4.
Tối hôm đó, hắn bị phạt về phòng mình ngủ.
Không có cái ôm ấm áp của A Vanh, cũng không có A Vanh kể chuyện cổ tích cho hắn trước khi ngủ.
Đèn ngủ đầu giường không chiếu sáng được góc tối đằng kia làm Lạc Đường lo lắng, sợ hãi suốt một đêm.
Ngày hôm sau tinh thần Lạc Đường uể oải, ỉu xìu.
Mọi người xem trực tiếp liên tục bàn tán sôi nổi.
“Lạc bảo bảo sao vậy.”
“Lạc bảo bảo hình như không vui nha.”
“Nói ra đi các chị dỗ em vui vẻ nè.”
“Lạc bảo bảo ngoan không khóc, vui lên nào.”
“Tóc xoăn cũng rũ xuống hết rồi.”
“Không có chuyện gì bánh vòng không làm được, nếu có thì ăn hai cái!”
Lạc Đường tức giận cắn một miếng bánh vòng thật to.
Bánh vòng vị chocolate trắng vậy mà lại có chút vị cà phê ở trong.
Thiếu chút nữa đắng chết Lạc bảo bảo nhà chúng ta rồi.
Gấp gáp uống hai ngụm nước chanh, a, vừa chua vừa đắng, cổ họng xót quá.
Mặt Lạc Đường nhăn thành một đoàn, quần chúng xem trực tiếp lại bùng nổ haha.