Trước kia khi có người nhắc tới Đông Hoàng Thái Nhất của Bái Nguyệt Giáo, vậy sẽ thêm một đoạn xưng hô vào phía sau, đó là Đông Hoàng Thái Nhất một trong Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo.
Còn giờ không cần, hắn chính là Đông Hoàng Thái Nhất, thanh danh thậm chí vượt qua Cửu Đại Thần Vu Tế, thậm chí tám người còn lại trong Cửu Đại Thần Vu Tế cộng lại cũng chẳng sánh nổi mình hắn.
Ngụy Thư Nhai âm thầm thở dài một tiếng.
Bái Nguyệt Giáo có thể có quy mô thanh thế như ngày hôm nay không phải chỉ dựa vào vận may.
Xem lại Bái Nguyệt Giáo thế hệ này, Dạ Thiều Nam, Đông Hoàng Thái Nhất, có ai không có tài hoa kinh người?
Ngược lại nhánh Ẩn Ma bọn họ thì sao? Ngoại trừ mấy lão già họm hẹm như mình cùng tông chủ Vô Tướng Ma Tông, vậy chỉ là đám người bo bo giữ mình mà thôi
Trong thế hệ sau thật ra cũng có nhiều người không tệ, Chử Vô Kỵ, Lục tiên sinh, Mai Khinh Liên, đương nhiên không thiếu Sở Hưu được.
Đáng tiếc, ngoại trừ Chử Vô Kỵ, những người khác đều còn trẻ quá, nhánh Ẩn Ma có thể chống đỡ được tới khi bọn họ trưởng thành hay không?
Còn lúc này những đại lão khác trong nhánh Ẩn Ma đều không mở miệng, không phải không muốn nói gì mà là không biết nên nói gì cho phải
Vốn bọn họ cho rằng Bái Nguyệt Giáo tới là có việc cần nhờ, cho nên trước đó dám người này đã bàn bạc xem mình nên hỏi Bái Nguyệt Giáo muốn gì, cũng đã chuẩn bị đòi hỏi rất nhiều thứ.
Thế nhưng ai ngờ Đông Hoàng Thái Nhất lại đầy tự tin như vậy, vừa tới đã buông lời phách lối tới cực điểm, lý lẽ cũng thắng thắn hào hùng, căn bản không giống như đang nhờ người khác.
Lúc này Ngụy Thư Nhai vẫn luôn im lặng lại lên tiếng: “Đông Hoàng Thái Nhất, lần này ngươi tới tìm nhánh Ẩn Ma chúng ta liên minh, có phải Dạ Thiều Nam không biết không?”
Đông Hoàng Thái Nhất lúc này toàn thân bao phủ trong áo đen, gương mặt cũng bị ma khí che lấp, nhưng mọi người xung quanh đều cảm giác được, Ngụy Thư Nhai vừa nói ra những lời này, trong lòng Đông Hoàng Thái Nhất lại chấn động.
Nửa ngày sau Đông Hoàng Thái Nhất không phản bác, chỉ hỏi: “Sao ngươi biết?”
Ngụy Thư Nhai lạnh nhạt nói: "Vì với tính cách của Dạ Thiều Nam, hẳn tuyệt đối không tới cầu viện một ai
Lão phu gặp Dạ Thiều Nam từ rất lâu trước kia rồi, đó là người cực kỳ kiêu ngạo, kiêu ngạo tới cực hạn.
Có một số việc hắn thà một mình chống đỡ cũng không mở miệng nhờ cậy ai, cho dù là trao đổi lợi ích”
Ngụy Thư Nhai không thể không thừa nhận riêng điểm này thôi Dạ Thiều Nam đã đứng trên tất cả mọi người trong nhánh Ẩn Ma.
Cường giả phải có tâm thái của cường giả.
Khi ngươi không có thực lực, như vậy ương ngạnh gọi là không biết ứng biến.
Nhưng khi ngươi có thực lực, đó sẽ gọi là lòng tin, hay tự phụ cũng được.
Không phải ai cũng có dũng khí một mình chiến đấu với cả thiên hạ, nhưng người có can đảm này lại đều là cường giả, đương nhiên cũng có kẻ điên.
Đông Hoàng Thái Nhất im lặng một hồi lâu rồi mới nói: "Giáo chủ có suy nghĩ của mình, chúng ta không khuyên can được cho nên chỉ có thể tự nghĩ cách chia sẻ ưu tư cho giáo chủ.
Đúng là giáo chủ không biết chuyện này, có điều với địa vị của ta trong Bái Nguyệt Giáo cũng đủ để thúc đẩy chuyện này”
Mấy đại lão nhánh Ẩn Ma như Ngụy Thư Nhai liếc mắt nhìn nhau, bí mật truyền âm bàn bạc. Đông Hoàng Thái Nhất đứng chắp tay, dáng vẻ vô cùng bình tĩnh, cứ như lăn này có đạt thành liên minh hay không cũng chẳng sao.
Với tu vi của đám người Tụ Nghĩa Trang, nếu bọn họ cố ý dùng nội lực truyền âm che giấu âm thanh, đừng nói Sở Hưu, ngay cả Đông Hoàng Thái Nhất cũng không nghe được.
Có điều Sở Hưu lại cảm nhận được một khí tức tỏa ra từ đám người này, đó chính là tham lam!
Trong số những người ở đây, bọn họ không suy nghĩ chuyện mình có nên đáp ứng liên minh hay không, mà đang nghĩ mình có thể kiếm được bao nhiêu lợi ích trong chuyện này, có thể bắt chẹt được Bái Nguyệt Giáo bao nhiêu thứ.
Có vài người thậm chí còn âm thầm tính toán, Bái Nguyệt Giáo rốt cuộc có những thứ đó hay không, mình có nên cướp đoạt cùng những người khác ko.?
Nghe thấy mấy lời lộn xộn này, sắc mặt Ngụy Thư Nhai đã cực kỳ âm trầm.
Hắn truyền âm quát khẽ: “Tất cả câm miệng! Chư vị, đang có người ngoài đứng đó nhìn đấy, các ngươi định vứt hết thể diện sang phía Bái Nguyệt Giáo hay sao?"
Bối phận Ngụy Thư Nhai vẫn đặt đó, có lẽ thực lực của hân không phải mạnh nhất trong nhánh Ẩn Ma, nhưng bối phận thâm niên và kinh nghiệm lại cao nhất.
Lúc này hắn vừa mở miệng, mọi người đều yên lặng.
Đảo mắt một vòng, Ngụy Thư Nhai trầm giọng nói: "Chư vị, đừng quên người đứng trước mặt các ngươi là ai, là Bái Nguyệt Giáo!
Các người đưa ra điều kiện hà khắc như vậy, cho dù Đông Hoàng Thái Nhất đáp ứng, chờ tới lúc hẳn về Bái Nguyệt Giáo, các ngươi nghĩ Dạ Thiều Nam sẽ đáp ứng hay sao?
Giờ thế cục ra sao, không cần ta nói chắc các ngươi cũng thấy. Tình thế đã hết sức nguy cấp, nhánh Ẩn Ma chúng ta cũng không thể chỉ bo bo giữ mình, cho nên ý kiến của ta là đáp ứng.
Nhưng nếu đáp ứng, vậy lần này chúng ta sẽ thật sự gây ra Đại chiến chính ma lần nữa. Đừng để giới Ma đạo chúng ta thua quá thảm. Các ngươi đưa ra những yêu cầu này rõ ràng là đang ép Bái Nguyệt Giáo trở mặt với chúng ta.
Các ngươi suy nghĩ cẩn thận một chút đi, nếu đặt trong năm trăm năm trước, khi Bái Nguyệt Giáo ta nguy nan, Bái Nguyệt Giáo tới cửa bắt chẹt như vậy, các ngươi sẽ phản ứng ra sao?”
Những người ở đây đều là đại lão trong nhánh Ẩn Ma, đều là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, cho dù thâm niên kinh nghiệm không bằng Ngụy Thư Nhai nhưng tuổi tác cũng không nhỏ, kinh nghiệm cũng khá nhiều.
Nghe Ngụy Thư Nhai nói vậy, bọn họ tạm thời bỏ qua tham lam trong lòng, thu liễm lại những điều kiện kia.
Thật ra nếu chỉ một người giở công phu sư tử ngoạm, Bái Nguyệt Giáo chắc chẩn sẽ đáp ứng.
Nhưng giờ nhiều người như vậy cùng giở công phu sư tử ngoạm, vậy rõ ràng là đang trêu chọc Bái Nguyệt Giáo, e rằng lúc đó kẻ đầu tiên nổi giận chính là Đông Hoàng Thái Nhất cùng Dạ Thiều Nam.
Có điều lại có người nói: "Ngụy lão, ngươi nói có lý. Chẳng qua vấn đề là nếu nhánh Ẩn Ma chúng ta bỏ người ra vậy dù thế nào cũng phải đưa ra chút điều kiện chứ? Nếu không chẳng phải lỗ vốn quá à?"
Ngụy Thư Nhai lạnh nhát nói: "Đương nhiên ta sẽ đưa ra điều kiện, có điều là thay mặt toàn bộ 'nhánh Ẩn Ma' đưa ra điều kiện chứ không phải thay ai đó. trong số các ngươi đưa ra điều kiện”
Mọi người ở đây không ai lên tiếng. . Ngôn Tình Sủng
Không phải lo được chia ít mà là lo phân chia không đều, tâm lý này ai ai cũng có.
Ta không lấy được thì người khác đừng hòng, bọn họ có thể tiếp nhận điều kiện của Ngụy Thư Nhai.
Nhìn Đông Hoàng Thái Nhất, Ngụy Thư Nhai trầm giọng nói: "Muốn nhánh Ẩn Ma chúng ta xuất thủ cũng được thôi, ba điều kiện.
Thứ nhất, giao Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cho nhánh Ấn Ma chúng ta.
Thứ hai là, nhánh Ẩn Ma chúng ta có thể xuất thủ nhưng sẽ không giúp các ngươi chống chọi trực diện những tông môn Chính đạo, không làm tấm khiên cho các ngươi. Chúng ta chỉ phụ trách chặn đường những lực lượng phụ thuộc của đại phái, tránh cho Bái Nguyệt Giáo các ngươi bị vây công.
Về phần điều kiện thứ ba, ta muốn các ngươi giao ra đám Địa Ma Đường, phản đồ của Thánh Giáo năm xưa.
Chỉ cần Bái Nguyệt Giáo các ngươi đáp ứng ba điều kiện này, vậy hôm nay chúng ta có thể lập lời thề, ra tay giúp đỡ Bái Nguyệt Giáo các ngươi trong thời khắc mấu chốt”