Với tốc độ của Địa Ngục Hỏa thì không bao lâu Lâm Tiêu và Rinne liền đi đến được lãnh địa của Ma Thú tộc, so với môi trường trong lành của nữa bên kia Hư Tinh thì bên còn lại so sánh âm u. Khắp nơi đều là những cây cổ thụ màu đen. Các loại cỏ mọc ven đường cũng đều một màu tím đậm.
Khi tiến nhập vào lãnh địa của Ma Thú thì Lâm Tiêu gặp rất nhiều Ma Thú đang chiến đấu với nhau. Các loại Ma Thú trời sinh tính tình hung bạo nên việc bọn chúng thường xuyên chém giết lẫn nhau là bình thường. Khả năng sinh sản của Ma Thú là vô cùng khủng bố nên việc chúng thường xuyên chém giết lẫn nhau vẫn không có ảnh hưởng lớn đến số lượng Ma Thú.
“Chủ nhân! Không khí nơi này thật khó chịu a!” Rinne nằm trong ngực Lâm Tiêu nói!
“Dù sao đây cũng là nơi ở của Ma Thú a! Em không quen cũng là chuyện bình thường!” Lâm Tiêu cười nói!
Hống!
Bỗng nhiên có một tiếng thú rống vang lên! Sau đó một con hắc sư từ bên hông rừng cây lao ra và nhào về phía xe ngựa.
Nhưng nó chưa kịp chạm vào xe ngựa thì một ma pháp trận xuất hiện sau đó một gai nhọn nhô ra và đâm xuyên thân thể hắc sư, hắc sư lắc lư một chút liền mất đi sinh khí sau đó rơi xuống đất.
“Chủ nhân! Hình như vừa rồi có Ma Thú tấn công chúng ta phải không?” Rinne lo lắng hỏi!
“Không cần lo lắng! Có ta ở đây thì cho dùng là Thần Cấp Ma Thú cũng chẳng động được đến chúng ta.” Lâm Tiêu vuốt ve Rinne nói!
Rinne nghe vậy cũng liền an tâm, nàng vô cùng tin tưởng vào Lâm Tiêu.
“Chủ nhân!” Rinne bỗng nhiên nói!
“Chuyện gì?”
“Khi nào thì chủ nhân mới...mới...mới đoạt lấy em!” Rinne càng nói càng nhỏ, nếu không phải Lâm Tiêu lỗ tai tốt thì đã không nghe được!
Hắn liền mỉm cười nâng lên Rinne cười nói:
“Vẫn chưa đến lúc a! Nhưng mà có vẻ như Rinne của chúng ta không chờ được a! Em đúng là háo sắc a!”
“Chủ nhân mới háo sắc!” Rinne xấu hổ nói!
Lâm Tiêu cười ha hả sau đó ôm lấy Rinne vào lòng. Chiếc xe ngựa liên tục chạy trên đường.
2 tuần sau!
Lúc này Lâm Tiêu và Rinne đã được được trung tâm của Ma Thú lãnh địa. Nơi này là nơi có thể được gọi là có ‘trị an’ tốt nhất! Bởi vì tại nơi này các Ma Thú đều đã đạt đến Hư Không Ma Thú nên bọn chúng đã bắt đầu có ý thức, cũng chính vì vậy nên bọn chúng không còn hung tan giống như những Ma Thú cấp thấp nữa.
Những Ma Thú cấp cao cũng tụ tập cùng một chỗ và hình thành một xã hội. Xã hội này được thống trị bởi 5 con Ma Thú có thực lực mạnh nhất và huyết mạch cao nhấp nhất trong số tất cả các Ma Thú.
Khu vực này được người trên Hư Tinh gọi là Vạn Thú Tổ.
Xe ngựa bây giờ đã tiến vào Vạn Thú Tổ, tại nơi này Rinne được chứng rất nhiều loài Ma Thú cấp cao, trong đó có loài to bằng cả một ngọn núi, cũng có loài có hình thù vô cùng kỳ quái.
Đi vào sâu bên trong thì Lâm Tiêu ôm lấy Rinne và đi xuống xe ngựa, các Ma Thú nhìn thấy Lâm Tiêu thì đầu tiên là ngửi ngửi gì đó sau đó là một mặt sợ hãi tránh xa.
Lâm Tiêu ôm theo Rinne một đường đi thẳng về phía trước, lúc này mục tiêu của của hắn là thung lũng phía trước, nơi đó chính là nơi cư ngụ của 5 đại Ma Thú thống trị Vạn Thú Tổ. Khi đến gần thung lũng thì Lâm Tiêu liền cảm nhận được 5 luồn sức mạnh khác nhau đang tụ tập cùng một chỗ.
Hắn bắt đầu tiến về phía trước, khi bước vào thung lũng thì một làn khói liền xuất hiện sau đó vây quanh Lâm Tiêu, khi làn khói biến mất thì Lâm Tiêu cũng biến mất theo.
Lần thứ 2 Lâm Tiêu xuất hiện là tại trong một hang động, trước mặt hắn là một chiếc bàn đá tròn, xung quanh bàn đá có 5 con Ma Thú khổng lồ đang nằm xung quanh.
5 con Ma Thú gồm: Địa Ma Hùng, Đại Lực Chi Viêm, Dung Nham Cự Ngạc, Thập Vĩ Ma Hồ, Bất Tử Ma Điểu.
Lâm Tiêu thấy vậy thì liền mỉm cười sau đó xung quanh hắn liền tỏa ra một nguồn năng lượng dữ dội, thân thể Lâm Tiêu liền to lên sau đó liền hóa thành Trấn Ngục Thú.
Rinne lúc này nằm trên lưng của Lâm Tiêu, Lâm Tiêu liền chậm rãi tiến về phía 5 con Ma Thú, bước chân của hắn đi đến đâu thì nơi đó xuất hiện vết chân cháy đen.
Khi Lâm Tiêu tiến đến gần thì Địa Ma Hùng ngẩng đầu lên nhìn về phía Lâm Tiêu nói:
“Ngươi đã thức tĩnh bao lâu rồi?”
“Cũng mới gần đây thôi! Dù sao đã ngủ một thời gia dài a!” Lâm Tiêu nói, âm thanh của hắn nghe khàn khàn!
“Ngươi là từ niên đại nào?” lần này là Dung Nham Cự Ngạc hỏi!
“Hỗn Độn Đại Kiến lần thứ 2!” Lâm Tiêu nói!
Lần này cả 5 con Ma Thú đều nhìn chằm chằm về phía Lâm Tiêu! Địa Ma Hùng hỏi tiếp:
“Vậy lần này mục đích ngươi thức tĩnh là gì?”
“Ta muốn truyền thừa đời sau nên cần giao phối! Đó là lí do ta thức tỉnh!” Lâm Tiêu chậm rãi nói!
Lần này Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu liền nhìn Lâm Tiêu với ánh mắt bất thiện!
“Vậy ngươi đã có đối tượng chưa?” Đại Lực Chi Viêm hỏi!
Lâm Tiêu nghe vậy thì không trả lời mà nhìn chằm chằm về phía Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu. Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Tiêu thì Thập Vĩ Ma Hồ liền đứng dậy gầm lên nói:
“Bọn ta từ chối!”
“Nếu các ngươi không muốn thì ta sẽ dùng vũ lực!” Lâm Tiêu nói!
“Hừ! Đừng tưởng là Ma Thú thượng cổ thì ta sẽ sợ ngươi! Muốn đánh thì đánh!” Bất Tử Ma Điểu tức giận nói!
“Được! Vậy cả 2 cùng lên đi! Nếu không chỉ một kẻ lên thì ta sợ không thu tay lại kịp sẽ đánh chết các ngươi!” Lâm Tiêu nhếch mép nói!
Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu nghe vậy thì vô cùng tức giận, sau đó thân thể của cả 3 liền sáng lên, cả 3 liền hóa thành 3 viên cầu bay ra khỏi hang động và đáp xuống đất, nơi này là một không gian hoàn toàn tách biệt với bên ngoài nên cho dù cả 3 chiến đấu có long trời lở đất đến đâu thì cũng không ảnh hưởng đến Hư Tinh!
Hống!!
Lâm Tiêu liền hống lên một tiếng! Một luồn sóng xung kích liền xuất hiện sau đó liền thổi bay toàn bộ cay cối trước mặt tạo thành một vùng phá hư cực lớn, nhưng điều đó có vẻ cũng không hề ảnh hưởng đến với Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu!
10 chiếc đuôi của Thập Vĩ Ma Hồ liền xòe ra, xung quanh liền có một dòng năng lương tụ tập vào 10 chiếc đuôi của nó sau đó truyền lên miệng, Thập Vĩ Ma Hồ há miệng ra sau đó tạo ra một viên năng lượng cầu với kích thước lớn hơn cơ thể nó gấp mấy chục lần.
Xèo!!
Năng lượng cầu liền phóng về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu thấy vậy liền đập chân xuống đất lập tức xung quanh hắn liền xuất hiện 5 trụ nham thạch, 5 trụ nham thạch liền bắt đầu xoay vòng.
Xẹt!
Năng lượng cầu đánh vào 5 nham thạch trụ thì liền bị cản lại, cả 2 va chạm xuất hiện các tia điện màu đen, sau một lúc giằng co thì năng lượng cầu liền vở nát sau đó nổ tung.
Ó!!
Ngay lúc này một tiếng chim kêu lên, trên bầu trời liền xuất hiện một cơn mưa lôi điện đánh xuống phía Lâm Tiêu!
Hống!
Lâm Tiêu hống lên, một ma pháp trận màu đỏ liền xuất hiện sau đó liền cả lại lôi điện. Cơn mưa lôi điện liên miên không dứt giống như là vô cùng vô tận vậy.
Lâm Tiêu liền ngửa đầu lên trời há miệng ra sau đó liền phóng ra một tia sáng màu đỏ. Tia sáng này xuyên qua lôi điện phóng lên bầu trời sau đó liền thổi bay đám mây đen khiến cho lôi điện dừng lại.
Ngay lúc này Thập Vĩ Ma Hồ liền xuất hiện ngay trước mặt Lâm Tiêu, nó xoay người vung 10 chiếc đuôi quất về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu liền vung cánh đón đở, sau đó Thập Vĩ Ma Hồ lần nữa xoay người lao về phía Lâm Tiêu, 2 móng vuốt của nó đều được bao phủ trong một nguồn năng lượng màu xanh.
Lâm Tiêu liền giơ 2 tay lên đón đở!
Phanh!!
2 móng vuốt va chạm với nhau thì liền tạo nên một tiếng vang thật lớn, cảm thấy không thể đẩy lùi được Lâm Tiêu nên Thập Vĩ Ma Hồ liền há miệng ra sau đó phóng ra một tia năng lượng.
Lâm Tiêu liền nghiên đầu né tránh, sau đó hắn liền tiến đến cắn vào cổ Thập Vĩ Ma Hồ và ném nó lên không trung. Ngay lúc này Lâm Tiêu liền phun ra một xích cầu về phía Thập Vĩ Ma Hồ trên không!
Ầm!!
Một vụ nổ phát sinh sau đó Thập Vĩ Ma Hồ liền rơi xuống đất.
Xẹt!!
Bỗng nhiên mặt đất dưới chân Lâm Tiêu liền sáng lên sau đó các tia điện màu vang liền xuất hiện.
Ầm!!
Một lôi trụ khổng lồ liền phóng lên cao và chiếu sáng khắp không gian, Lâm Tiêu hoàn toàn bị Lôi Trụ bao vây.
Bất Tử Ma Điểu nhìn một màn này thì liền cười lạnh! Bỗng nhiên từ trong lôi trụ có một tia sáng màu đỏ bắn ra với tốc độ cực nhanh!
Ầm!!
Bất Tử Ma Điểu liền bị bắn trúng, nó liền từ trên không rơi xuống! Lôi trụ lúc này liền biến mất để lộ ra Lâm Tiêu không một vết thương.
Bất Tử Ma Điểu rất nhanh ổn định lại thân thể sau đó đáp xuống đất.
Hống!!!
Lâm Tiêu lần nữa gầm lên một tiếng, sau đó hắn liền nhất 2 tay lên và giẫm mạnh xuống đất.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đại địa liền rung chuyển, mặt đất liền bắt đầu nức ra, dưới chân Thập VĨ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu liền xuất hiện 2 cột lửa.
Hống!
Ó!
Cả 2 bị ngọn lửa bao quang thì liền kêu lên đầy đau đớn. Sau một lúc cột lửa biến mất và cả 2 liền hiện ra với các vết cháy xém trên người.
Thập Vĩ Ma Hồ nhìn Lâm Tiêu với ánh mắt căn phẫn, 10 chiếc đuôi của nó liền tụ lại cùng một chỗ, phía trên trời liền xuất hiện một con mắt, con mắt này liền phát sáng lên.
Lập tức dưới chân Lâm Tiêu liền xuất hiện các sợi dây leo. Những sợi dây leo này vô cùng rắn chắc, mặc kệ Lâm Tiêu vùng vẫy như thế nào vẫn không thoát khỏi các sợi dây leo.
Sau đó trước mặt Lâm Tiêu bỗng xuất hiện một thanh gai nhọn sau đó lao đến xuyên qua thân thể Lâm Tiêu, điều này khiến hắn trợn mắt.
Hống!
Trên bầu trời liền xuất hiện một khuôn mặt quỷ sau đó nó liền đưa 2 cánh tay khổng lồ xuống bắt lấy Lâm Tiêu!
Hống!!!!!!!
Lâm Tiêu rống lên một tiếng dài, xung quanh thân thể hắn liền bộc phát ra một ngọn lửa mãnh liệt, ngọn lửa liền thiêu đốt bàn tay khổng lồ, Lâm Tiêu tiếp tục thả ngọn lửa từ cơ thể.
Răng rắc!!
Không gian xung quanh bỗng nhiên nức ra sau đó liền vở nát. Toàn bộ dây leo, gai nhọn hay ác ma liền biến mất.
Lúc này đứng trước mặt Lâm Tiêu là Thập Vĩ Ma Hồ và phía trên nó là con mắt đang phát sáng! Lúc này Lâm Tiêu liền hiểu rõ vừa rồi là huyễn tưởng.
Hắn liền phun ra một tia sáng màu đỏ về phía con mắt. Con mắt liền bị phá hủy, Thập Vĩ Ma Hồ nhìn thấy chiêu thức của mình bị phá hủy thì không hề có phản ứng nhiều.
Lâm Tiêu thấy vậy thì định xông tới nhưng thân thể hắn liền bị định trụ, hắn nhìn xung quanh thì phát hiện thân thể hắn đang bị nhốt trong một chiếc lồng lôi điện.
Ó!!
Trên trời liền vang lên tiếng của Bất Tử Ma Điểu, Lâm Tiêu nhìn lên thì liền nhìn thấy Bất Tử Ma Điểu đang toàn thân được bao phủ trong lôi điện, nó liền hướng Lâm Tiêu lao xuống. Lâm Tiêu vung móng vuốt phá hủy lồng lôi điện, sau đó toàn thân hắn liền được bao phủ trong một ngọn lửa và lao lên.
ẦM!!
Cả 2 va chạm thì phát sinh một tiếng nổ lớn. Cả 2 liền lui lại, Lâm Tiêu không hề gì là thụ thương nhưng Bất Tử Ma Điểu đã bị mất một mảnh lông, mặc dù nó có sức hồi phục phi thường mạnh nhưng chiêu thức của Lâm Tiêu khiến nó mà khôi phục lại được.
Bỗng nhiên Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu liền nhìn nhau sau đó đồng loạt gật đầu, Bất Tử Ma Điểu đáp xuống bên cạnh Thập Vĩ Ma Hồ.
Cả 2 liền há miệng ra, trong không khí liền xuất hiện các hạt năng lượng sau đó tụ tập lại và hình thành một hắc cầu khổng lồ, hắc cầu này còn có lôi điện vờn quanh!
Lâm Tiêu nhìn thấy thì liền biết cả 2 sắp sử xuất chiêu cuối. Hắn giang rộng chân ra, 2 cánh liền xòe ra hết cở, dưới chân hắn liền xuất hiện các sợi dây xích sau đó liền đâm xuống đất. Từ những sợi dây xích liền truyền lên các dòng năng lượng tràn vào thân thể Lâm Tiêu sau đó liền tụ tập lại trong miệng của hắn.
Xíu!!
Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu liền phóng hắc lôi cầu về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cũng liền phóng ra một tia sáng khổng lồ về phía hắc lôi cầu.
Ầm!!
2 bên va chạm liền giằng co với nhau, Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu liền liều mạng tăng thêm lực lượng vào hắc lôi cầu.
Hắc lôi cầu càng ngày càng to hơn và ép về phía Lâm Tiêu. Tại phía xa Địa Ma Hùng, Đại Lực Chi Viêm, Dung Nham Cự Ngạc quan sát trận chiến. Đại Lực Chi Viêm hướng về 2 con còn lại nói:
“2 người các ngươi nghĩ sao về trận chiến?”
“Kết quả đã quá rõ ràng! Trấn Ngục Thú rõ ràng quá mạnh, hắn dù sao cũng Ma Thú từ thời Hỗn Độn Đại Kiến lần thứ 2. Ngươi cũng biết Ma Thú chúng ta ngủ say càng lâu thì thực lực càng mạnh a!” Địa Ma Hùng nói!
Dung Nham Cự Ngạc và Đại Lực Chi Viêm gật đầu.
Lúc này hắc lôi cầu khi tiến đến gần Lâm Tiêu thì bỗng nhiên dừng lại.
Răng rắc!
Hắc lôi cầu liền nứt ra sau đó vở nát. Tia sáng khổng lồ liền xuyên qua hắc lôi cầu và lao về phía Thập Vĩ Ma Hồ và Bất Tử Ma Điểu.
Ầm!!
Một vụ nổ kinh thiên liền phát sinh chấn động toàn bộ không gian này!