Hoa huyệt phấn nộn bị côn thịt thô to chen vào, căng trướng tạo thành một hình chữ O đáng thương hề hề. Hàn Viêm nhìn chằm chằm vào nơi dâm mĩ của nữ nhân, khu rừng xanh đen trơn mượt, cánh hoa phốn nộn bị côn thịt đè ép mà biến dạng, cửa huyệt ướt đẫm bị cắm một cây côn thịt thô to đỏ tím.
Nhìn một màn này, Hàn Viêm cả người dục hỏa đốt người, toàn bộ nam căn thô dài cắm sâu vào bên trong hoa huyệt, hắn nhịn không được mà đĩnh động vòng eo, côn thịt ở bên trong hoa huyệt nhanh chóng thọc vào rút ra, một lượng lớn mật dịch từ bên trong hoa huyệt theo động tác ra vào của côn thịt mà đi ra ngoài, hai khu rừng xanh đen của hai người lập tức ướt đẫm một mảnh.
"A..... Điểm nhẹ một chút...." Tống Y Nhân nhẹ giọng kêu lên, thân thể đã lâu không có hoan ái, căn bản không thể chịu đựng được ái tình kiệt liệt này của Hàn Viêm.
Chính là nam nhân đã cấm dục gần một năm làm sao có thể khắc chế được bản thân, thanh âm kiều suyễn cầu xin của nữ nhân chỉ làm cho hắn càng thêm điên cuồng mà thôi.
Hắn nâng một chân Tống Y Nhân lên, côn thịt càng đâm mạnh vào hoa huyệt phấn nộn, lực độ lớn đến mức làm khung giường lay động theo.
Tống Y Nhân bất lực, nức nở, hai tay vô ý thức xiết chặt chăn gấm, hoa huyệt bị côn thịt thô dài chọc vào rút ra, tê mỏi không thôi, bụng nhỏ căng trướng như muốn đi tiểu, nàng khó chịu cầu xin: "Ô ô.... Chàng chậm một chút.....Thiếp chịu không nổi........Ân ân a a.....".
"Chậm một chút? Hoa huyệt của nàng vừa ướt lại vừa khẩn, kẹp côn thịt của tướng công thật thoải mái" Hàn Viêm càng thêm dùng sức va chạm dưới thân nữ nhân, nhìn nàng bất lực rên rỉ, hắn còn thao chưa đủ a.
"Kêu một tiếng tướng công, ta liền chậm lại một chút" Giọng nói tràn ngập từ tính, dụ hoặc cùng anh ách.
Tống Y Nhân nức nở, thanh âm kiều mị hô một tiếng: "Tướng công ~ chậm một chút a...."
Hàn Viêm nghe thấy lời này, dưới thân côn thịt thế nhưng thô to vài phần, hoa huyệt bị thọc vào rút ra, vừa căng trướng vừa tê mỏi làm cho Tống Y Nhân ủy khuất nhìn hắn.
Hắn đành phải kiềm chế chính mình, hận không thể thao chết nàng, đem tốc độ thọc vào rút ra chậm lại.
"Như vậy đã được chưa?" Côn thịt thô dài chậm rãi nghiền nát từng góc cạnh bên trong hoa huyệt, cảm giác muốn đi tiểu giảm bớt không ít, nhưng hoa huyệt bởi vì côn thịt chậm rãi nghiền nát mà càng thêm ướt đẫm.
Hàn Viêm thậm chí còn cố ý chỉ đâm vào một phần hai côn thịt, khối thịt non mềm bên trong không hề được hắn chiếu cố.
Lúc này, Tống Y Nhân bị dục hỏa đốt người, nàng không ngừng vặn vẹo mông, kẹp chặt hai chân, cánh môi phấn nộn không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ khát vọng.
Nhìn thấy bộ dáng đói khát của nàng, Hàn Viêm có chút thỏa mãn, cười cười, hắn đem côn thịt chậm rãi cắm vào hoa tâm, lại nhanh chóng rút ra.
Không được thỏa mãn, Tống Y Nhân cầm lòng không được dùng hai chân kẹp chặt vòng eo của hắn, vặn vẹo mông, lại không nhận được sự phối hợp của đối phương.
Hoa huyệt cảm giác ngứa ngáy hư không muốn lấp đầy, nhanh chóng tra tấn nàng đến mức ô ô khóc: "Thao thiếp, tướng công, tiểu huyệt của thiếp hảo ngứa a, chàng mau thao thiếp".
Hàn Viêm duỗi tay, hung hăng chụp lên cánh mông phấn nộn của nàng, hoa huyệt lập tức hung hăng co rút, gắt gao cắn nuốt côn thịt, hắn cắn răng nói: "Tiểu tao hóa, tướng công liền thao loạn tiểu huyệt của nàng".
Nói xong, hắn liền đĩnh động vòng eo, côn thịt giống như động tác đóng cọc, hung hăng cắm vào tiểu huyệt phấn nộn ướt át, động tác đơn giản thô bạo lại làm cho Tống Y Nhân rên rỉ không ngừng, lại một lần nữa cao trào: "A a.....Thật nhanh...... Tướng công......Thiếp muốn đi tiểu a......"
Khoái cảm cuồn cuốn không dứt đánh úp lên người Tống Y Nhân, một cỗ mật dịch trong suốt phun ra, phun thẳng vào đỉnh côn thịt của Hàn Viêm làm cho hắn suýt nữa bắn ra.
"Sinh xong hài tử mà vẫn còn giảo hoạt chật hẹp như vậy, có phải nàng muốn bẻ gãy côn thịt của tướng công phải không?" Vừa dứt thời, không chờ Tống Y Nhân hồi phục lại tinh thần, nương theo mật dịch trong suốt, hắn cắn răng bắt đầu ở trong hoa huyệt giảo hoạt chật hẹp hung hăng va chạm.
"A...... Không...... Không cần...... Mau dừng lại...... A a......" Khoái cảm mãnh liệt càng thêm kích thích Tống Y Nhân, hai tay nàng nắm chặt lấy chăn gấm trên giường, thân hình tuyết trắng bị động tác kịch liệt của Hàn Viêm mà lay động không ngừng, nàng khóc thút thít thét chói tai cầu xin.
"Vừa rồi không phải nàng cầu tướng công của nàng thao tiểu huyệt của nàng sao? Hiện tại lại chịu không nổi?" Hàn Viêm cảm thấy da đầu tê dại, một loại cảm giác muốn làm hư nàng vẫn luôn tồn tại trong ý niệm của hắn.
"Còn không phải là do tiểu huyệt của nàng kẹp chặt như vậy, ẩm ướt như vậy, làm cho côn thịt của tướng công không muốn đi ra ngoài" Trong mắt hắn dày đặc tia hưng phấn, duỗi tay dùng sức đánh lên cánh mông phấn nộn của Tống Y Nhân.
Tống Y Nhân theo bản năng kêu nhỏ một tiếng, hoa huyệt lại không ngừng co rút, gắt gao kẹp chặt côn thịt thô dài đang không ngừng xâm chiếm bên trong cơ thể của nàng, đồng thời hoa huyệt càng ngày càng chảy ra nhiều mật dịch, làm cho côn thịt dễ dàng ra vào bên trong tiểu huyệt mà không bị ngăn cản.
"Nói, tướng công thao nàng có sướng không?" Hàn Viêm vừa nói, vừa cúi đầu ngậm lấy tiểu anh đào của Tống Y Nhân, dùng sức liếm mút, phát ra những tiếng tấm tắc của nước bọt, dưới thân côn thịt vẫn như cũ, tốc độ cùng lực độ không hề giảm đi, mạnh vẽ va chạm vào hoa tâm.
"Ô a...... Không cần...... Tướng công chàng thao thiếp hảo sướng......" Cả người giống như rắn nước, không ngừng vặn vẹo đong đưa, tìm đủ mọi cách cũng không thể trốn được động tác hung hăng mãnh liệt đầy kích thích của Hàn Viêm.
"Có thích tướng công thao nàng như vậy không?" Hàn Viêm thay đổi một tư thế hoan ái, ôm lấy eo nàng, dùng sức đâm vào, tựa như muốn xỏ xuyên nàng.
"A nga...... Không...... Muốn tới...... A a a......" Một tiếng thét chói tai đầy phấn khởi vang lên, cả người nàng không ngừng run rẩy, hoa huyệt gắt gao giảo hoạt cắn nuốt lấy côn thịt sắp xuất tinh.
"Đều cho nàng, lại sinh thêm cho ta thêm một hài tử nữa đi" Hàn Viêm kêu lên một tiếng, gắt gao ôm lấy người nàng, một cỗ tinh dịch nóng bỏng nồng đậm bắn thẳng vào hoa tâm.
Đang ở trong cao trào, Tống Y Nhân bị tinh dịch nóng bỏng của Hàn Viêm làm cho một lần nữa cao trào mà ngất đi.
Nhìn Tống Y Nhân đang hôn mê, Hàn Viêm lặng lẽ ôm lấy nàng, cả hai cơ thể dán chặt vào nhau cùng nhau ngủ.
Trong lúc hôn mê, Tống Y Nhân không thể nghe được thanh âm lạnh nhạt của hệ thống: "Nhiệm vụ hoàn thành"
------Ta là đường phân cách tuyến hệ thống bá đạo------
Chờ đến khi cô tỉnh lại, đã thấy mình trở về không gian hệ thống.
Trên phiến bạch quang lại hiện lên một số tin tức:
Khế ước giả: Mẫn Dao (Trạng thái linh hồn)
Giới tính: Nữ (Không thể sửa đổi)
Danh hiệu: Bộc lộ mũi nhọn
Tích phân: 6900
Tư chất: Ngàn dặm mới tìm được một
Vật phẩm: Thiên cung thập phẩm, hoạt sắc sinh hương, vũ trụ bùng nổ,nhiếp hồn rắp tâm.
Mẫn Dao lặng lẽ nhìn điểm tích phân sắp đạt tới 7000 điểm, nói cách khác,cô còn phải hoàn thành ít nhất ba bốn nhiệm vụ nữa mới gom đủ một vạn điểm tích phân.
Mà cái nhiếp hồn rắp tâm kia, dùng đầu ngón chân cô cũng biết nó dùng để làm gì.
Chờ một lúc, hệ thống rốt cuộc cũng lên tiếng: "Nhiệm vụ lần này không tồi, bất quá nhiệm vụ lần sau có chút khó khăn".
"Không lẽ lại là cổ đại?" Mẫn Dao rốt cuộc cũng mở miệng hỏi.
"Không sai, lần này ký chủ có năm ngày để nghỉ ngơi trước khi tiến vào thế giới nhiệm vụ mới" Hệ thống dựa vào trạng thái của Mẫn Dao mà hảo tâm đưa ra một lời đề nghị, hắn cũng không muốn nhiệm vụ tiếp theo bị thất bại.
Mẫn Dao gật đầu đồng ý, cô không muốn cự tuyệt, cô xác thực cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.