Bên trong trận đấu, Hứa Tử Yên rốt cuộc không chống đỡ nổi thế tấn công mãnh liệt của Hứa Hoa Linh. Ưu thế và khí thế của Hứa Hoa Linh trong mỗi đợt công kích cứ chồng chất từng tầng, đây đúng là công pháp Lãng Điệp Lãng của gia tộc Hứa thị, mỗi một chiêu công kích, uy lực của nó đều chồng lên chiêu phía trước. Mới chỉ một lúc, Hứa Hoa Linh đã đánh ra tám chiêu. Uy lực của tám chiêu này chồng lên một chỗ, đột nhiên bộc phát từ trong song chưởng của Hứa Hoa Linh.
Hứa Tử Yên do bị ảnh hưởng bởi việc mình khống chế tu vi, mặc dù cực lực trốn tránh, nhưng cuối cùng vẫn không tránh nổi, rơi vào đường cùng, đành phải vươn song chưởng nghênh đón.
Một tiếng ầm vang dội, Hứa Tử Yên may nhờ có tu vi thật chống đỡ, nhưng dù như thế, tuy rằng không bị thương, lại vẫn bị đánh bay ra ngoài. Thân hình đột nhiên bị đánh bay ở không trung, quay cuồng trên không, đợi đến lúc rơi xuống đất, thân thể liên tiếp lảo đảo lui về sau.
Chân phải dùng sức ghì xuống, cố gắng ổn định thân hình. Nâng mắt nhìn, thấy thân hình Hứa Hoa Linh đã như sao băng xẹt qua phía chân trời, bắn nhanh về hướng mình. Không trung biến ảo xuất hiện một loạt thối ảnh (*), giống như một ngọn núi nhỏ di động lao tới đè ép bản thân.
(*) Thối ảnh: Bóng của mấy cú đá chân.
Hứa Tử Yên biết dựa vào tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu của mình căn bản không có khả năng chiến thắng Hứa Hoa Linh, nếu thật sự không thể ngăn chặn thế công của Hứa Hoa Linh, để nàng ta phát huy tiềm năng đầy đủ của bản thân, như vậy mình chỉ có nước bại trận. Nhưng Hứa Tử Yên không muốn bại, cũng không thể bại.
“Hậu Thiên tầng thứ sáu đã không được, như vậy liền thử Hậu Thiên tầng thứ bảy đi!”
Hai chân Hứa Tử Yên đạp một cái, thân hình cấp tốc lui về sau, vừa rút lui trốn tránh thối ảnh đầy trời của đối phương, vừa nén huyết khí lên trên, làm cho mặt mình đỏ bừng, sau đó lại đột nhiên phóng chân khí trong cơ thể ra ngoài, làm bộ sắp đột phá trong chiến đấu.
“Nàng sắp đột phá!” Đầu tiên cảm giác được chính là đối thủ của Hứa Tử Yên, Hứa Hoa Linh. Trong lòng kinh hãi, càng gia tăng tốc độ tấn công. Thân hình ở không trung càng thêm cấp tốc, kéo ra một loạt tàn ảnh, tốc độ thối ảnh càng thêm mau lẹ, như quất vào không khí, phát ra từng tiếng xé rách không khí.
“Nàng sắp đột phá!” Mấy vị lão sư trên lầu đồng thời ngẩn ra, sau đó dùng ánh mắt kỳ quái nhìn vị Dân Ca bên cạnh, một đám thầm nghĩ: “Đây là người mà ngươi chướng mắt đấy à?”
“Nàng sắp đột phá!” Cùng lúc đó, trong lòng mấy đệ tử cũ đứng bên ngoài xem cuộc chiến chấn động mãnh liệt, đồng thời xẹt qua một ý nghĩ trong đầu: “Chuyện… chuyện này không thể nào! Đây có phải thật không thế, vào thời điểm bị đánh, còn có thể đột phá?”
“Nàng sắp đột phá!” Trong lòng đám tân đệ tử cũng chấn động, tiếp đó mừng như điên. Chỉ cần hôm nay Hứa Tử Yên không bại, bọn họ sẽ khỏi bị các đệ tử cũ nhục nhã, hiện tại vận mệnh của bọn họ đã cột chặt vào Hứa Tử Yên. Một đám không khỏi kích động lớn tiếng hô:
“Tử Yên tỷ tỷ cố lên!”
“Tử Yên lão đại cố lên!”
Hứa Thanh Tuyết nhìn Hứa Tử Yên bên trong trận đấu đang không ngừng bay ngược, trong lòng dâng trào một loạt cảm xúc, cũng không biết có mùi vị gì. Có vui mừng, có hâm mộ, cũng có chán nản. Trăm vị nổi lên trong lòng, biểu cảm phức tạp nhìn về phía Hứa Tử Yên bên trong trận đấu.
Hứa Tử Yên thấy mình bắt chước tình cảnh đột phá cũng gần giống rồi, song chưởng đột nhiên dao động, rút lui thân mình, đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng thét thanh lệ, phóng thẳng tận trời, khí thế trên người bỗng chốc tăng vọt, Hứa Tử Yên lập tức điều chỉnh tu vi của mình lên tới Hậu Thiên tầng thứ bảy đỉnh, trông giống như đột phá.
Thân hình đột nhiên phóng thẳng lên, giống như mũi tên sắc bén rời cung vọt tới tận trời, hai chân ở không trung hung hăng đạp mạnh về phía thối ảnh đầy trời của Hứa Hoa Linh. Trong không khí vang lên tiếng ‘oành oành’ liên tiếp. Hai chân của Hứa Tử Yên và Hứa Hoa Linh trong nháy mắt tấn công qua lại hơn mười hiệp. Sau đó thân hình hai người phút chốc bay ngược về sau, dừng trên mặt đất.
Sau khi rơi xuống đất, hai người đều không lập tức tiếp tục tiến vào chiến đấu, mà nhìn nhau căm tức, từ biểu cảm trên mặt của hai người có thể thấy được vừa rồi hai người đánh qua đánh lại thối bộ hơn mười hiệp, khiến hai người đều vô cùng thống khổ.
“Không thể nào!”
Đây là tiếng lòng của Hứa Hoa Linh, trong chiến đấu đột phá đã làm người ta khiếp sợ rồi, mà Hứa Tử Yên không chỉ từ Hậu Thiên tầng thứ sáu đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ bảy, hơn nữa còn trực tiếp đột phá đến trạng thái cao nhất của Hậu Thiên tầng thứ bảy, có thể đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ tám bất cứ lúc nào.
“Điều đó không thể nào!”
Các lão sư trên lầu đều ngẩn ra, trong lòng đồng thời xẹt qua một câu. Trên thế giới này thật sự có nhân tài như thế ư, vậy mà có thể đột phá kiểu này. Nếu nàng có thể luôn luôn tu luyện như vậy, phải chăng một thời gian sau, có thể đuổi kịp và vượt qua Chu Hạo cùng Dương Linh Lung? Như vậy cũng có nghĩa không thể để nàng tiếp tục bị thương. Mấy người liếc mắt nhìn nhau một cái, đột nhiên không nói một lời vội vàng lao xuống cầu thang, chạy tới hướng quảng trường bên ngoài đại điện.
“Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”
Đây là tiếng lòng của tập thể các đệ tử đứng bên ngoài, trên mặt một đám không chỉ khiếp sợ, còn có sợ hãi, một đám hoảng hốt thầm nghĩ trong lòng: “Nếu đây là sự thật, vậy về sau ở ngoại đường còn có địa vị của bọn họ sao?”
Trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, cho dù Hứa Tử Yên thật sự đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ bảy, hơn nữa có thể đánh bại Hậu Thiên tầng thứ chín Hứa Hoa Linh, chuyện này cũng không có vấn đề gì. Bởi vì lần này bọn họ đến chẳng phải cao thủ chân chính của ngoại đường, trong bốn bang hội, bang chủ của bọn họ đều là Hậu Thiên tầng thứ mười hai, cao thủ Hậu Thiên đỉnh, hơn nữa còn có các cao thủ Hậu Thiên tầng thứ mười một, Hậu Thiên tầng thứ mười. Muốn thu thập Hứa Tử Yên chẳng phải không có khả năng, mà là vô cùng dễ dàng.
Nhưng Hứa Tử Yên dùng tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu tiến vào ngoại đường, đã vốn là người có tu vi tương đối cao trong hàng ngũ tân đệ tử, hiện tại mới tiến vào ngoại đường ngày thứ hai, lại đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ bảy, hơn nữa còn đột phá trong chiến đấu, quan trọng hơn là trực tiếp đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ bảy đỉnh.
Kể từ đó, Hứa Tử Yên này nhất định sẽ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của gia tộc, từ nay về sau, Hứa Tử Yên không còn là người mà mấy ngoại đường đệ tử có thể tùy tiện mặc sức khi dễ. Như vậy chỉ cần cho Hứa Tử Yên vài năm, ở ngoại đường còn có ai là đối thủ của nàng?
“Đây không phải nằm mơ chứ? Đây là sự thật chăng?”
Đó là tiếng lòng của tất cả tân đệ tử: “Nàng thật sự đột phá!”
Hứa Tử Yên và Hứa Hoa Linh đứng đối diện nhìn nhau, trong đôi mắt Hứa Hoa Linh ẩn hiện vẻ kinh ngạc, nàng ta thật không ngờ Hứa Tử Yên chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu lại có thể né tránh công kích của nàng ta, hơn nữa cuối cùng còn đón đỡ một đòn tám chiêu liên kích của nàng ta. Thêm nữa là sau liên kích lại đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ bảy đỉnh, khi đột phá xong, vậy mà lập tức không thèm trốn tránh, không chút do dự lựa chọn cùng nàng ta liều mạng, vả lại nhìn vẻ mặt của đối phương, cũng không giống bị thương. Kể từ đó, khí thế trên người Hứa Hoa Linh liền bất tri bất giác hạ xuống hai tầng.
Mà Hứa Tử Yên bên này, nhìn thấy tu vi Hậu Thiên tầng thứ bảy của mình hoàn toàn có thể cứng rắn đối kháng đối phương, trong lòng không khỏi bình tĩnh lại. Kỳ thực đây là do Hứa Tử Yên không hiểu, tuy nàng điều chỉnh tu vi xuống Hậu Thiên tầng thứ bảy, nhưng là một Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, chức năng thân thể của nàng cũng sẽ tăng lên theo cảnh giới khác nhau, cho dù hiện tại nàng không vận hành chân khí, một bản thể Luyện Khí kỳ tầng thứ hai cũng không phải năng lực của một Hậu Thiên tầng thứ chín có thể đánh bị thương. Bằng không vừa rồi, nếu lúc nàng ở Hậu Thiên tầng thứ sáu, một kích kia của Hứa Hoa Linh sẽ làm nàng bị thương.
Sau khi trong lòng Hứa Tử Yên bình tĩnh lại, bên trong hai mắt bùng lên ngọn lửa tranh đấu, chiến ý (*) không ngừng bốc lên. Luồng chiến ý này chính là linh hồn lực, chẳng phải chân khí trong cơ thể phóng ra ngoài, cho nên nó không thuộc cảnh giới Hậu Thiên tầng thứ bảy, Hứa Tử Yên trực tiếp tăng khí thế chiến ý lên tới Hậu Thiên tầng thứ mười hai. Chiến ý vọt thẳng tận trời, như ngọn núi đè ép tới Hứa Hoa Linh phía đối diện.
(*) Chiến ý: Ý chí chiến đấu.