Dịch: Thiên Thiên
Vì đây không phải là buổi phát sóng trực tiếp.
Nên một số phương tiện truyền thông tại hiện trường đã lập tức tung ra những bức ảnh có độ nét cao về lễ trao giải:
Người đàn ông trong bộ vest màu mực quý phái cùng chiếc trâm cài đá ngọc bích tuyệt đẹp, cùng với nữ minh tinh trong bộ váy dài có viền màu xanh mực, một dải ruy băng lụa hình hoa bỉ ngạn màu đen quấn quanh cổ tay.
Cả hai đều sở hữu giá trị nhan sắc đỉnh cao có thể thống nhất thẩm mỹ thế giới, đừng nói đến tương tác với nhau, dù chỉ cần hai người đứng đó thôi cũng có thể khiến người ta liên tưởng đến những cốt truyện hào môn hơn 1000 chữ.
[Đờ mờ đờ mờ!!! Hai người họ là một đôi sao?!!!]
[Ship rồi, lần này tui ship CP này chắc rồi!!! Chỉ cần hai khuôn mặt này, tui có thể đẩy thuyền cả đời!!!]
[Đây là công khai sao! Công khai sao???]
[Đồ đôi cũng đều mặc cả rồi, nhất định là công khai đấy. Mòe nó, thật không ngờ, hai người này vậy mà thật sự là một đôi!!!]
[A a a a a a a, tiểu yêu tinh đứng đầu giới giải trí cùng vị thần cao cao tại thượng không dính sắc dục phàm trần, đây là cái loại….tổ hợp thần tiên gì vậy?!]
[Đã biết vị kia Hạ gia đã kết hôn rồi, vậy thì….nếu như…..mòe, Tần Mang trẻ như vậy mà đã kết hôn rồi sao?!]
[Đây là trọng điểm sao?]
[Từ từ…Đây không phải là một cái ôm lịch sự giữa khách mới trao giải và nữ diễn viên đoạt giải sao? Hình ảnh.jpg x9]
9 bức ảnh, mỗi một bức đều thể hiện những cái ôm từ các khách mời trao giải với những người đoạt giải.
[Chắc là trùng hợp thôi. Còn nói cái gì mà đồ đôi, không thấy xấu hổ à, những khách mời nam nữ mặc đồ xanh đen nhiều như vậy, nếu cứ theo logic của mấy người, thì tùy tiện bới ra cũng có thể ghép được vài đôi đấy.]
Cộng đồng mạng trầm mặc: “….”
Hình như cũng đúng ha?
Là do bọn họ overthinking à?
Fans Hạ Linh Tễ: [Chẳng lẽ không cho nam thần chúng tôi được phép lịch sự sao?]
Fans Tần Mang: [Mong mọi người tập trung vào những tác phẩm của Ảnh hậu Tần!]
Fans của cả hai nhà đều đồng thuận: [Đừng đoán mò nữa, ai về nhà nấy.]
Tóm lại, fans CP vừa mới đốt lên một ngọn lửa nhỏ.
Đã bị “ào” một xô nước lạnh dập tắt mất.
Bên trong xe Pullman dài rộng.
Trong khoang ghế sau xe, đôi chân thanh tú như ngọc của cô gái khép sát vào nhau, chiếc váy dài xẻ một bên để lộ một mảng lớn da thịt trắng nõn như tuyết, lúc này cô đang tựa vào người đàn ông cao lớn đĩnh đạc bên cạnh, toát ra dáng vẻ lười biếng và quyến rũ.
Lướt weibo.
Lông mày xinh đẹp của Tần Mang hơi nhíu lại, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chúng ta đã rõ ràng như vậy rồi, mà bọn họ vẫn còn vùi đầu đi bới lông tìm vết!”
Những cặp đôi khác bị chụp ảnh là đang nói thầm thì có thể coi là bằng chứng của tình yêu.
Mà cô và Hạ Linh Tễ đều đứng ở buổi lễ trao giải, công khai ôm ấp nhau!
Bọn họ không đẩy thuyền thì cũng thôi đi, đây lại còn tìm chứng cứ chứng minh bọn họ không có quan hệ gì?!!
Quá đáng!
Hơn nữa, đạo diễn của buổi liên hoan phim, người có đạo đức nghề nghiệp cao, theo phản xạ tắt micro của cả hai người khi Hạ Linh Tễ ôm Tần Mang—
Nếu không thì.
Những lời Hạ Linh Tễ nói bên tai cô lúc đó bị nghe được, cũng không chỉ đơn thuần là như bây giờ đâu!!!!
Ở đầu bên kia video, Mạnh Thính người cũng đang theo dõi tình hình của dư luận, giải thích: “Ai bảo hai người là một đôi bị thảo luận là không xứng đôi nhất trong diễn đàn CP.”
“Nói không chừng, cả hai người nếu hôn nhau ngay tại buổi lễ, cộng đồng mạng cũng chỉ cảm thấy là vô tình bấn cẩn đụng phải nhau thôi.”
Tần Mang: “…..”
Cô lặng lẽ quay lại nhìn Hạ Linh Tễ đang làm việc bên cạnh: “Vậy vừa rồi ở trên sân khấu, sao anh lại không hôn em?”
Người đàn ông có khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt xanh xám cụp xuống nhìn cô, thản nhiên hỏi: “Hôn thế nào?”
Tần Mang hùng hổ nói: “Đương nhiên là hôn cái kiểu long trời lở đất, thiên hoang địa lão rồi!”
Để xem bọn họ còn “tẩy trắng” như thế nào!
Hạ Linh Tễ cong môi cười: “Ồ?”
Trước mặt người nhà mà ôm một cái, cô đã vô cùng ngại ngùng rồi chứ đừng nói đến việc hôn nhau trước mặt bao nhiêu người.
Cơ thể chỗ nào cũng mềm, chỉ có mỗi miệng là cứng.
Hạ Linh Tễ ung dung nói: “Hạ mỗ không có kinh nghiệm lắm, không bằng xuống xe luyện tập một chút?”
Tần Mang nhướng mi nhìn ra ngoài, tầm mắt đột nhiên dừng lại.
Thâm Thành về đêm cũng gọi là phồn hoa nhộn nhịp, đường phố lúc nào cũng đầy người qua lại, chưa kể đến họ vừa đi qua một cái trung tâm thương mại lớn.
Ai muốn luyện tập với anh ở đây chứ!
Tiên nữ vẫn còn cần thể diện!
Tần Mang tiêu chuẩn kép đến là chính đáng.
Giả vờ như không nghe thấy gì.
Tiếp tục thảo luận những lịch trình kế tiếp với nhóm người Mạnh Thính.
Dù sao thì bây giờ cô cũng là nữ diễn viên có doanh thu phòng vé gần 10 tỷ, đồng thời cũng là Ảnh hậu tân nhiệm, nên việc công khai hôn nhân này không phải là chuyện đùa.
Phó Diên trầm tư suy nghĩ: “Đạo diễn của một chương trình thực tế dành cho các cặp vợ chồng rất hot hai năm gần đây chính là bạn học đại học của chị. Nếu không thì em bàn bạc cùng Ha tổng, xem có thể bớt chút thời gian tham gia không?”
“Hiện nay trên mạng đa số đều nói hai người không xứng đôi vậy nên mới mang theo thái độ hoài nghi. Nhưng cũng không thể tùy tiện công khai được. Lỡ như có fans phản đối thì sao? Giá trị nhan sắc hai người rất cao, biết đâu có thể thu hoạch được 1 nhóm fans CP.”
Chỉ là Phó Diên cảm thấy Hạ tổng không có khả năng tham gia được.
Dù sao thì ngay cả báo tạp chí tài chính cũng là chụp tại chỗ, nếu không phải dựa vào nhan sắc đỉnh cao của vị này, thì người ngoài sẽ thấy rõ được sự có lệ bất đắc dĩ của anh.
Tần Mang cũng cảm thấy không thể.
Đang định chuẩn bị từ chối luôn: “Anh ấy…..”
Fans CP?
Hạ Linh Tễ chậm rãi dùng đầu ngón tay xoa nhẹ chiếc điện thoại.
Nghĩ đến siêu thoại Cực Quang.
Ngay sau đó.
Giọng nói lạnh lùng nhưng trong trẻo của người đàn ông vang lên: “Có.”
“Cái gì?”
Tần Mang không phản ứng lại.
“Có thời gian.”
“!!!”
Phó Diên và Mạnh Thính cũng cho rằng bọn họ nghe nhầm rồi.
Hạ tổng thật sự đồng ý rồi?!
Đây là một chương trình thực tế, rất thực tế đó!!!
Tiểu Đồng bên cạnh hai tai chống cằm, ánh mắt lấp lánh như sao: “A a a a a đây chính là sức mạnh của tình yêu a a a a a!
Trọng điểm là—
Cuối cùng cô bé cũng có thể quang minh chính đại tìm người đẩy CP cùng rồi!
Tiểu Đồng có linh cảm.
Tương lai chắc chắn những fans CP như cô chỉ có thể nhiều hơn chứ tuyệt đối không thể ít.
Cô bé nhân cơ hội này đăng ký một ID mới: Hôm nay sư tử trắng nhỏ và đóa hoa bỉ ngạn của cô ấy đã công khai chưa?!
Và đăng bài viết đầu tiên lên weibo: [Công khai rồi! Nhưng không ai tin!]
Sau khi Tiểu Đồng đăng xong, liền bắt đầu nghĩ tới tên cho siêu thoại CP.
Hạ Linh Tễ.
Tần Mang.
Cô bé lẩm bẩm: “Vội Vàng CP? Hòa Thân CP? À đúng rồi…Cực Quang CP!”
Cực Quang.
Cực Quang.
Tiểu Đồng càng nghĩ càng cảm thấy mình chính là một thiên tài nhỏ!
Tuy nhiên, khi cô chuẩn bị đăng ký mở siêu thoại—
Ngớ người ra?
Đờ mờ?
Sao lại bị trùng tên rồi!!!
Tuy nhiên, khi Tiểu Đồng tiện tay ấn vào mở nó ra, đôi mắt bỗng mở to ra.
Trong đầu lúc này chỉ tràn ngập mmp. (cmn)
Các bài đăng được ghim trên đầu đều là những hình ảnh do “fan” tự sản xuất cẩu lương.
Hơn nữa, chất lượng cao đến kinh người.
Rõ ràng chỉ có hơn ngàn fans trong siêu thoại, nhưng lại có thể tạo ra bầu không khí của hàng trăm ngàn người!!!
Tiểu Đồng mở từng bức ảnh ra, cảm thán: Mọe ơi, đây là thiên đường sao?
Và sau đó Tiểu Đồng liền đắm chìm vào “thiên đường” đó, không thể tự thoát thân.
*
Chiếc ô tô sang trọng màu đen đỗ dưới một ngọn núi ở Thâm Thành.
Vạn Phật Tự.
Chính là ở giữa ngọn núi này.
Ngôi chùa này trước khi Tần Hán tới đây đã đổ nát hoang sơ, chỉ còn lại một vị hòa thượng già và một chú tiểu trẻ tuổi để canh giữ ngôi chùa cổ này, vốn không có quá nhiều giá trị lịch sử đối với thế giới.
Sau đó Tần Diễm không đành lòng nhìn anh trai mình chịu khổ ở đây.
Nên đã sai người trùng tu, xây dựng lại ngôi chùa này.
Cẩn thận mạ lại tượng Phật.
Sau đó mới dần dần trở lại trạng thái yên tĩnh và thanh lịch như bây giờ.
Tần Mang cũng không vội xuống xe.
Ngược lại, cô đang cầm chiếc cúp vàng vừa giành được tối nay.
Cách núi rừng, nhìn xa xa.
Đây là giải thưởng Kim Quyết dành cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Là bức vẽ trên trang bìa cuốn nhật ký của mẹ.
Ngay khi bước chân vào giới giải trí, Tần Mang đã lập một lời thề, nhất định sẽ giành được chiếc cúp này rồi mang đến trước mặt mẹ đầu tiên.
Nhưng còn một việc quan trọng hơn nữa.
Chính là đưa Hạ Linh Tễ tới gặp mẹ.
Nhưng cuối cùng khi đến nơi, cô lại cảm thấy chần chừ.
Khi họ đến đây, trời đã bắt đầu hửng sáng, quang cảnh đều chìm trong không gian u ám lạnh lẽo, Hạ Linh Tễ tự mình mở cửa xe cho cô.
Duỗi bàn tay thon dài, bình tĩnh mà nhìn cô gái đang rũ mi xuống, giọng nói dịu dàng: “Anh đi cùng em.”
Khóe mi Tần Mang hơi ửng đỏ.
Vẻ bất an trong đáy mắt dần dần trở nên bình tĩnh.
Có Hạ Linh Tễ đi cùng, cô có gì mà sợ hãi cơ chứ.
Tần Mang trước nay vốn là thể chất bếp lò nhỏ, nhưng hôm nay, lúc đụng vào tay Hạ Linh Tễ lại phát hiện nhiệt độ ngón tay mình lại thấp hơn rất nhiều so với Hạ Linh Tễ.
Đầu ngón tay vô thức cuộn tròn lại.
Ngay sau đó được bàn tay quen thuộc nắm giữ chặt lấy.
Hạ Linh Tễ thuận thế đưa cô ra khỏi xe.
Tần Mang trước nay không phải là người được che chở bảo bọc kỹ lưỡng mà trở nên yếu ớt, hay không thể chịu nổi bất cứ sóng gió gì, cô nên được tỏa sáng rực rỡ mà đứng dưới ánh đèn lộng lẫy nhất.
Mà nơi này.
Chắc chắn là bóng ma tâm lý lớn nhất của cô.
Hạ Linh Tễ ngước mắt lên nhìn vào ngôi chùa ẩn nấp trong khu rừng rậm rạp.
Bậc đá lên núi còn mới, cỏ dọc hai bên đường như ướt đẫm sương, ánh nắng vàng nhạt dần xuyên qua mây xám, chiếu xuống từng phiến lá.
Hạ Linh Tễ nắm tay Tần Mang.
Đi từng bước một.
Đi lên ngôi chùa cổ im ắng này.
Khi Hạ Linh Tễ đang định gõ cửa.
Thì Tần Mang nhắm mắt lại.
Đôi môi đỏ mím chặt: “Để em tự làm.”
“Cánh cửa” này vẫn nên là để cô tự tay gõ đi.
Vài phút sau.
Một người đàn ông mặc bộ áo xanh cũ, nhưng không giấu được vẻ bề ngoài tuấn tú lịch lãm xuất hiện ở cửa, tuy hơn 10 năm không gặp nhưng Tần Mang vừa liếc mắt đã nhận ra ông.
Ông ấy dường như không hề thay đổi chút nào.
Vẫn giống hệt như năm đó, tự thiêu trong vườn hoa tulip tại Tần gia.
Tần Mang theo bản năng muốn lui về sau.
Nhưng lại được một cánh tay rắn chắc đỡ lấy bả vai cô.
Nỗi sợ hãi quấn quanh trái tim cô nhiều năm nay bỗng tan biến như làn khói.
Sau hơn 10 năm qua, đây là lần đầu tiên Tần Mang gặp lại Tần Hàn.
Nhưng lại không phải là lần đầu tiên Tần Hàn nhìn thấy cô.
Hàng năm vào ngày sinh nhật cô, Tần Diễm đến đều sẽ mang theo rất nhiều bức ảnh của cô.
Tần Hàn tận mắt chứng kiến cô lớn lên, ngày càng giống vợ yêu trong trí nhớ của mình, có cùng nhiệt huyết và đam mê diễn xuất, may mắn là, cô có một cơ thể khỏe mạnh.
Hai cha con nhìn nhau hồi lâu.
Tần Hàn nhìn chiếc cúp vàng trong tay Tần Mang, nhớ tới những lời Tần Diễm đã nói, cũng hiểu được mục đích của cô đến đây.
Con gái muốn gặp mẹ.
Người mẹ cũng nên gặp lại con gái rồi.
Tần Hán rũ mi xuống, thanh âm lãnh đạm nói: “Vào đi.”
Chú nhỏ không hề lừa cô.
Tro cốt của mẹ cô quả nhiên vẫn luôn ở chỗ này của ông.
Khác với hình ảnh lạnh lùng u sầu mà cô tưởng tượng, thiền thất của Tần Hàn ấm áp khô ráo, thoang thoảng hương hoa cùng ánh nến, sạch sẽ mà nhẹ nhàng.
Tần Hán dường như sống rất nghiêm túc.
Tần Mang nhìn xung quanh.
Không biết vì sao, rõ ràng đâu đâu cũng đều có hơi người, nhưng cô lại không hề cảm nhận được bất cứ cảm giác tồn tại nào.
Có vài bông hoa tulip trải trên bàn.
Và chiếc hộp gỗ tinh xảo được đặt trên những bông hoa đó.
Tần Mang chậm rãi đi về phía trước, hai tay đặt chiếc cúp vàng trước hộp gỗ tinh xảo.
“Mẹ, con đã xem nhật ký của mẹ rồi. Không phải mẹ muốn xem chiếc cúp Ảnh hậu giải Kim Quyết này nặng thế nào sao? Chẳng phải mẹ muốn biết nó có phải được làm từ vàng thật hay không sao? Bây giờ con cầm nó tới rồi, mẹ có thể thoải mái ngắm nhìn….”
Tần Mang hiếm khi nói nhiều như vậy.
Hạ Linh Tễ rất kiên nhẫn và bình tĩnh đi cùng cô từ đầu đến cuối.
Ngoài cửa.
Hạ Linh Tễ thấy Tần Hàn đang định rời đi.
Cuối cùng cũng cất lên câu nói đầu tiên: “Cô ấy rất quan tâm đ ến ngài.”
Tần Hán đột nhiên dừng lại.
Lần đầu tiên.
Ông đối diện với Hạ Linh Tễ.
Cho dù đã rời khỏi thế tục hơn 10 năm, nhưng sự cao quý của một bậc quân tử đã khắc sâu trong xương cốt cũng sẽ không phai nhạt theo năm tháng, mà ngày càng thêm lắng đọng lại.
Vừa nhìn ông đã có thể biết được.
Chàng trai trẻ tuổi này cực kỳ yêu thương con gái mình.
Như ông yêu vợ mình sâu sắc vậy.
Hàng lông mày của Tần Hàn tái nhợt như ánh trăng, ông nói: “Các con nhất định….phải quý trọng lẫn nhau.”
Thời thanh xuân niên thiếu, ông cũng từng khát vọng nắm tay nhau đến bạc đầu.
Nhưng đáng tiếc.
Bây giờ chỉ có mình ông bạc đầu.
Vậy nên, hãy trân trọng những gì mình đang có.
Hạ Linh Tễ nhìn theo hướng ông đi xa.
Cũng không ngăn người lại.
Có lẽ Tần Mang không thể nào đồng cảm với ông, nhưng vào lúc này, Hạ Linh Tễ đã đồng cảm thấu hiểu cảm xúc với Tần Hàn.
Nói chuyện hơn 2 tiếng đồng hồ.
Tần Mang cuối cùng mới nhớ ra bên cạnh mình còn có người.
Giới thiệu với mẹ một chút.
“Đây là con rể của mẹ, mắt nhìn của chú nhỏ rất tốt.”
“Đương nhiên, mắt nhìn của con cũng cực kỳ tuyệt.”
“Gọi mẹ đi anh!”
Gọi mẹ với chiếc hộp gỗ là việc mà Hạ Linh Tễ trước đây sẽ không bao giờ có thể làm.
Nhưng lúc này.
Lại nghiêm túc mà thành kính gọi một tiếng: “Mẹ.”
Cảm ơn người.
Đã mang Tần Mang đến với thế giới này.
Tần Mang hài lòng với giọng điệu của anh.
Không hề qua loa có lệ.
Khi chuẩn bị rời đi.
Nhìn ra ngoài thiền thất trống trải, trong mắt Tần Mang không khỏi hiện lên vẻ thất vọng.
Nghĩ đến chú nhỏ mình từng nói, ông ấy đi đâu cũng mang theo chiếc hộp gỗ, Tần Mang do dự hai giây, sau đó hai tay vẫn cầm hộp gỗ lên rồi đi ra ngoài.
Dưới sự dẫn đường của chú tiểu, Tần Mang đi về phía sau núi.
Không ai biết.
Trên ngọn núi phía sau của ngôi chùa, đâu đâu cũng đều trồng các loại hoa tulip.
Mỗi khi Tần Hàn nhớ Quan Nguyệt Yên, mỗi khi ông muốn đi cùng bà, liền trồng một cây hoa tulip.
Đây là ngọn núi hoa tulip của một mình Quan Nguyệt Yên.
Vì vậy, đâu đâu cũng là hoa tulip.
Như những cánh bướm đủ màu sắc tung bay trong gió.
Nhưng trong mắt Tần Hàn chỉ có hai màu đen trắng.
Khi ông mất đi người yêu.
Đồng thời Tần Hàn cũng mất đi tất cả màu sắc của mình.
Vậy nên ông không thể nào quay lại được nữa.
Tần Mang hai tay cầm hộp gỗ tinh xảo hình hoa tulip, phát hiện người đàn ông mặc áo xanh đang đứng giữa đám hoa tulip, vẫn không giấu được dáng vẻ phong trần lịch lãm.
Cách đó không xa có một chiếc bàn gỗ trầm cũng có khắc hoa văn hoa tulip.
Tần Mang cũng không muốn quấy rầy ông, đặt hộp tro cốt của mẹ trở lại vị trí ban đầu.
Quay mặt nhìn tới cả vườn hoa tulip.
Thay vì ở trong một nghĩa trang tối tăm, có lẽ với tính cách lãng mạn và nhiệt tình như lửa của mẹ sẽ càng thích hợp ở đây hơn.
Tần Hàn cũng rất hiểu bà.
Do vậy mới mạo hiểm không màng ánh mắt của thế tục mà chỉ muốn mang theo “bà” bên người.
Tần Hàn nhìn đứa con gái được ra đời trong sự mong chờ của hai vợ chồng ông, cô cũng đã trưởng thành, cũng có người yêu của riêng mình.
Vậy là đủ rồi.
Người đàn ông mặc áo xanh chắp hai tay lại niệm Phật: “Quay về đi.”
Sau đó, ông vuốt v e hoa văn hoa tulip tinh xảo trên hộp gỗ, trong mắt tràn ngập tình yêu sâu sắc đã tồn tại nhiều năm: “Cha còn sống, nhưng cũng đã chết rồi.”
Tại khoảnh khắc mà người ông yêu qua đời.
Vậy nên, sau này đừng đến đây nữa.
Tần Mang hiểu được ý nghĩa sâu xa trong lời nói của ông.
Khi rời đi.
Vẫn như dáng vẻ khi đến.
Tay trong tay, từng bước từng bước xuống bậc thang.
Đôi mắt Tần Mang đã hiện lên chút ánh sáng, cô có chút hiểu rồi.
Không phải cha cô không yêu cô, chỉ là ông ấy quá yêu mẹ.
Tần Mang cũng không thể tưởng tượng được, nếu như biển lửa này đó, nếu như Hạ Linh Tễ rời bỏ cô….
Có lẽ cô cũng sẽ điên mất.
Vì chỉ nghĩ đến thôi.
Cô đã bắt đầu cảm thấy đau rồi.
Với cha cô, tình yêu là ngọc nát đá tan, là sinh tử không rời.
Với cô, cũng vậy.
“Em không trách ông ấy, có phải em rất rộng lượng không.”
“Ừm, Tần tiểu thư là tiểu tiên nữ rộng lượng nhất trên thế giới này.”
“Ông ấy thật là yêu đương mù quáng, nhỉ?”
“Đúng.”
“Vậy anh có phải là người yêu đương mù quáng không?”
“Anh có.”
“Đúng là anh có thật.”
Tần Mang liếc mắt nhìn xuống mắt cá chân bị quần tây che khuất của anh.
Rẽ ngoặt sang một hướng khác.
Tần Mang đột nhiên kéo tay áo anh, đi đến ngọn núi gần đó: “Đi, em đưa anh đi đào rau rừng.”
Hạ Linh Tễ: “Hửm?”
Tần Mang chính đáng nói: “Đào rau rừng có thể trị bệnh yêu đương mù quáng.”
…..
Không biết việc đào rau rừng có chữa được bệnh yêu đương mù quáng hay không, nhưng nó đã mang lại nguồn cảm hứng dạt dào cho Hạ – tiểu họa sĩ.
Sau nửa đêm hôm đó.
Một trong hai bự thần Loạn Mã đang đăng tải một bức ảnh mới trong siêu thoại Cực Quang.
Trên bức tranh.
Là một bãi cỏ lộn xộn trên núi, nền cỏ xanh rực rỡ, bộ váy đen lộng lẫy trải dài, phía trên có một cây hoa bỉ ngạn màu đen thần bí lặng lẽ nở hoa.
Màu sắc tươi sáng đến nỗi ngay cả Dung Hoài Yến cũng cảm thấy chói mắt.
Nhưng lại không nói ra được điểm nào không đúng lắm trong đó.
Chỉ có thể than thở một câu.
Hạ mỗ nào đó trời sinh đã có phong cách vẽ kỳ lạ và sặc sỡ như vậy.
Tiểu Đồng vừa mới ấn mở siêu thoại.
Đã ôm lấy điện thoại hét ầm lên.
A a a a a a a a a a a
Ở dưới cũng điên cuồng comment—-
[Dã chiến play yysd!!!!]
*
Hiệu suất của Phó Diên rất nhanh, nói là sẽ sắp xếp một chương trình thực tế về các cặp vợ chồng, vậy mà chưa đến 2 ngày đã sắp xếp xong.
Mấy ngày gần đây.
Cư dân mạng vừa nguôi ngoai trước cái ôm thần thánh giữa Tần Mang và Hạ Linh Tễ tại lễ trao giải.
Cho đến khi [Hôm nay kết hôn chưa?] – chương trình thực tế về các cặp vợ chồng nổi tiếng nhất trong nước bất ngờ công bố mùa mới cùng các cặp vợ chồng bí ẩn.
Vợ chồng Cực Quang.
Bức ảnh ôm thần thánh của Hạ Linh Tễ và Tần Mang lại được dùng làm ảnh tuyên truyền chính thức, ngay lập tức đã gây chấn động toàn mạng.
Máy chủ weibo lần trước đã trải qua buổi lễ trao giải an toàn, nhưng lần này lại bị sập lag vì bài tuyên truyền của một chương trình thực tế “cực kỳ bình thường” kia.
Phải mất một khoảng thời gian dài để đội ngũ kỹ thuật tăng ca mới dần dần khôi phục.
[Ai với ai, là vợ chồng cơ?!!]
[Cứ vậy là công khai sao?!!!!]
[Hai cái người mà quăng gậy 8 sào cũng không đến nhau này, làm sao có thể nói kết hôn liền kết hôn cơ chứ?]
[A a a a a a a a, tôi biết ngay mà! Tôi biết ngay mà!!!! Buổi lễ trao giải hôm đó, ánh mắt của vị kia nhìn Tần nữ thần cực kỳ không trong sáng!!!]
[Rốt cuộc là ai nói bọn họ trong sạch đấy!!! Tuyệt đối không thể nào!? Là ai đã nói!!!]
[A a a a a a a, tui điên đây!!! Vậy chẳng lẽ bạn trai của Tần Mang, người lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, lại còn có thể gắp thú bông, cả ngoại hình và thân hình đều bùng nổ kia chính là vị kia Hạ gia sao?!!]
[Vị kia Hạ gia gắp thú bông….. Tui vẫn không thể tưởng tượng ra được cảnh tượng đó như thế nào?]
[Chị em, nhìn đây. Hình ảnh.jpg Có thể tượng tượng ra được chưa?]
Trong bức ảnh chính là bức tranh gắp thú bông đầy quyến rũ mà Ổ Vũ Tây đã vẽ lúc trước!!!
Khuôn mặt Tần Mang + khuôn mặt Hạ Linh Tễ, cùng với con sư tử trắng đang nhìn, và…..hộp bao cao su ngoại cỡ mà nó đang ôm.
Cộng đồng mạng vốn đang nghiêm túc thảo luận về mối quan hệ của hai người này, suýt chút nữa máu mũi chảy lênh láng.
[Đờ mờ?]
[Cái này là cái gì?]
[Của siêu thoại Cực Quang?]
[Siêu thoại Cực Quang, là cái tổ chức thần bí gì thế? Vậy mà lại có những bức ảnh như này!!]
[Bức ảnh cấp độ này đã là gì? Còn có những bức ảnh càng thần bí hơn nữa, mọi người nhanh chóng follow đi. #Siêu thoại Cực Quang#]
[Đờ mờ, 5000 người? Không phải đã nói là CP không xứng đôi nhất thế giới sao? Vì sao siêu thoại lại âm thầm lén lút nuôi 5000 người rồi?!!!]
[Tui điên rồi!! Đây là loại hình ảnh thần thánh gì vậy!! Sao tui lại không phát hiện ra nó sớm hơn chứ a a a a a!!]
[Từ từ, đây là mấy người đang quảng cáo siêu thoại sao? Trọng điểm là hai người này sắp tham gia chương trình thực tế về các cặp vợ chồng đấy mọi người ơi! Đừng quan tâm siêu thoại kia nữa!!]
[Lầu trên, tui khuyên bạn nên ấn vào siêu thoại xem đi, nếu không bạn sẽ hối hận đấy!!]
[Không được rồi, cạn máu rồi, tui phải đi bổ sung máu đã!]
[Cùng nhìn lại những khoảnh khắc show ân ái của vợ chồng Cực Quang những năm gần đây.]
[Chúng ta là chính là một lũ ngốc! Vậy mà cũng không phát hiện ra!!]
[….]
Hầu hết phản ứng của những người qua đường đều là kinh ngạc, chúc phúc và mong đợi, sau đó— khi bước chân vào siêu thoại Cực Quang, không bao giờ có thể bước ra khỏi hố được nữa.
Hạ Linh Tễ đã vượt hơn 100 triệu fans—
Có một số người không lý trí cho lắm.
“** anh nói gì đi! Chỉ cần anh không đáp lại, em sẽ coi như *** không tồn tại!”
“**là giả phải không, là chương trình thực tế đó lấy ảnh của hai người để tạo nhiệt độ đúng không.”
”Lầu trên có thể lý trí chút không, ai dám lợi dụng nam thần để cọ nhiệt, không muốn lăn lộn nữa à?”
“A a a a a a, Tần Mang với khuôn mặt yêu tinh này không xứng với anh a a a a a! Em không đồng ý! Em thay mặt cho 100 triệu fans không đồng ý cuộc hôn nhân này!”
“Sự kết hợp của tiểu yêu tinh đỉnh cấp and vị thần trên cao, dù có thế nào cũng không giống như chính thức, kiểu dạng vợ chồng được cưới hỏi đàng hoàng ấy!”
“Nói cô ta là tiểu tình thân thì còn tàm tạm.”
“Hai bên đều không có đăng weibo xác nhận, chắc là….. đôi bên hợp tác cùng có lợi chăng?”
“Rất có thể nha! Chẳng phải chương trình giải trí này luôn thích ghép cặp thật và cặp giả để khán giả đón xem cặp nào mới là cặp thật sao?”
“Tin tức nội bộ, Tập đoàn Hạ thị đã đầu tư vào mùa mới này!”
“Phá án rồi, chắc chắn là đôi bên cùng có lợi! Dù sao thì bức ảnh cái ôm thần thánh lần trước cũng đã thoát vòng rồi!”
“Dù sao, tôi tuyệt đối không tin người bạn trai thần tiên thích ăn dấm trên weibo của Tần Mang, lại còn thích yêu đương qua mạng, tặng du thuyền và lao vào đám cháy đó chính là vị kia Hạ gia!”
“Đây là Hạ Linh Tễ ư? Thích ăn dấm?! Chỉ cần một ánh mắt cũng có thể gi ết chết tất cả các tình địch rồi, anh ấy ăn dấm làm gì!!”
“Trọng điểm là….Làm gì có người đàn ông nào có đủ tự tin để đào góc tường của vị này đây!!”
Đàn Quan Nam đang ăn dưa, đột nhiên lướt tới comment này lại bị cue tới.
Tự tin thì sao?
Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
Đương nhiên, chủ yếu là, lúc anh ta đào góc tường cũng không biết đối phương là….Hạ Linh Tễ.
Hơn 100 triệu fans, trong đó cũng có anti-fans của Tần Mang, đương nhiên cũng không muốn tin đây là sự thật.
“Không thể nào, là giả đó!”
“Trừ khi @Hạ Linh Tễ tự mình công khai tình yêu, bằng không tôi có chết cũng không tin!”
“Hahahaha, để tảng băng tự mình công khai tình yêu, sao có thể chứ!”
“Cho dù Tần Mang công khai bày tỏ tình yêu, thì anh ấy cũng không thể tự mình công khai được! Hơn nữa, nam thần mấy năm nay đã không lên weibo rồi, chắc là đến mật khẩu là gì còn chả nhớ ấy chứ.”
“Không thể đâu! Chắc chắn không thể!!”
“…”
Không chỉ những fans, ngay cả cư dân mạng và người qua đường cũng đều cảm thấy Hạ Linh Tễ không thể nào công khai bày tỏ tình cảm của mình vào thời điểm quan trọng này.
Do đó các fans mới dám nói như vậy.
Hai năm qua.
Mặc dù tài khoản weibo của Hạ Linh Tễ đã lâu không hoạt động, nhưng những từ khóa bị mã hóa đặt ra khi đó vẫn được sử dụng.
** là Chồng.
*** là Hạ phu nhân.
Mà hai từ này, đều bị chặn sử dụng trên weibo của Hạ Linh Tễ.
Vì anh đã nói, Hạ phu nhân là độc nhất vô nhị.
Vậy nên không cho phép bất cứ ai tự gọi mình là Hạ phu nhân, càng không cho phép fans gọi anh là chồng.
Khi chương trình được công bố chính thức.
Hạ Linh Tễ cũng vừa kết thúc một cuộc họp.
Sau khi rời khỏi phòng họp, liền phát hiện ra có rất nhiều nhân viên to gan lén nhìn mình.
Anh thản nhiên liếc nhìn màn hình điện thoại cho Tùng Trăn đưa sang.
Tùng Trăn giải thích: “Vừa có thông báo chính thức việc vợ chồng ngài sẽ tham gia chương trình thực tế. Các fans của ngài ở dưới bài đăng đều đang nghi ngờ điều này.”
Hạ Linh Tễ cầm điện thoại lên và xem những top bình luận.
Dưới ánh sáng trắng rực rỡ, đôi mắt xanh xám của người đàn ông vẫn tràn ngập cảm giác uy nghiêm thần bí và lạnh lùng như thường lệ.
Ánh mắt như biển sâu vực thẳm, khiến người ta không thể phân biệt được bất kỳ cảm xúc, cũng như sự sốt ruột nào của anh trong chuyện này.
Ngược lại, anh đổi chủ đề, bình tĩnh hỏi: “Đá quý chuẩn bị thế nào rồi?”
Tùng Trăn lập tức trả lời: “Vẫn còn đang thu thập khắp thế giới ạ.”
“Số lượng quá nhiều, vẫn còn thiếu một phần nữa.”
“Nhưng mà….khoản dự trù để mua hàng không đủ.”
Khi nhắc đến việc tài chính không đủ, hô hấp của Tùng Trăn bất giác chậm lại.
Chủ yếu là—
Đá quý thật sự quá đắt, quá quá quý giá!
Đặc biệt Hạ tổng còn muốn tất cả đều là những loại cao cấp nhất trên thế giới.
Bởi vì.
Chỉ có những thứ cao cấp nhất mới xứng với Hạ phu nhân.
Chỉ việc tìm kiếm nó thôi cũng đã cần rất nhiều mối quan hệ và vốn liếng, chưa kể còn phải ra giá cao để mua lại.
Giọng nói của Hạ Linh Tễ vẫn lãnh đạm và bình tĩnh như mọi khi, không cần suy nghĩ gì, trực tiếp nói: “Bán đấu giá những máy bay tư nhân, du thuyền dưới tên tôi.”
“A?”
Tùng Trăn không kịp phản ứng: “Cũng không đến mức phải bán hết….”
Ánh mắt Hạ Linh Tễ nghiêm nghị, nhưng lời nói ra lại tràn đầy ý cười: “Tiết kiệm tiền.”
Từ số tiền lớn bỏ ra để bảo trì những thứ này hàng tháng, có thể mua thêm càng nhiều đá quý cho Hạ phu nhân.
Tùng Trăn nuốt khan, không dám hỏi nhiều.
“Vậy trên mạng….”
Vẻ mặt Hạ Linh Tễ lạnh lùng, load lại weibo, sau đó những ngón tay thon dài trắng lạnh gõ một dòng chữ lên màn hình.
Vài giây sau.
Tài khoản weibo của Hạ Linh Tễ đã phủ bụi hơn 2 năm qua.
Đón chào một bài đăng mới toanh—
Hạ Linh Tễ V: [Cây khô gặp mùa xuân, mây đen gặp trăng sáng, Hạ Linh Tễ gặp Tần Mang.]
————————-
Tác giả có lời muốn nói:
Cộng đồng mạng 1s trước: Không có chuyện công khai tình yêu đâu, chắc chắn không thể nào.
Cộng đồng mạng 1s sau: ???!!!