Không có sóng, điện thoại chỉ là cục gạch, Trần Hương Hương vểnh vểnh miệng lên, ném điện thoại di động lên trên mặt bàn.
- Trần Hương Hương, em ở phía trên sao?
Đúng lúc này, một nữ sinh dáng người cao gầy, mình mặc váy trắng đi tới sân thượng, nhẹ giọng hỏi.
- Chị là ai?
Trần Hương Hương quay đầu lại nhìn người tới, cũng không nhận ra người này là ai.
- Chị tên là Lưu Na, là bạn ngồi cùng bàn của Lâm Tĩnh Nhu, Lâm Tĩnh Nhu muốn tới tìm em, bất quá đột nhiên có chút việc bận, nên nhờ chị tới báo cho em một tiếng.
Nữ sinh này đi đến bên người Trần Hương Hương, nói:
- Vốn muốn gọi điện thoại cho em, bất quá điện thoại di động của em không cách nào kết nối, sợ em gặp chuyện không may, nên nhờ chị tới xem xem.
- A, em không sao.
Trần Hương Hương cất điện thoại di động vào trong ví, ôm Tiểu Hắc, mỉm cười nói:
- Chị Na, chị Tĩnh Nhu đang bận cái gì? Ta đi qua sẽ không quấy rầy đến chị ấy chứ?
Lâm Tĩnh Nhu tới không được, Trần Hương Hương nhàm chán quyết định tự mình đi qua.
- Lâm Tĩnh Nhu thật sự là liệu sự như thần, biết rõ em nhàm chán, để cho chị tới bảo em đi qua.
Vẻ mặt Lưu Na tươi cười, nói ra:
- Hương Hương, chúng ta đi thôi.
- Hương Hương, tiểu cẩu của em thật đáng yêu.
Nói xong, Lưu Na thò tay muốn sờ Tiểu Hắc.
- Vượng, rống...
Thời điểm Lưu Na còn không có sờ đến Tiểu Hắc, Tiểu Hắc đột nhiên trừng lớn hai mắt, hung dữ nhìn Lưu Na, tức giận gầm rú.
- Chị Na, chị đừng để ý, tính tình Tiểu Hắc không tốt. Tiểu Hắc, ngươi sao vậy, như thế nào không có lễ phép như vậy chứ.
Trần Hương Hương xấu hổ giải thích, răn dạy Tiểu Hắc, nhưng trong lòng lại rất không minh bạch:
- Trước kia thời điểm Tiểu Hắc nhìn thấy hắn mới sủa, hiện tại cũng không kêu, một mực đều rất dịu dàng ngoan ngoãn, hôm nay là làm sao vậy?
- Không có việc gì, không có việc gì.
Lưu Na bị dọa hoảng sợ, cẩn thận thu tay về.
Hơn mười phút sau, thời điểm Trần Hương Hương cùng Lưu Na sắp đến cửa trường học, Trần Hương Hương cảm giác được có chút không đúng, liền ngừng lại.
- Hương Hương, lập tức tới ngay rồi
Nhìn thấy Trần Hương Hương dừng lại, Lưu Na mỉm cười, mở miệng nói:
- Chị Tĩnh Nhu của em nói, nàng cùng người khác đua xe thắng được rất nhiều tiền, hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, cho nên chiêu đãi mấy vị tỷ muội, mọi người đang ở trong siêu thị phía trước.
- A, nguyên lai là như vậy.
Trần Hương Hương vừa bay lên lòng nghi ngờ, đã bị một câu của Lưu Na tiêu trừ. Sự tình Lâm Tĩnh Nhu thắng tiền, nàng là tận mắt nhìn đến, còn cùng Trần Thanh Đế đoạt đó.
Ban đầu ở thời điểm chia tiền, Trần Hương Hương cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền mặt như vậy. Nếu như không phải là Trần Thanh Đế, nàng cũng nhịn không được tiến lên đoạt. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Chỉ là Trần Hương Hương có chỗ không biết là, chỉ cần nàng nguyện ý, Trần đại thiếu thực hi vọng nàng cũng có thể gia nhập hàng ngũ đoạt tiền.
Rất nhanh, Trần Hương Hương cùng Lưu Na đi ra cửa trường.
Nhưng mà...
Trần Hương Hương vừa đi ra cửa trường, một cỗ xe thương vụ lao đến, ngăn ở trước mặt Trần Hương Hương, cửa xe đột nhiên mở ra. Lúc này, Lưu Na đột nhiên đẩy Trần Hương Hương vào xe thương vụ kia.
- Đi mau.
Lưu Na rất nhanh lên xe, lập tức như là thay đổi một người, quát.
- Ngươi... Các ngươi là người nào?
Trần Hương Hương biết rõ, mình bị lừa rồi.
Cũng có thể là bởi vì trải qua nhiều chuyện rồi, cho nên mới đầu Trần Hương Hương hoảng sợ, rất nhanh đã bình tĩnh lại:
- Các ngươi bắt ta làm gì? Muốn tiền tìm cha của ta, trên người của ta không có tiền.
Ở Trần Hương Hương xem ra, người khác bắt nàng, đơn giản chính là vì tiền.
- Hương Hương, ngươi không cần sợ hãi, chúng ta không phải là người xấu.
Lưu Na nhìn Trần Hương Hương rất trấn định, mỉm cười nói:
- Chỉ là đại thiếu gia muốn gặp ngươi, sợ ngươi không đến, cho nên chúng ta đành phải như thế.
- Đại thiếu gia? Đại thiếu gia của các ngươi là ai? Chẳng lẽ... chẳng lẽ là đại ca ta?
Sắc mặt Trần Hương Hương biến đổi, ôm Tiểu Hắc thật chặc, rúc vào một bên.
Tiểu Hắc vừa muốn hành động, vừa nghe Trần Hương Hương nói là đại ca ta, lập tức hai mắt tỏa sáng, yên tĩnh trở lại.
Đại ca?
Đại ca của Trần Hương Hương, đây chính là Trần Thanh Đế, đây chính là nơi phát ra linh khí a, Tiểu Hắc rất là ưa thích.
- Ngươi làm sao biết... Đại ca ngươi? Đại ca ngươi là ai, chúng ta không biết.
Sắc mặt Lưu Na biến đổi, liên tục phủ nhận nói:
- Không phải... không phải đại ca ngươi, chúng ta căn bản là không biết đại ca ngươi.