Lê Hiếu Nhật cũng không biết bản thân bị làm sao, khi nhìn thấy dáng vẻ cầu xin của Kiều Minh Anh, anh lại không nỡ làm khó cô.
Tâm trạng không khỏi cảm thấy buồn bực, anh buông cánh tay đang nắm chặt eo của Kiều Minh Anh ra, kéo lỏng cà vạt nói: “Tôi cho cậu thời gian ba ngày phải giao người phụ nữ kia ra.”
Dứt lời anh xoay người lên xe.
Để lại Kiều Minh Anh ngơ ngác ôm áo khoác nhìn chiếc xe rời đi nhanh chóng.
Cô không phát hiện sau lưng mình Kiều Hồng Anh đang yên lặng nhìn tất cả mọi chuyện.
Kiều Hồng Anh vốn chẳng xem đứa con riêng này ra gì.
Vì thế cho dù bị Kiều Minh Anh nhìn thấy cô dâm đãng với người đàn ông khác cũng chẳng thèm để trong lòng.
Nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay lại khiến cô ta không thể coi thường Kiều Minh Anh.
Không ngờ quan hệ của Kiều Minh Anh và Lê Hiếu Nhật lại tốt như vậy. Đây là chuyện cô chưa từng nghĩ tới, tuy Kiều Minh Anh đã bảo đảm với cô sẽ không nói chuyện này ra, nhưng không thể bảo đảm cậu ta sẽ không nói chuyện này tới tai Lê Hiếu Nhật.
Nếu để Lê Hiếu Nhật biết được chuyện này thì hôn ước giữa bọn họ sẽ chấm dứt hoàn toàn.
Ba cô nhất định sẽ đánh chết cô.
Không được, cô không thể để mặc chuyện này diễn ra như vậy được…
Trở vào nhà, Kiều Hồng Anh gọi bà Kiều vào phòng ngủ, khóa cửa lại. Sau đó kể lại hết nhữngchuyện xảy ra trước cổng lớn nhà họ Kiều cho bà ta nghe.
Bà Kiều nghe vậy tức xì khói.
“Mẹ đã nói với con từ lâu rồi, lúc ra ngoài chơi phải cẩn thận một chút. Thế mà con lại chơi tới cổng nhà luôn, đã vậy còn bị Kiều Minh Anh nhìn thấy, nếu ba con biết được chuyện này, mẹ xem con thu dọn tàn cuộc như thế nào đây?”
“Mẹ ơi, con biết lỗi rồi. Bây giờ con nên làm gì? Quan hệ giữa Kiều Minh Anh và Lê Hiếu Nhật tốt như vậy, lỡ như nó nói chuyện này với Lê Hiếu Nhật…”
Bà Kiều đương nhiên biết bây giờ không phải là lúc trách móc con gái. Bà ngắt lời Kiều Hồng Anh, duỗi tay ra chỉ vào phòng ngủ Kiều Minh Anh ở sát vách: “Ra tay trước mới có lợi thế.”
“Ý của mẹ nói là…”
Hai mẹ con Kiều Hồng Anh hợp kế, ánh mắt lóe lên ánh sáng ác độc.
Kiều Minh Anh ôm áo khoác của Lê Hiếu Nhật ngơ ngẩn trở về phòng mình ngồi lên giường, cô đang nghĩ tới lời nói lúc nãy của Lê Hiếu Nhật, chỉ có thời gian ba ngày, ba ngày này cô đi đâu tìm phụ nữ đây?
Nghĩ tới đây cô gấp đến độ muốn khóc.
Hay là dứt khoát đưa mẹ cùngcao chạy xa bay cho xong?
Nhưng cho dù rời khỏi đây cô vẫn phải trị bệnh cho mẹ.
Cô lấy đâu ra tiền…?
Đúng rồi, hay là mượn ‘người kia’ một khoản tiền là được rồi?
Nếu là anh chắc hẳn sẽ cho cô mượn tiền nhỉ…
Nghĩ thế Kiều Minh Anh ôm đồ trong ngực nằm xuống giường, nặng nề thiếp đi.