Hắn cảm giác nếu bây giờ hẳn nói ra một chữ, rất có khả năng sẽ bị người đàn ông này đánh chết Hắn run rẩy quay đầu nhìn qua thùng nước đó Vẫn may, vẫn may thùng nước này nhìn vẫn khá sạch sẽ.
Cô lao công lúc này đứng bên cạnh cũng giải thích, thùng nước này cô vừa mới lấy ra, không bẩn chút nào.
Triệu Xưởng Hà thớibhào nhẹ nhỡm; vội dùng hai tay: bưng thùng nước lên.
Nhìn chậu nước trong vắt, Triệu Xương Hà cố tự mình an ủi.
Chẳng phả ngụm lấy hí là nửa thùng nước thôi sao, uống đại vài Xong.
Và khi Triệu Xương Hà mở miệng định uống.
Trong hành lang bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng kêu của Hứa Hạo Nhiên: “Đợi đã”
Triệu Xương Hà quay đầu nhìn lại, phát hiện Hứa Hạo Nhiên xách một cây lau nhà vội vã chạy đến.
Hứa Hạo Nhiên giật lấy thùng nước trong tay Triệu.
Xương Hà rồi đặt xuống đất.
‘Sau đó, nhét thẳng cây lau nhà bẩn vô cùng vào trong thùng nước, ấn mạnh xuống vài cái.
“Bây giờ có thể uống được rồi” Hứa Hạo Nhiên trả lại thùng nước bẩn thỉu cho Triệu Xương Hà.
Lúc này, thùng nước trong vát ban đầu nay đã trở nên đen ngòm.
Triệu Xương Hà bưng thùng nước vẫn có thể ngửi thấy được mùi hôi thối nồng nặc.
“Đây…đây…đây… Nước này tại sao lại có mùi vậy?”
“ÀI Lúc nãy tôi lấy cây lau nhà này lau một lượt nhà vệ sinh nam ấy mà”
“Sau đó, có người nói, toilet bị tắc.”
“Người dọn vệ sinh giỏi giang như tôi, đã dùng cây lau nhà này tiện thể thông tắc bồn cầu luôn”
Hứa Hạo Nhiên rất cố gắng nhớ lại chỉ tiết những gì vừa làm, kể lại không sót việc nào.
Triệu Xương Hà xanh mặt: “Tôi không uống! Tôi không uống nước này!”
“Rắc!”
“Rác!”
Cam Hưng Bá vặn tay.
Mỗi đốt xương đều phát ra tiếng nổ tanh tách.
Cam Hưng Bá đứng trên cao nhìn xuống Triệu Xương Hà: “Thằng nhóc, bây giờ mày có hai lựa chọn, một là tự uống hết, hai là tao giúp mày đổ vào!”
“Ông không thể như vậy, tôi là phó tổng giám đốc của chứng khoán Dương Quang, tôi là…”
“Bịch!”
Cam Hưng Bá đấm một cú lên bức tường bên cạnh.
“Rác!”
Bức tường lõm vào.
Trong tích tắc nứt ra như mạng nhện.
Ngay sau đó, những viên gạch đá đó rơi ào ào từ trên tường xuống!
Triệu Xương Hà run rẩy.
Không chỉ tay chân hắn.
Ngay cả đũng quần hắn cũng đang run rẩy!
Hắn bưng thùng nước uống thử một ngụm nhỏ.
“Uat”
Triệu Xương Hà chỉ cảm thấy trong bụng nhộn nhạo.
cuộn lên, thức ăn vừa ăn buổi trưa xong đã muốn ói ra ngoài.
“Ê, nếu mày không uống được”
“Nhân viên quét dọn xuất sắc là tao sẽ chạy giúp mày một chuyến nữa”
“Vào toilet lấy thêm ít gia vị cho mày”
Lúc nãy tao thấy có một bãi rất to, rất xoắn, hơn nữa còn nóng hổi”
Lời này vừa nói ra, Triệu Xương Hà lập tức há miệng uống ừng ực.
Nước lạnh kèm theo một mùi hôi nồng nặc.
Trong nước còn có một vài hạt cặn.
Không biết là cát hay là vật bài tiết ra…
“UaÔ”
Sau vài phút, Triệu Xương Hà bò trong toilet ói lên ói xuống!
Mãi đến khi hắn cảm giác dạ dày hắn đã trống rỗng, lúc.
này mới thở hổn hển đi về văn phòng.
Vừa ngồi xuống, bên cạnh có người vội vã đi đến nói với Triệu Xương Hà.
“Tổng giám đốc kêu anh đến văn phòng.”