"Lam Thần làm sao vậy?"
Thẩm Hạ Lan còn nhớ rõ lần trước đi đến nhà họ Phương, dáng vẻ của Lam Thần giống như muốn nói nhà họ Phương rất nguy hiểm, khiến cô mau chóng rời đi. Cô cho là Lam Thần ở tại Nhà họ Phương rất nhiều năm, hẳn là có biện pháp thoát hiểm đấy, không nghĩ tới anh ta lại xảy ra chuyện.
Cô vuốt bụng của mình, Thẩm Hạ Lan cùng Diệp Ân Tuấn có thể mang thai đứa con này, không thể bỏ qua công lao của Lam Thần. Hôm nay Lam Thần đã xảy ra chuyện, cô không thể nào ngồi nhìn mặc kệ. Coi như là cơ thể hiện tại của cô không quá thoải mái, cô cũng không thể không đi.
Diệp Ân Tuấn chứng kiến dáng vẻ Thẩm Hạ Lan thể hiên ra thì đã biết rõ ý nghĩ của cô rồi.
Anh nắm tay Thẩm Hạ Lan nói: "Cụ thể anh cũng không biết, là Minh Triết nói với anh. Chẳng qua anh cảm thấy có độ tin cậy hẳn là rất cao."
"Minh Triết? Thằng bé làm sao mà biết được?"
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Thẩm Hạ Lan rất kinh ngạc.
Diệp Ân Tuấn do dự một chút nói: "Minh Triết gọi cho Đường Trình Siêu, Đường Trình Siêu nói cho thằng bé biết đấy. Tuy rằng Đường Trình Siêu từng đối với Nghê Nghê không tốt, thế nhưng anh ta đối với Minh Triết là thực sự yêu thương, điểm này anh không thể phủ nhận. Anh ta để cho Minh Triết chuyển lời cho chúng ta, Lam Thần đã xảy ra chuyện. Anh cũng phái người đi thăm dò một chút, không ai thấy qua Lam Thần, cổng lớn nhà họ Phương đóng chặt, đoán chừng là thật sự đã xảy ra chuyện."
Nghe được Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lông mày.
"Minh Triết gọi điện thoại cho Đường Trình Siêu?"
Thẩm Hạ Lan vẫn còn tâm lý oán hận với Đường Trình Siêu, tuy rằng Đường Trình Siêu là vì quá yêu cô rồi, nhưng là có một số việc đã xảy ra là không có biện pháp xóa đi trong trí nhớ đấy.
Diệp Ân Tuấn đương nhiên biết rõ cô nghĩ tới điều gì, vội vàng ôm lấy cô nói: "Tốt rồi, đừng suy nghĩ, mặc kệ là nguyên nhân gì, nếu quả thật chính là quan hệ đến Lam Thần, anh cảm thấy hay là chúng ta đi nhìn xem một chút. Bây giờ thân thể em có chút không quá thoải mái, anh đề nghị em ở nhà, không, em phải hoàn toàn ở trong nhà, chờ anh trở lại."
Thẩm Hạ Lan vội vàng lắc đầu.
"Em chỗ nào cũng không đi, em muốn theo anh cùng đi xem xem Lam Thần, thân thể em không thoải mái, thế nhưng em có một loại dự cảm, có lẽ chúng ta vẫn chưa hiểu rõ vấn đề, trong chuyện của Lam Thần đã có điểm đột phá.”
Diệp Ân Tuấn có chút nghi hoặc nhìn Thẩm Hạ Lan.
"Có ý gì?"
"Em cũng không nói rõ được, ngày hôm qua đã nói, em cảm thấy tất cả mọi chuyện xảy ra ở xung quanh chúng ta dường như đều liên quan đến nhau, nhưng lại tìm không ra thứ liên quan đó, thế nhưng em đúng là có một loại cảm giác như vậy, cảm giác những chuyện này có lẽ đều là một người hoặc là một thế lực phía sau màn sai khiến. Trước mắt, kệ chuyện Đường Trình Siêu nói với Minh Triết là Lam Thần gặp chuyện không may tin tức là thật là giả, thế nhưng có một thứ có thể khẳng định."
Lúc Thẩm Hạ Lan nói tới chỗ này thì dừng một chút.
Diệp Ân Tuấn đương nhiên biết rõ Thẩm Hạ Lan sau đó định nói cái gì.
"Ý của em là, đối phương là thành tâm nghĩ để cho chúng ta đi tới nhà họ Phương?"
"Đúng. Vì vậy nếu như ta không đi sẽ coi như là ta trốn vào trong nhà, đoán chừng đối phương cũng sẽ nghĩ biện pháp buộc ta đi ra đấy, đã như vậy, chúng ta sao không tương kế tựu kế đây? Em đang suy nghĩ xem người sau màn rốt cuộc muốn làm cái gì? Rốt cuộc là người nào?"
Thẩm Hạ Lan nói, Diệp Ân Tuấn đương nhiên là đồng ý, thế nhưng thật nếu để cho Thẩm Hạ Lan cùng đi theo bản thân mạo hiểm, Diệp Ân Tuấn lại do dự.
"Hạ Lan, chuyện này không phải chuyện đùa, cơ thể của em..."
"Đừng nói cơ thể của em nữa, yên tâm đi, em biết rõ tình trạng cơ thể em, em đáp ứng với anh, em tuyệt không ép bản thân quá sức, được không?"
Thấy Thẩm Hạ Lan kiên định như vậy, Diệp Ân Tuấn biết rõ, mình không thể lay chuyển được cô.
Thay vì để cô loanh quanh một mình ở Hải Thành, còn không bằng đem cô mang theo bên người nhìn cho yên tâm.
Nghĩ tới đây, Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: "Em có thể cùng theo anh đi nhà họ Phương, thế nhưng em phải nghe theo mọi lời anh nói, không thể tùy hứng biết không? Còn, nếu như cơ thể của em không chịu nổi, em nhất định phải nói cho anh biết, không thể gạt anh."
"Biết rồi, anh càng ngày càng dài dòng rồi."
Thẩm Hạ Lan nói xong cũng xua tay, có vẻ hơi không kiên nhẫn.
Diệp Ân Tuấn có chút dở khóc dở cười.
Từ bao giờ bản thân lại có thể lăn lộn thành cái dạng này vậy?
"Hạ Lan, em không còn yêu anh nữa rồi."
Nhớ quay lại đọc tiếp tại truyenfull.com để ủng hộ chúng mình nha.
Dáng vẻ Diệp Ân Tuấn ủy khuất bóp trán khiến cho Thẩm Hạ Lan nhìn thấy có chút buồn cười.
"Đừng làm bừa, Sếp Diệp, bị nhân viên của anh trông thấy, tên tuổi vĩ đại cả đời của anh đi tong rồi. Bao nhiêu tuổi? Còn học Minh Triết làm nũng, còn biết xấu hổ hay không?"
Thẩm Hạ Lan nói xong cũng quay người trở về phòng, chẳng qua khóe miệng lại hơi nâng lên.
Cảm giác lật người một phát đã ở thế chủ động khiến Hạ Lan rất vui.
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Thẩm Hạ Lan trực tiếp rời khỏi, lại lần nữa thở dài một cái. Xem ra dùng chiêu này với Thẩm Hạ Lan không được rồi, tiếp theo dùng cái gì đây?
Anh có chút phiền muộn, chẳng qua vẫn rất nhanh đi theo.
Hai người thu thập đồ đạc rồi đi đến nhà họ Phương.
Nhà họ Phương cách Hải Thành khoảng vài thành phố, Diệp Ân Tuấn lo lắng cho tình trạng cơ thể của Thẩm Hạ Lan nên không để cô ngồi máy bay, mà tự mình lái xe chở theo Thẩm Hạ Lan tiến đến.
Tống Đình hàng năm đều xin nghỉ phép một thời gian, cũng không biết đi đâu, chẳng qua Thẩm Hạ Lan cảm thấy anh ta hẳn là đi tìm Lam Tử Thất rồi.
Nói đến Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan cũng có chút xấu hổ.
Bởi vì chuyện của Hoàng Phi, hai chị em Lam Tử Thất đi biên cảnh. Hoàng Phi vẫn luôn không có tin tức, Lam Tử Thất cũng là một người kiên định đấy, nhất quyết phải tìm được Hoàng Phi tại đó mới bằng lòng trở về.
Thẩm Hạ Lan không khuyên nổi, đành phải để cô ở đó, huống hồ em trai của cô ấy cũng ở bên cạnh, khiến cho Thẩm Hạ Lan ít nhiều cũng có chút yên tâm, hôm nay Tống Đình đã xin nghỉ phép, cô càng yên tâm hơn.
Chỉ là Diệp Ân Tuấn phải chịu mệt một chút rồi.
"Hay là để em lái thay anh một lúc?"
Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn hơi mệt chút, không khỏi mở miệng.
"Không cần, em mang thai rồi, không thể lái xe, phía trước có cái trạm nghỉ, chúng ta tiến đến nghỉ ngơi một chút lại đi."
Diệp Ân Tuấn đề nghị rồi thì Thẩm Hạ Lan đương nhiên là sẽ không phản đối.
"Được."
Thẩm Hạ Lan cùng Diệp Ân Tuấn đem chiếc xe lái vào khu nghỉ ngơi.
Sau khi tiến vào khu nghỉ ngơi, Diệp Ân Tuấn đỡ Thẩm Hạ Lan xuống xe, nhìn thấy có nhà hàng, thấp giọng hỏi: "Có đói bụng không? Chúng ta đi ăn một chút gì?"
"Ừm."
Thẩm Hạ Lan cũng cảm thấy có chút đói bụng, chẳng qua tại đường cao tốc nên khó mà nói ra thôi, hiện tại có ăn, đương nhiên là cao hứng đấy.
Hai người tiến vào nhà hàng, gọi một chút đồ ăn, Thẩm Hạ Lan ngồi ở trước bàn ăn, nhìn thấy Diệp Ân Tuấn cầm đồ ăn đến, thấp giọng nói: "Có người theo dõi chúng ta."
"Không có việc gì, trước tiên em ăn cái gì đi, ăn no rồi mới tốt có sức làm cái khác."
Diệp Ân Tuấn nhìn không chớp mắt, giống như căn bản không có phát hiện cái gì, thế nhưng nói ra để cho Thẩm Hạ Lan biết rõ, anh đã biết tất cả mọi chuyện rồi.
Hai người ngồi xuống cười cười nói nói và ăn, trong lúc Diệp Ân Tuấn lau miệng cho Thẩm Hạ Lan, khiến cho không ít người hâm mộ.
"Tình cảm của hai người bọn họ thật tốt."
"Tôi khẳng định hai người đó không phải là một đôi, tình cảm cũng không thân mật đến thế."
Người chung quanh xì xào bàn tán khiến cho Thẩm Hạ Lan có chút bó tay rồi.
"Làm sao lại không phải là một đôi rồi hả?"
Cô thấp giọng thầm thì, lại bị Diệp Ân Tuấn nghe thấy.
Diệp Ân Tuấn cười nói: "Em quản bọn họ nói cái khỉ gió gì làm gì. Nhanh ăn đi, để lâu sẽ nguội đó."
Thẩm Hạ Lan chu mỏ một cái, sau đó bắt đầu ăn.
Ngay lúc hai người sắp ăn xong, có mấy người từ bốn phương tám hướng bắt đầu vây quanh phía Thẩm Hạ Lan cùng Diệp Ân Tuấn.