Kế tiếp, Lý Vưu đã có thể bi thảm rồi, bị Thu Diễm đánh khóc như mưa, mà tất cả thành viên Huyết Nhận khác, đều cho là xem cuộc vui đến xem.
Không có ra tay giúp đỡ.
Choáng nha, chỉ có thể trách chính ngươi, ai bảo ngươi vô sỉ như vậy, cùng Trần đại thiếu học đánh ngực a.
Thực đáng đời.
Trời đã sáng, lính đánh thuê trên Diệu Phong Sơn, tất cả đều bị chém giết, mà ngay cả mấy tên tới đục nước béo cò, cũng đều bị diệt sát không còn một mảnh, một cái cũng không có buông tha.
Đám lính đánh thuê từng truy kích Lucy, cũng bị diệt sát không còn.
Tóm lại, lúc này lính đánh thuê vì tư liệu nghiên cứu mà tới, bị chém giết không còn. Cũng chỉ còn lại có Lucy là còn sống.
Về phần William phải chăng còn sống, ai cũng không biết.
Tuy từ trong tay Trần đại thiếu đào thoát, nhưng có thể ra khỏi Diệu Phong Sơn hay không, cái kia là một mê đề. Rất nhiều lính đánh thuê, đều muốn giết William thượng vị đấy.
Kết quả, coi như là toàn thắng rồi.
Ngoại trừ các thành viên Huyết Nhận bị thụ chút ít thương, sửng sốt không ai bị giết.
Rất hoàn mỹ.
Đem một phần tư liệu nghiên cứu khác giao cho Hổ Nha, ánh mắt Trần đại thiếu đã rơi vào trên người Thu Diễm:
- Thu Diễm, nếu có thời gian, thường xuyên đến Huyết Nhận. Có ít người, đích thật là cần thu thập, thời gian dài không thu thập, sẽ thay lòng đổi dạ đấy.
- Thu Diễm, ngươi tha cho ta đi.
Lý Vưu quỳ xuống ôm đùi Thu Diễm, cầu khẩn không thôi.
- A...
Lý Vưu phát ra một tiếng hét thảm, như là diều đứt dây, bị Thu Diễm không lưu tình chút nào đạp bay.
Hôm nay thành viên Huyết Nhận, thực lực đã tăng lên tương đối cao, chỉ là dùng dã thú đến huấn luyện, đã không có hiệu quả gì.
Nhiều dã thú hơn nữa, cũng là đưa đồ ăn đến.
Vô dụng.
Cho nên, Trần đại thiếu không có tính toán để cho bọn hắn tiếp tục huấn luyện.
Còn có nữa là, tình huống của Bùi Ngữ Yên tại M quốc, phi thường không tốt, Trần đại thiếu không muốn tiếp tục trì hoãn.
- Sau này còn gặp lại, không... ta nghĩ có lẽ ngươi không muốn gặp lại ta.
Trần Thanh Đế nhìn Hổ Nha, thản nhiên nói:
- Rất không thoải mái.
- Vậy cũng không nhất định, nói không chừng, chúng ta rất nhanh sẽ gặp mặt.
Trong con ngươi của Hổ Nha, lóe ra hàn mang:
- Đến lúc đó... Hừ hừ!
- Thu Diễm, ngươi cần phải rút thời gian đến thăm ta, bằng không thì, ta sẽ nhớ tới ngươi.
Mà đúng lúc này, Lý Vưu nói ra lại để cho tất cả mọi người bất khả tư nghị.
Đầu thằng này, sẽ không bị cây hoa cúc kẹp thảm rồi chứ?
Hay là, thật sự động tình, có khuynh hướng ngược đãi?
- Hừ, ta không có công phu để ý tới ngươi.
Nói xong, Thu Diễm quay đầu bước đi, một điểm lưu luyến cũng không có.
Bịch...
Nhìn thấy Thu Diễm ly khai, Lý Vưu rốt cục thở dài một hơi:
- Oa ha ha, ta thật sự là quá thông minh, nữ nhân thật là dễ lừa gạt, ngươi không muốn nàng tới, nàng sẽ tới, muốn nàng tới, ngược lại nàng sẽ không tới, oa ha ha, ta thật sự là quá thông minh.
- Ách?
Trần Thanh Đế nhíu mày, bề ngoài giống như nghĩ tới điều gì.
Ta nghĩ tới cái gì nhỉ?
Ngốc a...
- Lý Vưu, ngươi cho rằng, ta không biết tiểu tâm tư này của ngươi, ta sẽ cho ngươi như nguyện sao?
Bên trong Lý Vưu cuồng tiếu, thanh âm vô cùng đắc ý của Thu Diễm vang lên
Người đã đi xa, nhưng thanh âm vẫn còn.
Từ đằng xa truyền đến.
Lý Vưu quyết đoán ngu xuẩn.
- Xem ra ngươi còn không phải hiểu rất rõ nữ nhân a.
Liễu Nhất Thôn vỗ vỗ bả vai Lý Vưu, nói ra:
- Huynh đệ, nén bi thương a, bất quá Thu Diễm lớn lên cũng không tệ, vẫn là người Hổ Nha tổ, xứng với ngươi.
Lý Vưu rất nhanh từ trên mặt đất bắn lên, nhìn Trần Thanh Đế, vô cùng nghiêm túc nói:
- Trần đại thiếu, chúng ta vẫn là đừng về căn cứ Huyết Nhận, đổi địa phương a.
- Căn cứ Huyết Nhận chúng ta thật sự là quá quen thuộc, phải đổi một hoàn cảnh lạ lẫm, mới có thể tăng thực lực của chúng ta lên.
Lý Vưu kiên định nhẹ gật đầu, nói ra:
- Ân, chính là như vậy.
- Vậy đi Bắc Cực, như thế nào?
Liễu Nhất Thôn nhíu mày, giễu cợt nói.
- Cái này... không có vấn đề, nếu có Điều Hòa y phục, vậy thì càng tốt hơn.
Lý Vưu nhìn mọi người, nhìn có chút hả hê, vô cùng nghiêm túc nói:
- Các ngươi không nên cười ta, nói là sự thật, không phải là vì trốn Thu Diễm, Lý Vưu ta đường đường là đại nam nhân, còn có thể sợ một nữ nhân sao?
Đã đi ra Diệu Phong Sơn, Trần Chấn Hoa mang theo thành viên Huyết Nhận lặng yên ly khai, chạy về căn cứ Huyết Nhận, Trần đại thiếu cùng Lucy đều ở lại.
- Nói đi, Ngữ Yên ở địa phương nào trong M quốc?
Trần Thanh Đế ly khai Diệu Phong Sơn, lạnh giọng nói ra:
- Không nên nói cho ta, ngươi ngay cả Ngữ Yên ở địa phương nào, cũng không biết.
- Trước khi ta tiến vào Hoa Hạ, nàng ở bang California.
Lucy nghĩ nghĩ, nói ra:
- Hiện tại cụ thể ở địa phương nào, ta cũng không rõ ràng lắm, có lẽ sẽ ở Los Angeles.
- Tin tức cụ thể, ta cần vận dụng mạng lưới tình báo của ta.