Ngay khi Hắc Ám U Linh bị giáo đình bao vây tiến thoái lưỡng nan, thì Olivia, thánh nữ của Hắc Ám U Linh đã xuất hiện, người phụ nữ vừa thần bí vừa nguy hiểm nhất thế giới ngầm toàn cầu này từ trên không trung giáng xuống, phát ra thanh âm như tiếng sấm rền nổ vang, làm cho mỗi người ở đương trường đều nghe thấy rõ ràng.
Đồ Tể?
Ngoài nhà xưởng, thành viên Hắc Ám U Linh nghe được thanh âm của Olivia, cả đám đều lộ ra biểu tình trợn mắt há mồm, bên phía giáo đình đồng dạng cũng là như vậy, trừ bỏ Monica biết rõ thân phận của Trần Phàm, những người khác đều bị lời nói của Olivia dọa cho sợ ngây ngẩn!
Không thể phủ nhận, danh hào Đồ Tể thật sự quá mức nổi tiếng!
Đối mặt với những chuyện này, Trần Phàm cũng khẽ nhăn mày. Hết thảy mọi chuyện đêm nay, đều là hắn sớm trù hoạch từ trước, lần lượt dụ từng địch nhân bước ra. Sau khi tiêu diệt lão Peak. Grimm cùng Nhẫn Đường Sơn Khẩu Tổ, còn muốn câu thêm con cá lớn Hắc Ám U Linh này. Nhưng thật không ngờ Olivia võ lực giá trị khủng bố, căn bản là không có trúng kế, mà chờ hắn xuất ra con bài giáo đình chưa lật, nàng mới bình tĩnh hiện thân.
Chậm rãi Olivia chậm rãi phiêu phù đáp xuống dưới đất, một thân áo màu đỏ tươi, cùng mái tóc màu bạch kim và đôi con ngươi màu tím, ở trong đêm đen thoạt nhìn có vẻ phi thường chói mắt. Toàn thân nàng đều tản mát ra một cỗ chân khí băng sương mà tà ác đến cực điểm.
Cỗ chân khí này, làm cho người ta không rét mà run!
Dưới ánh đèn, mười mấy thành viên Hắc Ám U Linh theo trên trực thăng vũ trang nhảy xuống, cung kính đứng ở sau lưng Olivia. Trong số này, có mười hai người đứng gần nàng nhất, chẳng những thân mặc hắc y, mà hai tay tay đeo sáo thủ hắc sắc, có trang bị tính chất cơ năng đặc biệt, cả đám diễn cảm băng sương, toàn thân tản mát ra sát khí làm cho, không một người nào có thể thừa nhận nổi.
U Linh Thánh Vệ!
Trong tổ chức Hắc Ám U Linh, trừ bỏ Thánh nữ và Thủ lĩnh có giá trị võ lực khủng bố nhất ra, thì mười hai người này nghe nói cũng có khả năng đối kháng lại với mười hai Thần Thánh Kỵ Sĩ, ở trong thế giới ngầm không người nào không biết, không người nào không hiểu.
- Ra mắt Thánh nữ, U Linh Thánh Vệ!
Vừa nhìn thấy Olivia nhẹ nhàng đáp xuống đất, ngay cả Dracula ở bên trong, toàn bộ thành viên Hắc Ám U Linh đều giống như một đám nô tài nhìn thấy ông chủ bình thường, sôi nổi quỳ rạp xuống bên dưới đất, hướng Olivia hành lễ phục bái.
Chứng kiến một màn này, Olivia thu hồi ánh mắt đang tập trung trên người Trần Phàm, quẳng ném về phía đám người Dracula, thanh âm trầm thấp tà ác khẽ vang lên:
- Dracula, các ngươi đứng lên đi.
- Dạ!
Olivia vừa mở miệng, toàn bộ thành viên Hắc Ám U Linh đều sôi nổi đứng dậy, thối lui đến phía sau của nàng, chỉnh thể trong quá trình, căn bản đều không dám liếc mắt nhìn nàng lấy một cái. Trên thực tế, coi như bọn chúng dám quan sát, thì cũng là vô pháp nhìn thấy rõ chân diện mục của Olivia.
Bởi vì...bên trong tổ chức Hắc Ám U Linh, trừ thủ lĩnh ra, thì không một ai từng nhìn thấy qua bộ dáng của nàng. Còn ngoại giới thì lưu truyền Olivia là một bà lão phù thủy già nua xấu xí.
Trừ gã thủ lĩnh của tổ chức Hắc Ám U Linh ra, thì lúc trước Trần Phàm cứu Monica theo trong tay của Olivia, cũng đã từng kéo chiếc mặt nạ hoàng kim trên khuôn mặt của Olivia xuống. Hết thảy mọi thứ đã phơi bày rõ ràng ở trong khoảnh khắc đó, về phần nàng có xấu xí giống như ngoại giới lưu truyền hay không, thì Trần Phàm chính là người thứ hai rõ ràng điều này nhất.
Rất nhanh, đám người Dracula đã cung kính thối lui về phía sau của Olivia.
- U Linh Thánh Vệ theo ta đi vào, còn những người khác thì đứng nguyên ở đây chờ đợi mệnh lệnh.
Dứt lời, Olivia dẫn đầu nhấc chân bước vào trong nhà xưởng, mười hai tên U Linh Thánh Vệ bám sát theo ngay phía sau.
Lúc trước, một màn đám người Dracula quỳ xuống hành lễ đều bị nhóm người Trần Phàm nhìn thấy rõ ràng. Lúc này chứng kiến Olivia mang theo mười hai gã U Linh Thánh Vệ bước vào trong nhà xưởng, thì Merck đang đứng phía sau Monica, thân là thủ lĩnh của Thập Nhị Hóa Thương Thủ, sắc mặt đã trở nên cực kỳ khó coi!
Trong giáo đình, địa vị của Thập Nhị Hỏa Thương Thủ không hề thấp kém chút nào, nếu không tính đến Thần Thánh Kỵ Sĩ, thì mười hai người bọn hắn là có sức chiến đấu mạnh nhất...Nhưng bọn hắn cùng mười hai tên U Linh Thánh Vệ, căn bản là không cùng ở một đẳng cấp!
Lúc này, rốt cuộc hắn đã hiểu ra, vì sao lúc trước Trần Phàm nói, nếu song phương giao chiến sẽ phát sinh tràng cảnh thương vong nghiêm trọng.
- Woa, ca ngợi Satan vĩ đại, không ngờ Kroff đại gia lại có thể gặp được U Linh Thánh Nữ ở trong truyền thuyết, thật đúng là vinh quang và may mắn!
So sánh cùng Merck mang theo biểu tình ngưng trọng mà nói, thì Kroff tựa hồ như không hề biết hai chữ sợ hãi viết như thế nào. Vừa nhìn thấy đoàn người Olivia bước đến, hắn hưng phấn xoa nắn hai tay, cảm giác như chỉ hận không thể xông qua, xé nát chiếc mặt nạ hoàng kim trên mặt của Olivia, nhìn xem U Linh Thánh Nữ trong truyền thuyết, rốt cuộc là có bao nhiêu phần xinh đẹp!
Kuka, thủ lĩnh đoàn lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa tuy rằng có tín nhiệm và sùng bái mù quáng đối với Trần Phàm, trong lòng cũng không cảm thấy sợ hãi vì Olivia mang theo mười hai gã U Linh Thánh Vệ bước vào đây. Tuy nhiên hắn vẫn không dám nói năng không chút kiêng nể ai như Kroff.
Xa xa, Olivia nghe thấy những lời này của Kroff, đôi con ngươi màu tím trong mắt nàng lóe ra ánh quang mang quỷ dị, bắn về phía Kroff.
Ngay sau đó, ánh mắt của Kroff chạm phải ánh mắt của Olivia ở giữa không trung. Thời gian giống như ngừng trôi. Kroff chỉ cảm thấy bản thân mình như đang bị một cỗ lực lượng vô hình trói buộc bình thường. Diễn cảm nháy mắt đọng lại không nói, mà nhịp hô hấp cũng đã trở nên dồn dập.
Thấy cảnh tượng này, Trần Phàm khẽ thở dài, nhẹ nhàng đặt tay lên bả vai của Kroff một chút. Vừa trông thấy hành động của Trần Phàm. Olivia liền thu hồi ánh mắt, nhãn tình một lần nữa lại tập trung lên người của Trần Phàm.
Không giống như Kroff, đối với ánh mắt tràn ngập chân khí tà ác của Olivia, Trần Phàm không nảy sinh ra một chút biến hóa nào dị thường. Hắn trầm ngâm nói:
- Đi thôi, nếu Olivia đã chủ động tiến vào đây. Chỉ sợ là đang có chuyện muốn nói, chúng ta hãy ra nghênh đón thôi.
Nói xong, Trần Phàm không chờ mọi người đáp ứng, đã nhấc chân bước lên nghênh đón đoàn người Olivia.
- Mẹ kiếp, ánh mắt của bà phù thủy này thật đáng sợ!
Kroff trong lòng sợ hãi bám sát theo Trần Phàm, hạ thấp giọng lẩm bẩm:
- Bất quá, khi Đồ Tể phát cơn điên, ánh mắt so với nàng vẫn còn đáng sợ hơn nhiều!
Nói dứt lời, Kroff giống như đang hồi tưởng đến chuyện gì đó, hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, lướt qua Olivia, phát hiện thấy ánh mắt của đối phương không còn tập trung lên trên người mình nữa, thì hắn mới nhẹ nhàng thở ra, đồng thời nhớ đến lời dặn dò của Trần Phàm, đừng nói chuyện bừa bãi ở trước mặt Olivia, trong lòng âm thầm làm ra quyết định, từ nay về sau khi nhìn thấy Olivia, đều sẽ giả vờ câm điếc.
Cùng Kroff bất đồng, Monica thánh nữ giáo đình, hai chân mày gắt gao nhăn vào giữa ấn đường, ánh mắt tập trung không rời khỏi thân ảnh của Olivia, trong đôi con ngươi lóe ra quang mang phẫn nộ.
Thân là nữ thần trong lòng giáo đồ Thiên Chúa Giáo trên toàn cầu, ở trong giáo đình nàng là thánh nữ chỉ dưới một người mà trên vạn người. Monica có niềm kiêu hãnh riêng của nàng, đồng dạng cũng có giá trị võ lực cực kì khủng bố.
Ngày trước. Olivia bắt giam nàng, hành động này đã trực tiếp đánh nát niềm kiêu ngạo ở trong nội tâm của nàng. Đồng dạng cũng làm cho nàng canh cánh trong lòng, luôn muốn tìm cách rửa nỗi nhục nhã này.
Dưới tình trạng này, nàng và Olivia gặp nhau, quả thực đúng như là cừu nhân nhìn thấy nhau, hai mắt đỏ ngầu!
Một bước, hai bước, ba bước.
Dưới màn đêm yên tĩnh, Trần Phàm mang theo đoàn người Monica cùng đi ra gặp Olivia. Ngay khi khoảng cách giữa song phương còn chừng mười thước, thì cả hai không hẹn mà đều dừng bước.
Hiển nhiên, song phương đều hiểu rõ ràng, lấy giá trị võ lực khủng bố của đối phương, khoảng cách mười thước cũng chỉ như một bước chân so với người bình thường mà thôi.
Đây cũng chính là muốn nói, trong vòng mười thước, cao thủ dùng súng bình thường, nếu muốn ra tay thì ngay cả cơ hội nổ súng cũng đều không có!
- Olivia, đã lâu không gặp rồi.
Đứng trước mặt tổ chức khủng bố nhất thế giới ngầm toàn cầu, trên mặt Trần Phàm nhìn không thấy một tia sợ hãi nào. Hơn nữa còn phơi bày ra một nụ cười thản nhiên đáp trả Olivia.
- Phải, giống như đã rất lâu...rất lâu rồi.
Olivia đồng dạng cũng mỉm cười, cười trông thực tà ác:
- Hơn một năm thời gian qua, trong lòng tôi vô cùng tưởng niệm Đồ Tể anh.
Nghe thấy Olivia nói những lời này, mọi người cũng không cảm thấy kinh ngạc. Bởi vì họ biết, hai cái chữ "tưởng niệm" này đại biểu cho ý tứ gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
- Olivia, bản thân tôi cũng vô cùng tưởng niệm đến cô.
Monica lạnh lùng nói, nỗi tức giận tràn đầy trong đôi con ngươi.
- Monica, cô muốn tìm tôi báo thù ư?
Nói đến đây, nụ cười trên mặt Olivia càng tăng lên:
- Ha ha...ha ha...ở trong mắt đám giáo đồ Thiên Chúa Giáo ngu muội, cô là Thánh Nữ cao quý vô song. Nhưng trong mắt tôi, cô chỉ là một thứ phế vật chỉ biết dựa vào đàn ông mà thôi. Thật lòng tôi cảm thấy đáng thương cho lũ giáo đồ Thiên Chúa Giáo ah! Tôi thường xuyên suy nghĩ, nếu như lũ giáo đồ kia biết, thánh nữ trong lòng bọn chúng cùng Đồ Tể hai tay dính đầy máu tanh, có một tầng quan hệ không bình thường. Thì không hiểu sẽ như thế nào đây nhỉ?
- Oanh!
Olivia vừa thốt ra những lời này, trừ bỏ Trần Phàm ra, sắc mặt của những người khác đều thay đổi. Nhất là mười hai vị kỵ sĩ cùng mười hai vị Hỏa Thương Thủ đứng sau lưng Monica, diễn cảm trên mặt của bọn họ đều tràn ngập biểu tình khiếp sợ.
Thánh nữ của giáo đình, nhất định phải là trinh nữ!
Đây là truyền thống kéo dài nhiều năm qua của giáo đình, nhưng lúc này Olivia nói, giữa Monica và Trần Phàm đã phát sinh một tầng quan hệ không bình thường, điều này làm sao bọn hắn có thể chấp nhận nổi đây?
Biểu tình trên mặt Monica cũng thay đổi, chân mày của nàng gắt gao ninh chặt vào nhau, nét tức giận càng nồng đậm thêm:
- Olivia...
- Như thế nào? Chẳng lẽ cô muốn phủ nhận chuyện này sao?
Olivia hài hước cười:
- Vậy cũng được, nếu cô dám thề trước chúa rằng, giữa cô và Đồ Tể không phát sinh chuyện gì mờ ám, thì tôi sẽ thừa nhận là vừa rồi tôi vu khống cô. Nhưng vấn đề là cô có dám hay không?
Lúc này, đôi môi xinh đẹp ẩn sau tấm màng sa che mặt của Monica khẽ mấp máy, nhưng cuối cùng nàng vẫn không thốt ra lời.
Làm thánh nữ giáo đình, nàng không thể lừa dối thượng đế. Bởi vì, giữa nàng và Trần Phàm, quả thật đã phát sinh quan hệ, hơn nữa cũng không chỉ một hai lần...
- Ha ha...Monica! Cô không dám đúng không?
Thấy vậy nụ cười của Olivia đột nhiên trở nên băng sương:
- Một năm trước, Đồ Tể cứu thoát cô từ trong tay của tôi. Một năm sau, cô lợi dùng Đồ Tể giăng bẫy vây bắt tôi, cố gắng vãn hồi thể diện. Nhưng cô nghĩ rằng, sẽ thành công ư?
- Chuyện này không có khả năng đâu!
Sát khí khủng bố, bất ngờ theo trên người Olivia tàn xuất ra:
- Đêm nay, trừ Đồ Tể ra, tất cả các ngươi đều sẽ phải chết ở nơi này, một người cũng đừng hòng chạy thoát!
Nói đến đây, ánh mắt của Olivia gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Phàm:
- Ngươi chính là Đồ Tể?