5.
Ta ngoan ngoãn đi tới treo áo cho hắn rồi lại gắp đồ ăn cho hắn.
Trước đây ta chỉ sống cùng với các cung nữ và nhũ mẫu, nên ta cũng không biết phải làm thế nào để thân thiết với một người có địa vị cao, hơn nữa người này còn là đại Thiền Vu nơi dị quốc (nước ngoài).
Mặc dù Y Mãnh Tà đối xử tốt với ta, nhưng từ những câu chuyện tinh phong huyết vũ (gió tanh mưa máu) cùng với lần gặp đầu tiên bừng bừng sát khi vào đêm hôm qua, ta tuyệt đối không dám nảy sinh một chút ý nghĩ "trông mong được yêu thương" nào cả.
"Sao không ăn đi, đồ ăn không hợp khẩu vị nàng à?".
Ta lắc đầu, cười nói: "Đồ ăn đều rất ngon, ngài ăn trước đi, thiếp hầu hạ ngài ăn xong rồi sẽ ăn, ngài không cần lo lắng đâu".
"Chờ ta ăn xong thì đồ ăn cũng lạnh rồi đấy. Thức ăn của chúng ta ở đây nguội rất nhanh, thịt nguội đi sẽ có mùi tanh".
Y Mãnh Tà kéo ta ngồi vào trong lòng hắn và đút một miếng thịt bò nướng vào miệng ta.
Vị thịt rất đậm đà, có hương rất thơm và cay, ăn rất ngon.
"Ta đã lẻn về từ đại điển (lễ) khánh công (ăn mừng lập chiến công), cố ý đến xem heo con của ta nuôi thế nào rồi, nàng không muốn ăn sao? Hửm?".
Giọng hắn âm trầm mộc mạc, đặc biệt là tiếng "hửm" kia như một cái móc câu nhỏ khiến da đầu ta ngứa ngáy.
Ta leo xuống người hắn, ngồi lại đàng hoàng, sau đó cúi đầu chăm chú ăn cơm.
"Hai nha đầu đó là do ta chọn và họ có thể nói tiếng Hán, nhưng họ có hơi ồn ào đấy".
Hắn nhìn ta và mỉm cười.
"Heo con nhà ta có vẻ không thích nói chuyện nhỉ. Nàng có cảm thấy hai người bọn họ đang cãi nhau không?".
Ta từng thấy có rất nhiều cung nữ trong cung vì không làm vừa lòng chủ tử, cho nên bị đánh bị giế.t cũng coi như là chuyện thường ngày.
Ta không biết Y Mãnh Tà có phải cũng hỉ nộ vô thường, thảo gian nhân mệnh (*) hay không. Nên ta vội lắc đầu, nói rằng các nàng ấy đều rất tốt.
(*): 草菅人命 [cǎojiānrénmìng]: xem mạng người như cỏ rác; tàn sát dân lành; giế.t người như ngóe.
"Các nàng ấy đều rất sùng bái Thiền Vu và kể cho ta nghe rất nhiều chuyện về ngài, thật sự rất thú vị đó".
Dường như Y Mãnh Tà rất hứng thú với lời ta nói.
"Ví như nói?". Ngôn Tình Xuyên Không
“Ví dụ như nói…”. Ta sẽ không ngốc đến mức nói ra những thứ đẫm m.áu kia: “Nói ngài tám tuổi đã một mình g.iết sói, vô cùng dũng cảm”.
"Chuyện này càng truyền càng kinh khủng nhỉ, lần trước ta nghe nói ta mười tuổi đã g.iết sói. Thật ra lúc ta mười bốn tuổi ta vẫn còn chưa lớn đâu".
Y Mãnh Tà bất lực lắc đầu và mỉm cười nhìn ta.
"Dựa theo những gì bọn họ truyền ra, giả như ta lấy đúng những mốc thời gian đó, vậy bây giờ ta hẳn đã biến thành yêu quái, giống như nàng nói vậy, có thể ăn thịt người. Bọn họ còn nói cái gì nữa không?".
"Bọn họ còn nói [cuộc họp] sáng hôm nay, trông ngài rất oai phong và nhất là rất uy vũ (mạnh mẽ, quyền lực)".
"Ồ, thật sự là như nàng kể vậy đó, không hề khoa trương đâu đấy".
Ta bật cười, Y Mãnh Tà rất biết cách pha trò đấy chứ.
Sau bữa tối, Y Mãnh Tà đi tắm, còn ta thì ở bên cạnh hầu hạ hắn, chợt nhớ ra một chuyện nên nhân lúc rảnh rỗi này hỏi hắn một chút.