Trời! Đây quả thực là...
Diệp Hiểu Hạ trợn to mắt nhìn viên thuốc trong tay, nửa ngày đều không ngậmmiệng được. Nếu không phải là các dược sư ở trong phòng đều vô cùngchuyên chú vào dược đỉnh của mình, chỉ sợ với bộ dạng này của cô đã sớmbị người có dụng tâm kín đáo vây hỏi.
Trừng mắt nhìn dược trongtay, mất vài giây, Diệp Hiểu Hạ mới phản ứng lại. Cô vội vã bỏ toàn bộdược trong tay ra, cẩn thận đặt vào trong túi, lúc này mới như không cóviệc gì mang hoa thược dược và dược thảo ra, để vào trong dược đỉnh.
Trong đầu Diệp Hiểu Hạ đang loạn rầm rầm. Trời, dược này thật nghịch thiên. > không hạn chế hành vi giết nhau của ngườichơi, đương nhiên nếu bạn có thể tránh được sự truy đuổi và công kíchgần như biến thái của vệ binh thủ thành, thì giết người ở trong thànhcũng không ai quản.
Giết người xong, người chơi sẽ vì tội ác sâunặng mà bị biến thành "Người tâm phúc" một thời gian, trên lý thuyết,người tâm phúc có thể vào thành, đương nhiên, chỉ cần có thể tránh đượcsự đuổi giết của vệ binh thủ thành. Bất quá, đến tận bây giờ, Diệp HiểuHạ chưa từng nghe thấy có người tâm phúc nào đi được vào thành phố.
Không thể vào thành phố nghĩa là không thể sửa trang bị, không thể bán rác,không thể học kỹ năng. Không chỉ có vậy, ở dã ngoại, người tâm phúc cònthường xuyên bị người chơi khác đuổi giết, có thể nói là mất nhiều hơnđược. Bất quá, Diệp Hiểu Hạ vẫn không thể lý giải được, tuy giết ngườinhư vậy trăm hại không lợi, nhưng ở Cực Hạn từ màu hồng đến đỏ rồi biếnthành màu đen - "Người tâm phúc" số lượng cũng không ít...
DiệpHiểu Hạ nhìn huyết trệ hoàn trong túi, khóe miệng cười đến mức khôngbuông xuống được, có loại dược này, chẳng khác nào một cái BUG trong trò chơi...
Đây không phải là dược, đây không phải là dược, đây là tiền, đây là món tiền to!
Tuy dùng bặc nhân dược đỉnh để luyện chế hồng và lam, mỗi lô có mười khỏađều làm cho người ta cao hứng, bất quá trái tim Diệp Hiểu Hạ đã hoàntoàn bị tiền lời mà huyết trệ hoàn sẽ mang lại cho cô bao phủ. Cô cũngkhông như người khác vào phòng chế dược là,ngồi luôn hai tiếng, rấtnhanh cô liền đứng dậy đi tới hội đấu giá.
Loại dược này cho tớibây giờ chưa hề nghe qua, cô cũng không tính nói cho không đồng biết, ít nhất cô phải xem thử xem dược này trên thị trường có thể bán được baonhiêu tiền. Để một viên huyết trệ hoàn ở hội đấu giá, Diệp Hiểu Hạ ẩndanh tính rồi cho đấu giá, chỉ định thời gian đấu giá là hai giờ, hơnnữa giá khởi đầu cũng không cao, một trăm kim. Cô định thử xem, tronghai giờ, dược này có thể lên đến giá bao nhiêu.
Cô xem dược vừamới mang đi đấu giá, chỉ sau vài giây cô đã thấy có người trả một trămhai mươi kim, sau đó lập tức có người trả một trăm năm mươi kim. DiệpHiểu Hạ đóng cửa sổ đấu giá huyết trệ hoàn lại, xem xét một chút trangbị hiện tại, dược phẩm và tài liệu, sau đó mới tìm một góc trong sảnhhội đấu giá rồi logout, cô có dự cảm, viên thuốc này lập tức sẽ bị đănglên diễn đàn.
Ở trong máy trò chơi vào diễn đàn Cực Hạn, quảnhiên, cô lập tức nhìn thấy vài bài mới đăng, tên đều rất kích thích,bất quá toàn bộ đều nói về chuyện của viên thuốc nghịch thiên trong tròchơi.
Diệp Hiểu Hạ chọn mở một bài viết của quan phương phóngviên, bên trong lại ghi rõ ràng thời điểm mấy phút mấy giây viên thuốcxuất hiện ở đấu giá, chỉ là bởi vì người bán che giấu tên, quan phươngphóng viên và mọi người đều đoán, phần lớn đều nói viên thuốc này xuấthiện sẽ có ảnh hưởng đến toàn bộ >. Mà dướicùng nếu không phải mắng công ty trò chơi có BUG, thì là đoán xem thuốcnày xuất hiện thế nào, hoặc là có phải công ty trò chơi bày ra không.Bài viết kia lập tức có hơn trăm trang đem diễn đàn vốn cũng rất náonhiệt lại càng nóng hơn.
Không quản bài viết này đến cùng là đang mắng người hay là gì khác, Diệp Hiểu Hạ vẫn rất vui vẻ, chủ đề này nóng như vậy, có thể nói nên một điều, viên thuốc này của cô giá sẽ khôngthấp. Đứng dậy đi vệ sinh, lại tùy tiện ăn chút gì đó, Diệp Hiểu Hạ mớikhông chút hoang mang vào trò chơi.
Hội đấu giá cho tới bây giờđều đông người, nhưng mà, hiện tại càng nhiều hơn. Diệp Hiểu Hạ cònkhông kịp chen vào giữa đám người để xem viên thuốc đó rốt cuộc bán được bao nhiêu tiền, lại nhận được mật thoại của Túy Trong Khêu Đèn: "HiểuHạ, sao bây giờ cô mới login!"
"Tôi vừa đi vệ sinh..." Diệp HiểuHạ có chút kỳ quái: "Nhưng là anh đấy, anh sao lại login, không phải vừa mới logout đi ngủ sao, sao bây giờ lại lên?"
"..." Túy Trong Khêu Đèn trầm mặc, cũng không biết là đang làm gì, sau đó hắn thở dài: "Cô có ở trong thành không?"
"Có."
"Cô nhanh đi hội đấu giá mua cho tôi một viên dược đưa giá trị tội ác vềkhông, nhanh chút giúp tôi mua nó, một lát ra khỏi thành tôi trả côtiền." Túy Trong Khêu Đèn vô cùng sốt ruột.
Túy Trong Khêu Đèntất nhiên là sốt ruột, một chiêu của hắn ở Tân Thủ Thôn kia tuy làthích, nhưng bỗng chốc giết nhiều người như vậy, giá trị tội ác nhưnglà...
Ở Tân Thủ Thôn không nhìn ra đỏ, nhưng vừa ra Tân Thủ Thôn, hắn liền đỏ đến mức bất luận thành phố gì cũng không thể nào vào được.Hơn hai tuần nay hắn ăn mặc ngủ nghỉ đều dựa vào Diệp Hiểu Hạ bôn tẩutrong thành ngoài thành, cho đến bây giờ còn không chuyển chức. Hiện tại thuốc này vừa ra, hắn tất nhiên là khẩn trương hơn so với bất luận hồng danh nào, cũng không ngạc nhiên khi, hắn tìm Diệp Hiểu Hạ gấp như vậy.
(Hồng danh = nick đỏ, người chơi giết người quá nhiều)
"Sốt ruột cái gì?" Diệp Hiểu Hạ hắc hắc cười vài tiếng, không đi xem giáviên dược kia cao bao nhiêu, xoay người đi ra ngoài thành: "Anh hiện tại đang ở đâu?"
"Chỗ cũ. Tôi làm sao có thể không gấp! Tôi đến bâygiờ còn không có chuyển chức..." Túy Trong Khêu Đèn nói chưa nói xong,liền phát hiện Diệp Hiểu Hạ đã đóng mật thoại, hắn vừa kỳ quái vừa sợkhông thể vào thành, giống con kiến trong chảo nóng.
Ngay lúc Túy Trong Khêu Đèn gấp muốn giơ chân, lại thấy Diệp Hiểu Hạ không nhanhkhông chậm hướng chỗ hắn đi tới, hắn cũng không chú ý đến có phải phụcận thành phố không, đi mấy bước liền vọt lên: "Có phải không đủ tiềnkhông, tôi gửi cho cô..."
Lời còn chưa dứt, khung giao dịch củahắn mở ra, chỉ thấy bên trong khung giao dịch có hai viên huyết trệhoàn. Hắn mở to hai mắt, nửa ngày không phục hồi lại tinh thần, DiệpHiểu Hạ cười cười giục hắn: "Nhanh giao dịch a."
Túy Trong Khêu Đèn nhìn Diệp Hiểu Hạ một hồi lâu mới thở ra một hơi: "Ngoan ngoãn, cô vô sỉ biến thái."
Đợi hắn nhận dược, Diệp Hiểu Hạ lập tức giục hắn: "Nhanh ăn đi, tôi đưangười quê mùa ngay cả thành cũng chưa vào như anh đi học kỹ năng, mộttiếng không lâu đâu!"