Thuần tú im đồ “Không phải, không phải, tuyệt đối không phải!”
Bây giờ cục trưởng Hàn chỉ muốn đạp chết Trâu Tố Long!
Tuy hắn không rõ tập đoàn Lăng Tiêu có lai lịch như thế nào?
Nhưng một nơi có thể khiến lãnh đạo lớn của bọn họ quan tâm như vậy, thì ai có thể tùy tiện đình chỉ kinh doanh chứ?
Nhóm người bọn họ hôm nay đến đây thị sát đã hủy hết tất cả các hành trình, chỉ để dành một ngày đến thị sát tập đoàn Lăng Tiêu!
“Trâu Tố Long, anh nói cho tôi biết rốt cục là chuyện gì?”
Trâu Tố Long lần đầu tiên nhìn thấy nhiều lãnh đạo như vậy!
Hắn run rẩy nửa ngày mới nói: “Là…là chủ nhiệm Lâm ký.
tên, tôi chỉ…chỉ là người chấp hành”
Trâu Tố Long đã không còn dám nói tiếp nữa, bởi vì hắn cảm nhận rõ ràng được ánh mắt muốn giết người của cục trưởng Hàn!
“Lập tức kêu Lâm Ngụy Đông lăn đến đây!”
“Nếu hắn không nói được nguyên do thì tôi sẽ lột da hắn!”
Cục trưởng Hàn cũng xuất thân từ bộ đội, tác phong làm việc rất cứng rắn.
Trâu Tố Long luống cuống chạy ra khỏi phòng nghỉ ngơi, rút điện thoại ra gọi cho Lâm Ngụy Đông.
Lúc này Lâm Ngụy Đông đang ngồi uống trà tán gẫu với Hoàng Kha trong văn phòng.
Bên tay trái Lâm Ngụy Đông đặt hai hộp quà, bên trong đều là trà.
Chỉ có điều, trà này có vẻ hơi nặng!
Hai người đang câu nọ nối câu kia trò chuyện không dứt thì điện thoại của Lâm Ngụy Đông reo lên.
Hắn vừa nhìn thấy là Trâu Tố Long gọi đến, nói với Hoàng Kha.
p tức cười “Người của tôi trước giờ làm việc rất coi trọng hiệu quả, anh xem hắn mới đi còn chưa được nửa tiếng thì đã làm xong việc rồi.”
Hoàng Kha gật đầu: “Chủ nhiệm Lâm làm việc hiệu quả rõ như ban ngày, nếu không tôi cũng không tìm đến anh”
Hai người nhìn nhau cùng cười.
Tiếp đó, Lâm Ngụy Đông ấn nghe máy.
“Nhanh như vậy đã gọi điện thoại về, có phải bọn họ đã chịu thỏa hiệp rồi không?”
“Chủ…chủ…chủ…chủ nhiệm, không xong rồi, việc lớn không xong rồi!”
Chỉ với ba câu nói, điện thoại của Lâm Ngụy Đông trực tiếp trượt thẳng từ trong tay hắn xuống.
Ngay sau đó, có vài người mặc đồng phục “bổ khoái”
bước vào.
“Lâm Ngụy Đông, anh bị nghi ngờ tham ô nhận h lạm dụng chức quyền, bây giờ chúng tôi bắt giữ anh theo pháp luật!”
Một người có đôi mắt sắc bén, lập tức bước đến bên cạnh Lâm Ngụy Đông, sau khi anh ta mở hộp trà đổ ra, từ bên trong rơi xuống mười mấy tập tiền còn mới kẻng!
Cả người Lâm Ngụy Đông mềm nhữn ngồi phịch xuống sofa.
Còn Hoàng Kha ở bên cạnh cũng lén lút đứng dậy định bỏ trốn.
Nhưng Hoàng Kha mới vừa đến cửa thì thấy hai vị bổ khoái kia đứng chặn ngay đó.
“Mời anh đi theo chúng tôi một chuyến!”
Lãnh đạo Tề bắt một con sâu mọt khắp người màu mỡ béo tốt bằng thủ đoạn sấm sét.
Nhưng sắc mặt ông ta vẫn trầm tĩnh như cũ.
Sau khi rời khỏi tòa nhà tập đoàn Lăng Tiêu, ông ta nói với những người bên cạnh.
“Từ nay trở đi, mọi người quan tâm tập đoàn Lăng Tiêu nhiều hơn một chút.”
“Có vấn đề gì trực tiếp báo cáo cho tôi.”
“Tôi để lại một câu nói ở đây”
Nói đến đây, lãnh đạo Tê ngẩng đầu nhìn tòa nhà cổ kính trước mắt.
“Nơi này sẽ là khởi điểm để Ninh Châu đi lên con đường đô thị quốc tế!”
Văn phòng chủ tịch tập đoàn Thái An.
Cửa văn phòng bị Thôi Thiên Tứ vội vã đẩy ra: “Ba, không ổn rồi!”
Thôi Hải Phong lăn lộn nhiều năm trên thương trường, nên có một tâm thái rất tốt.
Bây giờ ông ta rất thân cận với người nhà họ Hoàng, lại thêm lời hứa của Lâm Ngụy Đông.
Điều này khiến Thôi Hải Phong tràn đầy tự tin với kế hoạch tiếp theo.
Lúc này, ông ta đang ngậm một điếu Hoàng Hạc Lâu trên miệng, chậm rãi quay sang nói.
“Con ấy, đã nói với con bao nhiêu lần rồi?”
“Muốn trở thành một thương nhân thành công, thì gặp chuyện đừng hoảng loạn.”
“Cho dù là trời sập xuống, con cũng phải dùng một tâm vô cùng bình ổn mà tiếp nhận.”
Thôi Hải Phong rít một hơi thuốc rồi nhả khói bay ra.
“Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi?”