều so với lúc cùng chiến đấu với nàng rồi. Ít nhất nếu nàng không sử dụng lĩnh cực tầng thứ hai ‘thần vương giáp’ thì cũng không thể giải quyết bảy người máy này một cách thoải mái được.

Nhưng mà khuôn mặt của Quang Minh nữ thần nhanh chóng nở lại nụ cười giảo hoạt.

Có âm mưu! Nhìn thấy nụ cười đầy âm mưu này, lập tức sếp Cao Lôi Hoa cảm thấy có gì không thích hợp rồi.

- Ca ca! Ca ca!

Vài tiếng lách cách vang lên, bảy người máy lại đứng dậy trên mặt đất. Mà vết thương trên người chúng lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy đang dần khôi phục lại.

- Hì hì. Ngượng quá, quên nói cho ngươi biết.

Quang Minh nữ thần cười hì hì nói:

- Đây là năng lực mạnh nhất của model protector, bọn chúng có năng lực chiến đấu và khôi phục rất mạnh!

Cao Lôi Hoa oán hận cắn chặt răng:

- Hừ, cùng lắm thì đánh chúng thành mảnh vụn phế thải là ok!

Nói xong, Cao Lôi Hoa vận thần lực điên cuồng từ đan điền lên. Lôi quang tím sẫm nhanh chóng vây quanh thân hình Cao Lôi Hoa. Oai nghiêm của Lôi thần không được phép nghi ngờ.

- Hì hì. Tốt lắm, rất mạnh mẽ!

Quang Minh nữ thần cười hì hì nói tiếp:

- Đúng rồi, nể tình hai ta, ta nhắc ngươi them một chút, model protector người máy thủ hộ này còn có một loại năng lực liên hệ đặc thù, không lâu sau, những model protector xung quanh đây sẽ nhanh chóng chạy đến. Lúc đó, việc của Lôi thần ngài là chiến đấu với vô số model protector đó. Hạnh phúc nha! Hì hì!

- Gì? Ông trời ạ! Dọt!

Nghe Quang Minh nữ thần nói, Cao Lôi Hoa không chút do dự kêu lên một tiếng dọt lẹ.

Xoay người. Chuẩn bị bỏ chạy. Nếu luận về tốc độ, đám model protector này có ai qua Cao Lôi Hoa cơ chứ?

Quang Minh nữ thần cũng không giãy dụa, tùy ý để Cao Lôi Hoa cắp ngang hông bỏ chạy.

- Ê, chúng ta đi đâu đây?

Lúc Cao Lôi Hoa bắt đầu kế ba mươi sáu của Tôn Tử thì Quang Minh nữ thần chỉ cảm thấy tiếng gió ù tai. Tốc độ ba sáu chước của Cao Lôi Hoa rất dọa người.

- Trước hết cứ lui đã, chạy đến đâu hay đến đấy.

Cao Lôi Hoa nói khô khốc. Chỉ nghĩ đến vô số model protector vây xung quanh, tuy không sợ hãi cái gì, nhưng vẫn làm cho Cao Lôi Hoa cảm thấy rợn da đầu.

- Ồ, vậy ngươi cũng nên buông ta ra đi. Nơi này là thần giới. Ta không cần phải cùng ngươi chạy trối chết như chó nhà mất tang thế được.

Quang Minh nữ thần cười hì hì nói.

- Câm miệng, đừng có hoa ngôn lộng ngữ với ông.

Cao Lôi Hoa nói.

- Ê, làm người đừng có tự tư quá chứ, thương lượng đi, bỏ ta xuống, ngươi chạy một mình không phải nhanh hơn sao?!

- Ê, buông ta được không......

Quang Minh nữ thần tựa hồ rất thoải mái, vẫn thao thao bất tuyệt nói với Cao Lôi Hoa.

- AAA, con khốn câm miệng lại đi! Tiểu tử kia, đi ra, làm cho con mụ này ngậm miệng lại coi! Cho ý thức mụ vào không gian dạo chơi vài ngày trong đi!

Cao Lôi Hoa rốt cục chịu không được rống lên.

- A......

Linh hồn Cầu Cầu nhanh chóng chiếm cứ quyền sở hữu thân thể này, sau đó Cầu Cầu nhanh chóng đem thân thể cuốn lấy người Cao Lôi Hoa......

Cũng không biết model protector dùng phương pháp gì để truy tung, tuy bị Cao Lôi Hoa bỏ rơi khá xa, nhưng cứ như hồn ma bất tán bám lấy Cao Lôi Hoa không ngừng nghỉ phía sau.

Bỏ chạy thật lâu, rốt cuộc Cao Lôi Hoa cũng chạy đến cuối đại thảo nguyên, một ngọn núi to lớn, khí thế bàng bạc xuất hiện trong tầm mắt.

Nhìn mây mù lượn bay bao phủ tòa núi cao này, Cao Lôi Hoa không chút nghĩ ngợi bay lên thần điện trên núi.

Chỉ là đang bay trên không Cao Lôi Hoa lại không hề nhìn thấy cách thần điện một ngàn thước trên thảo nguyên có một tấm bia đá. Trên bia đá có ghi hai chữ rất to: Cấm Địa!

Mà đang trong ý thức hải, linh hồn Quang Minh nữ thần thập phần lo lắng. Nhưng không cách thông báo cho Cao Lôi Hoa được. Bởi vì năng lực ý thức của Cầu Cầu áo đảo nàng hoàn toàn, chiếm đoạt quyền khống chế thân thể một cách toàn diện.. .

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv