Hôm nay cô mặc bộ lễ phục màu trắng, trên đầu đội vương miện công chúa, giống như tiên nữ hạ phàm, quả thật rất xinh đẹp.
Phải nói rằng, ai mà lấy được Triệu Linh thì quả là may mắn.
“Tiểu tiên nữ đến rồi, mọi người vỗ tay chúc mừng sinh nhật tiểu tiên nữ của chúng ta!” Cậu chủ nhà họ Thẩm dẫn đầu đứng lên vỗ tay.
Mọi người cũng lần lượt vỗ tay theo, đồng thời chúc mừng sinh nhật Triệu Linh.
“Cảm ơn tất cả mọi người, cảm ơn mọi người đã dành thời gian quý báu của mình đến tham dự bữa tiệc sinh nhật của tôi.” Triệu Linh cười và cúi chào tất cả mọi người.
“Triệu Linh, sao không thấy ông nội Triệu?” Cậu chủ nhà họ Thẩm tò mò hỏi.
“Ông nội nói để đám thanh niên chúng ta có không gian thoải mái, nên đã đến nhà bạn chơi cờ rồi.” Triệu Linh đáp.
Sau khi nghe xong, cậu chủ nhà họ Thẩm và tất cả mọi người xung quanh đều gật đầu.
“Bữa tiệc sinh nhật đã bắt đầu, tôi đề nghị khiêu vũ trước để làm nóng không khí.” Cậu chủ nhà họ Thẩm nói.
“Yo hô! Ý kiến hay!” Mọi người trong phòng đều vỗ tay tán thưởng.
Nhân viên kỹ thuật âm thanh và ánh sáng trong phòng lập tức điều chỉnh nhạc và ánh sáng.
Dù sao đây cũng là tiệc sinh nhật của người giàu, nên âm thanh, ánh sáng, phục vụ…… đều có cả.
Không khí bữa tiệc trong phút chốc trở thành một sàn nhảy.
Tiếp theo đó, các cậu ấm cô chiêu trong phòng tự do tụ tập và bắt đầu nhảy múa.
Đương nhiên, cũng có một vài người không thích nhảy nhót nên ngồi uống rượu và khoe khoang.
Cậu chủ nhà họ Thẩm lấy micro từ nhân viên phục vụ.
“Mọi người, tôi sẽ hát bài hát chúc mừng sinh nhật tặng Triệu Linh, mọi người cho một tràng vỗ tay.” Cậu chủ nhà họ Thẩm nói.
“Hay lắm!”
Mọi người vỗ tay, sau đó, cậu chủ nhà họ Thẩm bắt đầu hát bài chúc mừng sinh nhật bằng tiếng Anh, hiển nhiên, tiếng Anh của cậu chủ nhà họ Thẩm rất tốt.
Trong khi hát, cậu chủ nhà họ Thẩm nhìn Triệu Linh và nở một nụ cười.
Nhưng hát được nửa chừng, nụ cười trên mặt anh ta bỗng nhiên cứng đơ lại.
Bởi vì anh ta thấy Triệu Linh đang bước về phía Lâm Thiên.
Chỗ Lâm Thiên đang đứng.
“Lâm Thiên. Sao anh lại một mình ngồi đây, sao không ngồi sang đằng kia.” Triệu Linh dịu dàng nói.
“Tôi với họ không có gì để nói chuyện với nhau, vả lại tôi cũng không thích nói chuyện với họ, tôi thấy ngồi ở đây cũng rất tốt.” Lâm Thiên bình tĩnh nói.
“Cũng đúng, với vị trí hiện tại, anh đúng là không có gì để nói với họ.” Triệu Linh khẽ cười.
“Triệu Linh, chúc mừng sinh nhật!”
Lâm Thiên nâng ly rượu trên tay.
“Cảm ơn anh!” Triệu Linh cười duyên dáng, sau đó cầm ly rượu vang đỏ trên tay cụng ly với Lâm Thiên.
Lúc này, Thẩm Thiệu đã hát xong bài hát chúc mừng sinh nhật, sau khi đặt micro xuống, anh ta lao nhanh tới chỗ Triệu Linh.
“Triệu Linh, anh mời em nhảy được không?”
Cậu chủ nhà họ Thẩm lịch sự đưa tay ra mời.
“Cái này……”
Triệu Linh tỏ vẻ không bằng lòng, nhưng với tư cách là nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay, cô không thể từ chối, vì vậy đã do dự một hồi.
Lâm Thiên đương nhiên nhìn ra vẻ lúng túng của Triệu Linh.
Sau đó, Lâm Thiên đứng dậy nói:
“Thật sự xin lỗi, Triệu Linh vừa đồng ý khiêu vũ với tôi.”
Lâm Thiên thấy Triệu Linh không muốn khiêu vũ cùng cậu chủ nhà họ Thẩm, Lâm Thiên làm như vậy là để giải vây cho Triệu Linh.
Hơn nữa, trong lòng Lâm Thiên cũng không muốn để Triệu Linh khiêu vũ với cậu chủ nhà họ Thẩm, cái cảm giác này đến Lâm Thiên cũng cảm thấy kỳ quái.
Sau khi nghe những lời này, sắc mặt cậu chủ nhà họ Thẩm trở nên ảm đảm.
Anh ta nhìn Lâm Thiên bằng ánh mắt hình viên đạn, nếu có thể dùng ánh mắt để giết người, thì có lẽ ánh mắt của cậu chủ nhà họ Thẩm đã giết chết Lâm Thiên.