Nghe thấy lời ông Ngụy nói, Diệp Phong khiếp sợ.
Cậu không ngờ, khối sắt màu đen trông phèn ỉa này lại là Lôi Kiếp Thần Mộc khiến ông Ngụy phải khiếp sợ, không cần phải nói cũng biết nó có giá trị không hề nhỏ.
Lúc này ông Ngụy lại nói tiếp: "Lôi Kiếp Thần Mộc vừa có được sự mềm dẻo của gỗ lại có được sự sắc bén của lôi. Có điều muốn dùng nó luyện chế kiếm Thất Tinh Long Uyên của cậu thì cần tìm chỗ thích hợp!"
"Chỗ nào?", Diệp Phong vội vàng hỏi.
"Khi bản tôn luyện vũ khí, có lẽ đã dẫn động Thiên Lôi Cửu Thiên giáng thế, vậy nên ... cần phải tìm một nơi bằng phẳng rộng rãi, ít người, tốt nhất là trên đỉnh núi cao!"
Diệp Phong nghe xong, lấy điện thoại ra, tìm kiếm trên bản đồ của Tô Hành.
Thành phố Tô Hành ba mặt đều có núi, có mấy chục ngọn núi lớn nhỏ khác nhau, ví dụ như núi Phượng Hoàng, núi Ngọc Hoàng, núi Bảo Thạch, vân vân, đều là cảnh quan văn hóa lịch sử, nơi đây còn xây thêm thềm đá dành cho người đi bộ, du khách đến đây khá đông, rõ ràng không phù hợp với yêu cầu của ông Ngụy.
Còn có một số ngọn núi cách thành phố khá xa, thế núi cao, hiếm người lên đây.
Một lúc sau, Diệp Phong cuối cùng cũng chọn được ngọn núi Long Môn trong dãy núi Tây Hồ, ngọn núi có độ cao khá cao so với mực nước biển!
Bởi vì không đợi được để luyện chế pháp kiếm, cho dù đã tối rồi, nhưng Diệp Phong vẫn đóng gói Thất Tinh Long Uyên và Lôi Kiếp Thần Mộc, sau đó ra ngoài gọi một chiếc taxi, đến thẳng chân núi Long Môn, núi Long Môn có địa hình hiểm trở, con đường nên núi cũng khá dốc, khó đi.
Cho dù mang theo Lôi Kiếp Thần Mộc và Thất Tinh Long Uyên, nặng gần năm mươi cân, nhưng với Diệp Phong mà nói chỗ này chẳng đáng là bao.
Bước chân của cậu nhẹ bẫng, đi như bay, nhanh chóng lên được đỉnh núi, có điều lúc này đã là mười một rưỡi đêm.
Núi Long Môn rất ít người, mà bây giờ trên đỉnh núi rộng lớn chỉ có mình Diệp Phong.
Cậu lấy ra Lôi Kiếp Thần Mộc và Thất Tinh Long Uyên từ trong túi, đặt trên mặt đất, sau đó hỏi: "Ông Ngụy, tiếp theo phải làm thế nào?"
Vừa dứt lời, trước mắt Diệp Phong đột nhiên hiện ra một cái đỉnh bằng đồng thau được tạo hình rất cổ.
Nhìn ra xa, cái đỉnh này có tổng cộng chín chân, trên chín chân có hoa văn rồng, mà trên bề mặt đỉnh cũng được khắc rất nhiều hoa văn huyền diệu, như một pháp trận, khiến cho người ta cảm thấy nặng nề, nghiêm trang, vĩ đại.
...
"Tiểu Phong, cậu mau cho Thất Tinh Long Uyên và Lôi Kiếp Thần Mộc vào trong đỉnh, bản tôn thay cậu luyện chế pháp khí!", ông Ngụy trầm giọng nói.
Diệp Phong nghe xong không dám chậm chễ, lập tức làm theo.
Ngay giây sau, giọng ông Ngụy đột nhiên vang lên, mang theo ý chí khó có thể kháng cự, ông ấy gằn từng chữ một.
"Trên trời có nhật nguyệt tinh, thông thiên thấu địa quỷ thần khiếp sợ. Ta là tiên tôn, giang hà nhật nguyệt, sơn hải tinh thần nằm trong lòng bàn tay ta. Cửu Thiên Thần Long, nghe lệnh của ta, Tử U Thần Hỏa, luyện hóa thiên địa!"
m thanh uy nghiêm vang khắp đỉnh núi, sau đó cái đỉnh bằng đồng xanh kia dường như đáp lại, nó rung lên.
"Oong!"
Chỉ trong chốc lát, ngọn lửa ngút trời bùng lên, chiếu rọi cả màn đêm đen kịt.
Trước mắt Diệp Phong đột nhiên xuất hiện cảnh tượng không thể tin nổi.
Chỉ thấy trong chiếc đỉnh bằng đồng thau kia đột nhiên có chín con Ngũ Trảo Thần Long bay ra, xoay quanh chiếc đỉnh, trong miệng phun ra ngọn lửa màu tím, bởi vì nhiệt độ của ngọn lửa này, không gian xung quanh cũng bị ngọn lửa làm cho vặn vẹo.
Diệp Phong thấy vậy, con ngươi chợt co lại, sau đó lùi về phía sau mười mấy bước theo bản năng, trên mặt là vẻ không thể tin nổi.
Trước lúc này, khi thay Diệp Phong luyện chế Tôi Thể Đan, ông Ngụy từng nói, chiếc đỉnh này tên là Cửu Long Đỉnh, là pháp khí đỉnh cấp nhất trong tam giới, có thể luyện chế được vạn vật trên thế gian.
Có điều Diệp Phong không ngờ rằng chiếc Cửu Long Đỉnh này lại chưa chín con thần long, phun ra ngọn lửa màu tím, dường như muốn thiêu cháy linh hồn của Diệp Phong.
"Ha ha ha... Tiểu Phong, chín con thần long này là do bản tôn tốn biết bao công sức mới bắt được và phong ấn ở trong đỉnh, mà Tử U Thần Hỏa chúng phun ra cũng bất phàm, là ngọn lửa cực kỳ cao cấp để luyện đan, luyện vũ khí, được mệnh danh là Tam Thiên Nghiệp Hỏa, Phần Thiên Chi Hoả, Vạn Linh Cổ Diệc trong truyền thuyết! Phàm nhân ở thế tục chỉ có cần tiếp xúc một chút là thần hồn sẽ bị tiêu diệt!”
Diệp Phong nghe thấy vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Bùng!"
Lúc này trên trời cao đột nhiên xuất hiện một luồng sáng chói mắt, khiến cho màn đêm đen kịt bừng sáng như ban ngày.
"Đùng đùng đùng!"
Mấy giây sau, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp Phong, Tử Điện Cuồng Long thô to như thần phạt đánh thẳng lên đỉnh núi.
Nhìn thấy thế trận này, nó trông như sắp đánh vào vị trí của Diệp Phong!
"Ông Ngụy, chuyện... chuyện gì thế này?"
Diệp Phong kinh ngạc hét lên, đối mặt với thứ sức mạnh nguyên thủy nhất, mạnh mẽ nhất trong tự nhiên này, giọng của cậu không khỏi run lên.
Thiên lôi giáng thế, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng sợ hãi, toàn thân căng thẳng, thậm chí không dám hô hấp.
"Ha ha ha ha..."
Ông Ngụy nghe thấy vậy liền mỉm cười sảng khoái nói: "Tiểu Phong, chút sấm sét này đã là gì? Khi lão phu độ kiếp, cơ thể bị đánh chín mươi chín trọng thiên lôi kiếp! Huống hồ.... hôm nay sấm sét này đâu có đánh vào cậu!"
"Pháp khí xuất thế, nhất định phải xuất hiện dị tượng! Huy hoàng sáng rực, dẫn kiếm đến đây! Có vẻ như Lôi Kiếp Thần Mộc và Thất Tinh Long Uyên của cậu kết hợp rất hoàn hảo mới có thể huy động được sức mạnh của thiên lôi! Lần này nhất định có thể luyện chế ra được pháp bảo thượng phẩm!"
...
"Đùng!"
Mấy giây sau, Tử Điện Cuồng Long cuối cùng cũng đánh vào Cửu Long Đỉnh.
Cả ngọn núi như rung lên, đất trời trao đảo, dường như xảy ra động đất vậy, ngay cả Diệp Phong cũng đứng không vững.
Cơn chấn động kéo dài mấy chục phút, chiếc đỉnh mới từ từ yên lặng lại.
Ngay giây sau lưỡi kiếm sáng chói dài ba tấc từ từ nhô lên khỏi Cửu Long Đỉnh.
Nhìn ra xa, Thất Tinh Long Uyên ban đầu như thay đổi, màu đen trên thân kiếm lóe lên ánh sáng vàng kim, giống với màu sắc của Lôi kiếp Thần Mộc, nhìn kỹ lại trên lưỡi kiếm dày đặc hình dạng tia sét.
"Oong!"
Vừa xuất hiện, tiếng kiếm cao vút thanh khiết như tiếng rồng kêu vang lên, rung động đất trời, kiếm ý sắc bén như lao ra ngoài.
Thanh kiếm này giống như sự kết hợp hoàn hảo của Lôi Kiếp Thần Mộc và Thất Tinh Long Uyên.
Càng khiến Diệp Phong hiếu kỳ là cậu và thanh kiếm như có cảm ứng vô hình.
Diệp Phong thử giơ tay lên, thanh kiếm dường như cảm nhận được ý đồ của cậu, nó "ong" lên một tiếng rồi bay đến tay cậu.
Nắm lấy chuôi kiếm, Diệp Phong có cảm giác huyết mạch giao hợp, dường như thanh kiếm biến thành một phần trong cơ thể cậu vậy.
Cậu thử chém xuống, tiếng kêu phá trời vang lên thậm chí còn mang theo ánh tím của tia sét quanh quẩn trên lưỡi kiếm, lóa mắt người nhìn, mang theo sức mạnh của phong lôi, như thần binh của Lôi Công Điện Mẫu.
"Hả? Chuyện gì thế này?"
Nhìn thấy trên lưỡi kiếm lóe lên ánh điện, Diệp Phong kinh ngạc nói.
"Ha ha ha... Tiểu Phong, ban nãy khi luyện pháp khí, bản tôn đã lấy một phần sức mạnh của Cửu Thiên Thần Lôi bỏ vào trong thanh kiếm! Có điều bản tôn cũng không ngờ, lần luyện chế này không ra pháp khí thượng phẩm mà là pháp khí cực phẩm, còn chút nữa thôi là đạt đến cấp bậc bảo khí rồi!"
“Trong thanh kiếm, bản tôn còn khắc một trận pháp có thể gọi sức mạnh của sấm sét! Có điều với thực lực bây giờ của cậu không thể thúc giục nó, ít nhất phải đến Luyện Khí ngũ trọng mới được"!
Diệp Phong nghe thấy vậy, ánh mắt không giấu nổi ý cười, nhìn thanh kiếm trong tay, cậu thầm nói:
"Bây giờ nếu ngươi đã bị luyện chế thành pháp khí cực phẩm, không còn là Thất Tinh Long Uyên nữa, vậy ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên mới! Là "Kiếm Lôi Kiếp" đi!"
Vừa dứt lời kiếm Lôi Kiếp đột nhiên kêu lên, thân kiếm dao động, dường như đang đáp lời Diệp Phong.
Diệp Phong cũng huơ kiếm một hồi, phát hiện ra thanh kiếm này chỗ nào cũng tốt, chỉ là hơi to quá, hơi chói mắt!
Ở thành phố không thể mang theo người, phải che che giấu giấu không thì mấy chú công an mời lên phường uống trà mất!
Nhưng suy nghĩ này của cậu vừa hiện lên, Kiếm Lôi Kiếp chợt thu nhỏ lại, mấy giây sau biến thành hình dạng nhỏ như mặt dây chuyền, lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Diệp Phong.
Nhìn thấy cảnh này Diệp Phong lại cảm thấy mừng rỡ, Kiếm Lôi Kiếp thần kỳ chẳng khác gì Gậy Như Ý của Tề Thiên Đại Thánh.
Cứ như vậy, Kiếm Lôi Kiếp sẽ không giờ rời khỏi cậu, cho dù kẻ địch đến cũng có thể gọi ra ngay lập tức!