Bản thân mình phá hỏng hoàn toàn kế hoạch trước đây của hắn ta, nếu dựa theo ý nghĩ lúc đó thì thật sự Vương Phong sẽ trực tiếp giết chết hắn bởi vì hắn từng làm hại Bối Vân Tuyết.
Chỉ là cuối cùng Bối Thanh Thiên vậy mà mềm lòng thả hắn đi, điều này không khác gì thả hổ về rừng, quay đầu trở lại vậy thì cực kỳ không phải là chuyện bình thường.
Giờ khắc này, Vương Phong phát hiện hình như mình chuyên phá hoại kế hoạch người khác, đầu tiên phá hư kế hoạch lớn của tổ chức Thiên Võng, sau đó lại làm hỏng kế hoạch điên rồ của Bối Tử Minh, chỉ là tình hình như thế này, hắn hoàn toàn đã đắc tội người khác, sớm muộn bọn họ cũng sẽ tìm đến cửa.
Tuy nhiên hắn đã là cao thủ nội kình nên cho dù thật sự có sát thủ đến, hắn cũng không sợ bởi vì hắn có khả năng giết ngược lại bọn chúng, nếu hắn không đối đầu được, không phải vẫn còn Quỷ Kiến Sầu - vị đại thần ở thành phố Trúc Hải hay sao?
Vì vậy trong lòng Vương Phong không hề quá lo lắng, dù sao hiện tại kẻ địch trong tối hắn ngoài sáng, muốn trốn tránh cũng không thể.
“Cho nên trước mắt cậu nên cẩn thật một chút mới được, tôi thật sự sợ bọn chúng sẽ lại đến ám sát lần nữa.” Hà Thiên có chút lo lắng nói.
“Không cần lo, những thứ tầm thường em trước giờ không xem ra gì, bọn chúng dù cho có đến thật thì cũng sẽ có đến mà không có về.” Vương Phong cười lạnh khiến Hà Thiên sững sờ.
“Sư đệ, không nghĩ đến cậu cũng đã đạt được trình "nội kình" rồi.” Cho tới lúc này, Hà Thiên mới nhận ra khí thế của Vương Phong đã tương đương hắn, đã trở thành cao thủ "nội kình".
“Đúng vậy, thời gian này may mắn mà đột phá.” Vương Phong gật đầu, ngược lại không đề cập đến những nguy hiểm hắn gặp phải.
Lần này sở dĩ hắn có thể đứng ở đây lại còn là cao thủ "nội kình", thật ra đều dựa vào đội trưởng bộ đội Long Hồn kia, nếu không có hắn, Vương Phong sợ là đã sớm mất mạng rồi.
Vừa nghĩ đến vị đội trưởng Long Hồn đó, Vương Phong lúc này mới nhớ ra hắn dường như vì trả ơn nên mới cứu giúp mình, nếu không có lòng tốt của Quỷ Kiến Sầu lúc trước, sợ rằng hiện tại hắn đã chết rồi.
“Hiện tại sư phụ đang ở đâu, em muốn gặp mặt ông ấy.”
“Hơn mười ngày gần đây ông ấy đều không ở đây, có vẻ đi tìm Huyền Nguyệt đại sư thương lượng chuyện gì quan trọng rồi, đợi ông ấy trở lại, tôi sẽ thông báo cho cậu.” Hà Thiên ngẫm nghĩ nói.
“Vậy cũng được, em còn có một số chuyện cần làm, sư huynh cho em mượn xe của anh một lát trước, đợi em trở lại sẽ trả cho anh.”
“Được thôi, cậu muốn lái thì cứ lái đi là được, cho dù cậu muốn thì tôi tặng cậu cũng không có gì.” Hà Thiên mỉm cười, sau đó đưa chìa khóa xe cho Vương Phong.
Lần trước đến thì công ty châu báu Tuyết Phong đã kinh doanh bình thường, mà trung tâm thương mại của Từ Hải Giang cũng đã nắm trong tay, vì vậy hắn làm sao cũng muốn đi xem thử cuối cùng Từ Hải Giang đã kinh doanh trung tâm như thế nào.
Mất đại khái cỡ mười phút, Vương Phong lái Bentley của Hà Thiên đã đến trước cửa trung tâm thương mại Đại Dương.
Chỉ sau khi đến đây, Vương Phong mới phát hiện nơi này đã có sự thay đổi rất lớn so với trước, ngay cả bảng hiệu cũng đổi, trang trí càng thêm sang trọng, nếu không phải biết bản thân chẳng hề đi sai đường, hắn thật không dám nghĩ đây là trung tâm thương mại mình đã thu mua.
Để xe qua một bên, Vương Phong trực tiếp gọi điện thoại cho Từ Hải Giang.
“Tôi ở dưới lầu, cậu xuống gặp tôi.” Lời Vương Phong vô cùng dứt khoát, sau đó liền cúp điện thoại.
Không lâu sau, một người thanh niên từ trong trung tâm thương mại chạy chậm ra, thấy Vương Phong vẫy tay, hắn mới chạy qua.
Đưa cho hắn một điếu thuốc, Vương Phong mới dựa vào Bentley, cười mắng: “Không nghĩ đến giờ cậu cũng bắt đầu ra vẻ rồi.”
Từ Hải Giang hôm nay thật sự đã có không ít thay đổi so với trước kia, cả người mặc âu phục nhãn hiệu nổi tiếng, tóc chải cẩn thận tỉ mỉ, lại mang một cặp mắt kính gọng vàng, khí thế như một ông chủ lớn.
“Ha ha.” Nhận thuốc từ tay Vương Phong, Từ Hải Giang lúc này mới cười nói: “Muốn làm ăn thì đương nhiên phải ra dáng thế này chứ, bằng không người khác nhìn thấy dáng vẻ anh lôi thôi còn không phải sẽ chạy hết à.”
“Ha ha, gần đây làm ăn thế nào?” Vương Phong vừa cười hỏi.
“Lợi nhuận trung tâm thương mại gần đây vẫn...”
“Anh Hải.” Lời Từ Hải Giang chưa dứt thì đột nhiên một giọng nữ cách đó không xa vang lên, vừa ngẩng đầu nhìn, Vương Phong thấy một cô gái xinh đẹp lúc này đang tiến đến chỗ bọn họ.
“Ha ha, chuyện trung tâm thương mại lần sau chúng ta gặp mặt lại nói, trước tiên em giới thiệu cho anh một chút.” Kéo người đẹp đến bên cạnh, Từ Hải Giang nói: “Giới thiệu một chút đây là bạn gái hiện tại của em, cũng là con gái chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Đại Dương, Hoàng Tư Tề.”
“Tiểu Tư, đây là anh em thân thiết của anh, nhanh gọi đại ca.” Từ Hải Giang kéo tay người đẹp một chút nói.
“Chào đại ca.” Nghe lời Từ Hải Giang, người đẹp liền vội vàng gọi một tiếng.
“Đỉnh đấy.” Thấy cô gái này, Vương Phong trực tiếp đưa ngón tay cái với Từ Hải Giang, trung tâm thương mại Đại Dương là sản nghiệp của tập đoàn Đại Dương, bọn họ thu mua mới chỉ vẻn vẹn hai tháng mà thôi nhưng hiện tại Từ Hải Giang vậy mà đã đoạt được con gái nhà chủ tịch đến tay rồi, ra tay cũng thật con mẹ nó quá nhanh!
“Chào em, lần đầu gặp mặt cũng không chuẩn bị quà gì, tặng em chiếc xe sau lưng anh vậy.” Nhìn cô gái, Vương Phong trực tiếp ném chìa khóa trong tay cho cô ấy, khiến trên mặt cô lộ vẻ kinh ngạc và mừng rỡ.
Cô xuất thân từ gia đình giàu có nên tất nhiên có thể nhìn ra chiếc Bentley này là bản số lượng có hạn, đoán chừng toàn thành phố Trúc Hải chỉ có chiếc này, vừa gặp mặt lại tặng xe, này cũng quá “đại gia” rồi?
“Vương Phong, giữa chúng ta không cần phải khách sáo như vậy, tụi em cũng có xe riêng rồi nên không cần đâu.” Thấy Vương Phong vừa gặp đã tặng xe, Từ Hải Giang cũng kinh hãi một chút.
“Ha ha, tuy anh cậu không có nhiều tiền trong túi nhưng mấy trăm vạn cũng không tính là gì, cậu là người tôi dẫn dắt, tôi đương nhiên sẽ không keo kiệt, cho cậu thì cậu lấy đi, nếu không nhận quà gặp mặt của tôi, cẩn thận tôi không khách sáo với cậu.” Vương Phong cười một cái, ngược lại không hề xem trọng Bentley.
Dù sao chiếc xe này cũng không phải của hắn, Hà Thiên thân là ông vua ngầm của thành phố Trúc Hải, cũng không biết đã tích lũy bao nhiêu tài sản, muốn cuỗm một chiếc xe của hắn, hắn cũng sẽ không nói gì.
“Còn không mau cảm ơn đại ca.” Lúc này Từ Hải Giang kéo Hoàng Tư Tề một chút nói.
“Cảm ơn đại ca.” Bấy giờ Hoàng Tư Tề ngọt ngào nói ra, vẻ mặt đầy vui vẻ.
Cô biết ông chủ của Từ Hải Giang là một người trẻ tuổi, lại còn là cấp trên của hắn, chỉ mới gặp mặt lần này mà đã tặng Bentley, điều này cũng quá xa xỉ rồi.
“Được rồi, em dâu trước tự lái xe dạo quanh đi, anh và cậu ấy có chuyện cần bàn bạc.” Vương Phong nói.
“Được, các anh cứ bàn việc đi.” Hoàng Tư Tề gật đầu, sau đó mới mừng khấp khởi mà tiến vào bên trong chiếc Bentley.
Đến một khu nghỉ ngơi của trung tâm thương mại, Từ Hải Giang lúc này mới không biết làm sao mà nói với Vương Phong: “Tụi em hiện tại không hề thiếu tiền, anh còn tặng xe làm gì?”
“Biến, ai nói tôi tặng xe đó cho cậu, tôi tặng cho vợ cậu, đã tìm được một nửa còn lại thì phải đối xử với người ta cho tốt, tôi nhận ra cô ấy thật lòng thích cậu đó.”
“Yên tâm đi, em chắc chắn sẽ đối xử với cô ấy tốt mà.” Vẻ mặt Từ Hải Giang kiên định nói.
Lúc chưa đến thành phố Trúc Hải, hắn trông coi một cái siêu thị, tuy không đến nỗi chết đói nhưng cũng đừng trông sẽ giàu được, nếu không phải Vương Phong đưa hắn đến đây, sao hắn có thể có trung tâm thương mại lớn như thế này, lại tìm được một người bạn gái đẹp như tiên nữ?
Vì vậy hiện tại Từ Hải Giang vô cùng cảm kích Vương Phong, thật sự xem hắn như là anh lớn của mình.