Chương 785:
Có thể lấy giao tình giữa Lâm Vũ và Hách Ninh Viễn, giúp cô chào hỏi một câu liền có thê ở lại, nhưng cô không muốn thế, cô là một người rất kiên cường, hi vọng năng lực của mình được công nhận, cho dù lúc. đầu ở bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải, cũng là chính cô N thi vào.
T Thủ Nghĩa vừa nhìn là biệt Giang Nhan có chút động lòng rôi, liên ôn hòa nói: “Cô nghĩ lại mà xem, nếu như cô uống ly rượu này, hội trưởng Seong cũng vui vẻ, chuyện đầu tư thành công là cái chắc, vậy cũng coi như cô đã lập công cho bệnh viên rôi, đến lúc đó bệnh viện không muốn giữ cô lại cũng chưa chắc đâu!”
Giang Nhan do dự một lát, cuối ,cùng cũng gật đầu, nói: “Được, có điều tồi chỉ uỗng một ly thôi!”
Thật ra tựu lượng của cô, uông hai ba côc rượu trăng là chuyện nhỏ, một hay hai ly rượu, cô cũng châp nhận được.
“Vậy chứ, cô yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ nói giúp vài câu với người tai” Tẻ Thủ Nghĩa vẻ mặt vui mừng, vội vàng đến, cười ha ha nói với hội trưởng.
Seong, “Aiya, hội trưởng Seong, VỊ đồng nghiệp mới đến này của chúng tôi đã suy nghĩ thông suốt roiof, cảm thấy chuyện vừa rôi là không đúng, tiệp đón ngài không được chu đáo, nên cô ây muôn kính ngài một ly nữa đề chuộc lỗ!” , “Thế cũng được!”
Seong Ee vừa nghe vậy liên tươi cưới, đứng dậy nâng rượu cụng ly với Giang Nhan, nói: “Cộ Nhan, tôi đến Trung Quốc nhiều rồi, trước giờ chưa từng gặp ai xinh đẹp như côi Dùng từ ngữ nước các người mà nói, chính là nghiêng nước nghiêng thành!”
Lúc gã nói chuyện, tay lần mò đến eo cô, nhưng Giang Nhan đã lẳng lặng tránh ra.
“Cảm ơn hội trưởng Seong đã khen!”
Giang Nhan mỉm cười cho có lệ, nhẹ nhàng cụng ly với gã, rôi nhíu mày uông cạn rượu nóng trong ly.
“Được, cô Nhan tửu lượng tốt quá!”
Seong Ee uông xong liên lây bình rượu, động tác muôn rót rượu cho Giang Nhan, một tay khác lại giả bộ vô tình ôm lây eo Giang Nhan, nhưng Giang Nhan lại che miệng ho khan, tránh ra.
Có điều lần này cô tránh, Seong Ee đã rót đầy ly rượu cho cô.
“Hội trưởng Seong, tôi không uống nữa.” Giang Nhan lắc đầu từ chối.
“Haiz, cô Nhan lại làm tôi mắt mặt rồi đúng không, vừa rôi là cô chúc rượu tôi, lân này tôi chúc cô!” Seong Ee cười ha ha nói, ngữ khí thầm mang ý uy hiếp.
Gã biết rõ phụ nữ chỉ có uông say người khác mới có cơ hội, nên gã tận lực muốn chuốc Giang Nhan uống: say, để có cơ hội sẽ hành động, gã tin chắc, dựa vào mong muốn đầu tư của, Tè Thủ Nghĩa, chỉ cân gã nói muốn đưa Giang Nhan đi, Tè Thủ Nghĩa tuyết đối sẽ gật đầu đồng ý.
“Xin lỗi, hội trưởng Seong, tôi thật sự uông không. nỗi nữa.” Giang Nhan vừa nghe vậy, lạnh mặt, kiên quyết từ chối nói, trong ngữ khí còn ân ân mang theo hơn giận.
“Giang Nhan, ít nhất cũng phải hiểu chứ…” Tè Thủ Nghĩa cười ha ha khuyên bảo, ý bảo Giang Nhan uống một hơi là được rồi.
“Vậy được, tôi hiểu rồi!”
Cuối cùng, Giang Nhan vẫn thỏa hiệp, nhận lây cụng ly cùng Seong Ee, rồi ngắng đầu uống một ngụm.
“Không được, cô Nhan à, phải uống hết đấy!” Seong Ee liễm môi cười.
Lúc này trợ lý của Seong Ee bỗng.
nhiên đứng lên, một tay năm lầy cô tay Giang Nhan, dùng sức đầy ly rượu bắt cô uống, măng: “Đáng ghét, hội trưởng chúng tôi đã bảo cô uông, thì cô phải uỗng…”
Hăn còn chưa nói xong, một bóng người lao như tên về phía hắn, một chân đá lên ngực hắn, hắn liền bay mạnh:ra xa, va mạnh vào bức tường, bịch một tiếng ngã xuống đất, tựa như một đồng bùn nhão trên đất, trong nháy mắt không lên tiếng nữa.
Mọi người sắc mặt liền thay đổi, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ, chỉ thầy Lâm Vũ đã đứng cạnh Giang Nhan.