*Câu chuyện thứ 1: Câu chuyện thường ngày của Đình An và anh hai Trùm chơi thuốc-Tri Thư.
Đình An không biết giải bài tập Tiếng Anh nên nó mới gọi điện cho Thế Mỹ
"ALo?"
Bên kia đầu dây một giọng nói chua chát truyền đến "Lô con cặc. Sủa mau, gọi có chuyện gì?"
"Mày giải giúp tao bài tập Tiếng Anh trang 80 giùm tao đi. Gửi xong chụp qua!"
"Có tiền không?"
Đình An lập tức giận dỗi, đáp trả cái con quỷ bạn thân hám tiền mê vinh lợi "Bạn bè thân nhau ngần ấy năm trời, giải giúp một bài tập cũng không được? Như cục cứt!"
"Cái lồn, tiền là 10k. Quá rẻ rồi!"
"Thôi dẹp, bái bai!"
Nó đã gọi cho một đống đứa nhưng không có đứa nào chăm chỉ, siêng năng như nó cả. Gọi Théi Bềnh thì trình độ của nó thượng thừa mà thừa ra một khúc bự tổ chảng. Học thì ngu mà nói tào lao là giỏi. Bắt quá nó điện cho crush nó nhưng crush nó lại bảo là đi đến Đà Lạt quản lí cửa hàng vì mấy tháng nay không thường xuyên lui đến, nó lại trầm tư suy nghĩ "Phải số mình vậy không?"
...Bất quá nó mới nhờ thằng anh khốn nạn của nó giải gấp giùm vì ngày mai nó phải đến để giao bài tập học thêm cho thầy xem. Mà đau lòng nhất chỉ có nó bị ba mẹ bắt đi học thêm môn Tiếng Anh. Đời lắm trớ trêu thật, dừa lồn.
Nó gõ cửa muốn nát cái cánh cửa mà không có ai trả lời. Nó buộc lòng phải đạp cửa xông vào. Thấy anh hai nó đang ngồi chơi game tỉnh bơ không hề nhúc nhích, nó lau mồ hôi nghĩ dù trời có sập anh hai nó cũng làm nốt ván game này cái rồi tính sau. Anh hai nó không thèm nhìn nó, ngước lên thều thào giọng lớn giọng nhỏ "Mày không thấy anh hai mày chơi game à? Vô đây làm gì?"
Nó mới bê đê hết cỡ, nhỏ nhẹ ngồi kế bên anh hai nó. Giọng nói như một thiếu nữ e lệ. Đcm một câu thôi là MẮC ÓI Á!
"Anh hai ơi, anh giải giúp em bài này với. Út hổng cóa pít giải!"
Ổng nhăn mặt "Bài gì?"
"Dạ bài Tiếng Anh 11 trang 80 á anh!"
"Tự đi mà giải, ai rảnh má?"
Nó khóc lóc bên cạnh, dùng những giọng điệu hãm lồn nhất chưa từng có "Bộ anh hai hổng thương út hả? Huhuhu, anh hai muốn em gái yêu của anh hai bị thầy chửi bị bạn bè cười nhạo sao?"
Anh hai nó ớn lạnh, mặt biến sắc nói trong bất lực. Nghe một thằng đàn ông ngồi nó nói những câu yểu điệu cũng làm cho anh nổi hết da gà da ngỗng.
"Hôm nay anh hai mày vui nên mày đến bàn tao lấy cái cuốn sách giải coi đi. Tao tính đem đi chùi đít mà thấy mày hạ giọng nên anh mở lòng từ bi cho đó!"
Nó mới chợt nghĩ ra. Ờ he, sao IQ thông minh mà ngu dữ vậy ta. Có sách giải thì dùng để làm gì cơ chứ? Để chùi đít à mà không tận dụng. Nó mới ngồi dậy đi lấy, cười hả hả lên. Vậy mà không nghĩ ra, đúng là nãy giờ giả làm gái thẳng cũng mệt thấy bà nội luôn à.
"Cảm ơn anh hai nha!"
"Phắn dùm!"
"Anh kêu ai phắn cơ? Muốn chết à?"
Anh hai nó tức giận vì có một thằng nhỏ em mang hình hài con gái láo xược, ổng thề sẽ múc cho nó một trận để nó chừa cái tật láo toét ra. Ổng quẳng máy điện thoại lên rồi đứng dậy "Tao bảo mày đấy? Sao? Nãy mày còn nhẹ giọng bây giờ mày có được di nguyện rồi mày muốn lật mật hả?"
"Thì sao? Hết giá trị lợi dụng rồi cái ông già ế mục xương!"
"Ê, mày xúc phạm nhe mạy! Cái thằng thân xác Hằng Nga mang thân hình chú Cuội này!"
"Muốn chiến không? Cái ông mỏ dảnh này, ông dảnh y chang cái nết của ông ấy!"
Nó tức giận quẳng cái sách sang một bên. Ông anh hai nó tức giận, máu lửa sục sôi trong lòng. Sao dám nói mấy cái từ nhạy cảm như vậy chứ? Đúng là xúc phạm mà!!!!. Anh hai nó dùng cái gói thân yêu 2 tháng chưa s giặt tấn công lên người nó. Nó né được đồng thời đá vào bụng anh hai nó khiến ổng té nhào vào đống gói ôm trên ghế sofa. Nó nhanh nhẹn đi đến giường anh hai nó rồi nói "Bê đê mà muốn đấu với ô môi?" Một cuộc chiến ngang tầm khiến tác giả cũng toát mồ hôi trán, mô hôi nách, mồ hôi háng. Nó lấy cái gói lên trong tư thế sẵn sàng...rồi nhào đánh anh hai nó. Trong phòng phát ra những tiếng động gầm gầm thấu tận trời xanh, bà hàng xóm còn nghe được. Ba thì bật cười xem tivi nói với bà xã của mình "Em ơi, em thấy tình anh em chưa?"
"Là tình anh em thù nhau thì có!"
Sau cùng cả ngày hôm đó hai đứa đó bị mẹ vào phòng rồi đập cho một trận thừa sống thiếu chết. Rồi lại bị bắt dọn bãi chiến trường do chính mình gây ra với cái thân thể bị mẹ đánh bầm dập. Mẹ của Đình An là người quyền lực nhất đến cả ba của nó còn không dám cãi lại. Thật sự khác so với những người cùng xóm.
"Hai đứa là anh em sao lại cứ đấu đá với nhau mãi thế? Yêu thương nhau chút đi!"
Đình An dọn sách trên bàn rồi nói "Cái thây đó con thương không nổi mẹ ơi!"
Anh hai nó cũng không vừa "Chắc tao thích cái thây Hằng Nga tâm hồn chú Cuội của mày à?"
Cãi nhau té khói khiến mẹ kí đầu muốn xuất huyết não. Mẹ lại nói "Mày thấy anh em nhà bác Trang kìa. Yêu thương nhau còn hơn cả người yêu nhau nữa! Còn chúng mày thì hở tí lại cắn nhau?"
Nó lại nghe bài ca muôn thuở con nhà người ta. Bao giờ mới hết trend đây. Nó lại trề môi lau chùi thức ăn rơi xuống đất "Rồi lại nữa ..."
Anh hai nó điên tiết lên rồi đập bàn "Tất cả là tại con Thái Bình. Lúc trước mày không đến nổi biến thành người phụ nữ lực điền như thế này. Từ khi chơi với nó thì mày đàn ông hơn hẳn. Chính nó, chính nó dạy hư mày!"
Đình An tức giận vì biết anh mình không có thiện cảm với nó. Nhưng nó là bạn mình, không bênh nó thì cũng đéo bao giờ bênh vực cái thằng anh bê đê này. Nó đứng dậy quát "Mày thôi cho tao chưa? Liên quan gì đến Đình An?"
Mẹ nó ngồi đó, luôn miệng nói tốt về Thái Bình "Không có Thái Bình thì mày nghĩ coi ai dám chơi với đứa tâm hồn đàn ông như vậy? Nên cảm ơn nó đấy, với lại con bé đó tốt tính hơn mày nghĩ nên mày không để ý thôi!"
"Mẹ cứ bảo tốt rồi làm cho nó dạy hư con An đấy!"
Đình Ăn dọn xong thì đi ra ngoài "Im miệng đi! Đàn bà!" Không quên đá đít anh hai nó một cái cho bỏ ghét.
Anh hai nó tức soi máu háng. Còn mẹ nó thì bỏ đi xuống dưới mất tiêu. Để nó mở mình ên, nó liền miệng nói
"Tất cả là tại Thái Bình!"
...
Sau ngày hôm đó, ác cảm càng thêm nặng. Anh hai nó làm việc gì cũng đổ lỗi cho Thái Bình mà nên. Có hôm Thái Bình ngồi ở công viên chải chiếu chơi đồ hàng với Đình An và Thế Mỹ thì thấy anh hai nó đang đạp xe nhà nhãn. Thì ổng không biết bị ma xui quỷ khiến gì lại lấy cái cây chọt vào bánh xe đạp khiến cho bị té xe chơi. Sau đó nằm dài trên đất rồi nói "Tất cả là tại Thái Bình!"
..."Rồi mắc cái lồn gì đổ thừa tao?"
Thái Bình nghe xong tức giận muốn nhào lại vả banh mỏ thằng ông nội đó ghê. Nhưng nó đang bán đồ ăn cho khách nên chỉ gạt bỏ qua, coi như bữa nay hiền đức một lần. Thế Mỹ nhàn nhạ uống trà đối thơ với Đình An. Vừa thấy cảnh hồi nãy nên đành nói "Anh hai của mày chơi thuốc hả?"
"Không!" Sau đó Đình An kể lại chiến công của nó và sự hãm lồn của thằng anh mình. Cái lồn mẹ,nghe xong muốn đột quỵ ghê. Kể từ ngày hôm ấy, anh hai nó biến thành kẻ thù ghét Thái Bình mặc dù nó đéo làm gì hết. Sau đó lại có biệt danh của Thái Bình dành cho ổng là Tri Thư- trùm chơi thuốc. Sốc thuốc 24 trên 24, cái lồn gì cũng sốc cho nên nó đã rủ ông gặp mặt nói chuyện một lần cho bỏ cái tư thù kia. Và sau đó thì ổng đã nghĩ nói về nó, không biết bằng cách nào nữa nhưng đoán là nó cho ổng uống bùa mê thuốc lú rồi...
Có lần Đình An hỏi nó "Sao ổng hết ghét mày vậy?"
"Đơn giản mà. Nếu ổng còn đổi thừa tao nữa thì tao sẽ đá dập trứng ổng! Quân tử nói là làm!"
"Vãi!" Đình An xĩu ỉa.
Lần hâm dọa đó cuối cùng cũng khiến anh hai nó từ đổ thừa chuyển sang hẳn nguyền rủa nó luôn. Đúng lag một nước đi chưa lường trước được. Tri Thư từ chàng trai ghét thuốc đêm nào cũng phải cần một liều thuốc để trấn an tinh thần mỗi khi nhớ về câu hâm doạ của Thái Bình...
*Câu chuyện thứ 2: Chị em nhà Thế Mỹ tâm linh.
Như đã chưa biết, Thế Mỹ có ba mẹ là nhân viên văn phòng. Ba làm trưởng phòng mẹ làm thư kí cho giám đốc. Nói chung, ba mẹ của nó là cặp trai tài gái sắc. Tuy không thích thể hiện cho người khác biết mình giàu có nhưng về tính cách của nó thì cũng đéo ai biết nó là dân nhà giàu:)). Vì cái cách cư xử y chang dân chợ búa ấy. Mặc dù đau lòng như vậy nhưng nó lại đón nhận một đứa gái là con thứ 2 khoảng 5 tuổi và đứa em trai đang bế bổng khoảng 2 tuổi. Cũng may là ba mẹ cũng có ngày nghỉ, nếu không chắc nó đã thành người mẹ bất đắc dĩ rồi. Dù cuộc sống không thoải mái nhưng nó cực kì cùng hai đứa em mình. Khác xa với hai anh em chơi thuốc Tri Thư-Đình An.
Đứa em 5 tuổi ham chơi thường hay ra ngoài. Nên thường bị Thế Mỹ hâm doạ nó một câu "Hải Quỳnh. Đi chơi nhớ về sớm. Đừng đi quá 12h trưa!"
"Sao vậy ạ?" Nó đưa đôi mắt ngạc nhiên, to tròn như hai viên bi trong sáng, khuôn mặt búng ra sữa của nó khiến ai cũng nhìn mê. Thế Mỹ trầm tư nhìn xa xăm, miệng luôn nói "Bởi vì...bởi vì..."
Nó sợ hãi gần như muốn khóc "Sao ạ?"
Thế Mỹ đưa bình sữa cho em trai mình đang đòi "Bởi vì 12h trưa sẽ chiếu phim ba anh em siêu nhân!"
Nó hoang mang hông hiểu cũng chẳng muốn hiểu. Từ nhỏ nó đã quá quen với sự mất não của chị mình rồi. Nó xỏ đôi dép nói với Thế Mỹ "Chị Thế Mỹ cứ chọc em hoài, coi chừng không có bạn trai nha!"
"Kệ bà tao. Mày đi nhanh đi, cái con láo xược này!"
"Thôi em đi chơi đây, 11h59 em về!"
"Mày đi luôn cũng được! Nhớ mua bánh cho tao nha mạy!"