Tại một góc khuất của khu Hầu
"Rầm"
- Cái gì mà công chúa của tôi cơ chứ???
Tiếng đập bàn phát ra sau giọng nói giận dữ
- Chị... Chị Sae... - Chie nhìn Sae bằng con mắt sợ hãi hơn bao giờ hết, chưa bao giờ cô thấy Sae tức giận như bây giờ
- Làm sao mà con nhỏ đó có thể mê hoặc được cả ba vị hoàng tử của chúng ta cơ chứ? Nó là cái thá gì? Chỉ là một đứa được nhặt về từ một cái xó bẩn thỉu nào đó thôi !!! - Sae hét lên
- Chị... - Shie chạy lại - Chị... Bình tĩnh nào
"Chát"
Sae đưa tay lên, tát thẳng vào khuôn mặt đầy phấn của Shie
- Mày bảo tao bình tĩnh là bình tĩnh thế nào??? Hả con kia???
- Chị... - Shie ôm một bên mặt, sợ hãi nhìn Sae, lắp bắp
- Đừng nói gì cả... Chị ấy đang tức giận đấy... - Mie lại đỡ Shie, nói nhỏ - Phải tìm cách nào đó để chị ấy bớt giận, nói chuyện với chị ấy vào lúc này khác nào châm dầu vào lửa, con ngốc!
- Ừm... Mày nói cũng phải... - Shie gật gù
- Nhưng mà cũng phải nhanh chóng tìm ra cách để Sae bớt giận, nếu không người bị sát hại không phải là con nhỏ Hime đó... mà là chúng ta đấy! - Hie nhìn Mie
- Được rồi, mày đừng hối, tao đang nghĩ đây! - Mie nói
- Có rồi! - Chie chợt reo lên
- Hả? - Cả Shie, Mie và Hie đều quay sang nhìn Chie
- Cách gì? Mày nói xem nào? - Mie nói
- Coi tao nè! - Chie cười. Cô mon men lại gần bên Sae, mỉm cười một cái, cúi xuống nói nhỏ vào tai Sae điều gì đó
Chợt cười...
Một nụ cười nham hiểm...
- Được lắm, tao sẽ làm ngay!
Sae nói rồi cúi xuống, với tay lấy một tấm giấy, cây bút lông và nghiêng mực
Nhúng đầu viết vào mực, vén ống tay áo Kimono lên, cắm cúi viết gì đó vào tờ giấy, trông rất đắc chí. Chie đứng cạnh nhìn từng chữ trong mảnh giấy, nghiêng đầu mỉm cười
- Xong! - Sae ngước đầu, giơ tờ giấy lên cao, ngắm nghía nét chữ của mình - Cũng khá đấy chứ?
- Sao rồi chị? - Chie nhìn Sae
- Lần này, chị sẽ thưởng cho cưng một phần xứng đáng! - Sae cười - Còn bây giờ... Đi đưa thứ này cho Tam hoàng tử nước Oto đi! - Sae đưa lá thư ra trước mặt Chie
- Nhưng... Nhưng... Tại sao lại là em? - Chie chỉ tay vào mặt mình
- Làm nhanh đi, đừng có để chị nói lần thứ 2... - Sae lườm Chie một cái sắc lẻm
- Vâng... - Chie cúi đầu rồi bước ra ngoài
Cửa khép lại
- Chị! - Mie chạy lại bên Sae - Chị đang có kế hoạch gì mới à?
- Ừm... - Sae gật đầu
- Là kế hoạch như thế nào mà lại khiến chị vui sướng đến như thế? - Mie tò mò
- Bộ lúc nào mặt tao cũng buồn thảm như đưa đám hết à? - Sae trừng mắt nhìn Mie
- Dạ... Em không có ý đó... - Mie cúi đầu - Xin chị đánh em đi ạ...
- Không sao... - Sae dùng tay xoa đầu Mie - Có lẽ... Lúc này chị đang vui... Nên cũng không đánh đâu!
- Ơ... - Mie tròn mắt nhìn Sae - Chị... Chị...
- Xúc động không nói nên lời hả? - Sae hếch mặt nhìn Mie
- Dạ... Không... - Mie dùng tay sờ vào trán Sae - Chị có bị sao không ạ?
- Sao là sao? - Sae nói
- Thì... Đại loại như là... Những bệnh liên quan đến hệ thần kinh... - Mie cố nín cười - Thần kinh não có vấn đề chăng?
"Cốp"
Tiếng của cái cốc đầu quen thuộc vang lên
- Đúng là... Tao đã rộng lượng tha cho mày rồi... - Sae thở dài - Mày đúng là... Không bị đánh thì không ăn cơm được chắc?
- Dạ... Em xin lỗi chị... - Mie xoa đầu - Nhưng mà bức thư khi nãy chị viết, thật ra có gì trong đó ạ?
- Không cần phải vội... - Sae đưa tay ra trước mặt Mie - Ngày mai thì mày sẽ có trò vui để xem đấy!
- Thật không chị? - Mie nhìn Sae vui mừng
- Muốn ăn thêm 1 cái cốc đầu nữa không? - Sae liếc ngang
- Dạ không... - Mie cúi đầu
- Khôn hồn thì ngậm miệng đi, không thì tao sẽ cho mày giống con nhỏ đó đấy!