Đấu pháp liều mạng đó của Sở Hưu khiến đám người ngây ngốc, Trình Đình Sơn thậm chí chưa kịp phản ứng lại đã trọng thương.
Tên này điên rồi chắc? Định kéo vài người chết theo trước lúc chết à?
Có điều không đợi bọn họ khôi phục tinh thần, Sở, Hưu lại càng điên cuồng, ma khí quanh người cô đọng tới cực hạn, như thành thực thể, bám lấy người Sở Hưu.
Trình Đình Sơn che vết máu lớn trên ngực, ánh mắt đầy kinh hãi.
Lực lượng Sở Hưu này đã hoàn toàn sánh ngang tông sư võ đạo. Cùng chịu một đòn, rõ rằng mình có thể khiến Sở Hưu trọng thương nhưng kết quả Sở Hưu hoàn toàn không việc gì, mình lại chịu thương tích nặng rẽ.
Thấy Sở Hưu lại đánh về phía mình, Trinh Đình Sơn vung tay, chín thanh trường kiếm hiện lên quanh người, không ngờ thanh nào cũng là thần binh.
Tàng Kiếm Sơn Trang cất giấu phân nửa danh kiếm trong Thiên Hạ Danh Kiếm Phổ. Có điều Tàng Kiếm Sơn Trang không sử dụng những thanh kiếm này mà đặt trong môn phái cúng bái thờ phụng, đây cũng là nguyên nhân rất nhiều tông môn võ lâm thầm mắng Tàng Kiếm Sơn Trang phung phí của trời.
Nhiều danh kiếm chí bảo như vậy nhưng lại đặt trong Tàng Kiếm Sơn Trang phủ bụi, đúng là lãng phí.
Còn lần này xuất chinh tới Quan Trung Hình Đường, Trình Đình Sơn đã bỏ rất nhiều công sức, hắn mang hẳn mười thanh trường kiếm thần binh tới đây.
Chín thanh trường kiếm thần binh hóa thành kiếm trận, bao vây lấy Sở Hưu, lực lượng sức bén rực rỡ, hết sức chói mắt.
Trình Đình Sơn dẫu sao cũng là chủ nhân của Tầng Kiếm Sơn Trang, là người có tên trên Phong Vân Bảng, không thể không có chút tuyệt kỹ.
Trước đó khi liên minh tại Đông Tẽ, nếu vừa ra tay hắn lập tức vận dụng toàn bộ lực lượng chắc chắn đã không mất mặt như vậy, không bị Thẩm Bạch xuất một chiêu đánh bại như vậy.
Kiếm khí đánh vào cơ thể Sở Hưu, nhưng Sở Hưu căn bản không hề phòng ngự mà chủ động dẫn kiếm khí vào cơ thể, trợ giúp mình đánh tan Bất Diệt Ma Đan trong cơ thể.
Hơn nữa Sở Hưu còn phát hiện một việc, đó là số lần Bất Diệt Ma Đan bị phá hủy càng nhiều, Ma Đan cũng càng kiên cổ. Hơn mười kiếm của Trình Đình Sơn mới có thể đánh tan Bất Diệt Ma Đan của Sở Hưu.
Ma khí bên ngoài cơ thể Sở Hưu tăng vọt, sau lưng y thậm chí xuất hiện một ma ảnh, hợp với thân hình của y. Đó là lực lượng của Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân.
Công pháp này mặc dù là luyện thể nhưng dẫu sao cũng là công pháp Ma đạo đứng đầu, cũng có thể dẫn phát ma khí
Sở Hưu trực tiếp dùng phương thức bạo lực nhất đánh bay mấy thanh trường kiếm, lại trực tiếp dùng cơ thể đối kháng với kiếm khí. Ma khí hùng hồn hóa thành bàn tay lớn liên tiếp đánh ra, ép Trình Đình Sơn lui từng bước một về phía sau
“Các ngươi còn chờ gì nữa? Chờ bị tên Sở Hưu đây lui hay sao?” Trình Đình Sơn giận dữ hét lớn với mọi người.
Đám người Sỉ Kiến nhíu mày, nhưng cũng vô thức xuất thủ.
Thật ra bọn họ không muốn động thủ, vì tình hình hiện tại khá quỷ dị.
Thế gian này không có ai đánh không chết, nhưng lúc này Sở Hưu lại như thật sự bước vào trạng thái 'bất tử, trực tiếp lấy mạng đổi mạng với địch thủ, đánh thế nào cũng vô dụng.
Đám người Sỉ Kiến đều là kẻ kiến thức rộng rãi, thế gian này không có chuyện trái với lẽ thường như. vậy, cho nên giờ căn tỉnh táo lại, suy nghĩ đối sách mới là lựa chọn chính xác.
Nhưng giờ Sở Hưu không cho bọn họ cơ hội suy nghĩ, tiếp tục trì hoãn chắc chắn Trình Đình Sơn sẽ bị giết chết!
Có điều ngay khi mọi người xung quanh định lao về phía Sở Hưu, muốn cứu viện Trình Đình Sơn, Sở Hưu lại đột nhiên quay đầu, tay niết ấn quyết. Ma khí vô biên dung nhập vào lực lượng nguyên thần. Diệt Hồn Tiễn mang theo tiếng xé gió bản về phía Lạc Cửu Niên, đồng thời Thiên Tử Vọng Khí Thuật khóa chặt lấy hẳn. Chỉ trong chớp mắt mũi tên đã nổ tung trong đầu Lạc Cửu Niên, khiến hắn rên lên một tiếng, thất khiếu chảy máu.
Quay người bước lại, gần như chỉ chớp mắt Sở Hưu đã tới bên cạnh Lạc Cửu Niên, không buồn quan tâm tới chiêu kiếm của Thẩm Bạch và Vương Song Quân, trực tiếp bóp lên cổ Lạc Cửu Niên, ma khí hội tụ tới cực hạn rồi chớp mắt đã nổ tung!
Một tiếng ầm! nhỏ vang lên, Lạc Cửu Niên vẫn còn hỗn loạn, chưa kịp phản ứng lại đã bị Sở Hưu bóp nát đầu!
Mọi người xung quanh đều ngây ngốc, ánh mắt không thể tin nổi.
Sở Hưu giết không chỉ một hai tông sư võ đạo, còn Lạc Cửu Niên lại là loại tông sư võ đạo thực lực không mạnh, Sở Hưu giết chết hần cũng không khiến ai ngạc nhiên.
Nhưng giờ giữa vòng vây của bốn người, Sở Hưu lại giết ngược lại bóp chết Lạc Cửu Niên, chuyện này quả thật kinh khủng.
Ngay bản thân Trình Đình Sơn cũng không kịp phản ứng lại, không ngờ Sở Hưu lại có thể giết người như vậy.
Nhưng bọn họ ngây người chứ Sở Hưu thì không.
Hóa thân Ngạ Quỷ Đạo được Sở Hưu thả ra, đồng thời Ma Huyết Đại Pháp được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, dẫn phát khí huyết trong cơ thể Trình Đình Sơn sôi trào.
Vốn thân là tông sư võ đạo, khả năng chống cự của Trình Đình Sơn với Ma Huyết Đại Pháp rất mạnh.
Nhưng trước đó hẳn cũng bị Sở Hưu chém một đao, khí huyết lộ ra ngoài, cho nên lúc này hắn không cách nào khống chế hoàn toàn khí huyết của bản thân mình. Hơn nữa còn có hóa thân Ngạ Quỷ Đạo không ngừng thôn tính lực lượng của hắn.
Thiên Ma Vũ liên tiếp chém xuống, ma khí cường đại mang theo đao mang từ từ ép Trình Đình Sơn lui lại phía sau. Cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, một thanh trường kiếm cấp bậc thần binh trong tay hắn không ngờ lại xuất hiện vết rạn!
Trình Đình Sơn cần răng, không ngờ lại trực tiếp quay người bỏ trốn!
Cảnh tượng này còn khiến người ta kinh hãi hơn lúc Sở Hưu lấy một địch năm giết chết Lạc Cửu Niên.
Phải biết Trình Đình Sơn dẫu sao cũng là trang chủ Tàng Kiếm Sơn Trang, là người tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ. Thế nhưng lúc này hắn lại lựa chọn bỏ trốn, chẳng lẽ không thấy xấu hổ?
Thật ra đối với Trình Đình Sơn, thể diện đúng là quan trọng, nhưng tính mạng còn quan trọng hơn.
Có trời mới biết tên Sở Hưu này có thù oán gì với mình, không ngờ chỉ nhầm vào mình mình xuất thủ.
Trình Đình Sơn không hề nghỉ ngờ, tiếp tục đánh như vậy, mình sẽ nối gót Lạc Cửu Niên!
Hãn tới giết Sở Hưu không phải vì thù hận mà là vì lợi ích và danh tiếng.
Nhưng khi phương pháp nhận lợi ích và danh. tiếng quá mức nguy hiểm, Trình Đình Sơn cũng biết nên lấy hay nên bỏ.
Có điều hẳn trốn, lại lừa chết đám người Sỉ Kiến.
Trước đó ba người bọn họ động thủ với Sở Hưu, không địch nổi mới gọi Trình Đình Sơn và Lạc Cửu Niên tới.
Thế nhưng giờ một chết một trốn, ba người bọn họ ngược lại bị Sở Hưu áp chế.
Si Kiến bị các võ công Đại Bi Phú tấn công liên tục, gương mặt Tiếu Diện Di Lạc đã bị đánh thành màu gan heo khóc không ra nước mắt, đó là khí huyết dâng lên tạo ra màu sắc này.
Thấy đánh tới nước này rồi, Sĩ Kiến rốt cuộc không kiên trì nổi, cũng quay người chạy trốn.
Có điều người chạy còn nhanh hơn hẳn là Vương Song Quân.
Người này vốn là tán tu, lăn lộn trên giang hồ cũng đã lâu, thấy chuyện không đúng hắn đã có ý muốn rút lui.