Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1179



Cô giáo Đinh lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết tại sao, chuyện này vẫn phải đi hỏi sau. Bây giờ chúng ta có phải nên đến bệnh viện xem bọn họ trước không?”

“Ồ, phải, chúng ta đến bệnh viện. Ngồi xe của tôi đi đi…”

Thẩm Hạ Lan trực tiếp để Lưu Nghệ lái xe qua.

Cô giáo Đinh nói: “Tôi không thể đi, bên đó có cô giáo Trương rồi, bên này còn có tụi nhỏ, tôi không để tụi nhỏ lại được. Mẹ Nghê Nghê, tôi đã liên lạc với phụ huynh của em kia đến, các cô cố gắng giải quyết.”

Khả năng là vì Diệp Nghê Nghê biểu hiện quá dũng mãnh, khiến cô giáo Đinh cảm thấy mẹ của cô bé cũng rất dũng mãnh, tuy nhìn thấy Thẩm Hạ Lan không giống, nhưng vẫn rất có lòng mà nhắc nhở.

Khóe miệng của Thẩm Hạ Lan có hơi giật giật.

Cô từ bé đến lớn chưa từng vì đánh nhau mà bị mời phụ huynh, Diệp Nghê Nghê này, khoảng thời gian có bản lĩnh rồi sao?

Có điều Thẩm Hạ Lan chỉ gật đầu, bèn căn cứ theo địa chỉ mà cô giáo Đinh cho đi đến bệnh viện nhân dân.

Thẩm Hạ Lan gần như nhìn thấy ngay Diệp Nghê Nghê đứng trong góc.

Cô bé cả người đều là bùn, đứng ở đó giống như một đứa trẻ bị vứt bỏ vậy.

Mà cô giáo Trương lo lắng đi qua đi lại trước cửa phòng phẫu thuật, thỉnh thoảng còn quát Diệp Nghê Nghê.

“Em nhìn chuyện tốt mà em làm đi! Từ Cường nếu như xảy ra chút vấn đề gì, cô làm sao ăn nói với phụ huynh nhà người ta? Em nói em đó, một cô bé, có chuyện gì không thể từ từ nói? Thật sự không được thì bị em ấy đánh hai cái thì làm sao chứ? Em ngược lại thì giỏi rồi, trực tiếp đánh người ta. Em đứng yên cho cô! Đợi phụ huynh của em đến, cô sẽ nói chuyện đàng hoàng với phụ huynh của em. Em mau chóng gọi điện cho phụ huynh của em đến đây cho cô!”

Mắt của Thẩm Hạ Lan lập tức nheo lại.

Hai ống quần của Diệp Nghê Nghê nhỏ tí tách, nhìn trông giống như vớt từ dưới nước lên vậy.

Cô giáo Trương này không biết thay quần cho trẻ con sao, bây giờ còn phạt Nghê Nghê đứng?

Lửa giận của cô bùng lên dữ dội.

Diệp Nghê Nghê tuy bị phạt, nhưng vẫn cứng cổ ương ngạnh nói: “Là cậu ấy đánh em trước, là cậu ấy mắng em. Em chỉ là tự vệ.”

“Tự vệ cái rắm chó! Em tự vệ mà đánh người ta nhập viện, em còn có lý?”

Cô giáo Trương thật sự sắp bị tức chết rồi.

Diệp Nghê Nghê cũng không phục mà nói: “Kỹ năng không bằng người oán trách ai được.”

“Em còn nói!”

Cô giáo Trương tức đến nỗi trực tiếp bóp Diệp Nghê Nghê.

Sự phẫn nộ của Thẩm Hạ Lan bỗng chốc đạt tới đỉnh điểm.

“Cô làm cái gì đó?”

Diệp Nghê Nghê nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì ngây ra một chút, sau đó nhanh chóng chạy về phía Thẩm Hạ Lan.

“Mẹ!”

“Con đứng lại cho cô!”

Cô giáo Trương nhìn thấy Diệp Nghê Nghê rời khỏi vị trí ban đầu, trực tiếp kéo Diệp Nghê Nghê lại, bởi vì dùng sức quá mạnh, đứa nhỏ ngã nhào trên mặt đất, đột nhiên kêu lên.

“Mẹ.”

Trái tim Thẩm Hạ Lan chợt thắt lại.

Cục cưng mà cô nâng niu trên tay sao có thể bị đối xử như thế này?

Thẩm Hạ Lan liếc mắt nhìn, Lưu Nghệ liền bước tới, đá cô giáo Trương nằm xuống đất.

“Cha mẹ của đứa nhỏ đến rồi, còn muốn tạo uy phong nữa sao?”

Cú đá của Lưu Nghệ không hề nhẹ, trực tiếp khiến cô giáo Trương ngồi bệt xuống đất không dậy nổi.

“Ai ui, cái mông của tôi!”

Cô giáo Trương than thở, ánh mắt hung ác nói: “Cô dám đánh giáo viên? Có ba mẹ như cô, chẳng trách lại dạy dỗ ra đứa con gái hung hãn như Diệp Nghê Nghê.”

Ánh mắt Thẩm Hạ Lan chợt lạnh đi mấy phần.

“Con gái của tôi có thế nào đương nhiên có tôi giáo dục, cô dùng cách phạt đứng thế này là giáo dục kiểu gì?

“Nó làm sai thì phải phạt, nếu không chẳng nhớ nổi đâu.”

Cô giáo Trương hùng hồn đầy lý lẽ nhìn Thẩm Hạ Lan, không hề rụt rè chút nào.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên tức đến buồn cười nói.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv