Cục Cưng Có Chiêu

CHƯƠNG 165: TÔI MUỐN NGƯỜI PHỤ NỮ NÀY RỒI



Lúc Đường Trình Siêu đi vào, mặc dù hơi trầm tĩnh, nhưng bộ âu phục Italy thủ công trên người anh ta vẫn khiến bọn phụ nữ tinh mắt tìm ra manh mối.



“Ai da, chào ngài, lần đầu tiên anh tới đây sao? Muốn uống rượu hay là muốn một phòng đơn? Tôi dẫn anh đi nha!”



Mùi nước hoa gay mũi của phụ nữ khiến Đường Trình Siêu lại nhớ tới Thẩm Hạ Lan.



Thẩm Hạ Lan luôn thanh thanh đạm đạm như vậy, trên người lại giống như có một loại hương thơm đặc biệt, làm cho người ta thích.



“Cút!”



Đường Trình Siêu đẩy cô ta ra, một mình đi tới quầy bar.



Má Mì Hoa thấy bọn điếm bị người đẩy ra, vội vàng tiến lên trêu chọc.



“Thưa ngài, đây là lần đầu tiên đến đây? Bên ngoài ồn ào hơn, hay là tôi cho anh một phòng đơn? Anh uống rượu hay chơi đùa đều được, tính riêng tư cũng rất mạnh, tôi thấy ngài hẳn cũng là một nhân vật có uy tín danh dự, lỡ như ở bên ngoài xảy ra tin tức gì cũng không tốt, ngài nói đúng không?”



Má Mì Hoa quả thật rất biết nói chuyện.



Đường Trình Siêu đối với nơi này cũng không quá quen thuộc, lúc nghe má mì nói như vậy, suy nghĩ một chút nói: “Tìm cho tôi một phòng đơn hẻo lánh một chút, càng hẻo lánh càng tốt, chỉ cần không ai quấy rầy, tôi sẽ không thiếu tiền của bà.”



“Được rồi! Mời ngài đi bên này, tầng một của chúng tôi có một phòng đơn hẻo lánh, cách tầng hầm tương đối gần, bình thường cũng không có ai đi, ngài có thể đi nơi đớ.”.



“Đi thôi.”



Đường Trình Siêu chỉ muốn tìm một nơi để ở, uống rượu cũng tốt, một mình gặm nhấm vết thương cũng được, anh ta không muốn bất cứ ai nhìn thấy sự yếu đuối của mình.



Tất cả kiêu ngạo của anh ta đều ở trước mặt Thẩm Hạ Lan bị đánh tan, anh ta không muốn lại để cho người khác nhìn thấy anh ta chật vật.



Má Mì Hoa đã nhìn quen quá nhiều người rồi, giống như Đường Trình Siêu vậy, vừa nhìn đã biết là vì tình mà tới đây mua rượu, lại không hy vọng bị người khác quấy rầy, cho nên rất nhanh đã đưa Đường Trình Siêu đến một gian phòng hẻo lánh.



“Thưa ngài, ngài có cần phục vụ đặc biệt không?”



Má mì không quên công việc của mình, vội vàng hỏi.



“Không cân, đi ra ngoài cho tôi! Không có sự cho phép của tôi, ai cũng không được vào!”



Đường Trình Siêu ném đô la trong ví da ra ngoài.



Má Mì Hoa thấy Đường Trình Siêu ra tay hào phóng như vậy, vội vàng cầm tiên đi ra ngoài.



Đường Trình Siêu nhìn nơi này trang hoàng rất tốt, tuy rằng xa xỉ, nhưng cũng có thể làm cho tâm tình người ta vui vẻ.



Bỏ tiên mua rượu là chuyện hoang đường nhất mà anh ta từng làm trong đời này, nhưng vậy thì sao? Ai sẽ quan tâm chứ?



Đường Trình Siêu hơi sững sờ.



Tại sao giọng nói này lại giống như vậy?



Anh ta không khỏi đứng dậy mở cửa phòng, âm thanh là từ tầng hầm cách vách truyền đến.



Bởi vì tiếng vọng đến cửa, cho nên nghe càng thêm rõ ràng.



Từng tiếng hò hét kia, không phải Thẩm Hạ Lan thì là ai?



Năm năm qua, Đường Trình Siêu đối với giọng nói của Thẩm Hạ Lan quả thực quá quen thuộc.



Thẩm Hạ Lan ở đây sao?



Đường Trình Siêu ném chai rượu xuống, bước nhanh về phía tầng hầm.



Có người canh gác ở cửa tầng hầm. Nhìn thấy Đường Trình Siêu đi tới, hơn nữa cả người đầy mùi rượu, cho rằng đi nhầm chỗ, vội vàng ngăn Đường Trình Siêu lại nói: “Thưa ngài, thật xin lỗi, ngài đi nhầm chỗ rồi, nơi này là tầng hầm của chúng tôi, phòng của ngài hẳn là đi về phía bên kia.”



Đường Trình Siêu bị ngăn lại.



Bây giờ đầu óc của anh ta rất tỉnh táo, tiếng la hét bên trong lại truyền đến, nghe giống như đang chịu hình pháp gì đó.



Đường Trình Siêu lòng nóng như lửa đốt, lại thản nhiên hỏi: "Âm thanh gì vậy? Quỷ khóc sói tru? Ở đây còn có loại phục vụ này sao?”



Cái gọi là loại phục vụ này chỉ là loại tương đối biến thái.

Bảo vệ vừa nghe biết Đường Trình Siêu là một người biết hàng, vội vàng cười nói: "Haizz, nào có phục vụ gì, đây đều là một số người mới, mua từ trong nước, không phục người dạy dỗ, nhốt ở đây dạy dỗ một chút. Chỉ có nghe lời mới có thể ra ngoài tiếp khách, mới có thể bán tiền không phải sao?”



Con ngươi Đường Trình Siêu híp lại.



“Dạy dỗ? Làm thế nào để dạy dỗ? Không phải là đám người mấy người sẽ nếm thử trước sao?”



“Làm sao có thể! Sau khi hàng đến chúng tôi cũng không dám đụng vào, còn phải trông cậy vào các cô kiếm tiên. Không, bên trong có một người rất xinh đẹp, nghe nói không nghe lời, lẳng lơ, bị mẹ chồng bán đến chỗ chúng tôi, lúc mới bắt đầu ở trên thuyên tưởng là một người câm, nói không ra lời, không nghĩ tới chỉ là cổ họng tạm thời nghẹn. Một trận roi này đánh xuống, nghe thanh âm này, chỉ nghe thôi cũng đủ khiến người ta mất hồn rôi. Nếu ngài cảm thấy hứng thú, ngày mai đến đây, chúng ta sẽ đấu giá ở đây, anh có giá cao sẽ được!”



Người gác cổng thao thao bất tuyệt nói với Đường Trường Siêu.



Đường Trình Siêu trong lòng rất sốt ruột, nói: "Cho tôi vào xem một chút, nếu như là một người xinh đẹp, ngày mai tôi còn đáng giá tới đây, nhưng nếu là một người xấu, vậy chẳng phải là tôi uổng phí thời gian sao.”



“Thưa ngài, tuyệt đối xinh đẹp, anh yên tâm đi!”



“Cậu nói xinh đẹp không phải là tôi nhìn thấy xinh đẹp, để tôi nhìn một cái, tôi không cản trở mấy người, tôi chỉ nhìn xem, nếu thật sự tốt, tôi không thể thiếu chỗ tốt của cậu.”



Đường Trình Siêu lấy từ trong túi ra một xấp đô la đưa tới.



Bảo vệ đã bao giờ nhìn thấy nhiều đô la như vậy, tròng mắt lập tức trợn lên.



“Được, thưa ngài, ngài hãy nhìn xem, ngàn vạn lần đừng nhúng tay vào chuyện bên trong. Anh yên tâm đi, chúng tôi làm nghề này nhiều năm như vậy, đánh vào người chỗ nào đau nhất, lại không thể phá hủy hình dạng, bôi thường tiền vốn, chúng tôi đều biết rõ nhất. Yên tâm đi, đánh một trận không chết được, cùng lắm là đau đến mức cả đêm không dám nhúc nhích thôi.”



Người gác cổng càng nói như vậy, Đường Trình Siêu càng sốt ruột.



“Nhanh lên, để tôi nhìn rõ, tôi sẽ trở về chuẩn bị tiên.”



“Được được được, mời ngài bên này!”



Người gác cổng nhìn trái nhìn phải, phát hiện không có ai chú ý bên này, lúc này mới mở cửa tầng hầm để Đường Trình Siêu đi vào.



Vừa mở cửa, một mùi máu tươi xông vào mũi.



Tâm nhìn của địa lao không tốt lắm, nhưng Đường Trình Siêu lờ mờ nhìn ra, tầng hầm có vài cây cột, trên cây cột đều buộc phụ nữ, đủ loại kiểu dáng. Trước mặt các cô đều có một nam nhân cao lớn thô kệch cầm roi chấm vào chậu nước bên cạnh đánh các cô.



Máu đỏ tươi thấm ướt quần áo của họ, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, tiếng la hét liên tiếp vang lên.



Những người vung roi lại cười ha ha nói: "Thích không? Tao nói cho tụi bây biết, ngày mai biểu hiện tốt cho ông, nếu như cậu chủ nhà nào coi trọng tụi bây, đem tụi bây mua đi, xem như tụi bây tạo hóa tốt. Nếu như bị người ta chướng mắt, tụi bây trở về phải đi ra ngoài tiếp khách cho tao! Nếu không, ông đây mỗi ngày sẽ đánh, đánh không chết tụi bây, cũng phải cho tụi bây da tróc thịt bong, muốn sống không được muốn chết không xong! Vào nơi này, tụi bây nên nghe lời đi! Bất kể trước đây tụi bây là ai, thân phận gì, đến nơi này chỉ có một thân phận, đó chính là hàng hóa! Chúng tao đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua từ trong nước. Không kiếm đủ tiền cho ông đây, ông đây tuyệt đối sẽ không để cho tụi bây chết!”



“Phì!”



Người đàn ông vừa dứt lời, một người phụ nữ nhổ một ngụm nước bọt vào mặt ông ta.



“Ông đánh chết tôi đi! Tôi nói cho ông biết, tôi tuyệt đối sẽ không để cho các người tùy ý áp bức!”



Giọng nói của người phụ nữ đã khàn khàn, cả người đầy vết thương, từng giọt máu theo thân thể nhỏ xuống bên chân, đã tụ thành một vũng máu không nhỏ.



Tim Đường Trình Siêu thắt lại.



Đó không phải là Thẩm Hạ Lan thì là ai!



Tại sao cô lại ở đây?



Đường Trình Siêu vừa định tiến lên, người đàn ông kia tát một cái vào mặt Thẩm Hạ Lan, hùng hùng hổ hổ nói: "Con điếm thối, miệng cũng rất cứng. Mày có tin hay không ông đây ngay bây giờ giết mày!”



“Dừng tay!”



Đường Trình Siêu đột nhiên lên tiếng, nhất thời làm mọi người bừng tỉnh.



Thẩm Hạ Lan ngẩng đầu, nhìn thấy Đường Trình Siêu đứng ở cửa địa lao nhìn cô chằm chằm.



Cô không thể ngờ lại gặp Đường Trình Siêu ở đây.



Đây là ông trời chiếu cố cô sao?

Có nghĩa là cô đang ở Mỹ?



Thẩm Hạ Lan hơi vui vẻ, trong hốc mắt của cô chứa nước mắt, vừa muốn nói cái gì, chợt nghe Đường Trình Siêu nói: "Mấy người đánh cô ấy nát rồi, ngày mai sẽ không bán được giá tốt. Người phụ nữ này tôi coi trọng, cũng rất thích, mặc kệ ngày mai ra giá bao nhiêu, tôi đều muốn. Từ giờ trở đi, ông không thể đánh cô ấy nữa. Nếu ngày mai tôi nhìn thấy cô ấy bị thương ở đâu, chỗ này của các người cũng đừng mở nữa!”



“Anh là ai? Vào bằng cách nào? Kiều Trì, anh lại đưa người vào đây!”



Người đàn ông vung roi hung tợn hét lên với người gác cổng Kiều Trì.



Kiêu Trì hơi ngượng ngùng gãi gãi đầu nói: "Lão đại, người ta là khách hàng, tôi đây không phải là trước tiên mời khách sao?”



“Cái rắm! Những cô gái này còn cần tiếp khách sao? Cậu có phải là ngốc hay không?”



Đường Trình Siêu cũng mặc kệ bọn họ nói gì, ánh mắt nhìn Thẩm Hạ Lan mang theo một tia lo lắng và vội vàng, nhưng lại lớn tiếng nói: "Tôi lặp lại lần nữa, không được đánh cô ấy, nghe rõ rồi chứ?”



“Anh là ai? Dám ra lệnh cho tôi như vậy, anh có biết tôi ở đây rất nổi tiếng không, tên tôi là...”



“Tôi là Đường Trình Siêu! Chỉ cần anh còn muốn lăn lộn ở Mỹ, thì nghe lời tôi, ngày mai nếu tôi thấy trên người cô ấy có vết thương, đừng trách tôi không khách sáo.”



Đường Trình Siêu nói ra thân phận của mình.



Đối phương vừa nghe đến tên Đường Trình Siêu, lập tức ỉu xìu.



“anh, anh Đường?”



“Tôi nói có nghe không?”



“Vâng vâng vâng! Bảo đảm không đánh nữa, Tổng giám đốc Đường nhìn đi, ngày mai anh tới đón người.”



Người đàn ông vội vàng cung kính, dù sao toàn bộ nước Mỹ, ai dám đắc tội nhà họ Đường chứ.



Đường Trình Siêu nhìn Thẩm Hạ Lan, đau lòng nói: "Chờ anh, ngày mai anh sẽ đến đưa em đi.”



Thẩm Hạ Lan gật đầu.



Mỗi lần cô chật vật nhất đều là Đường Trình Siêu xuất hiện trước mặt cô, phần ân tình này rốt cuộc cô phải trả thế nào đây!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv