Cực Phẩm Tông Sư

Chương 33: Trèo cao



Câu hỏi của Hoa Anh Kiệt đẩy Diệp Phong lên đầu sóng ngọn gió.

Mọi người ở đó đều đang mong chờ câu trả lời của cậu.

Nghe vậy, Diệp Phong trầm tư chốc lát, khóe miệng hiện lên một nụ cười, chậm rãi nói:

"Ha ha... Chỉ là tôi may mắn thôi! Cơ duyên trùng hợp, vừa hay cứu được Chiến gia, không ngờ Chiến gia vì muốn cảm ơn đã giao câu lạc bộ cho tôi! Thật ra cho đến bây giờ, tôi cũng chưa thích ứng được!"

Nói đến đây, Diệp Phong hơi ngượng ngùng gãi đầu.

Lúc đầu, rất nhiều người có mặt đều hoài nghi Diệp Phong có phải là một loại nhân vật giả heo ăn thịt hổ, đằng sau còn có thân phận kinh người gì hay không?

Nhưng bây giờ khi bọn họ nghe được những lời này, trong mắt hiện lên vẻ cực kỳ ghen tỵ, trong lòng thầm nói:

Sao tên nghèo hèn Diệp Phong này, lại may mắn cứu được Chiến gia chứ, còn có được câu lạc bộ giá trị cực lớn, thực sự khiến người ta ngưỡng mộ ao ước!

Nhưng nếu như vậy, sự nghèo hèn mà trước đó Diệp Phong biểu hiện, cũng có thể giải thích được thông qua chuyện này!

Tên này giàu lên trong một đêm, nhưng mùi phèn trên người vẫn chưa bay hết, còn chưa có thời gian đi mua quần áo mới!

Lúc này, Hoa Anh Kiệt tức giận đến tái mặt, toàn thân run rẩy, chỉ vào Diệp Phong tức giận nói: "Diệp Phong, nói như vậy... ngay từ đầu cậu đã chơi xấu tôi rồi!"

Diệp Phong nghe vậy, hai tay ôm trước ngực, lạnh lùng nói: "Ha ha... Hoa Anh Kiệt, tôi chưa bao giờ chủ động khiêu khích cậu, là cậu hung hăng gây sự, là cậu ép tôi giả bộ, vậy nên tôi giả bộ cho cậu xem! Thế nào? Tôi giả bộ như vậy cậu vừa ý rồi chứ!"

"Cậu!"

Hoa Anh Kiệt tức giận không nói nên lời, vừa nghĩ tới việc mình bị Diệp Phong chơi đùa từ đầu đến cuối, hắn cảm thấy mình như biến thành một tên hề bị người ta chế nhạo!

Đây là lần đầu tiên trong đời Hoa Anh Kiệt phải chịu một sự sỉ nhục lớn như vậy, nhưng bây giờ hắn không thể trả thù.

Diệp Phong không chỉ là chủ của câu lạc bộ Thanh Đằng, mà còn là ân nhân cứu mạng của Chiến gia!

Nếu như hắn trắng trợn to gan ra tay với Diệp Phong, chỉ cần tin tức này truyền ra ngoài, với đạo nghĩa giang hồ thì Chiến gia tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Cho nên nỗi nhục nhã hôm nay hắn không có cách nào trả lại hết cho Diệp Phong được!

...

Lúc này, Đổng Minh Nguyệt nhích lại gần Diệp Phong, chỉ vào Hoa Anh Kiệt và hỏi: "Ông chủ, có cần đuổi tên này ra ngoài không?"

"Không cần nữa!"

Diệp Phong xua tay, thản nhiên nói: "Cậu ta là người khởi xướng buổi tiệc này, nếu như đuổi cậu ta ra ngoài thì lát nữa ai sẽ là người trả tiền? Đúng rồi chai Lafite 82 kia cũng tính cho cậu ta, còn nữa…"

Nói đến đây, Diệp Phong nhìn về phía nhân viên phục vụ lúc trước cố ý “đụng phải” mình, ánh mắt sắc bén như kiếm, lạnh lùng nói: “Tên này, tay chân không sạch sẽ, đuổi ra ngoài cho tôi!"

Lời này vừa nói ra, sắc mặt nhân viên phục vụ tái nhợt.

Diệp Phong mặc dù không có chứng cứ thuyết phục, nhưng cũng biết 90% nhân viên phục vụ kia được lợi từ Hoa Anh Kiệt, vẽ đường cho hươu chạy, vì vậy mới vừa nãy mới cố ý cầm cái chai Lafite 82 kia đi "đụng chạm"!

Diệp Phong đương nhiên không thể để một người hèn hạ tiểu nhân như vậy ở lại câu lạc bộ Thanh Đằng!

"Ông chủ, tôi hiểu rồi!"

Đổng Minh Nguyệt cung kính gật đầu, đối với cô ấy mà nói, lời nói của Diệp Phong không khác gì thánh chỉ, đừng nói là đơn thuần sa thải một nhân viên phục vụ, cho dù cô ấy bị sa thải thì cô ấy cũng không thể không chấp nhận.

Lúc này, mọi chuyện đã lắng xuống.

Diệp Phong lắc người thay đổi, từ một tên nhà quê nghèo hèn không một xu dính túi trở thành một người đàn ông giàu có và đẹp trai với tài sản hàng tỷ tệ!

Đột nhiên, đám con nhà giàu có mặt ở đó ngay lập tức cũng thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn cậu cũng hoàn toàn khác trước, thậm chí có một số còn vội vàng chạy đến bên cạnh cậu, ân cần nịnh nọt nói:

"Ây da... Diệp Phong, lâu ngày không gặp, phải nhìn cậu bằng con mắt khác rồi!"

"A Khải, sao lại gọi là Diệp Phong? Là cậu chủ Diệp mới đúng! Cậu chủ Diệp là ân nhân của Chiến gia. Chỉ dựa vào mối quan hệ này, cậu ấy có thể lên như diều gặp gió ở Tô Hành này!

"Không sai! Cậu chủ Diệp, tôi đã sớm cảm thấy cậu có phong thái bất phàm, là rồng là phượng giữa đám người, nhất định sẽ có ngày một bước lên mây! Mấy ngày trước, cậu từ chối lời mời của hiệu phó trường đại học Giang Nam, ngầu đét luôn, thông tin đã sớm lan truyền khắp toàn bộ trường cấp ba rồi đấy!”

Bên cạnh những lời khen ngợi này, thậm chí còn có một số cô chủ nhà giàu xinh đẹp đứng trước mặt cậu, tạo dáng đủ kiểu, cố gắng lấy lòng Diệp Phong.

Trước đây, Diệp Phong dù có đẹp trai đến đâu, học giỏi đến mấy, nhưng vì gia cảnh nghèo khó, nên cũng không khiến họ thẳng thắn đối đãi.

Nhưng bây giờ, giá trị của Diệp Phong đã tăng vọt, cậu đã trở thành một chàng trai vừa đẹp trai vừa giàu có!

Chỉ dựa vào câu lạc bộ Thanh Đằng và mối quan hệ tốt với Chiến gia, đừng nói bọn họ, ngay cả bố mẹ của họ cũng phải dùng mọi cách lấy lòng Diệp Phong.

Nhưng những thứ bình thường này làm sao có thể thu hút được sự chú ý của Diệp Phong?

Giờ đây, những cô gái xung quanh cậu, dù là hot girl của trường Sở Mai Dung, ngôi sao nổi tiếng Đường An Ni, hay Đổng Minh Nguyệt quyến rũ, đều là những tuyệt sắc giai nhân, đẹp nghiêng nước nghiêng thành!

Cảm nhận được sự thay đổi lớn trong thái độ của đám con nhà giàu này, Diệp Phong thậm chí còn cười nhạo trong lòng.

Nhưng có điều, cậu cũng không cảm thấy bọn họ nhiều thế lực!

Bởi vì...

Đây mới là hiện thực!

Cá lớn nuốt cá bé, thắng làm vua thua làm giặc, kẻ mạnh nhất sẽ sống sót!

Từ trước đến nay, những điểm này không hề thay đổi!

Không có thực lực thì làm sao có được tôn nghiêm!

Nếu hôm nay Diệp Phong còn là một cậu thiếu niên bình thường thì e rằng bây giờ có lẽ cậu đang phải chịu sự ức hiếp vô nhân đạo!

Hoa Anh Kiệt và nhóm bạn của hắn sẽ bắt cậu quỳ xuống, dập đầu xin lỗi không chút do dự, đồng thời sẽ quay video toàn bộ quá trình và gửi đến nhóm chat của mỗi lớp, biến cậu thành đối tượng chế giễu của mọi người!

Trong năm qua, vì điểm số tụt dốc và gia cảnh nghèo khó, Diệp Phong đã phải chịu đựng quá nhiều lời châm chọc gièm pha.

Nhưng bây giờ, cậu âm thầm hạ quyết tâm, dù như thế nào cũng tuyệt đối sẽ không để cho những chuyện như này phát sinh nữa!

Vì sự xuất hiện của ông Ngụy, số phận của cậu đã hoàn toàn thay đổi!

Cậu muốn trở thành cường giả chân chính, đứng ở trên đỉnh vạn vật, hưởng thụ vinh quang vô thượng!

Vừa nãy, Diệp Phong cũng có ý đồ, không nói cho mọi người biết sự thật, mà chỉ bịa ra một cái cớ, nói dối câu lạc bộ này do mình cứu Chiến Thiên Qua nên ông ta mới tặng cho mình!

Dù sao nơi này đông người lắm chuyện, Diệp Phong cũng không muốn để lộ thân phận.

Mặc dù cái tên tông sư Diệp Bắc Thần chỉ được lan truyền trong một nhóm nhỏ, nhưng khó có thể đảm bảo rằng ai đó trong sảnh tiệc cũng đã nghe nói về nó.

Bây giờ Diệp Phong còn chưa đủ lông đủ cánh, nếu không dựa vào thực lực của ông Ngụy thì thực lực của cậu cũng chỉ ở cảnh giới Luyện Khí tam trọng mà thôi. Giấu tài giấu nghề, chuẩn bị sẵn sàng mới có thể làm nên chuyện lớn!

Nếu tiết lộ danh tính của mình quá sớm, chắc chắn sẽ gây ra những rắc rối không cần thiết!

...

Lúc Diệp Phong đang trò chuyện với mọi người trong sảnh tiệc, Tô My trước đó vẫn luôn đứng trong góc, đôi mắt đẹp chợt lóe lên tia sáng kỳ lạ.

Đột nhiên, cô ta như hạ quyết tâm gì đó, lắc hông đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó nở nụ cười nịnh nọt, giọng nói nũng nịu vang lên:

"Diệp Phong, chúc mừng cậu, quả nhiên lúc ban đầu tôi không nhìn lầm người!"

Nghe vậy, Diệp Phong cau mày, lạnh lùng nói: "Tô My, cậu tới đây làm gì?"

"Diệp Phong, đừng hung dữ như vậy, giữa chúng ta… Nói thế nào cũng có một khoảng thời gian tốt đẹp, một đêm vợ chồng trăm năm ân ái mà!", Tô My hờn dỗi nói, thậm chí còn nháy mắt đưa tình .

"Với những người như cậu thì không có gì để nói cả!"

Diệp Phong hờ hững nói: "Nếu cậu ở chỗ của tôi quá lâu, e rằng sẽ khiến bạn trai Hoa Anh Kiệt của cậu hiểu lầm đấy!"

"Diệp Phong..."

Tô My khẽ gọi một tiếng, hàm răng trắng nõn cắn môi dưới, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ quyến rũ, thì thầm nói:

"Diệp Phong, kỳ thực tôi biết trong lòng cậu chưa bao giờ quên tôi! Tôi đến với Hoa Anh Kiệt là để khiêu khích cậu thôi, hi vọng cậu có thể vì tức giận mà nỗ lực phấn đấu, trở thành cao thủ! Bây giờ, cuối cùng cậu cũng đã làm được, tự đáy lòng tôi rất mừng cho cậu, vì vậy..."

Diệp Phong nghe xong lời này, khóe miệng hơi nhếch lên, tạo thành một nụ cười lạnh như băng, thờ ơ đáp: "Vậy thì sao? Tô My, chẳng lẽ... bây giờ cậu định quay lại với tôi à?"

Tô My nghe vậy hai mắt sáng bừng, vội vàng tiến lên một bước, chỉ ước có thể dính chặt người mình trên người Diệp Phong, vội vàng gật đầu nói:

"Tôi đồng ý! Diệp Phong, trong lòng tôi chưa bao giờ quên cậu!"

Thấy vậy, Diệp Phong đột ngột đẩy Tô My ra, giọng điệu rất lạnh lùng nói:

"Hừ... Nực cười! Tô My, cậu đừng tự mình đa tình như vậy nữa! Trước đó cậu đã từng nói với tôi một câu, rồng không ở chung với rắn! Bây giờ tôi cũng tặng cậu một câu..."

Nói đến đây, Diệp Phong đột nhiên dừng lại, khí thế cực kỳ bá đạo nghiêm nghị nói:

"Trước đây cậu đối xử xa cách với tôi, bây giờ tôi khiến cậu không trèo cao được!"



TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv