Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 162



Khi vị quản lý cấp cao kia đưa ra ý muốn chọn lại chủ tịch, hơn hai mươi cổ đông ở đây, chỉ có năm người đề xuất ý kiến phản đối. Dung Hằng gắt gao trừng mười mấy cổ đông im lặng khác, giống như làm vậy là những người này liền lên tiếng phản đối, nhưng hết thảy chung quy chỉ là phí công.

Việc bỏ phiếu chọn lại chính thức bắt đầu, kết quả không hề hồi hộp.

Sắc mặt Dung Hằng trắng bệch, không dám tin ngồi phịch tại chỗ, dường như ông ta còn chưa rõ, vì sao trong ngắn ngủn nửa ngày này, toàn bộ thế giới đều thay đổi. Nhưng mà Dung Hủ căn bản không để ý đến ông ta, sau khi có kết quả, Dung Hủ trực tiếp đứng dậy, đem tất cả mọi chuyện giao cho vị quản lý cấp cao kia.

Trên gương mặt tuấn mỹ không buồn không vui, vừa không có vui sướng khi thắng lợi, cũng không có cười nhạo, Dung Hủ vẻ mặt bình tĩnh từ bên cạnh Dung Hằng đi qua, sắp sửa đi đến cửa. Ngay khi cậu sắp đến, lại thấy Dung Hằng đột nhiên hung hăng vỗ bàn, cả người nhảy dựng lên, điên cuồng nhằm về phía Dung Hủ.

“Đồ súc sinh mày! Hôm nay tao liều mạng với mày!!!”

Động tác của Dung Hằng quá mức đột ngột, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, ngay cả Dung Hủ cũng lập tức sửng sốt: cậu cũng không ngờ ông chú mình lại đột nhiên nổi điên trước mặt nhiều cổ đông như vậy. Nhưng mà, thời gian dài rèn luyện và huấn luyện hành động được tiếp nhận khi quay phim khiến Dung Hủ nhanh chóng hoàn hồn, cậu lập tức nhích sang bên cạnh, Dung Hằng lập tức vồ hụt.

Dung Hằng quơ nắm tay lần thứ hai đập về phía Dung Hủ, khuôn mặt vốn dĩ anh tuấn kia giờ phút này dữ tợn khó coi, đến lúc này, những cổ đông khác cũng đều hoàn hồn lại, nhanh chóng đi lên giữ chặt Dung Hằng.

“Đồ súc sinh mày, mày hãm hại tao, tất cả mọi chuyện đều là mày hãm hại tao!!!”

Dung Hủ nhẹ nhàng vỗ vỗ góc áo mình, giống như căn bản không nghe thấy Dung Hằng mất đi lý trí gào thét. Vị quản lý cấp cao kia thân thiết hỏi cậu có vấn đề gì không, Dung Hủ bình tĩnh hồi đáp: “Không sao.”

Nghe xong lời này, quản lý cấp cao kia rốt cuộc yên lòng.

Trong phòng hội nghị to như vậy, giờ phút này loạn thành một nồi cháo. Dung Hằng bị hai cổ đông lôi kéo, nhưng mà mỗi thời mỗi khắc đều cực lực né tránh, hai mắt ông ta trợn tròn, gắt gao nhìn chằm chằm Dung Hủ, giống như chỉ cần có cơ hội liền bầm thây vạn đoạn đối phương. Nhưng mà từ đầu đến cuối, Dung Hủ chỉ dùng ánh mắt đồng tình nhìn ông ta một cái, hơi nhíu mày, tiếp đó liền xoay người nói với quản lý cấp cao mình mời tới: “Anh xử lý chuyện kế tiếp một chút, tôi còn có việc.”

Quản lý cấp cao đó nhẹ nhàng gật đầu, hỗ trợ mở cửa. Có điều lúc này, cửa vừa mới mở ra, Dung Hủ còn chưa ra ngoài, đã chợt nghe thấy một trận ồn ào.

Ngoài phòng họp, hai cô thư ký cao gầy yểu điệu đang ra sức lôi kéo một người đàn bà trung niên, vội vàng nói: “Dung phu nhân, hiện tại đang mở đại hội cổ đông, ngài không được xông vào.”

Người đàn bà trung niên nào nghe hai cô bé nói chuyện, bà ta mãnh liệt vứt hai cô bé xuống dưới đất, hướng về phía phòng họp tức giận hô: “Dung Hằng! Đồ khốn ông, đi ra cho tôi! Ông nói rõ ràng, hôm nay con hồ ly tinh thối kia dắt con trai nó đến nhà là muốn làm gì, ông tưởng tôi chết rồi sao!!!”

Hai cô bé thư ký uất ức đỏ cả mắt, nhưng vẫn lập tức bò dậy từ dưới đất, nhanh chóng xông lên kéo chặt thím Dung một lần nữa. Nhưng ngay sau khi thím Dung nói ra những lời này, cửa phòng họp liền được mở ra, ba người đồng loạt sửng sốt. Sau một lúc lâu, hai cô bé không giữ được, thím Dung bước nhanh đi lên, một cái tát vứt ở trên mặt Dung Hằng.

“Đồ súc sinh ông! Con tiện nhân kia hôm nay đến nhà là muốn làm gì, ông muốn làm gì! Có phải ông cố ý cho nó đến nhà, còn dắt theo thằng con hoang kia không…”

Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng họp lại loạn thành một nùi. Dung Hằng bị quăng hai cái tát xong mới kịp phản ứng, ông ta phẫn nộ kéo tóc thím Dung đập lên trên tường. Ngay từ đầu cổ đông còn lôi kéo bọn họ, nhưng sau khi thím Dung dùng móng tay cào mặt một cổ đông, những người còn lại lập tức tránh ra, không liên lụy vào nữa.

“Cái gì đây, hai vợ chồng này muốn đánh thì về nhà mình đánh đi, ai quản nữa thì người đó là đồ ngốc.”

Mà giờ phút này, Dung Hủ đã sớm ngồi xe rời khỏi tập đoàn Dung thị. Ngồi trên xe, cậu nhẹ nhàng hít một hơi, vươn tay xoa xoa huyệt thái dương. La Thiến ngồi ở ghế lái thấy dáng vẻ cậu, nhịn không được tò mò hỏi: “Tiểu Hủ, ở công ty đã xảy ra chuyện gì sao?”

Dung Hủ cười lắc đầu: “Không có chuyện gì.”

La Thiến nghi hoặc nhíu mày.

Dung Hủ lại bổ sung: “Tôi vẫn không muốn đến chỗ này lắm, hừm… quá chướng khí mù mịt, nhưng về sau có lẽ sẽ có cải thiện.”

La Thiến cái hiểu cái không gật đầu.

La Thiến cũng không rõ quan hệ giữa Dung Hủ và chú hai Dung, cô chỉ biết Dung Hủ là đại thiếu gia Dung gia, có điều quan hệ với Dung gia dường như không tốt lắm, một năm cũng không về nhà một chuyến.

Trước kia có một lần, một quản gia họ Đoàn của Dung gia đã từng tự mình đến Hoa Hạ Entertainment tìm Dung Hủ, dường như là muốn mời Dung Hủ về mhà ăn một bữa cơm tất niên. Nhưng La Thiến tinh tường nhớ rõ, lúc ấy Dung Hủ mỉm cười nhìn lão quản gia kia, nhẹ giọng nói: “Chú Đoàn, năm mới cháu nhất định sẽ về nhà ăn cơm tất niên, nhưng mà… cháu sẽ về-nhà ăn cơm.”

Lão quản gia kia nhất thời nghẹn lời, còn muốn nói thêm gì đó, nhưng nhìn khuôn mặt tươi cười ôn hòa của thiếu niên, ông lại không nói được một chữ.

Dung Hủ đương nhiên sẽ về nhà ăn cơm, nhưng mà đại trạch Dung thị đã sớm không phải nhà của cậu.

Chỗ ở là chỗ ở, nhà là nhà, người ở trong đại trạch Dung thị hiện giờ chưa bao giờ là người nhà của Dung Hủ, làm sao nói về nhà?

La Thiến cũng từng tò mò về quan hệ giữa Dung Hủ với Dung gia. Hiện giờ bên ngoài cũng không có công khai quan hệ giữa Dung Hủ với tập đoàn Dung thị, có điều một ít fan lớn và một ít fan tin tức linh thông đều biết, Dung Hủ là đại thiếu gia nhà họ Dung.

Trên mạng vẫn luôn có lời đồn, nói Dung Hủ là phú nhị đại. Đó cũng không phải là không có lửa thì sao có khói. Trên thực tế một năm trước lúc Dung Hủ vừa mới bắt được giải ảnh đế Berlin, đột nhiên liền có một tạp chí nhỏ tiết lộ tin tức: trước kia Dung Hủ là một phú nhị đại ăn chơi đàng điếm, làm xằng làm bậy.

Bản tin kia nói có lí có lẽ, trên mạng cũng có vài phú nhị đại thành phố B thường xuyên khoe của trên weibo vô cùng mờ ám mà đăng tin, dường như ám chỉ Dung Hủ đúng là phú nhị đại phá của.

Lúc ấy quả thật tạo ra một ít gian nan cho thanh danh của Dung Hủ, nhưng may mắn chính là, tạp chí kia thật sự lấy không ra một chút ảnh chụp chứng cứ, cho nên dưới sự liên hợp áp chế của La Chấn Đào và Hoa Hạ Entertainment, tin đồn này vĩnh viễn chỉ có thể là tin đồn, hiện giờ đã có rất ít người chú ý.

Lúc ấy La Thiến chỉ cho là có người muốn đối phó Dung Hủ, lại không ngờ rằng chuyện này qua đi, Hoa Hạ Entertainment tìm ra độc thủ sau màn lại nhắm thẳng vào chủ tịch Dung Hằng của tập đoàn Dung thị.

Dung Hằng lại muốn đối phó với cháu trai mình ư? Nếu những tin tức đó thật sự được chứng thực, đối với Dung Hủ tuyệt đối là một đả kích, bởi vì ở cuối bản tin có nói, Dung Hủ còn từng say rượu lái xe đâm chết người!

Khi đó vừa nghe nói là Dung Hằng tuôn ra mấy tin tức này, La Thiến lập tức nói: “Tiểu Hủ, chúng ta ngàn vạn lần đừng dính líu tới mấy người đó. Cậu đừng để ý tới chú của cậu, tuyệt đối đừng về nhà, ông ta căn bản là cố ý bịa đặt, tên khốn nào hắt nước bẩn vào cậu, là muốn hại cậu!”

Sau khi chuyện này phát sinh, Dung Hủ cũng không có tức giận bao nhiêu, cậu cười hỏi lại: “Chị tiểu Thiến, chị cảm thấy là bịa đặt sao?”

La Thiến theo bản năng gật đầu: “Đương nhiên là bịa đặt.” Nói xong, cô nhìn biểu tình cười khổ của Dung Hủ, trong lòng đột nhiên lộp bộp một tiếng: “Tiểu Hủ, cậu ngàn vạn lần đừng nói cho tôi biết… mấy cái đó là thật nhé?” Dung Hủ thật sự mười ba tuổi liền cả đêm không về, mỗi ngày trà trộn trong quán bar, mười lăm tuổi làm to bụng con gái, mười bảy tuổi say rượu đụng chết người ư?!

Dung Hủ không có trả lời ngay, mà là nghiêm túc ngưng mắt nhìn La Thiến: “Chị tiểu Thiến, nếu như là thật, chị sẽ nghĩ như thế nào?”

La Thiến theo phản xạ nói rằng: “Không có khả năng! Tiểu Hủ, cậu căn bản không phải là người như thế, sao có thể làm cái loại chuyện này. Tôi không tin, tôi tuyệt đối không tin, dù cậu chính miệng nói với tôi, tôi cũng… tôi cũng… Điều này sao có khả năng chứ!”

Dung Dung nhà bọn họ vừa ngoan vừa dịu dàng, tuy rằng không phải thánh mẫu ban phát lòng tốt tràn lan, nhưng chỉ dựa vào việc hàng năm Dung Hủ quyên góp từ thiện, xin hỏi toàn thế giới có mấy ai để bụng đến sự nghiệp từ thiện như thế? Dung Dung như vậy, sao có thể là người như thế?

Nhìn vẻ mặt lo lắng của La Thiến, Dung Hủ nhẹ nhàng lắc đầu, tiếp đó cười khẽ ra tiếng: “Bản tin đó không phải là thật, nhưng cũng không hoàn toàn là giả. Chị tiểu Thiến, quả thật mười ba tuổi tôi đã bắt đầu đặt bao khắp các quán bar lớn thành phố B, lúc mười bảy tuổi… ừm, cũng từng say rượu gây tai nạn, có điều lúc ấy không đụng phải người, ngược lại khiến mình rớt xuống sông. Việc này là chân thật phát sinh, bởi vì nguyên nhân gia cảnh mà lúc ấy tôi tương đối phản nghịch, nhưng chưa từng làm chuyện gì tổn hại người khác cả.”

La Thiến: “…” Sau một lúc lâu, cô nhịn không được hỏi: “Tiểu Hủ, vừa rồi cậu nói, ai rớt xuống sông?”

Dung Hủ: “… Chị tiểu Thiến, trọng điểm của chị có phải lệch rồi hay không?”

La Thiến: “Tiểu Hủ, cậu thật sự lái xe tự mình rớt xuống sông hả?”

Dung Hủ: “…”

La Thiến: “Ha ha ha ha, tiểu Hủ, hóa ra cậu còn có lúc đáng yêu như vậy. Cậu không biết, tôi làm trợ lý cho cậu lâu như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thấy cậu phát sầu, bất cứ chuyện gì dường như cũng không làm khó được cậu, không ngờ trước kia cậu thật sự còn tự rớt xuống sông… rớt xuống sông, ha ha ha ha…”

Dung Hủ: “…”

Nói ngắn lại, theo đại hội cổ đông chấm dứt, chuyện Dung gia lại bị Dung Hủ vứt ra sau đầu. Đối với Dung Hủ mà nói, cậu không chút quan tâm đến gia sản Dung gia, cũng chưa từng muốn cướp đi thứ gì từ trong tay Dung Hằng. Nhưng mà những thứ vốn dĩ thuộc về cậu, hoặc là nói thuộc về Dung Hủ, cậu nhất định phải lấy về.

Số tiền này cậu sẽ không xài một đồng, mà sẽ quyên góp toàn bộ. Chuyện cậu có thể làm không nhiều lắm, nhưng mà nên làm thì sẽ làm tất cả.

Tin tức Dung thị đổi chủ cũng lên đầu đề trên các báo chí tài chính và kinh tế lớn của Hoa Hạ, nhưng vào thời đại tin tức bùng nổ, mỗi ngày xảy ra rất nhiều việc, chuyện này rất nhanh liền thành hoa cúc ngày hôm qua.

Theo thời gian trôi qua, nhóm dân mạng cũng dần dần quên video hôn môi của Dung Hủ và Tần Trình, mà ảnh hưởng duy nhất cái video đó tạo ra hiện giờ, chính là khiến «Định luật 0» chính thức xuất hiện ở trước mặt fan điện ảnh toàn cầu.

Vốn dĩ dựa theo ý lão Hult, ông muốn chờ thêm hai tháng, chờ phim sắp chiếu, lại làm một đợt tuyên truyền. Nhưng bởi vì sự kiện video đột phát lần này, thế phát triển của «Định luật 0» cực tốt, lão Hult cũng không muốn buông tha cục diện tốt như vậy, vì thế liền nâng cao sỹ khí, chính thức bắt đầu tuyên truyền «Định luật 0».

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv