Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 41: Mau đến quản anh(21+)



     Bạch Ngân Hy đẩy cửa, đi đến chỗ sô pha màu đen lớn nơi anh đang ngồi vắt chéo, tay phải vẫn cầm chai rượu đung đưa, tay trái kẹp điếu thuốc lá. Trên đất rải đầy tàn thuốc và vỏ chai, còn có mảnh ly vỡ. Hai mắt nhắm nghiền ngửa cổ . Không khí tràn ngập mùi khói thuốc. Anh lại đưa điếu thuốc lá lên đôi môi quyến rũ vừa ngậm lấy còn chưa kịp rít vào một hơi cô liền đưa tay giật lại. Anh tức giận quát lớn mắt cũng không thèm mở ra

- Muốn chết sao, cút ra ngoài

- Chính Đình.....

     Phó Chính Đình nghe giọng nói quen thuộc liên mở mắt ra nhìn cô, ánh mắt chạm nhau chỉ có đau lòng. đột nhiên giống như có người bật công tắc mắt anh ta chảy xuống hai dòng lệ miệng lẩm bẩm.

- Em...là em sao?

- Là em.... em đến tìm anh...đừng uống nữa, đưa rượu đây cho em

      Bạch Ngân Hy lấy chai rượu ngoại đặt lên bàn còn chưa kịp đứng thẳng đã bị Phó Chính Đình nắm lấy cổ tay kéo cô ngồi lên đùi mình vùi đầu vào cổ tham lam níu chặt.





- Ngân Hy, em đến rồi....mau.... đến quản anh đi

       Bạch Ngân Hy ôm chặt vai anh tay mềm mại vuốt nhẹ mái tóc. Người đàn ông này từng trải qua sương gió bạt ngàn oai phong lẫm liệt bây giờ lại vì cô biến bàn thân mình thành như vậy.

- Chính Đình...em xin lỗi....xin lỗi anh

- Ngân nhi, là do anh ko tốt....

       Bạch Ngân Hy buông vai anh ra bàn tay dịu dang vuốt ve gương mặt nam tính đôi mắt ngấn nước nhìn sâu vào mắt anh lắc lắc đầu rồi hạ môi xuống hôn anh thật sâu. Phó Chính Đình càng ôm cô thật chặt hơn môi quấn lấy môi mơn trớn chà sát rồi mút vào. Lưỡi anh tùy ý khuấy đảo ở trong khoang miệng, đưa lưỡi quét qua từng chân răng cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của cô vờn đùa rồi mút mạnh tạo nên âm thanh kíƈɦ ŧìиɦ. Môi lưỡi quấn quýt giao triền một hồi lâu Bạch Ngân Hy không thở nổi nữa một tay nắm vạt áo vest một tay đập vào vai anh. Buông đôi môi sưng mọng của cô ra anh liếm qua vành tai, day cắn, lưỡi hơi vói vào trong rồi lại liếm quanh, tai cô cũng dần ửng hồng lên yêu kiều. Bên dưới Bạch Ngân Hy cảm nhận được vật cứng rắn đã ngóc đầu dậy chọt chọt vào mông cô, một cổ mật dịch bắt đầu chảy ra thấm ướt qυầи ɭóŧ. Phó Chính Đình thổi một làn hơi toàn mang mùi thuốc rượu vào tai cô gái hỏi



- Anh muốn em...em nguyện ý ko?

       Bạch Ngân Hy không trả lời cúi đầu xuống thấp vùi vào người anh. Phó Chính Đình bế cô lên để cô vòng hai chân ngang người mình tiếp tục hôn xuống đứng dậy đi vào phòng riêng ở căn cứ. Ấn dấu vân tay mở cửa rồi buông cô ra chân cô đáp đất, cường ngạnh đè cô lên cánh cửa kim loại lạnh ngắt.

- Cho e một cơ hội nữa, nguyện ý ko?

- .....Nguyện ý.....

      Nghe xong lời này anh ko chần chừ kéo váy cô xuống mở áσ ɭóŧ, xé luôn qυầи ɭóŧ ren bên trong. Đưa tay liền bắt lấy một bên nhũ thịt xoa nắn rồi nói lời châm chọc.

- Em rất mềm, rất gợi cảm....

- Anh lưu manh... Đừng nói nữa

        Phó Chính Đình cúi xuống thâm tình hôn lên vết thương rồi rê môi ngậm lấy nhũ hoa bên trái của cô vào liếʍ ʍúŧ. Tay cởϊ áσ khoác trên người mình rồi vuốt ve eo thon xuống mông căng mẩy, chạm vào hoa huyệt.



- Ướt đến vậy, muốn sao

- Anh.... đừng nói....

      Da mặt cô gái này lúc còn tỉnh táo rất mỏng, bị trêu vài câu liền đỏ ửng. Anh ấn mạnh vào hoa đế lm cô ngâm nga lên từng tiếng dùng hai chân kẹp chặt ngón tay. Phó Chính Đình sợ cô đau cố chuẩn bị thật kỹ càng, anh đưa đẩy 1 ngón tay rồi hai ngón tay, Bạch Ngân Hy run rẩy cả người, hai ngón tay ra vào chạm đến khối thịt hơi nhô ra bên trong liền nhéo mạnh vào, cô hét lên xụi lơ trong ngực anh

- Áaa anh đừng.... Đừng chạm vào ...ân

      Phó Chính Đình hết đâm rồi nhéo xoáy vào điểm G của cô gái hơn chục lần cô liền chịu ko nổi mà cao trào trong tay anh.

- Thoải mái không, anh vừa dùng tay làm em lên đỉnh đó.

- A....ân... Đừng nói mà.....

- Giúp anh cởi đồ nào

     Phó Chính Đình bắt lấy tay cô đặt lên khoá quần. Cô kéo khoá quần tuột xuống, anh lại cầm tay mềm mại đặt lên cậu nhỏ đang núp trong qυầи ɭóŧ. Cô cảm nhận được vật nóng bức trong lòng bàn tay, cô móc côn th*t của anh ra, nhìn qua một cái liền giật mình muốn né tránh sao có thể lớn như vậy, gậy thịt màu tím đen đầu đang rỉ nước, nó run run lại lớn thêm một vòng. Qυყ đầυ mẫn cảm bị cô chạm đến anh rên lên một tiếng liền bắt một chân vòng qua eo, anh đẩy hông đâm vào. Vùi thật sâu vào trong gầm lên thoả mãn. Thân thể cô vừa trải qua một đợt cao trào mẫn cảm đón nhận. Gậy thịt quá thô to đâm đến bụng cô hơi nhô lên. Tiếng rêи ɾỉ bị cô nén lại trong cổ họng
- Rên ra cho anh nghe....ngoan....

- Ưm ...không.....ân .....ưm

- Sao thế.... Xấu hổ rồi.....

     Phó Chính Đình muốn ức hiếp cô liền nói lên "mở đèn" đèn đuốc liền được thắp sáng trưng thay thế cho  ánh đèn ngủ mờ nhạt ban nãy

- Ô .... Đừng mở....ân....anh ức hiếp em

- Ưʍ.... Nhìn thật rõ anh dùng cái gì ức hiếp em này.

      Phó Chính Đình càn đưa đẩy mạnh hơn đánh phạch phạch vào mông cô. Tiểu huyệt căn chặt tham lam nuốt cả cây gậy thịt vào, dâʍ ɖịƈɦ theo động tác đẩy đưa mà chảy ra bên ngoài ko ngưng nhiễu xuống sàn nhà. Ngực anh bị hai nhũ thịt cọ cọ kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến ko chịu nổi anh nâng cô lên cao hơn cúi xuống dày vò bầu vú đến bóng loáng vệt nước

- A...ha...ân....bên kia ...bên kia cũng ngứa...a...a...ưm ..

      Phó Chính Đình phía dưới ra sức đâm mạnh miệng cũng an ủi bên vú còn lại. Thoả mãn đưa tay xuống dưới xoa nắn hạt châu cô gái hét lên.
- A....a....a...đừng....em chịu ko nổi....ân

- Ân....thoải mái không....hưʍ...

- A....a....a.....ân...em......anh ....đừng chạm vào đó....a....a...không.....ân

     Phó Chính Đình liên tục luân động mạnh mẽ đâm vào điểm G làm cô thoả mãn khóc lóc phun nước không ngừng. Đâm thoả mãn một lúc anh mới run rẩy rút phân thân ra ngoài bắn lên hai chân ướt dầm dễ của cô. Anh ôm cô lên đi đến giường kê gối để cô nằm xuống cẩn thận mở rộng hai chân. Lại kê cự vật vẫn còn cương cứng lên hoa đế chà xát lên xuống vài cái rồi lại đi vào. Bạch Ngân Hy trải qua hai lần cao trào vô cùng kíƈɦ ŧɦíƈɦ, tiểu huyệt lại bị nhồi căng đầy làm cô suýt chút nữa lại triều xuy. Phó Chính Đình đưa đẩy chậm rãi nghiền ngẫm từng ngóc ngách hôn lên cái cổ bạch ngọc rồi liếʍ ʍúŧ xương quai xanh quyến rũ.
- A......ân.......thật thoải mái.....ân....

- Thật chặt....hưʍ...e ra hai lần mà vẫn chặt như vậy....lưu luyến anh sao....

- Ân....ưʍ.....anh....nhanh một chút...

- Lấy lòng anh đi......

- A....a....anh...lại ức hiếp....a...ức hiếp e

- Ngoan....bảo bối....nói ra....

- Ô....ưʍ.....anh...... nhanh một chút.... dùng cự vật.....cắm em đi......

- Tiểu yêu tinh...

       Phó Chính Đình kịch liệt cắm rút với tần số kinh người làm thân thể cô ko ngừng lay động mỗi lần cắm vào đều ngày càng sâu hơn. Bạch Ngân Hy  tay nắm lấy gối ngón chân cong lại

- Aa...aaa....a...a....đầy quá .....a....thật trướng...a....ân....anh.....a ..........a

- Gọi tên anh đi...bảo bối...a ...mau gọi tên anh....

      Anh bế cô dậy để cô ngồi lên cự vật ôm eo nhấn xuống bên dưới hung hãn đâm lên.

- A....ưʍ....a...ân...ân....Chính Đình....a Chính Đình....ân....sâu quá......a...aaa
- Bảo bối .....a.....sướng không....hưm

      Phó Chính Đình vừa nói vừa đâm mạnh vào điểm mạnh tới cổ tư cung cô. Đỉnh loạn xạ lên đó và điểm G. Hai thân người dán sát vào nhau áo sơ mi trắng của anh ko biết từ lúc nào cũng đã đáp dưới đất.

- A.....a.....sướng .....ân....sướng quá....... a....a...sướng muốn chết.... Sẽ chết mất....a....a....

- Dâʍ đãиɠ.....

- Chính Đình.....a....a...ân....Thật sướng...e chịu ko nổi....a...a...a...ân.....a

    Phó Chính Đình dùng hết sức lực đỉnh hơn trăm lần đỉnh mở cổ đáy huyệŧ rót đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙. Cô gái chịu ko nổi sóng triều tay cào lưng  anh mấy đường cắn xuống vai a một ngụm. Rồi xụi lơ giữ nguyên tư thế đó ôm anh thật chặt. Đến cử động cũng cử động ko nổi. Vết thương ẩn ẩn đau.

- Chính Đình...em yêu anh....

    Phó Chính Đình hơi bất ngờ. Từ trc đến giờ cô chưa bao giờ nói yêu anh. Lần trước cô giả mù có lần anh cưỡng bách cô trong lúc mê loạn bắt cô nói yêu anh, cô cũng chỉ nói yêu nhưng trong mắt đầy căm phẫn. Phó Chính Đình càng ôm chặt hơn muốn khảm cô gái nhỏ vào lòng.
- Anh cũng yêu em Ngân Hy...

- Chính Đình... em đau...e mệt quá muốn ngủ một lát.

       Nói xong liền ở trên vai anh mà ngủ say. Cự vật vẫn còn bên trong u huyệt. Anh không rút ra để nguyên như vậy mà ôm cô đến chỗ giường sạch sẽ nằm xuống ngủ. Anh ta cũng đã hai ngày ko ngủ rồi.

     Đợi một lúc lâu mà ko thấy Bạch Ngân Hy đi ra. Nhất Mộc lo lắng ko yên gọi cho Tiêu Chính Kỳ đi đến. Lúc Tiêu Chính Kỳ đến nơi mở cửa vào phòng liền thấy hai con người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang ôm nhau ngủ cự vật vẫn còn cắm trong huyệt động. Điều hoà cũng mở nhiệt độ khá thấp. Trên đất vươn vãi quần áo dâʍ ŧɦủy̠. Anh giảm nhiệt độ phong xuống rồi kéo chăn đắp lên hai người. Gom đồ để lên giường lớn. Rồi quay về nhà lấy quần áo cho cô.

- Chính Đình..... dậy đi

- Thất ca.....sao vậy??
- Đưa Ngân Hy đây a mang cô ấy đi tắm. Đã ngừa thai chưa?

- Chưa.

       Tiêu Chính Kỳ, tiêm cho cô một mũi thuốc rồi ôm cô tắm rửa sạch sẽ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv