Ở chỗ sâu trong hai con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang, hắn đã có thể xác định, vũng hố này cùng Trần Phong Nhiên thoát không được quan hệ.
Dùng chỉ số thông minh của Trần Phong Nhiên, không có khả năng không phát hiện được ẩn tình trong đó, nhưng mà, Trần Phong Nhiên lại không có nói ra, chỉ là toàn lực ủng hộ.
Hơn nữa, Trần Phong Nhiên từ nhỏ đến lớn, biểu hiện ra đều dùng Trần Thanh Đế như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, tất cả đều nghe theo Trần Thanh Đế. Lúc này đây, cho dù thực xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không có người hoài nghi đến trên người Trần Phong Nhiên.
Chỉ là làm cho Trần Thanh Đế khó hiểu chính là, Trần Phong Nhiên là như thế nào cùng hai huynh đệ Lữ Hậu Tích và Lữ Bạc Phát lăn lộn đến cùng một chỗ? Vì sao hai huynh đệ bọn hắn lại nghe lệnh Trần Phong Nhiên?
- Trần đại thiếu, ta biết ngay, ngươi tuyệt đối sẽ không thấy chết mà không cứu, ngươi quả thực chính là anh ruột của ta oa...
Viên Cầu vừa nghe đến Trần Thanh Đế đáp ứng, lập tức là rơi lệ đầy mặt, giang hai cánh tay, muốn đến ôm Trần Thanh Đế.
- Lăn, đừng làm ta buồn nôn.
Trần Thanh Đế đối mặt một viên thịt muốn ôm, lập tức bị dọa hoảng sợ, liên tục né tránh. Sau khi tránh thoát, Trần Thanh Đế nhìn Viên Cầu nói:
- Viên đại thiếu, ngươi hỏi một chút, để hôm nào có được hay không? Hiện tại ta không có tiền.
Trong vòng tròn nhỏ của bọn hắn, có một quy củ không thành danh, đó chính là chỉ đánh bạc tiền mặt, không thu chi phiếu. Nếu như không phải chỉ đánh bạc tiền mặt, Viên Cầu cũng sẽ không thế chấp tài sản.
Tiền mặt, đại lượng tiền mặt, mới có thể kích thích thần kinh người.
- Ngươi muốn tiền mặt gì nữa? Chỉ cần ngươi đi, thi đấu một hồi, sự tình tựu sẽ giải quyết a.
Viên Cầu lập tức nóng nảy, hiện tại đến đâu kiếm tiền mặt cơ chứ.
- Móa, giải quyết chuyện của ngươi, ta là nửa điểm chỗ tốt cũng không có.
Trần Thanh Đế liếc mắt, nói ra:
- Ta là Xe Thần, đương nhiên muốn thắng một chút rồi.
- Đại ca, ta một mực đều chuẩn bị 500 vạn tiền mặt, tạo điều kiện cho ngươi tùy thời sử dụng, chẳng lẽ ngươi quên sao?
Lúc này, thanh âm Trần Phong Nhiên vang lên.
Thanh âm của Trần Phong Nhiên, đối với Viên Cầu mà nói quả thực là âm thanh của tự nhiên.
- Ân, tốt, vẫn là Phong Nhiên ngươi chu đáo.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, hàn mang trong hai tròng mắt càng lớn, càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng.
Cái này, lại là một lần thăm dò của Trần Thanh Đế đối với Trần Phong Nhiên.
Nếu như người thiết lập ván cục thật là Trần Phong Nhiên, Trần Phong Nhiên thế tất sẽ có chuẩn bị đại lượng tiền mặt, biết được sớm chuẩn bị cho tốt.
Nhưng mà...
Trần Phong Nhiên chỉ chuẩn bị 500 vạn tiền mặt, hết thảy đều không cần nói cũng biết.
Có tâm tính vô tâm, Trần Phong Nhiên lập tức lộ ra chân tướng. Bất quá, dùng hiểu rõ của Trần Phong Nhiên đối với đại ca của hắn Trần Thanh Đế, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng, Trần Thanh Đế sẽ hoài nghi hắn, đi dò xét hắn.
- Phong Nhiên, ngươi đi lấy tiền đi.
Trần Thanh Đế mỉm cười, vẫn là dùng nét mặt ngươi rất hiểu được ta, nhìn xem Trần Phong Nhiên nói.
- Tốt, đại ca.
Trần Phong Nhiên vui vẻ gật đầu, quay người kêu hai tên giúp việc đi theo hắn, hướng gian phòng của hắn đi đến. Trần Phong Nhiên vừa quay người, trong hai tròng mắt của hắn tràn đầy sát cơ.
Nhìn bóng lưng của Trần Phong Nhiên, Trần Thanh Đế nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ:
- Cái thiết cục này, hắn tất nhiên tham dự ở trong đó, hơn nữa, còn có người phối hợp cùng hắn. Người phối hợp cùng hắn sẽ là ai? Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát sao?
- Khả năng này không lớn.
Trần Thanh Đế âm thầm lắc đầu:
- Hai huynh đệ Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, cũng không phải đồ tốt gì, thủ đoạn so với Trần đại thiếu nguyên lai cũng cao minh không đi nơi nào, hai người bọn họ còn không có năng lực bố trí xuống thiết cục này. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Cái thiết cục này rất đơn giản, là dùng hoàn khố đối phó hoàn khố.
Hoàn khố đối phó hoàn khố, nhìn như đơn giản, kì thực lại rất cao minh, nếu như Trần Thanh Đế vẫn là bao cỏ kia mà nói, đây tuyệt đối là tử huyệt.
Trần Thanh Đế không tin Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát có thể bố trí xuống diệu cục như vậy. Mà Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng sẽ không nghe theo mệnh lệnh của Trần Phong Nhiên, ăn chơi thiếu gia cũng có kiêu ngạo của ăn chơi thiếu gia.
Hơn nữa, Trần Phong Nhiên tự cho là thanh cao, tuyệt đối sẽ không thông đồng làm bậy cùng Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, chật vật vi gian, chớ nói chi là hợp tác.
Như vậy người bố cục, không chỉ là Trần Phong Nhiên, ở sau lưng Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, tất nhiên sẽ có một người hoàn toàn khác, mà người này, mới là nguy hiểm nhất.
Địch nhân đã biết không đáng sợ, mượn Trần Phong Nhiên mà nói, Trần Thanh Đế đã biết. Đã biết, sẽ có chỗ đề phòng, nắm chuẩn cơ hội còn sẽ chủ động xuất kích.
Trần Phong Nhiên lộ diện, người ở sau lưng Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, vẫn còn cất dấu.
- Lữ Bất Phàm... là ngươi sao?
Trong óc Trần Thanh Đế, hiện lên một tên thiếu niên thủy chung là dáng tươi cười nho nhã, cho dù là thời điểm âm người, cũng đồng dạng như thế.
Lữ gia, ở bên trong trẻ tuổi, Lữ Bất Phàm tuyệt đối không phải một người đơn giản vật. Trọng yếu hơn là, giao tình của Trần Phong Nhiên cùng Lữ Bất Phàm bề ngoài giống như cũng không đơn giản.
- Cái thiết cục này, Trần Phong Nhiên có tham dự, mà Trần đại thiếu vốn là bị hãm hại nhiều lần như vậy, kể cả sự tình tìm người cường gian Trần Hương Hương, chỉ sợ cũng là Trần Phong Nhiên làm.