Chương 724:
Sở dĩ ông ta nhường nhịn, cũng không phải là sợ đại đội cảnh Sát v vũ Ti: của bọn họI Nếu đại đội cảnh sát vũ trang này đã không giữ thể diện cho bọn họ ốc mặt nhiêu người như Vậy, ông ta cũng không cần thiết phải nhường nhịn thêm nữa, đơn giản gật đâu, trong mắt bắn ra ánh nhìn lạnh lùng, cười ha hả nói: “Nếu đội trưởng Thích đã có hứng thú tốt như vậy, vậy tôi cũng không tiện làm mất hứng của anh, vân mong đội trưởng Thích giúp đỡ chỉ giáo cho tiêu đội viên của chúng tôi!”
“Được!”
Đội trưởng Thích võ lên bàn, lại lân nữa đứng lên, cười lạnh lùng nói: “Vậy tôi sẽ mở mang sự lợi hại của quân đoàn cảnh vệ trung ương.”
Nói xong ông ta bước nhanh tới khoảng trông ở bên ngoài, khẽ hoạt động cô tay chân.
Do Quý Giang không nói gì, trầm mặt ra hiệu ‘ vê phía Trương Dịch Hồng và Lưu Phong, tỏ ý để bọn họ toàn lực ứng phó.
Trương Dịch Hồng ngầm hiểu, gật đâu, trâm giọng nói: “Lưu Phong!”
“CóI” Lưu Phong đứng thẳng hai ị chân, hai tay khép vào hai bên, đứng thăng người.
“Nếu đội trưởng Thích muôn đích thân chỉ giáo cậu, vậy hãy chịu khó học hỏi đội trưởng Thích, nhưng lần này nhất định phải nhớ hạ thủ lưu tình, tránh đề làm đội trưởng Thích bị thương!”
Trong lời nói của Trương Dịch Hồng cất giấu ý sắc bén, thản nhiên nói.
“GỌI, Lưu Phong hô to một tiếng, sau đó cũng hướng mặt về phía đội trưởng Thích, hoạt động tay chân một chút, lạnh lủng nói: “Đội trưởng Thích, vậy xin đắc tội rồi!”
“Hy vọng cậu có thể kiên nhẫn đánh một chút!”
Đội trưởng Thích cười lạnh lùng một tiếng, sau đó giậm chân xuống, đất, cơ thể lao vọt tới, lấy góc độ xảo trá đánh một quyên về phía mặt của Lưu Phong.
Lưu Phong hơi ngạc nhiên, rõ ràng không ngờ thân thủ của đội trưởng Thích lại nhanh chóng như vậy, trong nháy mắt nắm đắm đã đến trước mặt, vội vàng gio khuỷu tay chặn lại, đồng thời bày tư thề, roạc chân tấn công vào phân dưới của đội trưởng Thích, đội trưởng Thích không hê tránh né, chân xoay chuyền, dùng bên ngoài căng chân cứng răn chặn lại cước này của Lưu Phong, lập tức phát ra tiêng da thịt chạm vào da thịt.
Vẻ mặt Lưu Phong đột nhiên biên đôi, anh ta thật sự không ngờ đội trưởng Thích lại trực tiệp chặn lại cước này của anh ta. Đôi với sức mạnh của mình, anh ta nắm rõ đrong lòng bàn tay, đừng nói là người thường, ngay.
cả là bộ đội đặc chủng, chịu cước này của anh cũng khó có thê chống đỡ, mà vẻ mặt đội trưởng Thích lại không chút thay đồi.
Vào giây phút Lưu Phong đang ngây người, đội trưởng Thích ra tay tóm cằm anh ta, Lưu Phong ngắng đầu trồn theo bản năng, nhưng đội trưởng Thích đã đưa người vệ phía trước bắt kịp, một cái tát võ lên mặt anh ta, anh ta nghiêng đầu tránh, ai biết được chiêu này của đội trưởng Thích lại là đòn giả vờ, lập tức từ tát chuyền thành một nhát chém, một chưởng chém lên cô anh ta.
Lưu Phong nhận một chưởng này, cả người bồng nhiên run lên, lùi lại sau vài bước, lập tức mặt đỏ bừng, thẹn quá hóa giận, hai quyên vung như mưa nên hướng về phía người của đội trưởng Thích.
Khóe miệng đội trưởng Thích lộ ra nụ cười mỉm đặc ý, thân hình mau chóng né trách đòn công kích của Lưu Phong, ngăm chuẩn cơ hội, tung cước đạp vào đầu gồi phải của Lưu Phong.
Lưu Phong chỉ cảm thấy trên đùi tê rân, cơ thê lập tức xiêu vẹo, toàn bộ sức lực đều bị rút hết, đội trưởng Thích nhân cơ hội giữ chặt cánh tay anh ta, vặn người, đặt lên vai, dùng sức kéo cánh tay anh ta, lập tức ném – Lựu Phong qua vai rơi thăng xuông đât.
“Bịchl”
Cơ thể nặng nề của Lưu Phong nên xuống đất phát ra tiếng nặng trịch, khiến? người ta có ảo giác mặt đất cũng vì nó mà run rầy.