“Nhìn ông đi, ai lại không bị bệnh chứ? Bác sĩ cũng không phải thần tiên, tất nhiên cũng sẽ mắc bệnh.”
Lâm Vũ vừa nói vừa ngồi xuống bắt mạch cho Đậu Lão, thở phào: “Đậu Lão, ông chỉ do nóng tính dôn tụ, uống phương thuốc sài hồ phục linh GIỈ “Hiện giờ cậu là bác sĩ, tôi là người bệnh, cậu nói thế nào thì là thê đây.”
Đậu Lão thở dài.
Lâm Vũ viết phương thuốc xong rồi giao cho y tá, dặn dò: “Mỗi ngày pha cho Đậu Lão một ly hoa nhài nước đường uống, sẽ tốt hơn đấy.”
“Đậu Lão, tôi nghe nói ông bị như thế này là vì chuyện giao bản kiên nghị lân trước nên mới nóng tính nhỉ?”
Lâm Vũ quan tâm hỏi.
“Đúng vậy, tôi thây cứ mãi không có tin tức, nhờ người hỏi thăm, rồi biết được Lữ Hiếu Cảm xé vụn bản kiến nghị của chúng ta! Cậu nói xem mẹ cầu ta là ai! Quá khinh người quá đáng, khinh người quá đáng mài”
Đậu Lão nỗi giận đùng đùng, hô hấp đột nhiên càng dồn dập hon.
“Trước tiên ông đừng gập, ông ta làm như vậy, tất nhiên tôi Sẽ đến tìm ông ta hỏi ông ta muôn gì.” Lâm Vũ nhanh chóng an ủi Đậu Lão vài câu đề ông ta dễ chịu hơn.
Khi nói chuyện, cô gái trẻ vừa dân Lâm Vũ tiên vào, nói với Đậu Lão: “Đậu Lão, bộ y tế bên kia gọi đến, nói bọn họ Không: cô ý phá hỏng bản kiến nghị, là do nhân viên cập dưới câm nhằm, không cần thận mới..
“Vô nghĩal”
Đậu Lão cố sức đập tay xuống giường, sác mặt đỏ bừng, tức giận nói: “Xem tôi là đứa trẻ lên ba hay sao?!”
“Đậu Lão, ông đừng tức giận, hay là thê này, ông đưa bản kiến nghị kia ra đóng dâu lần nữa, tôi lại mang đến bộ y tế một chuyến.”
Lâm Vũ nghĩ rồi nói: “Mặc kệ có phê duyệt không, tôi đều khiến ông bi phải có một câu trả lời rõ ràng.”
Vì sự phát triển của trung y, anh tuyệt đồi sẽ nén giận lại đi một chuyên đên bộ y tê.
“Dù là đồng ý, nhựng những chữ ký kia cũng đã mất rôi!”
Đậu Lão nói ra, cảm giác trái tim cũng lạnh lẽo, nhiều người thây tài giỏi nổi tiếng như vậy, đâu có dễ láy chữ ký.
“Không sao, nếu ông ta muốn phê duyệt, không ký tên cũng phê duyệt, nêu không muôn, thêm nhiêu người cũng không làm nên chuyện gì.” Lâm Vũ nói.
“Tiểu Hà, cậu đi cũng vậy thôi.”Đậu Lão thở dài, tuy nói vậy, nhưng ông ta vân sai trợ thủ đưa văn kiện đóng dâu ra.
Lâm Vũ lấy bản kiến nghị rồi đến bộ y tế.
Do Đậu Lão gọi điện thoại qua trước, cho nên thư ký của Lữ Hiều Cầm tự mình tiếp đãi Lâm Vũ. Cô đã biết mục đích tới của Lâm Vũ, mỉm cười nói: “Anh Hà, anh đưa bản kiến nghị giao cho tôi là được, tôi chuyên giao cho bộ trưởng Lữ thay anh.”
“Tôi muốn tự giao cho bộ trưởng Lữ, tiện dịp có mây câu muôn nói với ông ta.” Lâm Vũ nghiêm túc nói.
“Thật ngại quá, anh Hà, bộ trưởng Lữ có mắy văn kiện rất quan trọng cần kết phề duyệt, tạm thời không có thời gian. À” Thư ký lễ phép nói.
“Cần khoảng bao lâu?”
“Tầm hai ba tiếng đồng hồ…”
“Tôi sẽ ở đây chờ.” Lâm Vũ gật đầu, sau đó đến đứng ở đại sảnh.
“Anh Hà, anh vẫn nên đưa tư liệu cho tôi đi.” Thư ký khuyên.