Viên Cầu nhanh chạy ra đón chào, kích động không ngừng xoa xoa tay, nói ra:
- Chừng nào thì bắt đầu hành động? Là nhà ai? Bắt ai?
- Lữ gia!
Trần Thanh Đế lạnh giọng nói:
- Tất cả huynh đệ nhanh lên xe, đi Lữ gia!
- Cái gì... Gì cơ? Con mẹ nó... Lữ gia?
Viên Cầu chấn kinh rồi.
Lữ gia?
Wow, cái này quả thực dọa Viên Cầu không nhẹ, đây chính là Lữ gia a. Toàn gia tất cả đều là kẻ người âm không nói, Lữ gia bọn hắn ở thương chính lưỡng giới, đây chính là có lực ảnh hưởng vô cùng cường hãn.
Viên Cầu như thế nào cũng không nghĩ ra, mình lần thứ nhất có thể có cơ hội uy phong, mang theo quân đội đi ra ngoài xét nhà, vậy mà xét chính là Lữ gia.
Không chỉ là Viên Cầu, những quân nhân kia cũng đều chấn động toàn thân, mở to hai mắt không thể tin được. Nếu là nhà của người khác, bọn hắn cũng không quan tâm, nhưng mà Lữ gia bất đồng a.
- Cái kia... Trần đại thiếu, ngươi xác định ta không có nghe lầm?
Viên Cầu nuốt nuốt nước miếng, dùng ngón tay như củ cà rốt, móc móc lỗ tai, gian nan nói.
Những quân nhân kia, tất cả đều dựng lỗ tai lên. Bọn hắn muốn nghe biết rõ, không phải là mình đứng quá lâu, nghe lầm, sinh ra ảo giác.
- Như thế nào? Sợ sao? Không dám đi sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi không muốn đi, quên đi, đến lúc đó đừng trách ta không có nói với ngươi là được.
Kỳ thật Trần đại thiếu cũng chỉ là vì cho Viên Cầu hoàn thành một mơ ước mà thôi, không mang theo hắn đi, cũng không sao cả.
Ai không biết, Viên Cầu sinh ra ở quân nhân thế gia, sùng bái nhất đúng là quân nhân? Khát vọng nhất đúng là có thể tự mình mang theo một chi quân đội, đi ra ngoài dạo thoáng một phát?
Mỗi lần Viên Cầu gặp những sĩ quan kia mang theo quân đội, thằng này đều hâm mộ chết.
Giống như là Trần đại thiếu mang theo quân đội, đi bắt những cổ đông kia. Viên Cầu hận không thể biến mình thành Trần Thanh Đế làm những chuyện này.
Nhiều lợi hại, nhiều uy vũ, nhiều hung hăng càn quấy, nhiều khí phách, sảng khoái a. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đừng nói là bắt người, coi như là để cho Viên Cầu mang theo một chi quân đội, đi ra ngoài dạo một vòng, chuyện tình gì cũng không làm, hắn cũng có thể hưng phấn vài ngày ngủ không yên.
Hơn nữa với tư cách hậu đại Viên gia, gien của Viên Cầu còn là phi thường ưu tú. Nếu như hắn quyết tâm, có thể chịu được cực khổ, có thể chịu khó, cái kia còn là rất có tiền đồ.
Quân Thần cũng đã nói, Viên Cầu rất có tiềm lực.
Đáng tiếc, thằng này thật sự là quá mập không nói, lại ăn không hết khổ, người lại lười. Đối với hấp dẫn mỹ thực, lại không có sức chống cự gì.
Bằng không thì Viên Cầu sao có thể lớn lên béo như vậy?
Trần đại thiếu gọi Viên Cầu, coi như là thỏa mãn mơ ước của hắn.
- Sợ? Con mẹ nó, ca ca ta cũng không biết cái gì gọi là sợ.
- Chỉ là một Lữ gia thì có làm sao? Ca ca ta còn không để vào mắt. Con mẹ nó, lão tử đã sớm xem Lữ gia không vừa mắt rồi.
- Mịa, không phải là Lữ gia thôi sao? Có cái gì quá không được hay sao?
Viên đại thiếu hung hăng càn quấy, uy vũ lợi hại nói:
- Sự tình như loại xét nhà này, sao có thể thiếu được thân ảnh hùng vĩ của Viên đại thiếu ta chứ?
Viên Cầu sợ Lữ gia?
Đáp án hiển nhiên là không phải.
Ở trong mắt Viên đại thiếu, Lữ gia tính là cái gì chứ? Chỉ là một đám gia hỏa ý nghĩ xấu đầy mình, cả ngày đùa nghịch thủ đoạn, âm người mà thôi.
Về phần vừa mới bắt đầu tại sao phải khiếp sợ, kỳ thật cũng rất đơn giản. Là Viên Cầu không nghĩ tới, Trần đại thiếu sẽ đi Lữ gia.
Cái này quả thực là quá kích thích.
- Toàn bộ lên xe, theo ta tới Lữ gia.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang:
- Có bất kỳ hậu quả gì, một mình ta gánh chịu.
Lữ gia xuất thủ, Trần đại thiếu hắn sao có thể không trả đũa chứ? Hơn nữa, Trần đại thiếu cũng định cho Lữ gia một cái tát nhớ đời.
Hung hăng làm thịt.
Dù sao Trần đại thiếu là người nào, ai cũng biết. Cái phá thanh danh kia tuyệt đối là kinh thiên địa quỷ thần khiếp, làm ra sự tình gì, đều bị người khác cho rằng là chuyện đương nhiên.
Thanh danh kém, làm đến được trình độ nhất định, hơn nữa bối cảnh lợi hại, đối với Trần đại thiếu mà nói tuyệt đối không phải chuyện xấu, mà là chuyện tốt.
Muốn làm gì liền làm cái đó, không chỗ cố kỵ.
Đã có Trần đại thiếu, hơn nữa trước kia bắt người bốn phía, đánh rắm cũng không có chuyện gì. Bốn mươi tên quân nhân, ngay ngắn chấn động tinh thần, nhanh lên xe quân đội.
Chuyện giữa Lữ gia cùng Trần gia, những quân nhân này đương nhiên đã biết. Với tư cách binh lính của Quân Thần, lại coi Quân Thần trở thành thần tượng, bọn hắn đương nhiên đứng ở bên Trần gia.
Thử nghĩ thoáng một phát, thân nhân của mình bị khi phụ sỉ nhục, bất kể là ai đúng ai sai, ngươi sẽ đứng ở bên nào?
Hơn nữa, người Lữ gia là giết coi trai của Quân Thần, Trần Phong Nhiên. Vốn chính là Lữ gia sai, Lữ gia còn gọi rầm rĩ không thôi, chủ động khai chiến cùng Trần gia.
Những quân nhân này đều là phi thường khát vọng làm thịt Lữ gia.
- Xuất phát!
Đợi cho Viên Cầu kích động, hưng phấn, nhanh nhẹn bò lên xe, thân thể Trần Thanh Đế nhảy lên, lên một chiếc xe quân đội khác, quát lớn.
- Oa kháo... Quân đội lại bắt đầu xuất động, con mẹ nó, thật sự là quá sung sướng. Đêm qua quân đội xuất động, lập tức có vài chục tên cán bộ thoái hóa xuống ngựa, lần này có thể vẫn là người Trần gia hay không?
- Ta xem không sai biệt lắm, nhất định là Quân Thần đã tìm được chứng cớ gì, bắt đầu nghiêm trị cán bộ thoái hóa rồi.
- Sát... Các ngươi mau nhìn, tên béo mập bên trong kia, đúng, chính là hắn, siêu cấp mập mạp. Cái trình độ mập mạp này, sao nhìn quen mắt như vậy?
- Ngươi không thể nào ngay cả Viên gia Viên đại thiếu ngươi cũng không biết? Cả thành thị này, còn có ai mập hơn Viên đại thiếu sao?
Người, một khi bên ngoài đặc thù rõ ràng, hơn nữa danh khí vang dội, vậy thì sẽ rất dễ nhận thức. Tựa như Viên Cầu, thân hình bốn năm trăm cân, đi tới chỗ nào đều là tiêu điểm của mọi người.
Hơn nữa, Viên Cầu lại là đại hoàn khố gần với Trần đại thiếu, ai chưa nghe nói qua?
- Không đúng, Viên gia Viên đại thiếu mang theo quân đội làm gì? Chẳng lẽ hắn cũng bắt đầu bắt cán bộ thoái hóa rồi hả?
Về phần Trần Thanh Đế ngồi ở trong xe khác, thì bị mọi người không nhìn. Ai biết rõ hắn là ai? Nào có lực hấp dẫn như Viên Cầu?