Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 236: Lưu lạc tầng sâu



- Đây là đâu.

Cầm từ trong cơn mơ tỉnh dậy. Hắn chỉ thấy bóng tối và bóng tối mà thôi. không có chút ánh sáng nào cả.

Cầm không hoảng sợ mà khẽ ngồi đậy. Lấy viên đã đánh lửa trong người, Xé rách áo trong và thắp lên.

Ánh sáng chới nháng đủ để Cầm nhận ra vị trí của mọi người. Hóa ra là họ cách Cầm cũng không xa. Nhưng xem râ vẫn còn hôn mê.,

Cầm nhớ nhanh vị trí của mấy người thì ánh sáng chợt tắt vì đống vải mà Cầm vừa xé ra đã cháy hết rồi.

Nhưng nhứ thế thì nó cũng đã hoàn thành nhiện vụ của mình rồi đó.

Cầm dựa theo trí nhớ mà tìm đến chõ Chistina. Khẽ lay cô nàng và nói:

- Chistina, Chistina. tỉnh lại đi.

Sau 1 thời gian dùng sức mà lay. Cuối cùng cô nàng cũng đã có phản ứng. Lơ mơ tỉnh lại và nói:

- Đây là đâu.

- Ta không biết. Mau dậy để mà thắp sáng đi. Mọi người còn đang nằm không rõ sống chết đấy.

Nghe vậy Chistina cũng tỉnh ngay lập tức niệm phép và 1 ánh sáng nhu hòa hiện ra. Tuy hơi mờ nhưng mà cũn đủ rồi.

Hình ảnh mọi người hiện ra rõ dàng trước mắt.

Cầm cùng Chistina lập tức hè nhau đi gọi mấy người này dậy. May mà không ai có vết thương quá lớn mà chỉ là bị thương nhẹ thôi.

Chỉ 1 lúc sau, tuy còn lơ mơ nhưng mà bọn họ cũng đã tỉnh lại rồi. Mọi người ôm nhau mừng ra mắt vì hoạn nạn không chết. tất nhiên có 1 tên lạc loài không được ôm iếc gì chỉ có thể đi xung quanh mà quan sát.

Trong quá trình quanh sát. Anh chàng thấy được thân thể to đùng của King Kong gần đó. Xem ra nó cũng bị ngã chết a. Và cũng nhờ có cái đệm lông này mà bọn họ mới có thể còn sống đó. Trong cái rủi đúng là có cái may mà/

Nhưng mà dù vậy Cầm vẫn cảm thấy nặng lòng. Hắn không biết bọn họ đang ở đâu và có nguy hiểm gì không. Nếu có thì chỉ sợ là không dễ đối phó đâu.

Lúc này, mấy cô nàng cũng đã tâm tình xong và ra chỗ Cầm cùng quây quanh con King Kong đốt lửa trại.Chuẩn bị ăn. Cả bọn không biết đã ngất bao lâu, chỉ biết bây giờ cả bọn bị cơn đói dày vò không muốn bước đi nữa ấy chứ. Do không có củi nên bọn họ đành nhờ Aizu thái thịt còn Chistina dùng hỏa thật nướng qua, Cầm thì thêm chút da vị. ánh sáng thì vẫn nhờ mấy ngọn đèn le lói của Chistina rồi.

May mà tay nghề của Cầm vẫn là khá tốt nên là tuy không chín tới nhưng mà ngược lại không còn vị tanh, ăn vẫn rất là ngon.

Ăn uống no say, Mọi người ngồi lại bàn bạc biện pháp thoát đi.

Athena nhìn về phía Cầm và hỏi:

- Uy, trước khi chúng ta ngã xuống, ngươi có kêu lên không ổn, chẳng lẽ là ngươi biết cái gì sao.

Mọi người dường như cũng chú ý đến việc này nên là mọi ánh mắt vẫn đổ dồn về phía Cầm.

Cầm thấy thế từ tốn nói:

- Đây là 1 câu chuyện mà ta đọc trong quấn “ những câu chuyện khó tin từng phát sinh trong dungeon”. Theo đó có 1 người cũng bị sàn tầng nứt ra mà ngã xuống như chúng ta. Lúc đó hình như là hắn ở tầng 30 thì phải. Thế mà khi ngã xuống thì lại trở lại tầng 15. Quá ly kỳ đúng không.

- Hôm nay ra thấy con quái đó nện đất chợt nhơ đến cái này nên là ta hét lên ngăn cản. không ngờ cũng không kịp.

- Nhưng sao phải ngăn cản, trở lại các tầng thấp hơn thì có sao đâu.

- Không là vấn đề lớn- Người trả lời không ngờ là Athena- Người đó có thể trở về các tầng thấp không có nghĩa là chúng ta có thể trở về. Nên nhớ trong dungeon thì càng sâu càng nguy hiểm. chúng ta là ngã xuống tức là có khả năng rất lớn là xuống các tầng cao hơn. Nói sao cho dễ hiểu nhỉ. Có mỗi 1 ghi chép lại là 1 người lọt vào cái hố đó. Thì có nghĩa là có mỗi người đó trong những trường hợp bị ngã xuống là có thể trở về. còn lại thì chỉ sợ là đã bỏ mình rồi a.

- Ta chợt nhớ đến mấy cái lỗ ở tầng 11-16. Mấy cái lỗ đó có thẻ giúp người ta thông xuống các tầng thấp hơn. Nhưng xem ra đó là tự nhiên nên truyền thống là cố định. Trong khi đó mấy cái lỗ mà tự nhiên tạo ra này là nhân tạo. do đó chỉ sợ truyền thống sẽ không có định. Nói không chừng đưa chúng ta đến tâng 90 cũng có thể đó.

- Đúng là như Athena nói. Ta cũng đoán như vậy. hơn nữa với tình hình này thì xem ra là đúng như vậy rồi. ai chỉ mong là số tầng không quá cao, từ 71 trở về thì có lẽ chúng ta vẫn có cơ hội. nhưng mà trên 71 thì…. Ai, không ai nói trước được.

Mọi người nghe thế thì trầm mặc không thôi. Xem ra là tình hình này bi quan hơn bọn họ tưởng nhiều a.

Đúng lúc này Cầm lại lên tiếng động viên:

- Mà gì phải xoắn. dù các tầng cao thì chỉ cần không phải là tầng boss thì với thực lực của chúng ta vẫn có thể sinh tồn được. Tuy rằng có lẽ thời gian tiếp theo khá là chật vật nhưng mà tôi tin với sự ra sức của tất cả mọi người thì vẫn có thể làm được thôi. Mà nhìn khung cảnh tầng này chắc chắn không phải là tầng boss nên là chúng ta vẫn có cơ hội sống. Cố lên.

Mọi người nghe vậy thì cũng cảm thấy an lòng đôi chút. Dù không nói nhưng mà quả thật bọn họ có tự tin này. Làm gì có con quái ở tầng thường nào có thể đú bằng 5 bọn họ liên hợp. tất nhiên đó là 1 con chứ 1 đàn thì… Không ai biết trước được. Cầm cũng biết điều đó nhưng mà hắn cũng sẽ không nói ra để mọi người lo lắng. Mà chắc hắn cũng không xui xẻo đến mức độ này đâu.

Nhưng mà điều này xem ra là không qua mắt được Athena. Chỉ thấy cô nàng nhìn Cầm đầy thâm ý rồi nói:

- Được rồi. Chúng ta trước ngủ đi đã. Để sáng mai xem trời có sáng không rồi tính tiếp.

Mọi người đồng ý rồi chuẩn bị đi ngủ. nhưng mà lúc này 1 vấn đề lại diễn ra. Đó là bọn họ không mang theo đồ đạc a. túi đồ mà Cầm vẫn vác để ở tầng 52 rồi. Chứ ai mà muốn vác cái bao đi đánh trận chứ.

Thế là Cầm đành lột da con quái rồi dùng lửa khẽ hơ qua. Dựng tạm cái lều cho mấy người phụ nữ ở tạm. còn hắn thì tiến đến con Kinh Kong, chìm vào trong người nó mà ngủ cho đỡ lạnh.

Thế là qua được đêm.

Sáng hôm sau, Cầm mở mắt thì đập vào mắt hắn là mầu hồng. Chính xác là 1 màn sương màu hông che phủ lộ rõ vẻ yêu dị.

Cầm không hiểu sao lại có cảm giác không yên trong lòng. Anh vội đánh thức mấy người khác dậy chuẩn bị và xuất phát luôn. Hắn có cảm giác nếu mà mình cứ ở tầng này thì sẽ càng nguy hiểm. do đó tốt nhất là di chuyển nhanh.

Nhưng người khác cũng cảm thấy sự bất thường trong không khí nên là nhao nhao tỏ vẻ đồng ý di chuyển và lập tức thu dọn mà lên đường.

Bọn họ cũng không thể nào xác nhận được phương hướng nên chỉ có thể hướng về chỗ sương mù thưa nhất mà đi.

Nhưng mà không hiểu sao càng đi thì sương mù càng dầy hơn.dù bọn họ có thử đi đường khác nhưng mà cũng không ăn thua.

Dù Cầm đã sử dụng đến nhãn thần nhưng chỉ có thể miễn cưỡng phá giải được 1 chút rồi đâu lại vào đó.

Đó cũng là do cấp bậc của anh chàng chưa đủ mà mê trận này lại là của thiên nhiên nên càng khó phá giải.

Nhưng mà may mà nó còn co chút tác dụng nên dù đi lòng vòng nhưng mà chí ít bọn họ không bị tiến nhập sâu hơn.

3 ngày sau, không có 1 chút tiến triển khiến ai cũng cảm thấy nôn nóng,.

Đến Cầm cũng như vậy. Nếu là không mau chóng phá giải làn sương này thì không cần có quái bọn họ cũng sẽ chết vì đói khát mà thôi.

Nhưng đúng lúc này, bon họ lại phát hiện ra 1 thứ.

1 bộ xương người.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv