Anh ta bướng bỉnh, ra ngoài không có tiền tiêu thì bắt đầu trà trộn vào xã hội, nhưng mà lại bị thương trong một lần ẩu đả, thiếu chút nữa là qua đời.
Nhìn thấy trong người của mình chảy nhiều máu như thế, Hạ Tử Thu cho là chắc chắn mình phải chết.
Anh ta mới có mười sáu tuổi, sinh mạng ngắn ngủi sẽ kết thúc như thế này à?
“Anh vẫn ổn chứ?”
Hạ Tử Thu mãi mãi không thể quên được cô gái đi ngược với ánh sáng mà đưa tay ra với anh ta.
Anh ta còn từng cho rằng cô chính là thiên sứ.
Dung mạo của cô xinh đẹp như thế, dịu dàng như thế, không sợ vết máu cùng với vẻ dơ bẩn trên người của anh ta, cô đỡ anh ta dậy.
Vết máu ở trên người của anh ta dính vào chiếc váy trắng tinh của cô, nhưng mà cô lại không cảm thấy gì hết.
Cô nói với Hạ Tử Thu là anh phải còn sống, phải tận dụng thân thể này để làm những chuyện có ý nghĩa.
Ngày đó, Hạ Tử Thu liền biết rằng cô gái này đã trở thành người cứu rỗi cuộc đời anh ta.
Cô hỏi anh ta bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu, lại dùng tiền của mình mà đưa Hạ Tử Thu đến phòng khám chữa trị.
Đó là lần đầu tiên mà Hạ Tử Thu muốn bảo vệ cho một cô gái, lần đầu tiên anh ta muốn vĩnh viễn ở bên cạnh cô gái thiên sứ mang theo ánh sáng.
Vì cô gái này, anh ta lựa chọn về nhà, trở lại ngôi nhà đầy rẫy nguy hiểm, mỗi giờ mỗi khắc đều phải vật lộn và đấu tranh.
Anh chị em của anh ta bởi vì quyền thừa kế ở trong nhà mà không ngừng lên kế hoạch nhằm vào anh ta.
Hạ Tử Thu cửu tử nhất sinh, vết thương chồng chất, lại luôn mang theo một nụ cười đẹp nhất xuất hiện ở bên cạnh Cung Tuyết Dương.
Anh ta chuyển đến trường của Cung Tuyết Dương để học tập, vì để sánh vai với cô, anh ta phấn đấu hết mình để học tập, lại luôn chiếm giữ vị trí thứ hai, vị trí thứ nhất vĩnh viễn là của Cung Tuyết Dương.
Sau đó, Cung Tuyết Dương nói là muốn đi tham gia quân ngũ, hỏi là anh ta có muốn đi cùng không?
Tham gia quân ngũ hả?
Lúc đó, Hạ Tử Thu căn bản không nghĩ tới, thậm chí còn cho là đời này của mình sẽ không bước đi trên con đường đó. Nhưng mà bởi vì ánh mắt cuồng nhiệt của Cung Tuyết Dương, anh ta lại gật đầu đồng ý.
Hai người bảo lưu việc học đại học và tham gia quân ngũ.
Hạ Tử Thu không thông báo cho bất cứ ai trong gia đình, biến mất khỏi gia tộc như thế.
Anh ta biết mình rời khỏi đó thì sẽ làm uổng phí sự cố gắng trong mấy năm gần đây, những anh chị em đang chờ thời cơ sẽ nhân cơ hội này mà ăn chia danh vọng cùng với thế lực mà anh ta đã tích lũy mấy năm, nhưng mà như vậy thì sao cơ chứ?
Điều mà anh ta muốn cũng chỉ là Cung Tuyết Dương mà thôi.
Đọan thời gian đó hai người thật sự rất vui vẻ.
Ở trong quân đội, nếu như không có quân hàm thì không cho phép yêu đương, bọn họ vẫn luôn phát triển cùng nhau, thực hiện nhiệm vụ bị thương trở về biết bao nhiêu lần, chuyện đầu tiên mà anh ta làm đó chính là đi gặp Cung Tuyết Dương, xác định cô ta khỏe mạnh không có tổn hại gì thì anh ta mới có thể yên tâm cười một tiếng.
Nếu như anh ta biết đứng đầu quân khu, tiến vào đội ngũ đặc biệt sẽ trả giá bằng sinh mạng của Cung Tuyết Dương, anh ta tình nguyện để Cung Tuyết Dương không học võ thuật, chỉ đến đây đi nghĩa vụ hai năm là được rồi.
Đáng tiếc là anh ta không biết những chuyện này từ sớm.