Những bình luận khiếm nhã này không ngừng tăng lên, trong đó lời lẽ ngày càng khó nghe, thậm chí có những thành phần còn mắng nhiếc cả dòng họ nhà Tô Bảo Nhi.
Đông đảo công chúng đều quay lưng, fan ruột từ trước đến giờ cũng trở thành anti, sự nghiệp trở nên sa sút.
Dưới tình hình này, buổi livestream của Caqi Live cũng bị ảnh hưởng, một lượng lớn cư dân mạng đều chĩa mũi dùi vào buổi phát sóng trực tiếp của Caqi Live, đòi Caqi Live dừng buổi livestream giải quyết chuyện của Tô Bảo Nhi, cho mọi người một lời giải thích.
Tuy nhiên Caqi Live lại phát sóng trực tiếp trên Facebook rằng, hãy để cư dân mạng bình tĩnh lại, chân tướng cuối cùng cũng sẽ được sáng tỏ với mọi người, đồng thời còn tung ra tin hoả mù.
Tin này trên Facebook đã khiến cho cư dân mạng bùng nổ, mọi bình luận toàn bộ đều là về buổi livestream của Caqi Live, mắng nhiếc buổi phát sóng trực tiếp của Caqi Live rằng lúc này mà vẫn đang tẩy tội cho Tô Bảo Nhi, kèm theo đó là những lời lẽ chửi bới khó nghe.
Vũ Ngọc Hiền còn công khai đăng Facebook, chống lại kênh livestream Caqi Live, kèm theo giấy bản quyền chứng minh rằng cô sở hữu bản quyền của bài hát “Tình yêu phóng túng” này và yêu cầu kênh livestream Caqi Live xin lỗi cô trong vòng ba ngày, nếu không cô sẽ gửi cho kênh livestream Caqi Live thư luật sư.
Dưới bài đăng Facebook này có vô số tài khoản mạng dồn dập bày tỏ sự ủng hộ đối với Vũ Ngọc Hiền.
Đối với những việc này, kênh livestream Caqi Live cũng không còn đưa ra bất kì phản ứng nào.
……
Sáng sớm, Lâm Thiên đã gặp Lưu Thân ở một nhà hàng.
Trong nhà hàng.
“Anh Lâm, cổ đông thứ hai của tập đoàn Thành Đô, cũng chính là bác hai của chủ tịch tập đoàn Thành Đô, hôm qua tôi đã nói chuyện với ông ta tận bốn tiếng đồng hồ, thậm chí còn ra giá sáu tỷ nhưng vẫn không thuyết phục được ông ta, không lấy được cổ phần trong tay ông ta thì chúng ta không thể kiểm soát tập đoàn Thành Đô.” Lưu Thân nói.
“Anh dẫn đường, đích thân tôi đi thương lượng với ông ta.” Lâm Thiên nói.
“Anh Lâm, anh chuẩn bị dùng cách gì thuyết phục ông ta?” Lưu Thân hỏi.
“Thế tiến công bằng tiền thôi.” Lâm Thiên nói.
“Anh Lâm, e rằng rất khó, lúc trước tôi cũng từng nghĩ như như thế, nhưng mà không thuyết phục được ông ta, hơn nữa người này rất tham lam, muốn thỏa mãn ông ta để ông ta phản bội đứa cháu của mình, không dễ đâu.” Lưu Thân lo lắng nói.
“Bây giờ không còn cách nào khác, chỉ có thể thử, nếu được thì tốt, nếu không được thì chúng ta lại nghĩ cách khác.” Lâm Thiên nói.
Sau khi dùng xong bữa sáng tại nhà hàng, Lâm Thiên theo Lưu Thân đến nhà của cổ đông thứ hai tập đoàn Thành Đô.
……
Tại nhà của cổ đông thứ hai tập đoàn Thành Đô.
Một ông già với mái tóc hoa râm ngồi nhấp một ngụm trà rồi hờ hững nói:
“Hai vị, nếu như hai người đến vẫn là vì cổ phần trong tay tôi vậy thì xin mời về cho, tôi tuyệt đối sẽ không thể bán tập đoàn Thành Đô cho hai người được.”
Rò ràng ông già này là cổ đông thứ hai của tập đoàn Thành Đô.
“Ông còn chưa nghe chúng tôi ra giá nữa mà, chỉ cần ông đồng ý nhượng cổ phần trong tay ông cho tôi thì tôi sẽ trả ông hai mươi bốn nghìn tỷ.” Lâm Thiên nói.
“Người trẻ tuổi bây giờ khẩu khí thật lớn, vừa lên đã muốn bỏ tiền ra thu mua công ty của người khác rồi? Cho rằng chuyện gì cũng mua được bằng tiền sao?” Ông già cười lạnh nói.
“Hai mươi lăm!” Lâm Thiên trực tiếp tăng giá.
“Hai người làm vậy chẳng qua là muốn có được tập đoàn Thành Đô, nhưng chủ tịch tập đoàn Thành Đô là cháu tôi, tôi sẽ không phản bội cháu tôi đâu.” Ông già nói.
“Hai mươi sáu!” Lâm Thiên tiếp tục tăng giá lên.
“Chậc chậc, cậu ra giá này quả thực rất hấp dẫn, nhưng vẫn chưa đến mức để tôi hoàn toàn đánh mất lý trí.” Ông già nói.
Lâm Thiên mạnh mẽ thở dài một hơi rồi đưa ra một ngón tay, đồng thời nói:
“Như vậy đi, tôi ra ba mươi! Ông có thể kiếm được bao nhiêu từ trong đây, tôi nghĩ chắc ông biết rõ.”
Ông già đứng dậy, nói với giọng nặng nề:
“Cậu Lâm, tôi và cháu tôi là người thân có quan hệ huyết thống, chúng tôi máu nồng hơn nước, tình như anh em vậy! Cậu muốn tôi phản bội nó thì phải thêm tiền, ít nhất cũng phải sáu mươi!”
Mí mắt Lâm Thiên khẽ co giật.
Cổ phần trong tay ông ta chỉ đáng giá hơn mười nghìn tỷ, thế mà ông ta muốn sáu mươi nghìn tỷ ư?
Tổng tài sản của tổng giám đốc Lâm Thiên là bao nhiêu chứ?
Vậy mà giờ đây ông ta muốn trực tiếp lấy hai phần năm tổng tài sản của mình?
Trên đường đến đây, Lưu Thân đã báo cáo với Lâm Thiên, trước kia đối phó với Bigo Live và tìm người tạo ra kênh livestream Caqi Live đã bỏ ra số tiền lớn, ngay cả lần ác ý thu mua tập đoàn Thành Đô này cũng đã tốn không ít tiền rồi.
Tuy Caqi Live có thể tạo ra lợi nhuận, nhưng vẫn cần thời gian, e rằng Caqi Live cần đưa ra thị trường mới có thể kiếm được một khoản tiền lớn.
Cho nên tình hình tài chính bây giờ không được tốt lắm.
Số tiền Lâm Thiên có thể bỏ ra có hạn, ba mươi nghìn tỷ đã là giới hạn lớn nhất của Lâm Thiên rồi.
Nếu không phải vì sửa lại án sai cho Tô Bảo Nhi, thì ngay cả mười nghìn tỷ cũng không có để anh ra giá.
Trừ khi Lâm Thiên bán đi một số công ty, nếu không anh cũng không thể lấy ra được số tiền sáu mươi nghìn tỷ này.
“Lưu Thân, chúng ta đi!”
Lâm Thiên trực tiếp đứng lên đi ra ngoài.
Lâm Thiên quyết định nghĩ cách khác, đã không thể quang minh chính đại dùng tiền mua, vậy thì dùng một vài mánh khóe.
“Này, tôi giảm cho các người một nghìn tỷ, năm mươi chín được không?” Ông già hét lên với bóng lưng của Lâm Thiên.
Nhưng mà Lâm Thiên không hề dùng bước.
Sau khi Lâm Thiên và Lưu Thân rời đi.
“Hừ, muốn thu mua tập đoàn Thành Đô sao? Làm gì dễ dàng như vậy?” Ông già cười lạnh nói.
Ngay sau đó, ông già gọi điện cho chủ tịch tập đoàn Thành Đô, kể chuyện này cho anh ta.
Trong điện thoại.
“Cháu à, đối phương ra giá tận ba mươi nghìn tỷ bác cũng không đồng ý, đều là vì cháu, cháu phải nhớ đến bác đấy.” Ông già nói.