Chương 807:
“Hà Cần Kỳ, cậu đúng là tìm được vị huấn luyện viên giỏi nha, lợi hại, lợi hại.”
Lúc này, Trương Dịch Đường mặt đầy sung sướng, giơ ngón tay cái lên với Hà Cần Kỳ, anh ta là người duy nhất ở đây mong Lâu Khải thât bại.
Hiên nhiên, đôi với anh ta mà nói, anh ta và Hà Cần Kỳ, Lâm Vũ có ân oán cá nhân, so với tôn nghiêm của dân tộc và tổ quốc còn quan trọng hơn.
Lúc này, Morita thấy thể lực của Lâu Khải không theo kịp được nữa thì liền đám thăng vào ngực Lâu Khải, cười nhạo nói: “Đanh tôi đi, phế vật, đánh tôi đi.”
“Aaaa”
Lậu Khải ngay lập tức bị kích thích bởi lời nói của Morita, anh ta gâm lên, dùng hết sức lực ở chân, một quyên hướng thẳng vào Morita.
Morita sớm đã có chuẩn bị, hai tay đưa ra, một phát năm chặt tay của Lâu Khải, đồng thời chân lùi vê sau, ngồi xôm xuống, lập tức ngăn lại sức lực của Lâu Khải và dùng củi chỏ đập vào cô Lâu Khải, hai mắt Lâu Khải tôi sâm và ngã uỳnh xuống đất.
“Hahaha, heo Trung Quốc, đứng dậy tiếp tục đánh tôi đi.”
Morita đứng bên cạnh cười nhạo, dùng chân giâm lên mặt L:âu Khải.
Màu sắc mặt của anh ta khi đang nói chuyện, một bên vừa đạp lên mặt của Lâu Khải, một bên thì nhìn quét…
xuống. mặt của đám người Hà Cần Kỳ đang ở dưới lôi đài.
Sắc mặt của Hà Cần Kỳ xanh mét, cảm giác thấy được là Sâm Điền đang giâm lên không phải là mặt của Lâu Khải mà là mặt của anh ta.
Thật ra là mọi người có mặt ở tại đây thì không có cảm giác như vậy, người sử dụng võ thuật truyện thống của quốc gia mình cùng với người sử dụng võ thuật truyện: thông của các quôc gia khác đầu võ với nhau, đổi lại kêt quả lại là thua thảm bại như vậy, cái bọn họ cảm thầy chính là tôn nghiêm của Hoa Hạ bị người tùy ý giâm đạp lên.
“Thế nào, tiếp theo thì ¡máy người đã thua đến tâm phục khẩu phục đi?”
Tezuka ở phía đăng sau dương dương tự đặc nói, “Có lẽ là võ thuật truyện thống của: Hoa Hạ các người nồi tiêng trên quốc té, nhưng mà nêu so ra với võ thuật truyện thông của quốc gia chúng tôi, thì thật sự là công phu của mèo ba chân mà thôi!”
“Đánh rắm!”
Huyết tính ở trong lòng của Hà Cần Kỳ đột nhiên bị kích phát đi ra ngoài, xoay người chỉ thăng Vào: Tezuka lạnh lùng nói: “Tôi đánh với anh!”
“Nga?”
Tezuka nhíu mày, trên mặt hiện ra vẻ mỉm cười, và anh nhìn Hà Cần Kỳ một cách đầy thích thú.
“Cần Kỳ!”
Vạn Hiểu Phong. sắc mặt biến sắc, vội vàng vươn tay giữ lại anh ta, khuyên can nói: “Cân Kỳ, đừng có hành động theo cảm xúc như thêt”
“Đúng vậy, Cần Kỳ!”
Lý Thiên Hạo cũng nhanh chóng chạy dàn đây giữ anh ta lại, thấp giọng khuyên can nói: “Vừa ban nãy anh cũng đã nhìn thấy qua thân thủ của người lùn đó rôi chứ, người trọ’ giúp này không phải là người bình thường, bọn họ khẳng định là có ý đên đề đập phá lận, anh đánh không lại bọn họ đâu!”
“Ai nói là tôi đánh không lại anh ta?
Chú hai của tôi trờ vê vào lúc trước kia đã chỉ dạy qua cho tôi rồi!”
Hà Cần Kỳ nói một cách không phục.