Âm thanh kia đột nhiên xuất hiện, ý tưởng nói ra cũng là đề nghị rất tốt, thậm chí khiến Liễu Tiệm Hồng có cảm giác bừng tỉnh.
Đổi bị động thành chủ động, hóa kiếp nạn thành cơ hội. Nếu mọi việc thật sự thuận lợi, không có vấn đề gì, vậy rất có khả năng uy thế của Hồng Diệp Sơn Trang còn lớn hơn Tụ Nghĩa Trang.
Nhưng lúc này mọi người trong đại đường không ai thấy mừng rỡ, ngược lại ai nấy trong lòng căng thẳng, lập tức cầm binh khí đứng lên.
Nơi này là Hồng Diệp Sơn Trang, là địa bàn của Liễu gia bọn họ, không ngờ lại có người đột phá phòng ngự bên ngoài sơn trang của Liễu gia, nghe lén bọn họ bàn bạc. Chuyện này khiến tất cả mọi người trong Liễu gia đều thầm kinh hãi.
“Giả thần giả quỷ, đi ra cho ta!"
Liễu Tiệm Hồng hừ lạnh một tiếng, một tay phất lên, trường kiếm bên tay đã rời vỏ, hóa thành kiếm khí đỏ ứng lượn lờ bay múa, một lưỡng kiếm cương không ngờ lại diễn hóa ra thế đao hư vô mờ ảo.
Bên ngoài cánh cửa, Sở Hưu đánh ra một quyền, sát cơ sát khí ngưng tụ, trực tiếp đánh nát kiếm cương, bước vào trong đại đường.
Sau lưng hẳn, La Tam Thông dẫn theo hơn hai trăm tinh nhuệ của nhánh Ấn Ma đập tan cánh cửa, tràn vào trong Hồng Diệp Sơn Trang. Chỉ trong chốc lát, trong Hồng Diệp Sơn Trang ma khí ngập trời.
Thấy bóng dáng Sở Hưu, Liễu Tiệm Hồng đột nhiên biến sắc nói: “Lâm Diệp! Sao ngươi lại ở đây?”
Căn cứ theo tin tức, Lâm Diệp này đang ở Tây Sở mới đúng, sao hắn lại đột nhiên xuất hiện ở Đông Tẽ?
Còn hai mươi ba mươi võ giả Thiên Nhân Hợp. Nhất kia nữa, những người khác yếu nhất cũng là cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh. Lực lượng mạnh như vậy đừng nói đánh Hồng Diệp Sơn Trang của hắn, cho dù có đánh thế lực như Ba Sơn Kiếm Phái cũng đủ rồi.
Sở Hưu cười lạnh một tiếng, không nói lời nào. Tay y niết ấn quyết, Sát Sinh Ma Phật Tướng sau lưng cũng được thi triển, lưỡi đao đỏ tươi chém tới, uy thế vô cùng cường đại, uy áp của đao ý đó khiến Liễu Tiệm Hồng cũng cảm thấy áp lực nặng rề.
Mặc dù Liễu Tiệm Hồng chỉ mới bước vào cảnh giới tông sư võ đạo không lâu nhưng dẫu sao hắn cũng là tông sư võ đạo, thế nhưng lại cảm thấy áp lực nặng nề khi đối mặt với Sở Hưu, đây không phải trò cười thì là gì?
Liễu Tiệm Hồng cản răng, trường kiếm trong tay vẽ lên vô số đóa hoa, nhìn thì mỹ lệ nhưng bên trong ẩn chứa sát cơ. Mỗi đóa hoa đều mang theo kiếm ý cùng cương khí, cả bầu trời hoa dày đặc phủ xuống, thực chất lại là vô số kiếm khí tung hoành!
Thấy Liễu Tiệm Hồng xuất thủ, Sở Hưu không khỏi nhếch mép cười lạnh, thực lực Liễu Tiệm Hồng này còn thấp hơn tưởng tượng của y.
Hiện tại mặc dù Sở Hưu là Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng thực tế những người có tư cách gthu cùng y đại đa số đều là tông sư võ đạo.
Hơn nữa trong số những tông sư võ đạo từng gthu với Sở Hưu, ngoại trừ Kiều Liên Đông chết trong tay y có thực lực hơi yếu, còn lại không ai là hạng phàm. Thậm chí như Chân Dương Tử đặt trong tông sư võ đạo cũng xem như cường giả.
Những tông sư võ đạo thực lực khá mạnh đều có một đặc điểm chung, đó là khi giao thủ bọn họ rất ít khi lợi dụng ưu thế tông sư võ đạo của bản thân mà đi khai phá lực lượng bản thân.
Ưu thế trụ cột nhất của tông sư võ đạo là gì? Chính là ngưng tụ Võ Đạo Chân Đan, có thể nhanh chóng thu nạp thiên địa nguyên khí hóa thành lực lượng bản thân, dùng mãi không cạn, sinh sôi không ngừng.
Cho nên theo lý luận mà nói, ngươi có thể dùng nhân số ép chết võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, cho dù loại võ giả lực lượng nội tình kinh khủng như Tông Huyền cũng không có nội lực vô hạn. Nhưng võ giả cảnh giới Chân Đan lại không phải chỉ đại lượng võ giả cấp thấp là dùng nhân số ép chết được.
Đây là ưu thế lớn nhất của tông sư võ đạo, có điều ưu thế này chỉ là với những võ giả thực lực kém xa mình tít tắp mà thôi. Nếu hai tông sư võ đạo đối chiến, ưu thế này đương nhiên không còn lại chút gì Cho nên phần lớn tông sư võ đạo đều theo hướng khai phá thực lực bản thân, để sức chiến đấu của mình càng mạnh.
Nhưng giờ Liễu Tiệm Hồng này ra tay, lực bộc phát thậm chí còn không mạnh bằng Sở Hưu, thế đao của hẳn nhìn như liên miên bất tuyệt nhưng thực chất lại là định dùng chân khí hùng hồn không dứt của bản thân khiến Sở Hưu hao tổn tới chết.
Chiêu này của hẳn với những võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất khác còn được, nhưng với Sở Hưu rõ ràng là nằm mơ nói mộng.
Một đao của Sát Sinh Ma Phật Tướng trực tiếp chém tan những đóa hoa mỹ lệ kia. Pháp tướng Phật Đà xung quanh là huyết khí vô biên phối hợp với ma diễm ngập trời, càng tôn thêm vẻ tà ác quỷ dị của đao này.
Đao kiếm tương giao, Liễu Tiệm Hồng lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh kinh khủng đánh tới, thân hình không nhịn được lui lại phía sau.
Một đao đó không ngờ lại dẫn động lực lượng khí huyết bản thân, thậm chí khiến Liễu Tiệm Hồng cảm thấy khí huyết bản thân như đang sôi trào.
Với danh tiếng của Liễu Tiệm Hồng trong võ lâm Đông Tề, hẳn đã từng giao thủ với không ít võ giả, nhưng lại chưa từng đánh với tuấn kiệt mười hạng đầu Long Hổ Bảng lần nào.
Sau khi trở thành tông sư võ đạo, hẳn thấy võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất có
mạnh cũng mạnh được đến đâu? Miêu tả trên Long Hổ Bảng có phải khoa trương quá không?
Thế nhưng gi Tiệm Hồng đã thấy, Long Hổ Bảng không khoa trương. Sức chiến đấu của những tuấn kiệt trẻ tuổi này thậm chí còn cường đại hơn trong tưởng tượng của hắn!
Thân hình bị đẩy lùi về phía sau, Liễu Tiệm Hồng nổi giận gầm lên một tiếng, kiếm xuất như sao băng, kiếm cương lấp loáng mang theo ngọn lửa bập bùng Một kiếm này đâm ra, bảo binh lục chuyến trong tay Liễu Tiệm Hồng cũng như không chịu nổi, nóng rực như sắp bị hòa tan.
Liễu Tiệm Hồng không tính là tán tu, vị lão tổ của Liễu gia dựa vào đại chiến Chính Ma trên Cửu Thiên Sơn để quật khởi, nhưng bản thân lại không tích lũy được bao nhiêu vốn liếng. Cho nên công pháp truyền thừa của Liễu Tiệm Hồng thật ra không mạnh.
Mặc dù giờ hẳn đã trở thành tông sư võ đạo, nhưng võ đạo truyền thừa của hẳn đừng nói so với Sở Hưu, thậm chí còn không bằng một số đệ tử bình thường của đại môn phái.
Thức kiếm pháp này không thuộc về Liễu gia mà là một tàn chiêu hẳn tình cờ nhận được trong hộp báu. Lực lượng của chiêu này cực lớn nhưng do chỉ là tàn chiêu cho nên sau khi sử dụng có nguy hiểm bị phản Trừ khi tới thời khắc mấu chốt, nếu không Liễu Tiệm Hồng rất ít khi vận dụng.
Hắn cũng không ngờ mình đường đường tông sư võ đạo nhưng lại bị một chiêu của tên tiểu bối Lâm Diệp ép tới mức độ này, đúng là nực cười!
Cảm nhận được ánh lửa hừng hực trong chiêu kiếm kia, cảm nhận được lực lượng tịch diệt trong đó, Sở Hưu không khỏi nhíu mày.
Quả nhiên cho dù là tông sư võ đạo yếu hơn nữa, nhưng đã đạt tới cảnh giới này chắc chẩn có một số thủ đoạn tuyệt kỹ ẩn giấu.
Một kiếm này uy thế bất phàm, kiếm chiêu hoàn chinh trong thời thượng cổ chắc chắn cũng hết sức cường đại.
Nhưng đáng tiếc, chiều thức cường đại đến đâu cũng chỉ là chiêu thức, quan trọng là người dùng chiêu thức này.