Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 256: Xuân quang đại lộ



Từ xa Cao Lôi Hoa đã nhìn thấy Tĩnh Tâm đang chờ hắn. Ngọn gió thổi qua làm mái tóc dài màu xanh của nàng bay trong gió. Bàn tay nàng nhẹ nhàng gỡ mấy sợi tóc rối mình, mỉm cười với Cao Lôi Hoa. Thấy cảnh này Cao Lôi Hoa say mê tít thò lò.

- Tĩnh Tâm!

Cao Lôi Hoa kêu lên đầy tình cảm, sau đó vác Bích Lệ Ti tới chỗ Tĩnh Tâm.

- Bích Lệ Ti!

Ngay khi Cao Lôi Hoa tới gần Tĩnh Tâm, đột nhiên một bóng đen từ trong nhà lao ra như điên. Dáng người này lao đến Cao Lôi Hoa như con hổ vồ mồi. Nói đúng ra là nhào về phía Bích Lệ Ti trên lưng Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa nhíu mày nhìn người này. Thì ra bóng đen đó chính là đứa con trai lớn của hắn – Saga.

Ngay khi Tĩnh Tâm từ Quang Minh Thần Điện trở về, Saga từ miệng nàng biết được Bích Lệ Ti bị Quang Minh Thần chiếm cứ thân thể. Sau khi biết người mình yêu gặp chuyện không may, hắn lo lắng vạn phần, hắn còn muốn chạy đến Quang Minh Thần Điện để cứu nàng.

Bất kể Tĩnh Tâm khuyên như thế nào đều vô dụng, vậy nên nàng đành đánh thằng bé hôn mê rồi cho nó ngủ trên ghế ở đại sảnh.

Ngay khi vừa tỉnh lại, vừa vặn thằng bé lại nhìn thấy ngay Cao Lôi Hoa đang trở về, hắn để ý thấy trên lưng ba chính là người hắn yêu – Bích Lệ Ti.

- Bích Lệ Ti!

Sau khi nhìn thấy nàng, Saga bật dậy rồi chạy như điên tới chỗ Cao Lôi Hoa.

Khi chạy, đôi cánh đen của Saga cũng vỗ theo. Bởi vì chưa tìm được biện pháp để ẩn đôi cánh nên hiện giờ đôi cánh màu đen vẫn cứ lù lù ra đó.

Nhưng lúc này, nó cũng bất chấp tất cả, cho dù biết đôi cánh đen của hắn nếu bị người dân Quang Minh đế đô nhìn thấy sẽ gây ra rất nhiều hậu quả. Đối với thằng bé chỉ cần Bích Lệ Ti không xảy ra chuyện gì là tốt rồi. Cho nên Saga dùng tốc độ nhanh nhất của mình, chạy về phía Cao Lôi Hoa. Trong ánh mắt của Saga, cả thế giới hiện giờ chỉ còn thân ảnh của Bích Lệ Ti. Phía dưới Bích Lệ Ti là ai, hắn cũng không quan tâm.

Đôi cánh của thằng bé không ngừng đập để tăng tốc độ cho mình. Chính vì thế đã tạo thành một cơn gió nhẹ.

Cuối cùng, Saga đã chạy đến được trước mặt Cao Lôi Hoa.

- Bích Lệ Ti!

Saga hét to một tiếng, theo quán tính cơn gió xung quanh Saga cũng ập tới người Cao Lôi Hoa.

Nếu bình thường cơn cuồng phong này hắn chẳng coi là gì. Nhưng giờ thì lại không đúng lúc tẹo nào, lúc này Cao Lôi Hoa chỉ khoác đúng một chiếc áo choàng.

Vù! Cơn gió hất tung áo choàng của Cao Lôi Hoa lên…

Liền đó Cao Lôi Hoa cảm thấy mát mẻ tới từng lỗ chân lông. Cúi đầu xuống thì đực cả mặt ra, hắn bỗng nhận ra mình đang ‘trần như nhộng’.

Cao Lôi Hoa vội vàng khua loạn lên muốn giữ lấy chiếc áo choàng.

Nhưng bất đắc dĩ chính là, Saga trong cơn hưng phấn nên vẫn đang vỗ cánh, mỗi lần vỗ cánh chiếc áo choàng lại càng bay cao hơn. Cứ như cờ hồng kỳ tung bay theo cơn gió vậy.

- Há há!

Cao Lôi Hoa cười khổ, khuôn mặt trở nên khó coi. Cao Lôi Hoa nhìn về phía Saga với ánh mắt hình viên đạn.

- Kỳ lạ thật, rõ ràng là chưa đến đông sao trời đột nhiên lạnh vậy?

Saga rùng mình lẩm bẩm, thằng bé không nhìn thấy được ánh mắt hung dữ của Cao Lôi Hoa.

Sau khi áo choàng hạ xuống, Cao Lôi Hoa vội vàng ngó nghiêng xung quanh xem có ai nhìn không. Hắn âm thầm cầu nguyện, phải biết rằng nhà của Tĩnh Tâm tuy không phải là nơi sầm uất nhưng xung quanh đó cũng có rất nhiều đại lộ cũng không phải ít người. Nếu để cho người khác thấy được ‘bò dy’ của mình thì lần này cứ gọi là đeo mo.

Tuy nhiên thật may mắn, xung quanh đây chẳng có ai. Có lẽ do sự tình Quang Minh Thần Điện nên hiện giờ đường vắng lạnh.

Sắc mặt của Cao Lôi Hoa hơi bình hòa trở lại, dù sao đều là người trong nhà cả tuy lúc này lộ hàng một tý cũng không sao.

Dù sao cũng không có chuyện gì lớn. Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt Cao Lôi Hoa lại rất khó coi.

Bởi vì hắn thấy ở phía bên phải nhà hắn xuất hiện hai thiếu nữ. Hai thiếu nữ này cũng vừa vặn liếc mắt nhìn thấy Cao Lôi Hoa, khéo thay cơn gió lại thổi.…

Nếu nam nhân này mà mặc bộ giáp thì cái áo choàng này tung bay hẳn sẽ rất tuấn tú, nhưng đáng tiếc hắn lại không mặc cái gì bên trong cả.

- Phi, vô sỉ.

Một thiếu nữ sau khi nhìn thấy cảnh này nhẹ nhàng xì một tiếng khinh miệt rồi quay sang nói với thiếu nữ bên cạnh:

- Chúng ta đi thôi Lôi Lỵ Nhã tỷ tỷ, nhìn cái tên tự sướng này show hàng chỉ tổ bẩn mắt.

- Ừ.

Thiếu nữ tên Lôi Lỵ Nhã nhẹ nhàng gật đầu. Hai người nhanh chóng rẽ vào một ngõ nhỏ. Nhưng trước khi đi thiếu nữ tên Lôi Lỵ Nhã quay lại nhìn Cao Lôi Hoa thêm một lần nữa. Không biết tại sao, nàng cảm thấy đã gặp hắn qua một lần…

Cao Lôi Hoa nghiến răng ken két tức giận nhìn về phía Saga đang không ngừng vỗ cánh, mỗi một lần vỗ cánh là một lần chiếc áo choàng của Cao Lôi Hoa lại bay lên.

Nhìn sắc mặt càng ngày càng khó coi của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm rất khổ sở vì muốn cười mà không dám cười. Tuy ràng nàng sớm biết được quần áo của hắn đã bị đốt hết trong lĩnh vực của Thái Dương Thần, đằng sau chiếc áo choàng không còn cái gì khác. Nhưng nàng lại không nghĩ tới chuyện tình lại xảy ra như vậy.

Tuy buồn cười nhưng nàng vẫn bước tới giữ lẫy chiếc áo choàng đang bị thổi bay của Cao Lôi Hoa, đồng thời nhanh chóng buộc áo choàng lại.

- Ba.

Saga lúc này mới phát hiện Cao Lôi Hoa đang dữ tợn nhìn hắn, trong lòng thằng bé trào lên một cảm giác không an toàn.

- Đi vào nhà cho ba. Tí nữa tính sổ với con sau.

Cao Lôi Hoa rít lên.

- Hắc hắc.

Saga ngượng ngùng gãi gãi đầu. Thằng bé cũng không sợ, nó đã biết tính tình của Cao Lôi Hoa. Tối đa chỉ nói nói ngoài miệng vài câu mà thôi. Nhưng hắn không dám nói, vì nó sợ Cao Lôi Hoa cắt mất phần ăn của nó.

Tĩnh Tâm nhẹ nhàng kiễng chân, chuồn chuồn ớt lên đôi môi Cao Lôi Hoa rồi xấu hổ kéo hắn vào phòng.

- Không hổ là chủ nhân, Có thể show hàng trắng trợn như vậy.

Huyết kỵ tướng – tân Hỏa thần Ca Đức đứng phía sau nhìn Cao Lôi Hoa cảm thán. Rồi hắn nhìn linh hồn của Quang Minh Thần đang nằm trong tay mình. Dường như cảnh lộ hàng khiến chủ nhân quên đi chuyện linh hồn Quang Minh Thần.

- Nhìn gì vậy.

Quang Minh Thần cảm nhận được ánh mắt của Ca Đức, trừng mắt nói.

- Không có, ta thấy chủ nhân của ta và cô thật đối lập. Ta cảm giác dáng người của chủ nhân còn đẹp hơn của cô.

Ca Đức ngắm ngía dáng người của Quang Minh Nữ Thần rồi đứng trên góc độ võ học mà phân tích:

- Dáng người của chủ nhân thật chuẩn, cô còn kém xa. Ví dụ như bộ ngực của cô quá lớn ảnh hưởng đến tốc độ. Còn có eo quá bé ảnh hưởng tớ sức bật, còn chân…. …. ….

Ca Đức không ngừng phê bình những ‘điểm xấu’ của Quang Minh nữ thần, Mọi người đều không biết rằng Ca Đức chính là một tên võ si. Kiếp trước khi là linh hồn kiếm sĩ hắn chỉ không ngừng tu luyện. Về chuyên nam nữ hắn không biết một cái gì. Đến cả phân biệt nam nữ đối với hắn cũng là một chuyện khó khăn.

- …….

Nghe được lời nói của Ca Đức, Quang Minh Nữ Thần không khỏi nhìn lại vóc người ma quỷ của mình mà vốn có thể khiến cho tất cả nữ nhân trong thiên hạ cảm thấy xấu hổ. Lần đầu tiên nàng hoài nghi vóc dáng của mình. Nàng hoài nghi có phải thân thể của mình có phải tệ như những điều Ca Đức nói…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv