“Không có mà anh lại không cho em đụng vào anh? Diệp Ân Tuấn, nếu như hôm nay anh không nói rõ ràng cho em, em và anh không xong đâu.”
Thẩm Hạ Lan lập tức hóa thành một người phụ nữ đanh đá, chống nạnh giống như là muốn đánh nhau với Diệp Ân Tuấn.
Không thể không nói, Thẩm Hạ Lan như thế này trông rất đặc biệt.
“Nói đi.”
Thẩm Hạ Lan ngồi xuống ghế sofa uống một ngụm nước ấm thấm giọng.
Quả nhiên là làm phụ nữ đanh đá rất khó khăn.
Thật là mệt mỏi!
Thừa dịp lúc Thẩm Hạ Lan đang uống nước, Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: “Thật ra thì Tống Đình không trở thành người thực vật, là giả vờ thôi, em đợi anh từ từ nói cho em nghe chuyện này.”
Thẩm Hạ Lan nhíu mày.
Cô có muốn nghe chuyện của Tống Đình hả?
Tống Đình là gì của cô chứ?
Hiển nhiên Diệp Ân Tuấn vẫn còn chưa hiểu là Thẩm Hạ Lan muốn nghe cái gì.
Thẩm Hạ Lan đứng dậy làm Diệp Ân Tuấn giật nảy mình.
“Sao vậy?”
“Em không nghe nữa, Diệp Ân Tuấn, anh đừng có hối hận!”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì trực tiếp quay người đi lên lầu.
Diệp Ân Tuấn ngơ ngác trong gió.
Anh nói sai cái gì hả?
Không phải là kêu anh thẳng thắn à?
Thẳng thắn như vậy còn không đúng?
Làm sao anh cảm thấy càng ngày càng khó đoán tâm tư của vợ mình vậy?
Thẩm Hạ Lan mới không quan tâm trong lòng của Diệp Ân Tuấn đang nghĩ cái gì.
Người đàn ông thối tha này thật là ghê tởm.
Thắt ống dẫn tinh là chuyện lớn như thế, anh dự định giấu giếm cô đến khi nào đây?
Ngay cả Tiêu Niệm Vi đều biết rồi, người làm vợ như cô lại không biết, bây giờ cho anh có cơ hội mà anh lại không chịu thẳng thắn.
Cô không muốn quan tâm tới người đàn ông này.
Thẩm Hạ Lan bật máy vi tính lên dạo trên trang web một chút, nhìn thấy chuyện của Mạnh Điềm Điềm vẫn còn đang được bàn luận sôi nổi.
Thẩm Hạ Lan không thể không nhìn nhận bạo lực mạng thật sự rất đáng sợ.
Bây giờ, cô chỉ có thể chờ đợi Triệu Tâm Hằng tìm được chứng cứ có tác dụng để đảo ngược tình thế.
Lại hỏi thăm một vài chuyện của công ty, ngoại trừ chuyện của Mạnh Điềm Điềm, những chuyện khác vẫn được xem như là đi đúng quỹ đạo.