Nhưng Dương Ly quả thật không để tâm, Lâm Hạnh Nhi lâu như vậy không có nói cho Tô Thành Nghiêm, thì chứng tỏ cô ta có kiêng kỵ.
Mà Lâm Hạnh Nhi quả thật có kiêng kỵ, cô ta rất rõ nguyên nhân Tô Thành Nghiêm tại sao thích cô ta, nếu như, Tô Thành Nghiêm biết Dương Ly thích anh, vậy thì Dương Ly chắc chắn sẽ không giống như bây giờ ẩn nhẫn như vậy, Dương Ly lại mượn cơ hội thân cận với Tô Thành Nghiêm thì…
Chuyện cô ta làm lúc ban đầu đều sẽ bị phơi bày.
Nghĩ thế, ánh mắt của Lâm Hạnh Nhi nhìn bóng lưng của Dương Ly càng thêm oán hận, rõ ràng, ban đầu nên là cô ta cản dao cho Tô Thành Nghiêm, dựa vào đâu mà bị cô chen một chân vào chứ?
“Cô xem tôi là đồ ngốc à? Muốn kêu tôi cho cơ hội tiếp cận Thành Nghiêm? Nằm mơ đi! Thành Nghiêm đã đồng ý với tôi rồi, sẽ kết hôn cùng với tôi!” Lâm Hạnh Nhi cao ngạo nói xong lời này, sau đó hất tóc, rời khỏi nơi này trên đôi cao gót.
Kết hôn?
Kết hôn.
Dương Ly hít sâu một hơi, trong lòng có chút khó chịu, cô trước nay chưa từng nghĩ muốn kết hôn cùng Tô Thành Nghiêm, nhưng đột nhiên nghe thấy tin tức anh sắp kết hôn, trái tim nói không đau là giả.
Đó là người đàn ông cô yêu cả thanh xuân.
Dương Ly, đợi anh và Lâm Hạnh Nhi kết hôn, mày buông xuống có được không?
Dương Ly nói với chính mình như vậy, không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên nghĩ đến lúc bản thân gặp phải khó khăn thì xuất hiện một người đàn ông giúp cô, đột nhiên thật muốn biết, anh là ai.
Vài ngày sau, Dương Ly đều ba điểm nhà, công ty, bệnh viện chạy qua lại.
Mãi đến một ngày nọ, Dương Ly vừa đến công ty thì nghe thấy trợ lý của cô nói với cô, phòng thư ký có một thành viên mới, là Lâm Thị đưa đến, tổng giám đốc Dương cũng chính là ba của Dương Ly nể mặt của Lâm Quốc Hoa, vì thế đã đồng ý.
Dương Ly nhíu mày, có hơi không hiểu lắm ý tứ của ba nhà mình, công ty của bọn họ nào có tiền lệ đưa con gái của công ty người khác đến công ty của mình thực tập đâu chứ?
Ngộ nhỡ là gián điệp thương mại thì phải làm sao? ba già lẽ nào không lo lắng sao?
“Tổng giám đốc từng do dự, có điều Lâm Thị đang có dự án mà chúng ta gần đây muốn hợp tác, nhường 30% lợi ích, tổng giám mới đồng ý rồi.” Trợ lý nói.
Dương Ly ngạc nhiên há miệng, càng không hiểu ba già nhà cô đang nghĩ cái gì.
ba già nhà cô không phải loại người thấy tiền là sáng mắt, lẽ nào là…
Nghĩ thế, lúc này cửa đột nhiên bị người khác mở ra, dọa Dương Ly đang mải suy nghĩ vấn đề giật mình, nhìn người đến.
“Ly Tử, từ hôm nay trở đi, chúng ta chính thức làm việc cùng một công ty rồi, cô phải chiếu cố tôi nha.” Lâm Hạnh Nhi đi vào, trên mặt treo nụ cười ngọt ngào, ngây thơ đơn thuần nhìn Dương Ly.
Nếu như không biết rõ con người của Lâm Hạnh Nhi, quả thật sẽ bị thái độ này của Lâm Hạnh Nhi mê hoặc rồi.
Nhưng Dương Ly lại không như vậy, cô đã từng cùng Lâm Hạnh Nhi là bạn thân, không có ai hiểu cô ta là người như thế nào hơn cô.
Nhìn cử chỉ này của cô ta, Dương Ly chỉ cảm thấy có chút nức cười, giống như hôm qua không có xảy ra chuyện gì.
Dương Ly hơi nhướn mày, thu lại sắc mặt suy tư trên mặt lại, mà có chút lăng lệ nhìn sang Lâm Hạnh Nhi: “Cô vào đây làm gì?”
“Tôi vừa về nước, biết cô vậy mà cũng ở công ty này, trong lòng vô cùng kích động, nên muốn đến thăm cô, cô không hoan nghênh tôi sao?” Lâm Hạnh Nhi vô tội nhìn Dương Ly, dáng vẻ có hơi lo lắng: “Xin lỗi, nếu như cô không hoan nghênh tôi…”
“Cô Lâm, nơi này là văn phòng của tổng giám đốc, mời cô đừng nói linh tinh là được.” Trợ Lý không nhìn được nữa, làm việc ở đây đều là nhân tài, đặc biệt còn là người đi theo bên cạnh Dương Ly, càng là tinh anh trong tinh anh, nhìn thấy Lâm Hạnh Nhi làm màu như thế, đều có thể nhìn ra một số điều.
Cô gái này rõ ràng rất không thích tổng giám đốc của bọn họ, còn giả bộ thành cái bộ dạng quá thích, diễn cho ai xem chứ?
“Tôi không phải có ý này, Ly Tử, cô là tổng giám dốc rồi, có phải tôi không phải là bạn bè nữa không?’ Lâm Hạnh Nhi mắt đỏ hoe, đáng thương nhìn Dương Ly, giống như Dương Ly khi dễ cô.
Cửa của phòng làm việc cũng chỉ khép hờ, nghe thấy động tĩnh bên trong, người của phòng thư ký cũng không nhịn được mà đến thăm dò.
Những lời này nếu như truyền ra ngoài, Dương Ly tránh không được sẽ bị người khác lan tin đồn ức hiếp đồng nghiệp, hơn nữa cô ta còn là cô chủ của Dương Thị, nhất cứ nhất động của cô đều đại diện cho cả Dương Thị, truyền ra ngoài, bất luận là cô hay Dương Thị, đều không tốt.
Trợ lý đều tức giận không thôi, đây rõ ràng chính là khiêu khích!
Lâm Hạnh Nhi này…
Dương Ly nheo mắt, ánh mắt sắc bén nhìn Lâm Hạnh Nhi, từ từ mở miệng: “Chuyện này vốn dĩ chính là lỗi của cô, cùng chúng ta có phải bạn bè hay không có quan hệ gì?”
Lâm Hạnh Nhi ngạc nhiên không thôi, vừa muốn mở miệng thì bị Dương Ly cắt ngang: “Gia nhập Dương Thị, cô chính là nhân viên của Dương Thị rồi, lẽ nào không ai nói với cô, trước khi vào phải gõ cửa trước hay sao? Tôi thân là tổng giám đốc của Dương Thị, trong văn phòng nhất định có rất nhiều bí mật thương nghiệp, cô xông vào như vậy, ngộ nhỡ nhìn thấy cái gì không nên nhìn, lẽ nào… cô cố tình?”
Lời của Dương Ly chặn họng của Lâm Hạnh Nhi khiến cô ta nhất thời không biết nói gì mới tốt, mặt mũi đầu là đỏ sau đó chuyển sang xanh về sau trở nên đen xì, giống như một bảng màu.
Các thư ký ở ngoài cửa vốn còn hơi dị nghị đột nhiên phản ứng lại, đúng nha, văn phòng tổng giám đốc là để người nào tùy tiện cũng có thể vào được hay sao? Hơn nữa còn dưới trường hợp không gõ cửa mà xông vào, ngộ nhỡ nhìn thấy cơ mật thương nghiệp gì đó, vậy không phải…
Nhất thời, các thư ký ngoài cửa đã hiểu khúc mắc bên trong, đối với Lâm Hạnh Nhi cũng có hơi khinh bỉ.
Sắc mặt của Lâm Hạnh Nhi càng lúc càng khó coi, có điều cô ta biết bên ngoài có người nhìn, cộng thêm cô ta bây giờ chỉ là một thư ký bình thường mà thôi, mà Dương Ly là tổng giám đốc, cô ta bây giờ lấy cái gì đấu với người ta?
Có điều, Dương Ly sớm muộn gì sẽ phải trả giá!
Nghĩ thế, Lâm Hạnh Nhi liền bình tĩnh, ánh mắt nhìn Dương Ly vẫn đáng thương vạn phần, căn môi nói: “Phải, tổng giám đốc Dương, tôi biết rồi, sau này tôi sẽ không như vậy nữa.”
“Không tái phạm là tốt, không có chuyện gì thì ra ngoài trước đi.” Dương Ly lạnh giọng nói, may trước khi Lâm Hạnh Nhi vào thì cô đã tắt máy tính rồi, nếu không ngộ nhỡ bị cô ta nhìn thấy cái gì đó, ai biết cô ta sẽ làm ra cái gì?
Nói tóm lại, Dương Ly trong thâm tâm cảm thấy, sự xuất hiện của Lâm Hạnh Nhi, không phải ngẫu nhiên.
Lâm Hạnh Nhi trong lòng không cam tâm tình nguyện bước ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, khoảnh khắc cửa mở ra, những người đứng ở cửa nghe lén đều lập tức tán ra, làm như không nhìn thấy Lâm Hạnh Nhi mà đi làm việc của mình.
Lâm Hạnh Nhi là thư ký mới, mỗi công ty hoặc nhiều hoặc ít đều có xuất hiện hành vi bắt nạt người mới, cộng thêm hôm nay chuyện xảy ra ở văn phòng của Dương Ly, mọi người đều cảm thấy Lâm Hạnh Nhi không vừa lòng, vì thế việc gì phức tạp đều cho cô ta đi làm.
Lâm Hạnh Nhi vốn muốn dùng thân phận của mình là cô chủ của Lâm Thị để đè lên đầu bọn họ, nhưng nghĩ đến những lời trước khi vào Dương Thị ba của cô ta nói với mình, cô ta vẫn nhẫn nhịn.
Việc nhỏ không nhịn được sẽ làm hỏng chuyện lớn, sớm muộn có một ngày những người này sẽ quỳ xuống cầu xin cô ta!
Dương Ly cũng không rảnh, vốn dĩ muốn đến văn phòng hỏi ba già nhà mình tại sao đưa Lâm Hạnh Nhi vào đây, nhưng cũng bởi vì quá bận, cho nên không có đến đó được.