Công Nam được hai vợ chồng ông Lâm tươi cười dẫn vào nhà, trong nhà đã bày sẵn một bàn ăn, bà Quyên vợ ông Lâm, cũng là bà nội ruột của cậu niềm nở nắm tay cậu hỏi han các thứ, cậu đều lần lượt trả lời, nhưng trong lòng lại cảm thấy mỉa mai không thôi, nếu thật lòng muốn quan tâm thì đời trước đã làm, cũng như bây giờ vậy, đừng tưởng không cậu nhìn ra sự khó chịu trong mắt bà ta, vậy mà trên mặt bà ta vẫn tươi cười hiền lành, thật ghê gớm!
Gian nan ăn hết bữa cơm của hai vợ chồng, cậu nhanh chóng từ chối lời mời mọc của ông Lâm xin ra về trước, cậu thật sự không cách nào ngồi lại chỗ này thêm được nữa.
Bước ra khỏi cổng nhà lớn, cậu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh thẳm, khẽ thở dài một tiếng, đời trước họ đối xử với cậu lạnh nhạt thờ ơ khinh ghét, cho dù có vật đổi sao dời thì bản chất cũng sẽ không đổi, e là chỉ cần một sự cố nhỏ, họ sẽ lập tức quay lưng không nhận mặt, chính vì như thế cậu sẽ không bao giờ tin vào cái gọi là tình thân trong miệng họ.
Đúng lúc này đột nhiên có một tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.
Cậu bắt máy, đầu bên kia nhanh chóng truyền tới giọng nói của Trường Quân:
\- A lô, em đã ăn cơm với ông bà xong chưa? Anh đến đón em nhé...
Bỗng nhiên nghe thấy giọng nói đầy quan tâm của anh, khóe môi của cậu cong lên, mây đen trong lòng cũng tan đi rất nhiều.
Đúng vậy, đời này... cậu vẫn có một gia đình để dừng chân, có một người để yêu thương, cậu... đã hạnh phúc hơn trước kia rất nhiều rồi.
\-\-
Mùng sáu tết, học sinh cả nước lục đục xách cặp sách trở lại trường học, nhưng Công Nam thì khác, cậu phải bắt đầu tham gia tập huấn chọn lọc thí sinh đại diện đơn vị đi thi học sinh giỏi cấp quốc gia.
Đợt tập huấn kéo dài chỉ vỏn vẹn ba ngày, vốn dĩ bên đơn vị tổ chức tập huấn sẽ chuẩn bị cho các thí sinh ở trong khu nhà trọ nằm ngoài ngoại ô thành phố, nhưng nghe nói năm nay các thí sinh tham gia được một người bí ẩn tài trợ ở trong một khu nhà nghỉ ba sao cạnh sông Sài Gòn.
Ngày đầu tiên, giáo viên hướng dẫn sẽ ôn tập trung cho các bạn học bao gồm những dạng toán có thể cho thi, cho tới ngày thứ hai mới bắt đầu trận chiến sinh tử, mấy chục học sinh sẽ được phát một loạt đề, mỗi đề mười câu, giải đúng sáu câu vào vòng trong, thi liên tục hai ngày cho tới khi chỉ còn tối đa sáu người cuối cùng.
Dĩ nhiên có rất nhiều tiền lệ loại đến cuối cùng chỉ có ba bốn học sinh còn trụ lại được, điều này đủ để cho thấy vòng thi loại học sinh này khốc liệt đến cỡ nào.
Mới sáng sớm, bà Liên đã chuẩn bị "hành lý" cho cậu, nào là dầu gió, thuốc nhức đầu đau bụng đồ ăn vặt đều mang theo hết, Công Nam có hơi cạn lời nhìn đống đồ kia, dù vậy cậu vẫn ngoan ngoãn mang theo, cậu cũng đâu thể phụ công mẹ chuẩn bị cho cậu đúng không?
Chuẩn bị mọi thứ xong, Công Nam leo lên xe cho Trường Quân chở đi, đến nơi, trước khi xuống xe, anh sờ má cậu dặn dò:
\- Anh đã sắp xếp người bên trong khách sạn chăm sóc em, có chuyện gì phải gọi cho anh ngay biết không?
Công Nam mỉm cười thò đầu lại gần hôn lên môi anh một cái, nói:
\- Em biết rồi, anh yên tâm đi.
Trường Quân nhìn người yêu nhỏ của mình không rời mắt, cuối cùng không nhịn được mà quấn lấy môi cậu một hồi lâu.
Nửa tiếng sau, Trường Quân và Công Nam kéo vali đi vào khách sạn, tìm được nơi hội tụ của nhóm học sinh xong, Trường Quân cũng tạm biệt cậu rồi lái xe trở về, còn Công Nam thì mang tinh thần quyết thắng bước vào buổi tập huấn đầu tiên.
Đối với cậu mà nói ba ngày này cũng rất quan trọng, chỉ cần cậu vượt qua là có thể tham gia thi học sinh giỏi, nếu đoạt giải cao sẽ có tư cách tham gia IMO, một khi cậu rớt, bắt buộc cậu phải chờ thêm một năm nữa, không nói tới con người cậu không thích chờ đợi, chỉ nói một năm này sẽ xảy ra biến cố gì ai mà biết được chứ, cho nên cậu nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này.
Đang lúc Công Nam lấy tập vở ra chuẩn bị ghi chép kiến thức thì đột nhiên cậu cảm giác được một ánh mắt đầy oán độc đang nhìn chằm chằm vào lưng mình, Công Nam quay đầu nhìn ra phía sau, đối phương lập tức dời ánh mắt đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Công Nam nhíu mày, cảm giác của cậu sẽ không sai, vừa rồi người này thật sự đã nhìn cậu, hơn nữa ánh mắt còn rất ác liệt, hôm nay là lần đầu tiên cậu gặp cậu ta, sao cậu ta lại hận cậu như vậy?
Công Nam gọi hệ thống ra:
\- 001, tra thông tin về người này.
Hai giây sau.
\[Nguyễn Xuân Khánh, 17 tuổi, học lớp 11, hiện là học sinh chuyên toán của trường trung học phổ thông Thông Khánh Tổ, đồng thời cũng là anh trai của Nguyễn Thành Gia, người bị cậu đánh bại trong cuộc thi "Tôi yêu Hóa học" \(\-5\).\]
Công Nam nghe xong vô cùng ngạc nhiên.
\- Hả? Trùng hợp vậy sao? Nhưng thắng bại là chuyện thường tình mà, hơn nữa em trai cậu ta dựa vào gian lận để thi đấu, có thua cũng đâu trách ai được?
\[Hai tháng trước Nguyễn Thành Gia đã bị đuổi học vì tội gây sự đánh nhau, nhưng thật ra đây chỉ là cái cớ để hiệu trưởng trường Thông Khánh Tổ trút giận, lần này Nguyễn Xuân Khánh muốn đánh bại cậu để trả thù cho em trai \(\-5\).\]
Công Nam: ???
\- Cái logic gì vậy? Em trai cậu ta bị hiệu trưởng đuổi học cậu ta lại tới tìm tôi trả thù? Có lộn không vậy?
\[Cậu ta nghe hiệu trưởng kia nói cậu cũng dựa vào gian lận mới thắng cuộc thi, đuổi học em trai cậu ta cũng là vì bảo vệ em cậu ta trước sức ép của dư luận, lại nói việc cậu tham gia thi học sinh giỏi môn toán càng khiến cậu ta tin tưởng vào lời hiệu trưởng kia nói, cậu ta cho rằng lần này cậu lại dựa vào quan hệ mới được tới đây, cậu ta đang chuẩn bị vạch mặt cậu đấy \(\-5\).\]
Má ơi! Tên điên!
Thi học sinh giỏi cấp quốc gia là thể diện, là vinh quang của cả trường, đặc biệt đối với một trường có danh tiếng như Quang Huy thì sao có thể tùy tiện cho phép dùng quan hệ để tham gia cuộc thi được, rốt cuộc não của thằng nhóc này có vận hành giống người thường không vậy?
\- Hừ, vạch mặt tôi sao, tôi cũng muốn nhìn thử cậu ta vạch mặt tôi thế nào!
Tốn mười lăm điểm học tập, Công Nam đã biết sơ qua về tình huống của đối phương, bây giờ chỉ cần chờ quan sát học lực của cậu ta, nếu là kẻ chỉ nói miệng bản lĩnh không ra sao thì cậu sẽ không quan tâm tới, dù sao cậu ta cũng sẽ bị loại nhanh thôi. Còn nếu là đối thủ ngang tài ngang sức... Ha ha, cậu rất chờ mong PK với cậu ta đấy!
\-\-
Lời của tác giả: Đừng thắc mắc về hình thức tập huấn này, đơn giản là Gừng thích như vậy đó, rất có cảm giác như thi cử thời cổ đại.