Năm thành viên còn lại của đội Ảnh Sát lùi lại theo bản năng.
Lùi lại là một sự sỉ nhục với họ.
Dù có chết cũng không được lùi bước.
Nhưng bây giờ cơ thể họ hoàn toàn không chịu sự kiểm soát của lý trí mà lại chủ động có phản ứng như thế này!
Khí tức trên người Lý Hàng quá đáng sợ!
Các thành viên của đội Ảnh Sát cảm giác kẻ mà họ đang đối mặt không phải con người!
Mà là một vị Sát Thần!
Năm người đưa mắt nhìn nhau, đưa ra một quyết định mà họ chưa bao giờ nghĩ đến, nhưng lại sáng suốt nhất vào giờ phút này.
Chạy!
Nhìn năm bóng đen phóng vụt theo các hướng khác nhau.
Khóe môi Lý Hàng khẽ cong lên.
Một làn gió thoảng qua trong rừng trúc.
Lý Hàng biến mất như làn gió.
Ngay sau đó, năm tiếng kêu trầm đục từ năm hướng khác nhau trong rừng trúc lần lượt vang lên.
Và âm thanh này rất nhanh đã bị tiếng xào xạc của lá cây che lấp mất “Soạt soạt..”
Lý Hàng chậm rãi bước ra khỏi rừng trúc.
Anh đưa tay phủi một chiếc lá trúc rơi trên vai.
Anh lại lặng lẽ quỳ trước bia mộ.
Dường như anh chưa hề xê dịch, những người kia cũng chưa từng đến.
Trong biệt thự tại tiểu khu nhà Hứa Mộc.
Tình ở Ninh Châu.
Hứa Mộc Tình vừa gọi điện cho Lý Hàng, kết quả phát hiện điện thoại của Lý Hàng ngoài vùng phủ sóng.
Khi Hứa Mộc Tình cầm thức ăn cho cá, đứng bên cạnh hồ cá Koi cho cá ăn thì cánh cửa mở ra.
Liễu Ngọc Phần xách một giỏ thức ăn bước vào.
Sau lưng bà là một cặp vợ chồng trung niên.
Người đàn ông trung niên đẩy vợ ngồi trên xe lăn, mỉm cười nhìn Hứa Mộc Tình.
Sau khi Liễu Ngọc Phần giới thiệu, Hứa Mộc Tình mới biết cặp vợ chồng này mới dọn đến.
Họ cũng họ Lý giống Lý Hàng “Chào chú, chào cô ạ”
Dù hiện giờ đã là tổng giám đốc tập đoàn.
Hứa Mộc Tình vẫn là cô hàng xóm dịu dàng tốt bụng, đối xử chân thành hào phóng với mọi người.
Không biết tại sao, Hứa Mộc Tình luôn cảm thấy hai người này rất thân thiết.
Khi Liễu Ngọc Phần chuẩn bị thức ăn trong bếp, Hứa Mộc Tình luôn trò chuyện cùng hai người họ.
Trong lúc nói chuyện, Lý Tấn cảm thấy Hứa Mộc Tình rất dịu dàng Sự chân thành tốt bụng của cô vừa nhìn là đã rõ.
Không có bất cứ mưu tính gì, thuần khiết trong sáng như một bông hoa trắng nở rộ.
Ba người đang trò chuyện, đột nhiên một luồng gió lạnh rít qua Trong nháy mắt, mấy bóng đen đột nhiên trèo tường xông vào.
Nhanh chóng bao vây lấy ba người.
Sát khí dữ dội! . Tiên Hiệp Hay
Đội Ảnh Sát chia làm hai nhóm.
‘Sau khi vào đến Ninh Châu, nhóm thứ nhất đi giết Lý Hàng.
Và nhóm còn lại sẽ đi tiêu diệt cả nhà Hứa Mộc Tình!
Thủ lĩnh đội Ảnh Sát nhìn chằm chằm Hứa Mộc Tình rồi hỏi: “Cô là Hứa Mộc Tình?”
“Là tôi”
Đám người này vừa nhìn đã biết không dễ đụng vào.
Mỗi người đều sắc bén như dao.
Và lúc này, Hứa Mộc Tình lại có một hành động.
Cô chủ động đứng trước mặt Lục An Lam.
*Thằng đàn ông của cô đã chết rồi, bây giờ cô xuống mà đoàn tụ với hắn đi!”
Thành viên đội Ảnh Sát rút ra một con dao, đang định tiến lên.
Hứa Mộc Tình đột nhiên lên tiếng: “Đợi một chút”
*Đồ đàn bà ngu xuẩn, lúc này cầu xin cũng vô ích, cứ yên tâm mà chịu chết đi.”
“Tôi đắc tội với rất nhiều người, các người muốn giết tôi, tôi cũng không có gì để nói”
“Nhưng hai người phía sau là hàng xóm của tôi, họ không có quan hệ gì với tôi hết, anh thả cho họ đi!”
Câu nói của Hứa Mộc Tình khiến mọi người có mặt đều lấy làm kinh ngạc, đặc biệt là vợ chồng Lý Tấn Vào lúc này, Hứa Mộc Tình còn khó mà bảo vệ được chính mình.
Nhưng điều đầu tiên cô nghĩ đến lại là gạt những người vô tội ra ngoài.