Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 576: Hành động diệt trừ, lập tức bắt đầu!



- Cầu...van cầu cô hãy giết tôi...
 
Trong căn cứ bí mật của Long Nha tại Đông Hải, toàn thân Huyết Thủ đẫm máu dùng một loại ngữ khí cầu khẩn Long Nữ đang đứng trước người.
 
Vốn hắn cho rằng sau khi mình nói ra những gì Long Nữ muốn biết, thì Long Nữ sẽ cho hắn được chết nhẹ nhàng hơn một chút, nào ngờ Long Nữ căn bản là không muốn buông tha cho hắn một cách dễ dàng.
 
Trong suốt một giờ qua, hắn bị Long Nữ dùng các loại phương thức vô cùng tàn nhẫn giày vò đến mức sống không bằng chết!
 
- Giết tôi đi!
 
Nhìn thấy Long Nữ không chút phản ứng, Huyết Thủ dùng hết một tia khí lực cuối cùng kêu rên.
 
- Phốc xuy!
 
Lần này Long Nữ thỏa mãn nguyện vọng của hắn, một đao đã kết liễu tính mạng hắn.
 
Máu tươi vương vãi khắp nơi, khóe miệng Huyết Thủ lộ ra dáng vẻ tươi cười, trong nụ cười còn ẩn chứa biểu tình như được giải thoát.
 
Vứt bỏ dao găm, đi ra khỏi mật thất, Long Nữ rửa sạch vết máu trên tay, sau đó lấy ra di động gọi điện cho Trần Phàm.
 
Điện thoại rất nhanh chuyển được, bên trong truyền ra thanh âm của Trần Phàm:
 
- Long Nữ, làm sao vậy?
 
- Vương Hồng phái ra người của Phong Diệp muốn động thủ với các nàng.
 
 sắc mặt Long Nữ bình tĩnh hội báo, nhưng khi nói tới hai chữ "các nàng" thì trong lòng chợt động, trong con ngươi tràn ngập ánh mắt hâm mộ.
 
Bên kia điện thoại, Trần Phàm bởi vì chuyện Lâm Đông bị cảnh sát mang đi nên cũng chưa rời khỏi Hong Kong, hắn dự định đợi Lâm Đông rời khỏi cục cảnh sát mang theo Lâm Đông đi tìm đại ca Hồng Tinh xã đoàn để học tập một chút về hình thức quản lý xã đoàn của Hong Kong mới rời đi Hong Kong, lúc này nghe được lời nói của Long Nữ, sắc mặt không khỏi biến đổi!
 
Bản thân là Long Nha duy nhất trong suốt ba mươi năm nay, Trần Phàm luôn luôn là niềm kiêu ngạo cùng truyền kỳ của Long Nha!
 
Vì Lưu Oánh Oánh. Trần Phàm giết chết Tiết Cường, từ bỏ niềm quang vinh cuối cùng, hoàn toàn phân rõ giới hạn cùng Long Nha!
 
Đồng dạng hắn cũng đã đáp ứng đầu lĩnh Long Nha cùng Long Nữ sẽ không đứng về mặt đối lập với dân chúng, với Long Nha, cùng quốc gia, sẽ không mang đến sự sỉ nhục cho tổ chức Long Nha!
 
Tổ chức Long Nha là tổ chức thần bí nhất, lấy việc bảo vệ quốc gia làm mục tiêu.
 
Ở dưới tình hình này, dù là Long Nữ bên trong, toàn bộ thành viên Long Nha tuy rằng rất muốn giúp Trần Phàm, tuy nhiên bọn họ không thể làm trái một ít nguyên tắc.
 
Nhưng điều này cũng không đại biểu, bọn họ không thể trợ giúp Trần Phàm ở trong quy tắc cho phép!
 
Dù sao bọn họ đều từng là huynh đệ của Trần Phàm, là những huynh đệ có thể yên tâm giao sau lưng của mình khi ở trên chiến trường!
 
Ở dưới tình huống này, Trần Phàm cấp ra hứa hẹn, làm cho toàn bộ thành viên Long Nha yên tâm đồng thời hắn cũng nhận được lời cam đoan của đầu lĩnh Long Nha: Tổ chức Long Nha sẽ thời khắc giám thị động tĩnh của các sát thủ quốc tế, nhất là người của Phong Diệp Thanh bang cùng Nhẫn Đường Sơn Khẩu Tổ, một khi Thanh bang cùng Sơn Khẩu Tổ xuất động cỗ máy giết người đối phó với những người ở bên cạnh Trần Phàm, thì tổ chức Long Nha sẽ lập tức tru sát đối phương!
 
Chính vì lời hứa hẹn này, Trần Phàm mới không điều động người của Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn đến bảo hộ người thân ở trong quốc nội.
 
Bởi vì Trần Phàm hiểu rõ thực lực cùng phương diện nắm bắt thông tin khủng bố của Long Nha. Cho nên theo hắn xem ra, nếu có Long Nha bảo hộ, thì tính mạng của các nữ nhân tuyệt đối sẽ không gặp phải nguy hiểm!
 
Nhưng...
 
Sự tình làm cho Trần Phàm không nguyện ý nhìn thấy nhất vẫn đã xảy ra.
 
Thanh bang vận dụng Phong Diệp đi đối phó với những người ở bên cạnh hắn.
 
Điều này làm sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, đôi con ngươi trong mắt híp lại thành một đường chỉ nhỏ.
 
Người quen thuộc hắn đều biết, đây là dấu hiệu hắn muốn giết người.
 
- Tôi biết rồi.
 
Trần Phàm nhẹ nhàng trả lời, trong con ngươi tản ra một cỗ sát ý khủng bố.
 
- Long Nha, anh không thể xằng bậy!
 
 Nhận thấy được trong giọng nói Trần Phàm toát ra sát khí, trong lòng Long Nữ chợt động, theo bản năng mở miệng ngăn cản.
 
Bởi vì nàng biết, nếu Trần Phàm biến trở thành Đồ Tể đại khai sát giới, Tiết Hồ cũng tốt, Vương Hồng cũng thế, hẳn là sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
 
Không ai có thể giữ được mạng sống ở dưới sự ám sát của Đồ Tể!
 
Long Nữ luôn luôn rất tin tưởng điểm này.
 
Lại thêm Long Nữ cũng biết, thủ lĩnh Long Nha sở dĩ cho Trần Phàm lời hứa hẹn kia, cũng là bởi vì biết tính cách của Trần Phàm, đối với Trần Phàm mà nói, chính mình đối mặt với việc ám sát hắn sẽ không nổi điên, nhưng một khi người thân bên cạnh mình bị ám sát hắn tuyệt đối sẽ điên cuồng!
 
Điên cuồng ý nghĩa là tàn sát.
 
Đây là chuyện mà cả tổ chức Long Nha đều không muốn nhìn thấy, cũng sẽ làm cho Trần Phàm phải lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
 
- Yên tâm đi Long Nữ, tôi tự có chừng mực.
 
 Trần Phàm biết Long Nữ đang lo lắng hắn biến thành Đồ Tể không tuân thủ quy tắc, lập tức giải thích.
 
- Hô...
 
Nghe Trần Phàm nói như thế. Long Nữ âm thầm nhẹ nhàng thở ra, theo sau muốn nói gì đó nhưng không biết nên mở miệng như thế nào, không khí nhất thời trở nên có chút quỷ dị.
 
- Long Nữ, đã làm phiền cô.
 
 Trần Phàm thở dài nói.
 
Trong giọng nói của Long Nữ mang theo một tia cảm xúc dao động:
 
- Bảo hộ các nàng là mệnh lệnh của tổ chức, mà anh lại là sư phụ của tôi, cho nên những chuyện này là tôi phải làm.
 
Trần Phàm trầm mặc.
 
- Được rồi Long Nha, anh đi xử lý chuyện của anh đi.
 
 Long Nữ thấy Trần Phàm không nói lời nào, nghĩ nghĩ nói:
 
- Tôi phải hồi báo chuyện này với cấp trên một chút, tranh thủ để cấp trên tăng cường theo dõi.
 
- Được.
 
Trần Phàm cũng không cự tuyệt ý tốt của Long Nữ, dù sao an toàn của nhóm người Tô San là chuyện mà hắn quan tâm nhất.
 
Cắt đứt điện thoại, Trần Phàm châm một điếu thuốc lá rít mạnh một hơi, nheo mắt lại nhìn ra cảnh đêm bên ngoài cửa sổ, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
 
Không biết qua bao lâu, khi điếu thuốc đã cháy tàn, Trần Phàm bấm một số điện thoại.
 
Trong một phòng ngủ tại một tòa biệt thự nằm trong Vịnh Nước Cạn Hong Kong, Phòng Mạnh Đạt cởi quần áo kéo một cô gái dáng người cao gầy làn da trắng mịn xuống dưới thân, đang điên cuồng hưởng thụ khoái cảm.
 
Cô gái dưới thân Phòng Mạnh Đạt mặc dù rất không hài lòng với thân hình mập mạp của Phòng Mạnh Đạt cùng cây thương không đạt đủ độ cứng kia, nhưng vừa nghĩ tới việc Phòng Mạnh Đạt hứa cho nàng căn biệt thự cùng xe thể thao, còn cấp cho nàng thật nhiều thứ, vì thế cố nén cảm giác ghê tởm trong nội tâm, ra sức giả vờ làm ra bộ dáng thật thoải mái, điên cuồng lắc lư thắt lưng kêu rên.
 
- Ông...ông...
 
Đột nhiên, trong tiếng thở dốc truyền ra, di động của Phòng Mạnh Đạt đặt trên đầu giường cũng chấn động lên.
 
Thanh âm thình lình của di động làm thân thể Phòng Mạnh Đạt hơi khựng lại, nhưng cũng không cầm điện thoại mà tiếp tục tiến lên.
 
- A!
 
Ước chừng hơn một phút sau, theo tiếng kêu lớn của cô gái, thân hình mập mạp của Phòng Mạnh Đạt cũng khựng lại, thở hồng hộc nằm đè trên người nàng.
 
Cô gái vốn mới có được một chút cảm giác, lúc này bị thân hình một trăm tám mươi cân của Phòng Mạnh Đạt đè lên, chút cảm giác kia cũng liền biến mất không còn sót lại chút gì, nhưng cũng không biểu lộ ra mặt mà vũ mị nhắc nhở:
 
- Phòng ca, điện thoại của anh mới reo lên, em lấy giúp anh nhé?
 
- Không cần.
 
Nghe được lời nói của cô gái, Phòng Mạnh Đạt lại nhớ tới việc điện thoại vừa reo, lắc lắc đầu.
 
Mặc dù hắn cực kỳ sủng ái cô gái này, nhưng có một số việc hắn vẫn rất để ý, ví dụ không cho nàng đi tiếp xúc vào công việc của hắn, hiểu được những chuyện hắn đang làm.
 
Thanh âm vừa ra, Phòng Mạnh Đạt lau mồ hôi, rút cây thương dưới thân, bước xuống giường đi về hướng đầu giường.
 
Mà cô gái lại cực nhanh rút khăn, thần tình chán ghét lau cơ thể mình.
 
Rất nhanh Phòng Mạnh Đạt cầm di động lên, nhìn thấy là một dãy số điện thoại thật xa lạ.
 
Nghĩ nghĩ, Phòng Mạnh Đạt bèn gọi lại số vừa rồi.
 
- Phòng Mạnh Đạt, phải chẳng ông nghĩ rằng tôi không dám giết ông?
 
 Điện thoại vừa chuyển được, bên trong tai nghe liền truyền ra một thanh âm mười phần bình tĩnh.
 
Thanh âm bình tĩnh kia làm cho Phòng Mạnh Đạt có chút quen thuộc, nhưng càng nhiều hơn đó là chấn kinh!
 
Trần Phàm.
 
Rất nhanh. Phòng Mạnh Đạt nhớ lại chủ nhân của thanh âm này, trái tim đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác sợ hãi, giả ngốc hỏi:
 
- Trần tiên sinh, ngài nói vậy là có ý gì?
 
- Những lời này hẳn là tôi hỏi ông mới đúng chứ?
 
 Trần Phàm lạnh lùng nói.
 
Lộp bộp!
 
Bởi vì nội tâm có quỷ, trái tim Phòng Mạnh Đạt càng đập nhanh hơn, mồ hôi càng tuôn ra đầm đìa.
 
Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, kinh hồn táng đảm nói:
 
- Trần...Trần tiên sinh, muốn Lâm Đông vào cục cảnh sát chứng thật là ý tứ của Vương Hồng, nhưng tôi cũng không có cho người làm gì Lâm Đông. Hắn đang ở cục cảnh sát rất tốt...
 
- Đừng có nói với tôi ông không biết mục đích Vương Hồng bảo ông làm như vậy.
 
 Trần Phàm cắt đứt lời nói của Phòng Mạnh Đạt.
 
Cả người Phòng Mạnh Đạt chấn động, theo bản năng nói:
 
- Nếu ngài không hài lòng, hiện tại tôi lập tức gọi điện nói người thả hắn ra ngay.
 
- Ông tốt nhất hãy làm nhanh lên.
 
 Trần Phàm lạnh lùng nói:
 
- Mặt khác nên nhớ kỹ, ông thiếu tôi một cái mạng!
 
- Bá!
 
Sắc mặt Phòng Mạnh Đạt biến đổi lớn.
 
Trần Phàm cũng không nói thêm lời nào, trực tiếp cắt đứt điện thoại sau đó gọi điện cho Kroff.
 
- Đồ Tể vĩ đại thân ái không gì làm không được kia ơi, anh gọi điện thoại cho tôi, không phải muốn tàn nhẫn chấm dứt ngày nghỉ của tôi đó chứ?
 
 Đầu kia điện thoại, Kroff đang mang theo mấy cô gái thượng hạng hưởng thụ cuộc sống đế vương nhận được điện thoại của Trần Phàm, tựa hồ cảm nhận được điều gì, khóc tang nói:
 
- Nếu như tôi nhớ không lầm, căn cứ theo sự an bài của anh thì ít nhất tôi vẫn còn được nghỉ ngơi hơn mười lăm ngày à.
 
- Kroff, Vương Hồng muốn động tới những người thân của tôi.
 
 Trần Phàm nhẹ giọng nói.
 
- Cái gì?
 
 Đầu kia điện thoại, Kroff nghe được lời nói của Trần Phàm, trực tiếp nhảy ra khỏi giường, lớn tiếng chửi mắng:
 
- Con mẹ nó tên Vương Hồng kia chẳng lẽ cảm thấy mình sống chán rồi sao? Mẹ nó, Đồ Tể, anh không cần nói thêm gì nữa, hiện giờ tôi sẽ lên đường đi Bangkok ngay.
 
Hiển nhiên. Kroff là người bạn duy nhất của Trần Phàm ở thế giới ngầm, biết rõ nghịch lân của Trần Phàm là gì.
 
- Để cho Nissen mang theo người qua đó.
 
 Trần Phàm nghĩ nghĩ nói.
 
Kroff lập tức vui vẻ:
 
- A ha. Đồ Tể thân ái, anh bảo tên Nissen kia dẫn theo người đi qua, chẳng lẽ muốn thay đổi kế hoạch? Ưm, máu nhuộm Đông Nam Á, đây là chuyện vô cùng điên cuồng nha.
 
- Anh tranh thủ ngày mai chạy tới đó đi. Tôi xử lý xong chuyện bên này, cũng sẽ qua.
 
 Trần Phàm nghiêm mặt nói:
 
- Cụ thể nên làm như thế nào, ngày mai tôi sẽ gọi điện thông báo cho anh. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Kroff nghe được lời nói của Trần Phàm, vốn ngẩn ra, sau đó bi ai nói:
 
- Có thể làm cho Đồ Tể vĩ đại ra tay, tên Vương Hồng kia cũng xem như được chết vinh quang rồi!
 
Trần Phàm không nhiều lời vô nghĩa, mà lập tức dập máy điện thoại.
 
- Vương Hồng, nếu mày đã khẩn cấp muốn xuống địa ngục, vậy thì tao sẽ thỏa mãn nguyện vọng của mày!
 
Cầm điện thoại, Trần Phàm nhìn về phía nam, chậm rãi nói.
 
Giờ khắc này hắn đã chính thức tuyên bố bàn án tử hình dành cho Vương Hồng!
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv