Chương 754:
Thôi Kim Quốc nói một cách tự hào, cho rằng mình thắng chắc rồi.
“Thực ra, yêu cầu của tôi cũng rất: đơn giản, yêu câu hai người quỳ trên mặt đất, từ đây bò ra ngoài!”
Lâm Vũ nhàn nhạt nói.
Sắc mặt Thôi Kim Quốc và Kim Vũ PHYNU chìm xuống, biết Lâm Vũ đang ô ý làm nhục họ, nhưng họ cho răng lầm Vũ sẽ thua, vì vậy họ cũng nhìn nhau không chút do dự, gật đầu đồng ý.
“Được, vậy bây giờ tôi sẽ châm cứu, phiên anh cởi áo, cởi hệt áo ngoài, cảm ơnl”
Lâm Vũ cầm một cây kim bạc, cười nhìn Thôi Kim Quôc.
“A? Còn…phải cởi áo?” Thôi Kim Quốc không khỏi có chút kinh ngạc, cởi áo trước mặt nhiều ¡ người như vậy thật xáu hồ, hơn nữa nhiệt độ | đi nhà thi đầu này không cao, đề trân khó tránh khỏi sẽ hơi lạnh.
“Đúng vậy, anh mặc áo như vậy tôi châm cứu kiêu gì, người Hàn Quốc các người châm cứu không cởi áo à?” Lâm Vũ liếc anh ta, nhẹ nhàng nói.
“Được!” : Thôi Kim Quốc bình tĩnh cởi áo khoác, áo lót giữ nhiệt và những quần áo khác rôi nhét tất cả cho Kim Vũ Huyền cầm, để lộ thân hình không mây săn chắc.
Trong nhà thi đấu sôi động lên, với những lời chế nhạo và la hét.
Cho dù tâm lý của Thôi Kim Quốc có tôt đên đâu, lúc này mặt anh ta cũng không khỏi đỏ lên, tức giận nói: “Phiền anh nhanh lên!”
“Chờ một chút, kim châm của tôi không thích hợp, yêu cầu đối với kim châm đặc biệt cao. Xin chờ một chút!”
Trong lúc anh ta cởi quần áo Lâm Vũ quay đầu lại, cầm lên một cái kim bạc xem kỹ, liền đặt xuÔng, thấy không thích hợp, vừa nhâc lên một cái liên đặt xuông.
Lúc này cơ thể vốn đã đông cứng của Thôi Kim Quốc khẽ run lên, đầu khẽ lắc, lo lắng nói: “Phiền anh nhanh lên!”
“Hay anh mặc áo vào trước đi!”
Kim Vũ Huyền thây Lâm Vũ đang chỉnh Thôi Kim Quốc thì khá tức giận, vội vàng đưa quân áo cho Thôi Kim Quốc. : “Được chưa, có thể rồi chứ, có thee rồi chứ!”
Lúc này Lâm Vũ đã nhặt ra một cây kim bạc, bước nhanh tới, dùng tay bẻ căm anh ta, ra hiệu cho anh tà ngâng đầu ưỡn ngực.
Sau đó Lâm Vũ vươn tay sờ mạch, hơi nhíu mày, trong miệng lắm bẩm: 14.0 2.
Ngay khi lời nói vừa nói ra, anh đột nhiên đâm vào huyệt trên người Thôi Kim Quốc.
“Được rồi, „Dây giờ anh có thể thử xem có thể cử động được không!”
Lâm Vũ lùi lại một bước, cười nói.
“Nực cười, đương nhiên…”
Nào biết Thôi Kim Quốc còn chưa nói xong, sác mặt anh ta đột nhiên thay đổi, bởi vì anh ta phát hiện toàn thân thực sự như hóa đá, không thẻ động đậy.
Bất kể là muốn cử động Hai bước đi, thân thể của anh ta đều như không hoạt động, đứng thẳng trên mặt đắt không nhúc nhích, trong lòng chợt dây lên cảm giác kinh hãi, mồ hôi trên trên kịch liệt rơi xuông.
“Động đậy đi, anh ngắn người làm gì!”
Kim Vũ Huyền vội ,vàng thúc giục, nhưng khi nhìn thấy vẻ hoảng sợ trên mặt và mồ hôi trên mặt Thôi Kim ệ Quốc, trong lòng anh ta chùng xuông, lo lăng nói: “Anh…không lẽ anh thật sự không động được?”