Cục Cưng Có Chiêu

CHƯƠNG 445: CHÚNG TA LÀ BÁC SĨ, KHÔNG PHẢI LÀ THẦN TIÊN.



Nghe thấy Lam Tử Thất nói như vậy, Hoắc Chấn Đình lập tức nói không nên lời.

“Đây là ý của Hạ Lan à?”

“Anh cảm thấy là tôi sẽ cho Hạ Lan biết rằng anh đang ở bên ngoài ư?”

Lam Tử Thất nhìn Hoắc Chấn Đình, không khỏi thở dài một hơi rồi nói: “Anh Hoäc, đôi với nhà họ Hoäc các anh, Hạ Lan đã thất vọng cực độ rồi.

Các người cũng đã xử lý chuyện rất tuyệt tình, hiện tại đến đây vãn hôi có cân thiết không hả? Bà cụ nhà các anh tuổi thì đã lớn, có lẽ có một vài chuyện hiện tại đã làm cho bà ấy thấy hối hận, nhưng mà như vậy thì sao chứ? Một khi tổn thương đã hình thành, chẳng lẽ chỉ dựa vào các người lớn tuổi rồi, sắp xuống mồ, thế thì phải để người trẻ tuổi tha thứ ư? Huống hồ gì hiện tại Hạ Lan bị như thể này là do từ đâu tới ?người khác không biết, chẳng lẽ là anh Hoắc cũng không biết?”

“Anh suy nghĩ thật kỹ đi, Hạ Lan đã từng mạnh mẽ đến cỡ nào, bây giờ cậu ấy quả thật đã trở thành lâm đại ngọc rồi đó, anh có thể cảm nhận được sự thay đổi bên trong đó làm cho người ta đau lòng đến cỡ nào? Anh vẫn luôn nói anh là chú út của Hạ Lan, anh là vì muốn tốt cho cậu ấy, anh yêu thương cậu ấy, nhưng mà nếu như anh thật sự yêu thương cậu ấy thì tôi câu xin anh, nhờ anh, anh đừng xuất hiện ở trước mặt của cậu ấy nữa. Những chuyện lộn xộn nhà các người tạo ra cho cậu ấy vẫn còn chưa đủ nữa à? Bác sĩ Bạch đã nói cậu ấy thiếu máu bệnh tật, suy nghĩ cẩn thận cho nên mới có thể làm cho sức khỏe không tốt như thế, coi như tôi cầu xin anh đi, anh đi vê đi, sự tiếc nuối của bà cụ nhà các anh, Hạ Lan nhà chúng tôi không có cách nào đền bù được đâu.”

Lam Tử Thất đã nói đến cỡ này rôi, nếu như Hoắc Chấn Đình vẫn kiên trì thì cũng không khỏi quá đáng.

Anh ta nhìn về phía phòng của Thẩm Hạ Lan, mặc dù là có chút khổ sở nhưng mà vẫn thấp giọng nói: “Cô yên tâm đi, tôi sẽ không đến đây làm phiền con bé nữa đâu. Nhưng mà nếu như con bé thật sự có chuyện gì thì tôi hi vọng là đến lúc đó cô có thể nói cho tôi biết”

“Yên tâm đi”

Mặc dù là Lam Tử Thất hi hi ha ha ở trước mặt Thẩm Hạ Lan, nhưng mà cô thực sự muốn tốt cho Thẩm Hạ Lan, cô biết được chuyện giữa Thẩm Hạ Lan và nhà họ Hoắc từ trong miệng của Tống Đình, Lam Tử Thất đã từng muốn liều lĩnh chạy đến nhà họ Hoäc đòi lại công đạo cho Thẩm Hạ Lan, lại bị Tống Đình ngăn cản lại.

Dù sao thì chuyện giữa nhà họ Hoäc và Thẩm Hạ Lan, những người ngoài như bọn họ không có cách nào nhúng tay vào.

Nhưng mà bây giờ Lam Tử Thất thực sự không thể kìm chế được nữa.

Hoắc Chấn Đình còn muốn nói cái gì đó, nhưng mà có làm như thế nào cũng không mở miệng được.

Anh ta cô đơn xoay người lại, mang theo người của mình rời khỏi nhà họ Thẩm.

Cuối cùng Lam Tử Thất mới thở dài một hơi.

Cô đến siêu thị gân đó mua ít đồ, sau đó trở về nhà họ Thẩm.

Thẩm Hạ Lan đã ngủ rồi.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thế mà cô ngủ nhanh ghê.

Lam Tử Thất có chút buồn bực, nhìn Bạch Tử Đồng một chút, thấp giọng hỏi: “Sao cậu ấy lại thích ngủ như vậy?”

“Bình thường thôi, ra nhiều máu như vậy thì tinh thân cũng sẽ không tốt, thuốc tương đối chậm, cô nhớ quan tâm nhiều một chút, tôi trở về bệnh viện một chuyến, một lát nữa sẽ trở lại”

Lời nói của Bạch Tử Đồng làm Lam Tử Thất hơi sững sờ.

“Cô còn trở vê nữa hả?”

“Ừ, cô ấy cần phải tiêm liên tục ba cái, cô không phải là y tá, có một số việc cô không làm được, tôi trở về bệnh viện sắp xếp một chút, sau đó lại trở lại đây: Nghe Bạch Tử Đồng giải thích như vậy, lúc này Lam Tử Thất mới thở phào một hơi.

“Làm phiền cô rồi”

“Phiền phức cái gì chứ, đây là chuyện mà tôi nên làm”

Bạch Tử Đồng cười cười, mang theo hòm thuốc rồi khỏi nhà họ Thẩm.

Sau khi rời khỏi nhà họ Thẩm, Bạch Tử Đồng trực tiếp gọi điện thoại cho Tô Nam.

“Tình huống của Diệp tổng như thế nào?”

Tô Nam lắc cái cổ đau nhức nhìn video giám sát ở trước mắt rồi nói: “Không tốt cho lắm, đang tiến hành vật lý trị liệu, sao vậy?”

“Tình huống của Thẩm Hạ Lan cũng không tốt cho lắm”

Lời nói của Bạch Tử Đồng làm cho sắc mặt của Tô Nam có chút khẩn trương.

“Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì, không phải chỉ là thân thể có hơi khó chịu thôi hả?”

“Em khám ra không chỉ những thứ này, Tô Nam, để em trở về bệnh viện làm xét nghiệm máu, nếu như có thể thì qua mấy ngày nữa tốt nhất nên mang cô ấy đến bệnh viện để kiểm tra toàn diện một lần, quan trọng nhất là phải kiểm tra tử cung”

Sắc mặt của Bạch Tử Đồng có hơi nghiêm trọng, giọng điệu cũng không còn nhẹ nhàng.

“Tử cung như thế nào?”

“Em nghỉ ngờ hiện tại là điềm báo tử cung chảy nhiều máu, máu bài trừ lúc có kinh nguyệt là màu đỏ sãm biến thành màu đen, hơn nữa mùi cũng rất nồng, cục máu quá nhiều, em không có dụng cụ để kiểm tra, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm nhiều năm mà phán đoán. Em đã tiêm thuốc cầm máu cho cô ấy rồi, có thể khống chế lại hay không thì cũng còn chưa biết nữa, hơn nữa cảm xúc của cô ấy cũng thật sự không tốt, gần đây rất thích ngủ, tinh thần uể oải. Nếu như có thể mà nói thì em vẫn hy vọng Diệp tổng có thể ở bên cạnh của cô ấy, anh phải biết rằng một khi mà phụ nữ rơi vào trạng thái này thì chính là thời điểm bất lực và yếu ớt nhất”

Bạch Tử Đồng thấp giọng nói.

Tô Nam lại nói chuyện có chút khó khăn: “Nhưng mà ở bên phía Ân Tuấn cũng không thể thả lỏng được, hiện tại tình trạng cơ thể của cậu ấy căn bản không thể trở về được, cho dù có trở về thì tất cả cũng không thể làm được gì hết, nếu như lúc này lại để Thẩm Hạ Lan biết tình trạng cơ thể hiện tại của Diệp Ân Tuấn, em nói xem cô ấy có chịu nổi không đây?”

Đáp án đương nhiên là không thể rồi Bạch Tử Đồng biết điểm này rất rõ ràng.

“Nhưng mà nếu như bây giờ cô ấy thật sự gặp phải vấn đề về tử cung, cũng nên có người ký tên, em sợ lại có tình huống xấu nhất, anh hiểu không?”

“Anh biết, chúng ta cố gắng chữa trị cho Thẩm Hạ Lan đi có được không nào? Không cần biết dùng thủ đoạn nào, cũng phải làm cho cô ấy khỏe hơn”

“Tô Nam, chúng ta là bác sĩ chứ không phải là thần tiên, có một vài loại bệnh anh không biết, không phải là chúng ta không đành lòng thì có thể ngăn cản được. Em chỉ có thể nói là em sẽ dốc hết toàn lực mà cứu chữa cho cô ấy, nhưng mà có thể đạt được hiệu quả chúng ta muốn hay không thì thật sự là em không dám hứa chắc đâu”

Đương nhiên là Tô Nam hiểu ý của Bạch Tử Đồng.

“Anh biết mà, là do anh vội vàng, anh sẽ tìm thời gian để nói với Ân Tuấn”

“Ừ, hiện tại Thẩm Hạ Lan cần nhất chính là sự quan tâm của Diệp tổng, anh kêu anh ta nếu có thời gian rảnh thì gọi điện thoại cho cô ấy đi, có đôi khi sức lực tinh thần cũng là một loại chống đỡ”

“Được rồi”

Tô Nam cúp điện thoại, sắc mặt lại có chút nghiêm túc.

Tại sao lại đồng thời xảy ra chuyện vậy chứ?

Nếu như bây giờ sức khỏe của Diệp Ân Tuấn không phải là như vậy, có lẽ là anh ta sẽ thật sự nói tất cả những chuyện này cho anh biết.

Nhưng mà bây giờ nếu như nói cho Diệp Ân Tuấn biết tình huống của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn có còn an tâm ở lại nơi đó không?

Tô Nam thật sự rất rối rắm.

Tin tức của người bên câu lạc bộ Hoàng Quan vừa đến, nói là đã tìm được Tiểu Vy rồi.

Sau khi nghe thấy tin tức này, Tô Nam nhanh chóng chạy tới, lại nhìn thấy thi thể của Tiểu Vy.

“Có chuyện gì vậy?”

Sắc mặt của Tô Nam lập tức thay đổi.

Anh ta muốn là Tiểu Vy, muốn biết được rốt cuộc là ai đang hãm hại Diệp Ân Tuấn từ trong miệng của Tiểu Vy, nhưng mà bây giờ người đã chết rồi, anh ta hỏi cái gì đây?

Nhìn thấy sắc mặt của Tô Nam không tốt, giám đốc sảnh không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

“Anh Tô, chúng tôi cũng không biết nữa, lúc chúng tôi thông qua con đường tìm cô ta thì cô ta đã như thế này rồi”

Nhìn cả người của Tiểu Vy co rút, dáng vẻ miệng sùi bọt mép hiển nhiên là do hút thuốc phiện quá nhiều nên mới bị như vậy.

Tô Nam vội vàng ngồi xổm người xuống nâng cánh tay của Tiểu Vy lên, chỉ nhìn thấy trên cánh tay của cô ta có quá nhiều lỗ kim, vừa nhìn liền biết là thường xuyên bị tiêm vào.

Anh ta nhanh chóng rút máu của Tiểu Vy, sau đó lại làm kiểm tra, tâm trạng nặng nề rồi khỏi câu lạc bộ Hoàng Quan.

Sau khi trở lại bệnh viện, Tô Nam nhanh chóng làm kiểm tra, lúc này mới phát hiện Tiểu Vy chết là do sau khi bị người ta tiêm vào.

Nói cách khác, Tiểu Vy bị người khác diệt khẩu.

Rốt cuộc là ai lại muốn hãm hại Diệp Ân Tuấn?

Tai mắt còn lại linh hoạt như thế.

Lông mày của Tô Nam nhíu chặt lại với nhau.

Anh ta châm một điếu thuốc lên, lúc đang không biết phải tiếp tục điều tra như thế nào, điện thoại của Diệp Ân Tuấn lại gọi tới.

Mày kiếm của Tô Nam lại cau chặt hơn.

Anh ta mở video ra, nhìn thấy ở bên phía Diệp Ân Tuấn đã thu xếp xong rồi, thậm chí còn đã mặc quần áo đặc thù, lúc này mới thấp giọng nói: “Nhìn tỉnh thần của cậu có vẻ không tệ”

“Vẫn ổn, sao rồi, vợ của tôi vẫn khỏe chứ?”

Diệp Ân Tuấn là lo lắng cho Thẩm Hạ Lan, nhưng mà bây giờ lại không dám gọi điện thoại cho Thẩm Hạ Lan, anh sợ là nghe thấy âm thanh của cô, thế lại làm cho nỗi nhớ của anh càng sâu sắc hơn nữa.

Lúc bọn họ ở cùng với nhau rất ít khi phải tách ra, lần này còn không biết là phải tách ra bao lâu, thật ra thì Diệp Ân Tuấn rất không chắc chắn.

Tô Nam nhớ đến lời của Bạch Tử Đồng, muốn nói cái gì đó với Diệp Ân Tuấn, nhưng mà cuối cùng vẫn không nói ra khỏi miệng.

“Vẫn ổn, Tử Đồng vừa mới đi qua đó khám cho vợ của cậu, chỉ là đến tháng, sức khỏe có chút yếu ớt. Cậu cũng biết rồi đó, lần trước bị sinh non làm cho sức khỏe của cô ấy bị tổn thương không ít, cho nên lần này không khó tránh khỏi sẽ hơi khó chịu. Yên tâm đi, có Tử Đồng ở đó, không có việc gì đâu, việc bây giờ mà cậu cần làm là nhanh chóng để cho mình khỏe lên, ở bên đây cũng không còn bao nhiêu thời gian để cậu lãng phí”

Tô Nam nhẹ giọng nói.

Diệp Ân Tuấn nghe thấy là Thẩm Hạ Lan đến tháng, không khỏi nhớ đến dáng vẻ thích ngủ gần đây của cô, ít nhiều gì cũng có chút lo lắng.

“Yên tâm đi, tôi sẽ nhanh khỏe thôi. Đúng rồi, đã tìm được Tiểu Vy chưa?”

“Tôi cũng vừa mới định nói chuyện này với cậu, đã tìm được Tiểu Vy rồi, nhưng mà đã chết rồi, tôi đã đến hiện trường xem xét, thoạt nhìn hình như là Tiểu Vy hút quá nhiều cho nên tử vong, nhưng mà tôi đã kiểm tra máu và mí mắt của cô ta, chắc có lẽ là sau khi cô ta bị hại thì bị người khác tiêm vào, tạo thành hiện trường giả, cho nên manh mối của chúng ta đã bị cắt đứt rồi”

Tô Nam bất lực nói.

Diệp Ân Tuấn ở bên kia trâm tư một chút rồi nói: “Làm phiền cậu rồi, trong đoạn thời gian này còn phải chú ý đến động tĩnh trong nhà của tôi, chủ yếu là Hạ Lan”

“Cậu yên tâm đi, nhà họ Hoắc đã bắt Dư Khinh Hồng lại rồi, Tống Khinh Dao đang ở nhà của các cậu, Vương Quân cũng đã bị Diệp Nam Phương khống chế, hiện tại ngoại trừ kẻ đứng ở phía sau thì tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của chúng ta. Bây giờ vợ của cậu lại đến tháng, vừa vặn tôi để Tử Đồng khuyên cô ấy ở trong nhà tỉnh dưỡng, nếu như ở bên phía Hoắc Chấn Đình mà có cần thiết thì tôi cũng sẽ nói một tiếng. Đúng rồi, còn có một chuyện nữa, bà cụ Hoắc thật sự trúng độc rồi, có lẽ là muốn ra ngoài bí mật trị liệu, nhưng mà tuổi của bà ta đã lớn như vậy, không biết là có thể chịu đựng được không nữa”

Nghe Tô Nam nói như vậy, Diệp Ân Tuấn cũng không có cảm thấy gì hết. Bà cụ nhà họ Hoắc cũng coi như là tự làm tự chịu, mà ta không đáng để đồng tình.

Nhưng mà Diệp Ân Tuấn lại nghĩ đến một chuyện khác.

“Nói cho Hoắc Chấn Đình đi, để cho anh ta bớt tấm lòng người mẹ mà đến trêu chọc vợ của tôi, hiện tại vợ của tôi cần phải tĩnh dưỡng”

“Biết rồi”

Sau khi Tô Nam và Diệp Ân Tuấn cúp điện thoại, Diệp Ân Tuấn nhìn điện thoại một hồi lâu, phía trên có số điện thoại mà Thẩm Hạ Lan đã gọi tới.

Anh không biết hiện tại Thẩm Hạ Lan như thế nào, sức khỏe yếu ớt như thế, có chú ý giữ ấm hay không, có ai chăm sóc bên cạnh cô hay không?

Trong lòng của anh vô cùng lo lắng, hiện tại hận không thể mọc cánh bay đến bên người của Thẩm Hạ Lan, nhưng mà bây giờ anh không thể.

Diệp Ân Tuấn chưa từng cảm thấy khó chịu như thế này, lo lắng như thế này, anh lấy ảnh chụp lén Thẩm Hạ Lan từ trong điện thoại của mình ra, trong lúc nhất thời nhìn đến nỗi xuất thần.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv